Tận Thế Tiêu Hồn Động - Thương Tịch Lạc

Chương 279: Không thể mạo hiểm



Ánh mắt Sở Du Ninh hơi lóe lên, cho nên… Lý Nhiên có thể chẳng quan tâm đến sự sống chết của một người trưởng thành, có thể ngầm đồng ý giáo sư Lý

biến cô ta thành lợi thế để đưa cho Lôi Dịch, cũng có thể tính kế hãm hại Triệu Tiêm Tiêm với giáo sư Lý, cướp lấy dị năng của cô ta (TTT), càng có thể nói ra thân phận người phụ nữ có khả năng biến hình của Sở Du Ninh để cung phụng mấy người đàn ông đó.

Bởi vì ở trong mắt Lý Nhiên, đám người trưởng thành ích kỷ bọn họ căn bản không xứng tồn tại, bao gồm kể cả chính bản thân cô ta…

Chuyện này thật sự là… Sở Du Ninh thật ra cũng có thể hiểu suy nghĩ của Lý Nhiên, nhưng cô… không dám gật bừa, người lớn nên chết? Nếu như toàn bộ người lớn chết sạch thì những đứa trẻ kia có thể sống sót à? Tới lúc đó không phải sẽ chết sạch… cứu vớt thế giới cần dùng đầu óc chứ không phải chỉ là nhiệt huyết.

Đúng lúc này, đỉnh của cái hầm ngầm vang lên tiếng “Rầm!” thật lớn. Trong lòng Sở Du Ninh trầm xuống, có dị thú đã phát hiện bọn họ!

Lý Nhiên nhìn chằm chằm đỉnh hầm, lo lắng nắm lấy cánh tay Sở Du Ninh, cô ta giống như đang mong chờ mấy con dị thú này không tìm thấy người sẽ rời đi, nhưng mà… cả hai cô đều biết, đây là chuyện không thể, mãi tới khi có một cái gai xương sắc nhọn xuyên qua đỉnh hầm ngầm.

Lý Nhiên khóc, chảy nước mắt nhìn về phía Sở Du Ninh: “Tôi đi thu hút sự chú ý của nó, cô… bảo vệ mấy đứa trẻ!” Sao có thể! Bằng năng lực của Sở Du Ninh muốn giữ được mạng của mình thì rất dễ dàng, nhưng nếu như thêm cả người khác… vậy thì đúng là chịu chết!

Nhận thấy Sở Du Ninh chần chừ, Lý Nhiên nắm chặt cánh tay Sở Du Ninh: “Cầu xin cô, bọn họ chỉ là những đứa trẻ, tới thế giới này còn chưa được hưởng phúc mấy năm thì mạt thế đã tới… Bọn họ… không đánh chết…” Cô ta nức nở nói.

Nhưng mà Sở Du Ninh không chút gợn sóng, Lý Nhiên không có biện pháp nào, túm đứa bé gái nhỏ nhất tới trước mặt Sở Du Ninh: “Cô nhìn con bé đi, mới chỉ 6 tuổi thôi! Đứa trẻ mới 6 tuổi đã phải trải qua ác mộng mà tất cả chúng ta đều không thể tưởng tượng, cô nhẫn tâm nhìn con bế chết sao?”

Sở Du Ninh theo bản năng nhìn về phía đứa bé gái, đối diện với đôi mắt trống rỗng vô hồn của con bé Sở Du Ninh cứng đờ, mấy đứa trẻ này rất yên lặng, đứa lớn hơn một chút còn thậm chí có ánh mắt giải thoát khi đối mặt với cái chết,

Sở Du Ninh cảm thấy mình vẫn luôn là một người ích kỷ, sống chết của người khác làm gì có liên quan gì tới cô, nhưng mà bây giờ… lời từ chối bên môi cô nhưng lại bị nghẹn ở trong cổ họng.

Sở Du Ninh đối diện với đứa bé gái, không tiếng động há miệng thở dốc, sau đó ngừng thở một chút, qua một lúc lâu mới thở dài: “Sợ mấy người rồi!” Dứt lời cô đứng dậy.

Lý Nhiên bắt lấy cổ tay của cô: “Cô muốn đi đâu?”

Sở Du Ninh cũng không nhìn Lý Nhiên: “Cô chỉ là một dị năng giả hệ thủy cấp 3 đi ra ngoài làm cái gì, nhét kẽ răng cho dị thú à?” Cô sử dụng băng hỏa dị năng còn có thể lên được thực lực cấp 5, rất rõ ràng so với Lý Nhiên cô đi ra ngoài còn thích hợp hơn.

“Không được!” Lý Nhiên kiên định cự tuyệt, duỗi tay đẩy Sở Du Ninh ra phía sau: “Cô không thể đi!”

Sở Du Ninh nhướng mày: “Sao? Sợ tôi chết à? Lý Nhiên mà tôi quen không phải là người như vậy.”

“Đúng vậy, tôi không phải!” Lý Nhiên thản nhiên thừa nhận: “Nhưng tôi không thể mạo hiểm, tôi không biết Cố Đông có nhét thiết bị gì lên người cô hay không, nếu như cô chết liệu bọn họ có phát hiện ra không, nếu như họ phát hiện… vậy bọn họ sẽ không tới cứu chúng tôi, chỉ cần cô sống thì bọn trẻ mới có khả năng sống sót!”

Lúc này Sở Du Ninh nhìn Lý Nhiên cảm thấy trong lòng ngũ vị tạp trần, cô không thích Lý Nhiên, trước giờ chưa từng, nhưng mà bây giờ… cô thế mà không ghét cô ta nổi.

“Nhất định phải sống, nhất định phải mang theo bọn họ sống sót!” Lý Nhiên dặn dò liên tục, rồi quay đầu đi về phía cửa động.

“Chị ơi!” Mấy đứa trẻ vốn vẫn lặng im không một tiếng động bỗng nhiên vội vàng kêu lên, Lý Nhiên đã thành người bọn họ ỷ lại nhất.

Bước chân Lý Nhiên hơi dừng nhưng không quay đầu lại, sau đó trầm giọng nói: “Các em đều phải ngoan ngoãn nghe Sở tỷ tỷ, nếu như không nghe lời thì chị sẽ không thích các em nữa!” Dứt lời cô ta đi nhanh chóng đi ra ngoài từ chỗ cửa động.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.