Tận Thế Tiêu Hồn Động - Thương Tịch Lạc

Chương 30: Người hỗ trợ



Sau khi xuống núi mọi người lại lên xe, có lẽ là vì áp suất không khí quanh người Lôi Dịch quá thấp cho nên lúc này mọi người đều rất thành thật, ngay cả Bằng Khắc Nam vẫn luôn nhanh mồm nhanh miệng cũng im lặng.

Sở Du Ninh phát hiện Lục Dĩ Minh vẫn luôn âm thầm quan sát cô, cô nghĩ có lẽ hắn rất tò mò về việc tối hôm qua, vốn dĩ chuyện hai người biến mất nguyên cả một đêm, khi trở về thì lại không nói một lời nào, nếu như nói là không có chuyện gì thì làm gì có ai tin nổi. Nhưng mà mọi người đều lựa chọn im lặng, kể cả Triệu Tiêm Tiêm……

Sở Du Ninh có chút không hiểu rõ phương thức ở chung giữa Triệu Tiêm Tiêm và Lôi Dịch, nếu như nói hai người vì yêu nhau mà lựa chọn ở bên nhau thì nhìn chả giống tí nào, còn nếu nói là ở bên nhau vì lợi ích thì có lẽ lại không đơn giản như vậy, có lẽ chính bọn họ cũng không rõ ràng.

Nhưng có điều chắc chắn là Lôi Dịch rất coi trọng Triệu Tiêm Tiêm, nếu không cũng đã không đưa ra quyết định xem như chưa có chuyện gì xảy ra.

Lôi Dịch cho rằng Sở Du Ninh sẽ tìm anh để nói chuyện nhưng mà cô lại không làm như thế, sau khi trở lại đội cô vẫn giống như lúc trước, không hẳn…… Trước đây cô không trốn tránh anh, nhưng hiện giờ lại có. Kết quả như này vốn là tốt nhất rồi nhưng đối mặt với sự né tránh của cô, Lôi Dịch lại cảm thấy có chút không thoải mái.

Lúc nghỉ ngơi buổi tối Triệu Tiêm Tiêm đã tìm Lôi Dịch để gạ gẫm làx tìиɦ, Lôi Dịch không từ chối nhưng lúc làx tìиɦ với Triệu Tiêm Tiêm luôn không tự chủ được mà so sánh Triệu Tiêm Tiêm với Sở Du Ninh, da thịt hơi thô ráp, ngực hơi nhỏ, eo hơi thô, mông cũng ít thịt, ngay cả huy*t nhỏ cũng hơi lỏng lẻo, nhưng mà điều làm người ta khó hiểu nhất là, vì sao biểu cảm của ả lại có chút cứng đờ dữ tợn như vậy? Đây là đang hưởng thụ làx tìиɦ à? Đây là bộ dáng khi mà đạt cao tr/ào sao?

Lôi Dịch cảm thấy mình làm như vậy là không đúng nhưng mà anh nhịn không được! Sau vài lần so sánh anh lập tức đã cảm thấy mất hứng thú, côn tɦịt cũng mềm đi.

Đột nhiên Triệu Tiêm Tiêm ngừng lại, không dám tin nhìn Lôi Dịch, chẳng lẽ anh đã bị thương cho nên dẫn tới khả năng tìиɦ ku͙ ƈ bị rối loạn?

Lúc này trong lòng Lôi Dịch đang cảm thấy rất buồn phiền cho nên cũng không phát hiện ra sự khác thường của Triệu Tiêm Tiêm, anh đã thử cố gắng nhưng vẫn không được, cuối cùng đành lùi lại nói “Xin lỗi, tâm trạng hôm nay có chút không được tốt.”

Sắc mặt Triệu Tiêm Tiêm hơi cứng đờ “Không sao.”

Lôi Dịch cảm thấy chuyện này cũng không thể trách anh được, dù sao cũng đã nếm thử cái loại huy*t nhỏ cực phẩm như của Sở Du Ninh, thì đối mặt với Triệu Tiêm Tiêm cương không nổi cũng là rất bình thường, chỉ là rất phiền phức, lỡ như sau này cũng vẫn luôn như vậy thì giải thích thế nào với Triệu Tiêm Tiêm?

Sau hôm đó Lôi Dịch hơi trốn tránh mỗi khi Triệu Tiêm Tiêm gạ gẫm anh làx tìиɦ, điều này càng làm cho Triệu Tiêm Tiêm khẳng định suy đoán của ả.

Ả đã tự hỏi suốt cả một đêm cuối cùng đã đưa ra một cái quyết định lớn mật, mặc kệ ở bất kỳ phương diện nào thì ả cũng không thể bỏ Lôi Dịch được, mà trong lúc này lại càng không thể, còn về nhu cầu của bản thân, thôi tìm người đàn ông khác để giải quyết là xong…

Nếu như Lôi Dịch biết ý tưởng của Triệu Tiêm Tiêm thì có lẽ có thể nổi bão ngay lập tức. Nhưng mà Triệu Tiêm Tiêm lại đang tự cảm thấy mình hy sinh thật cao cả, ả cảm thấy mình thật quá vĩ đại, mặc dù người yêu đã bị phế ở cái phương diện kia rồi nhưng ả vẫn không bỏ anh.

Sở Du Ninh biết Lục Dĩ Minh là một người rất thông minh, chỉ cần bị hắn theo dõi thì có lẽ bí mật của mình sớm muộn cũng sẽ bị lộ ra. Cô suy nghĩ rồi quyết định sẽ làm cho Lục Dĩ Minh trở thành một người hỗ trợ cho cô!

Cứ như vậy, khi cả đội chuẩn bị tới địa điểm mục tiêu thì Sở Du Ninh trở lại dáng vẻ ban đầu, tuy cả hành trình cô và Lôi Dịch vẫn luôn không nói chuyện nhưng Lôi Dịch vẫn luôn âm thầm chú ý cô, sau khi phát hiện ra cô đã trở nên nôn nóng bất an thì anh đã đổi giờ canh gác với người đàn ông mặc áo choàng, đêm đó là anh gác đêm.

Người khác không để ý đến hành động của Lôi Dịch cũng không có nghĩa là Lục Dĩ Minh sẽ không chú ý, buổi tối hắn cố ý không ngủ, lúc Sở Du Ninh bí mật rời đi thì hắn nhảy từ cửa sổ ra ngoài, chính mắt hắn nhìn thấy Sở Du Ninh đi qua Lôi Dịch nhưng Lôi Dịch lại cũng không có một chút phản ứng nào, chỉ tiện tay thêm một cây củi vào trong đám lửa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.