Tận Thế Tiêu Hồn Động - Thương Tịch Lạc

Chương 354: Không liên quan tới cô



Bạch Lạc không màng tới vết thương vẫn còn đang chảy máu, tự mình rút côn th*t giả ra nhưng hắn cũng không ném đi mà lại xé một cái ống tay áo của người khác rồi cuộn lại.

Tưởng Thanh Vũ nhíu mày nhìn hắn: “Lấy cho anh ta một bộ quần áo mới đi!” Trong số người đi theo Tưởng Thanh Vũ có một người là dị năng giả không gian, thuận tay đưa cho Bạch Lạc một bộ đồ thể dục.

Một mặt chật vật nhất cũng đã bị mọi người nhìn thấy cho nên Bạch Lạc cũng chẳng có ý muốn tránh, thoải mái hào phóng nhận quần áo rồi mặc ở ngay trước mặt tất cả mọi người.

Trần Dật nhìn thấy Bạch Lạc như vậy ánh mắt cô ta lóe lên, đối mặt với loại tình huống như này thế mà còn có thể bình tĩnh như thế… tiểu tử Bạch Lạc này quả nhiên không bình thường, Sở Du Ninh chọc vào một đối thủ như này thật là rất không sáng suốt.

Bạch Lạc mặc xong quần áo, quay đầu nhìn về phía hướng Sở Du Ninh rời đi, khóe miệng cong lên thành một nụ cười không rõ ý tứ, nơi sâu trong đáy mắt lại là một tia hưng phấn. Sau đó hắn còn chẳng cả thèm chào hỏi, bỏ mặc đám người Tưởng Thanh Vũ rồi một mình rời đi.

Trần Dật nhíu mày nhìn theo bóng dáng rời đi của Bạch Lạc, đáy mắt hiện lên một tia lo lắng: “Bạch Lạc là người có thù tất báo… nếu như hắn động thủ đối phó với Sở Du Ninh thì khẳng định Thẩm Hạo Nam không thể đứng nhìn, liệu như thế có làm liên lụy đến Tưởng gia không?”

Suy nghĩ của Trần Dật không sai, ở thủ đô không ai là không biết Bạch Lạc thuộc vào hàng chó dữ, trêu chọc vào hắn khẳng định sẽ không có một ngày lành, Sở Du Ninh lại còn tới mức như vậy khẳng định Bạch Lạc và Sở Du Ninh không chết không ngừng.

Thẩm Hạo Nam là vị hôn phu của Sở Du Ninh, nếu như không ra tay giúp đỡ thì khẳng định sẽ bị người khác chế cười, nhưng nếu như ra tay giúp đỡ… Sở Du Ninh lại không phải là người chiếm lý, thì mọi chuyện sẽ trở nên tồi tệ, làm không tốt thì sẽ ảnh hưởng đến danh dự của Tưởng gia.

Chuyện Tưởng Thanh Vũ muốn làm yêu cầu cần phải có thanh danh tốt, đây cũng là lý do mà Bạch gia tới cửa cầu hắn giúp đỡ mà hắn không thể không tới Sở gia. Nếu như Tưởng Thanh Vũ không muốn bị ảnh hưởng thì bây giờ cần phải phân rõ giới hạn với Sở Du Ninh chính là biện pháp tốt nhất.

Sở dĩ Trần Dật nói như vậy chính là muốn cảnh tỉnh Tưởng Thanh Vũ.

Trong mắt Tưởng Thanh Vũ cũng hiện lên một tia lo lắng, nhưng mà lại khác với Trần Dật, điều hắn lo lắng chính là Sở Du Ninh. Tưởng Thanh Vũ biết trước đây Sở Du Ninh vì để ném đi cái thứ phiền phức kia cho nên mới ép Bạch Lạc cưới Ngụy Tử Vi, cũng chính vì nguyên nhân như thế cho nên mới chọc vào Bạch Lạc.

Nếu hắn nghĩ không sai thì chuyện Cố Nam chính là do Bạch Lạc trả thù, vậy thì… tiếp theo Bạch Lạc sẽ làm cái gì? Trần Dật thấy Tưởng Thanh Vũ cũng lộ ra vẻ mặt lo lắng, trong lòng chuyển động: “Sở Du Ninh này cũng thật là, thù hận tới như nào mà cô ta lại làm như thế với Bạch Lạc, cái được gọi là giết người chỉ cần chĩa đầu xuống đất, hành động của cô ta căn bản là không giữ lại đường sống, tính cách như vậy sẽ gặp phải rất nhiều phiền phức trong tương lai, mà tính cách của Hạo Nam lại đơn giản, hai người bọn họ thật sự không hợp nhau.”

Tưởng Thanh Vũ nghe thấy lời của Trần Dật nói bước chân đột nhiên dừng lại. Thù lớn tới mức nào? Hắn nhớ tới lần phát sóng trực tiếp đó… Nếu như loại chuyện này xảy ra ở trên người Trần Dật thì 80% cô ta sẽ đồ sát cả Bạch gia, Sở Du Ninh không liên lụy tới những người khác trong Bạch gia chỉ đối phó với Bạch Lạc cũng đã coi như có tính tình rất tốt rồi.

“Chưa thấy nỗi khổ của người khác thì đừng khuyên người ta thiện.” Tưởng Thanh Vũ trầm giọng nói.

Sắc mặt Trần Dật cứng đờ, nhưng khôi phục rất nhanh: “Rốt cuộc Bạch Lạc đã làm gì Sở Du Ninh?”

Làm gì? Loại chuyện này có thể tùy tiện nói sao? Đến cả Thẩm Hạo Nguyệt Tưởng Thanh Vũ cũng chưa nói sao có thể nói cho Trần Dật: “Chuyện này không liên quan đến cô!”

“Không liên quan đến tôi?” Sắc mặt Trần Dật hoàn toàn thay đổi: “Vừa rồi anh không nói một câu, là chính tôi đã ra mặt cứu Bạch Lạc, sao lúc ấy anh cũng không nói là không liên quan đến tôi đi!” Trần Dật không thèm để ý chuyện giữa Sở Du Ninh và Bạch Lạc, nhưng cô ta không thể chấp nhận giọng điệu coi cô ta thành người ngoài của Tưởng Thanh Vũ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.