Tận Thế Tiêu Hồn Động - Thương Tịch Lạc

Chương 388: (H Diệp Thần)



Diệp Thần lật người Sở Du Ninh để cô ghé vào mặt đáy trong suốt của quan tài, anh nhẹ nhàng ghé vào trên lưng cô rồi hôn lên lỗ tai của cô.

Sở Du Ninh biết mục đích của Diệp Thần, nhưng mà không biết ở trong quan tài có ý nghĩa gì đặc biệt cho nên cô cũng không dám lộn xộn.

Diệp Thần vừa hôn lỗ tai của cô, vừa đưa tay xoa đùi của Sở Du Ninh, dọc theo đùi đi lên phía trước, đầu ngón tay nhẹ nhàng đụng vào tiểu huy*t của cô.

Thời điểm Diệp Thần hôn lên lỗ tai mình thì Sở Du Ninh đã chuẩn bị tốt, tiểu huy*t ướt át hơi co bóp, chậm rãi mở ra dưới sự dụ dỗ của Diệp Thần.

Diệp Thần thuận thế chậm rãi cắm đầu ngón tay vào, mới chỉ có cắm một ngón tay vào đã dừng ở nơi đó. Sở Du Ninh thấy anh như thế thì khựng lại, một khi Diệp Thần cực kỳ kiên nhẫn vậy thì có nghĩa trận hoan ái này hoàn toàn không thể tử tế yên bình.

Quả nhiên, ngón tay út của Diệp Thần như có như không vẽ một vòng ở miệng tiểu huy*t của cô.

Sở Du Ninh thở phào một hơi, sau đó thả lỏng cơ thể của mình, một khi đã thả lỏng thì các giác quan của cô càng thêm rõ ràng, Sở Du Ninh hơi nhắm mắt lại, cẩn thận cảm nhận ngón tay dịu dàng của Diệp Thần, một tia ngứa ngáy như có như không, cảm giác tê dại thỉnh thoảng nhộn nhạo ở trong tiểu huy*t.

Loại cảm giác mỏng manh này giống như một cái móc nhỏ, chậm rãi thông đồng dục vọng đang ngủ sâu trong lòng Sở Du Ninh, dục vọng kia giống như một con dã thú đang ngủ, trong lúc ngủ cảm nhận được sự khác thường, nhưng lại vẫn lười biếng không mở to mắt.

Diệp Thần kiên nhẫn rút ra rồi cắm vào, mỗi lần đều sẽ vào sâu hơn một chút, chốc lát sau ngón tay thứ hai cũng nhanh chóng nhiễm d*m thủy trong suốt của Sở Du Ninh.

Lúc Sở Du Ninh cho rằng Diệp Thần tiếp tục dùng động tác này đánh thức thân thể của cô thì Diệp Thần lại đột ngột dùng sức một cái, nguyên cả ngón tay đều cắm vào, cắm thẳng tới đáy sâu nhất!

“A!” Sở Du Ninh chưa có sự chuẩn bị nên kinh hãi kêu một tiếng, cơ thể không tự chủ được mà cong lên, lần này con cự thú kia giống như hoàn toàn bừng tỉnh.

Diệp Thần lại dừng lại vào đúng lúc này, ngón tay anh cắm vào tiểu huy*t ướt dầm dề của Sở Du Ninh nhưng không nhúc nhích, cảm nhận thịt huy*t đầy đặn kia của cô cắn chặt ngón tay của anh.

Diệp Thần tạm dừng để cho Sở Du Ninh có thời gian thở dốc, cô hơi thả lỏng lại, thịt huy*t tuy không còn căng chặt nữa, nhưng mà lại… giống như bị thiếu cái gì đó. Nó bắt đầu không tự chủ được mà chậm rãi co bóp, thử thăm dò ngón tay ở trong cơ thể, tuy nhiên ngón tay kia lại không có phản ứng nào.

Sở Du Ninh khẽ cau mày, muốn quay đầu lại nhìn Diệp Thần làm sao vậy. Diệp Thần giống như nhận ra sự nghi hoặc của cô, lại từ từ rút ngón tay ra lần nữa.

Lúc ngón tay rút ra khỏi miệng huy*t thì tiểu huy*t của Sở Du Ninh có rụt lại theo bản năng, chờ đợi anh thâm nhập một lần nữa, nhưng mà… Diệp Thần lại như đang trêu đùa cô, lại dùng ngón tay trêu chọc miệng tiểu huy*t của cô.

Lúc này Sở Du Ninh đã không chịu nổi được nữa cô nhịn không được liếm mút ngón tay của Diệp Thần, lực độ càng lúc càng lớn giống như muốn hút nó vào trong thân thể, nhưng mà Diệp Thần lại vẫn như cũ không nhanh không chậm moi móc miệng huy*t.

Sở Du Ninh sốt ruột vặn vẹo hạ thân biểu đạt mình rất bất mãn, nhưng Diệp Thần căn bản không để ý tới cô, lúc Sở Du Ninh còn đang tiếp tục cố gắng hút vào bên trong thì Diệp Thần lại đột nhiên chọc vào!

“A..” Sở Du Ninh nhắm hai mắt ngửa đầu lên, lần này rên rỉ là bởi vì sướng, tiểu huy*t của cô vội không chờ nổi mà co bóp thật chặt, cố gắng hút vào bên trong, giống như dùng toàn bộ sức mạnh để giữ lại ngón tay của Diệp Thần, nhưng mà… cái tên đàn ông nhẫn tâm Diệp Thần này lại vẫn thong thong thả thả rút ngón tay ra ngoài.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.