Tận Thế Tiêu Hồn Động - Thương Tịch Lạc

Chương 346: Dị năng hệ mộc



Sở Du Ninh kinh ngạc nhướng mày, bên này lại là Bạch Lạc và mẹ Bạch đang đỏ bừng khuôn mặt bị nhốt!

“Cậu…hạ thuốc bọn họ sao?”

Sở Du Nhàn nhìn hai người lạnh lùng cười: “Khẳng định tiện nhân này có liên quan đến Cố Nam, không thấy tìm Cố Nam thì làm hắn trước!”

Mẹ con loạn luân? À… Tiết mục không tồi!

Bạch Lạc nhìn thấy Sở Du Ninh đi vào, lập tức chạy tới bên này phản ứng rất kịch liệt, nhưng mà lại bị pha lê ngăn cách ở bên kia, đã thế còn vô cùng rắn chắc, hắn không thể dùng dị năng đập vỡ nó được, lúc này Sở Du Ninh mới phát hiện dị năng của Bạch Lạc là cấp 7 hệ mộc.

Cấp 7 thì là cao hơn Sở Du Ninh một cấp, nhưng mà lực tấn công thì không mạnh như dị năng băng hỏa của Sở Du Ninh, hơn nữa cô còn có thêm dị năng khống chế dị thú và dị năng biến hình, có lẽ Sở Du Ninh cũng có thể đánh ngang tay với Bạch Lạc.

Nhưng mà Sở Du Ninh còn có khẩu súng năng lượng mới cải tạo của K, nếu như thật sự đối chiến chỉ cần Sở Du Ninh tìm được cơ hội thì hoàn toàn phản sát*.

(*giết ngược)

Nếu như biết đã có thể đối phó được thì thái độ của Sở Du Ninh với Bạch Lạc cũng không cần phải cẩn thận như trước, dù sao… cô cũng không thích cảm giác không có một chút sức phản kháng nào.

“Pha lê này có rắn chắc không?” Sở Du Ninh trầm giọng hỏi.

Sở Du Nhàn nhìn Bạch Lạc hung ác nham hiểm cười: “Yên tâm, pha lê này là Cố Đông tới phòng thí nghiệm của tiến sĩ K lấy, pha lê chuyên dụng cho thí nghiệm, đến Cố Đông ca đánh cũng không vỡ!”

Sở Du Ninh nhướng mày, lúc này mới hứng thú nhìn về phía Bạch Lạc. Bạch Lạc trúng thuốc kích d*c cũng chính là cái loại kia của Cố Đông, tác dụng bá đạo như nào Sở Du Ninh rất rõ ràng, nhưng mặc dù thế mà Bạch Lạc vẫn có thể giữ được một tia thanh tỉnh thật là hiếm có.

Sở Du Ninh cảm thấy cái này có lẽ liên quan tới dị năng hệ mộc của hắn.

Nhưng Bạch Lạc giữ được tỉnh táo cũng không có nghĩa mẹ Bạch cũng có thể, bà ta đã hoàn toàn mất đi lý trí, nóng lòng cởi hết quần áo, vặn vẹo cơ thể tự vuốt ve chính mình.

Nhưng mà không đủ, dù làm như nào thì cũng chẳng thể thỏa mãn được, bà ta mê man mở mắt, tầm mắt rơi xuống người Bạch Lạc, sau đó liều mạng bò tới phía hắn.

Sở Du Ninh vừa nhìn thì nhướng mày hứng thú dào dạt, lúc này Bạch Lạc vẫn chưa phát hiện động tác của mẹ Bạch, đang tức giận trừng mắt nhìn Sở Du Ninh, giống như muốn xé nát hai chị em bọn họ vậy.

Sở Du Nhàn cũng cười, không biết từ khi nào lấy ra một chai rượu vang đỏ rót một ly đưa cho Sở Du Ninh.

Mẹ con loạn luân và rượu vang đỏ? Khẩu vị có chút nặng… nhưng Sở Du Ninh vẫn nhận rượu, cũng lúc đó mẹ Bạch đã ôm chặt Bạch Lạc.

Bạch Lạc sợ chết khiếp, một tay đẩy mẹ Bạch ra nhưng mẹ Bạch không buông tha mà vẫn tiếp tục nhào tới.

“Quay lại chưa? Một người vui không bằng mọi người cùng vui, tới lúc đó thì để cho khách ở Tiêu Hồn Động cùng xem!” Sở Du Ninh cười lạnh nói.

Sở Du Nhàn chỉ bốn phía: “Đã sớm gắn camera rồi chị, yên tâm đi!”

Bạch Lạc nghe không thấy Sở Du Ninh nói gì nhưng khẳng định không phải lời hay nên hắn liều mạng vận chuyển dị năng hệ mộc hy vọng có thể tinh lọc tác dụng của thuốc ở trong cơ thể, tuy tác dụng vẫn còn nhưng mà cũng không quá rõ ràng.

Khi mẹ Bạch lại muốn bò lên lần nữa, Bạch Lạc trực tiếp dùng dây leo quấn mẹ Bạch thành một cái kén.

Sở Du Ninh uống một ngụm rượu: “Thật vô tình, dục vọng không được thỏa mãn khác gì sống không bằng chết! Bạch phu nhân thân là người sinh ra hắn, chút điểm nhỏ nhoi này cũng không chịu giúp một chút!”

“Không sao cả, em đã có sự chuẩn bị.” Sở Du Nhàn cười lạnh một tiếng, lấy ra một cái điều khiển từ xa, ấn một cái nút xuống, bên phía Bạch Lạc phun ra một làn khói màu trắng, chẳng cần hỏi cũng biết chính là thuốc kích d*c dạng sương mù.

Tác dụng của thuốc kích d*c ở trong cơ thể Bạch Lạc còn chưa tinh lọc hết lại còn trúng thêm, mắt hắn đỏ ngầu.

Sở Du Ninh mong chờ nhìn Bạch Lạc, tới đi, tới kéo mẹ ngươi ra khỏi cái kén đi, dùng hết sức của mình mà làm đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.