Tận Thế Tiêu Hồn Động - Thương Tịch Lạc

Chương 379: Trúng tà



Tư Đế Văn bị Cố Đông cho một đòn ra oai phủ đầu không chút khách khí như thế trong lòng chắc chắn mang theo tức giận, kết cục của Nam Tương có thể nghĩ ra được, với tính cách của Tư Đế Văn Nam Tương có thể để lại một cái mạng thì khẳng định cũng bị lột một tầng da.

Chậc chậc… Sở Du Ninh thầm than đám đàn ông bây giờ đúng là không biết thương hoa tiếc ngọc. Nhưng cô suy nghĩ lại một chút thì dù sao người xui xẻo không phải là cô, cô không thèm để ý đâu.

Cố Đông vẫn luôn nắm tay Sở Du Ninh, cũng không có ý muốn thả ra, Sở Du Ninh nhướng mày nhìn anh: “Sao vậy?”

Cố Đông nghiêm túc mím môi: “Vì sao lại để tùy ý để Nam Tương tính kế em?” Lấy ví dụ đơn giản nhất mà nói, chỉ cần Sở Du Ninh không cho Nam Tương đẩy cửa ra thì Tư Đế Văn sẽ trực tiếp ở tóm Nam Tương ở cửa lôi đi.

“À…” Sở Du Ninh không chút để ý trả lời: “Không phản ứng kịp.” “Em nói dối!” Cố Đông bất mãn nhăn mi.

Sở Du Ninh hơi dừng lại, được rồi… cô thừa nhận cô là đang giữ thể diện cho Cố Đông, dù cấp bậc của Nam Tương có thấp đi nữa cũng có mang danh nghĩa là người phụ nữ qua đường của Cố Đông, mặc kệ Cố Đông có để ý không thì cô cũng không thể bày ra bất kỳ ác ý gì đối với Nam Tương.

Bởi vì… làm thế thì có vẻ quá không phong độ, quá LOW, Sở Du Ninh tuyệt không cho phép mình sẽ bị mất mặt xấu hổ bởi vì một tiểu nhân vật như vậy, một chút cũng không được.

Hơn nữa nhìn từ một góc độ khác mà nói, nếu như đến loại mặt hàng như Nam Tương mà cô cũng để ý… vậy thì đúng là quá không tự tin vào bản thân mình, không nói tới chuyện cô rất rất tin tưởng rằng Cố Đông sẽ không để ý tới người phụ nữ này cho dù anh ấy có thật sự ở bên người có phụ nữ này đã sao, vậy thì cùng lắm là Cố Đông không bò lên giường Sở Du Ninh cô nữa thôi, cũng không có gì ghê gớm cả.

Lấy thân phận hiện giờ của cô, cho dù không lên giường thì Cố Đông cũng sẽ giữ quan hệ bạn bè tốt đẹp với cô, dù sao thì những lợi ích liên quan đến cô cũng quá nhiều, trở mặt với cô là chuyện không quá sáng suốt.

Sở Du Ninh nghĩ như thế nào Cố Đông vô cùng hiểu rõ, nhưng cũng chính vì nguyên nhân như thế cho nên anh mới tức giận: “Em xem Cố Đông anh là người như thế nào?”

Sở Du Ninh nhìn Cố Đông im lặng một lát, cuối cùng thở dài một tiếng: “Vậy anh cảm thấy em là người như thế nào? Em là một người phụ nữ có quan hệ không rõ ràng với nhiều người đàn ông như vậy, chẳng lẽ còn có tư cách yêu cầu người khác phải một lòng một dạ đến già đối với em sao?”

Cố Đông nhìn Sở Du Ninh mắt càng ngày càng trầm, trong con ngươi thâm thúy phảng phất như có sóng to gió lớn quay cuồng, đúng vậy, nếu như là một người phụ nữ khác thì Cố Đông hoàn toàn có thể ngả bài với đám người kia, cho dù phải trả bất cứ giá nào cho dù là cả tính mạng anh cũng muốn độc chiếm Sở Du Ninh. Nhưng mà…

Những người đàn ông mà Sở Du Ninh trêu chọc cũng không phải người mà dù có dùng tính mạng của anh cũng có thể đối phó, trước có Cao Dương, sau có Lục Dĩ Minh đầy một bụng âm mưu quỷ kế, đến cả anh em tốt của anh là K cũng đều liên lụy tiến vào.

Cái này cũng chưa tính, hiện giờ… lại còn nhiều thêm một người là đệ nhất Hoa Hạ Tưởng Thanh Vũ, thậm chí còn có một người thần thần bí bí, đến anh cũng chưa thể thăm dò rõ thật hư, Diệp Thần…

Hiện giờ những người này đã đạt tới một cân bằng quỷ dị, ai cũng không dám bày ra ý tứ muốn độc chiếm Sở Du Ninh, bởi vì… ai dám ngoi đầu lên chắc chắn sẽ bị tấn công tập thể, nếu như mấy người này liên thủ thì tiêu diệt một người dễ tới mức một chút động tĩnh cũng chẳng có.

Còn có một nguyên nhân khác quan trọng nhất… Sở Du Ninh cũng không hy vọng sẽ xảy ra như thế… trong lòng cô chứa không cam lòng và dã tâm, căn bản sẽ không chứa chấp những cái tình yêu buồn cười đó, anh có thể đối xử với cô tốt, cũng sẽ nhận được sự hồi báo ngang bằng, nhưng… đừng vọng tưởng trong lòng cô chỉ có anh.

Loại tình huống này thật sự là một điều nực cười với cường giả như Cố Đông, với địa vị và năng lực của bọn họ muốn chiếm dạng phụ nữ như nào mà không được, nhưng mà… cố tình cả một đám lại cứ như bị trúng tà không muốn rời đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.