Tận Thế Tiêu Hồn Động - Thương Tịch Lạc

Chương 414: Đừng từ chối (3P H Bạch Lạc + em trai)



Tình yêu của Sở Du Nhàn và tiếng mắng chửi của mẹ đã đánh vỡ nhận thức của Sở Du Ninh, cô thậm chí đã thật sự cảm thấy là do mình dung túng đã hại Sở Du Nhàn.

Nếu như không có cô thì dù cho Sở Du Nhàn đang ở trong độ tuổi dậy thì cũng sẽ giống như bao cậu trai khác, sẽ tìm một bạn gái trong lớp để yêu đương tìm hiểu lẫn nhau, rồi thăm dò sự huyền bí khác nhau giữa hai phái mà không phải như bây giờ, đặt toàn bộ tâm tư ở trên người chính chị gái của mình.

Đó là lần đầu tiên Sở Du Ninh trốn khỏi nhà, dù trước đây cha mẹ có đối xử với cô không tốt thì chỉ cần có Sở Du Nhàn ở nơi đó thì nơi đó vẫn như cũ là nhà của cô, nhưng mà bây giờ… đối diện với tình cảm của Sở Du Nhàn, đối mặt sự chửi rủa của mẹ, cái nhà này lại giống như hồng thủy mãnh thú làm cô không thể thở nổi…

Sau đó… cô dọn vào trong ký túc xá ở trường học, cho dù một mình sống ở ngoài khó khăn như nào thì cô cũng chưa từng định trở về. Mãi cho đến một ngày thầy giáo đến tìm cô nói với cô rằng mẹ cô bị bệnh nặng, bảo cô về nhà gặp bà lần cuối…

Sở Du Ninh đấu tranh tâm lý rất lâu rồi cuối cùng vẫn trở về, nhưng mà… mẹ chẳng hề bị bệnh mà như bị điên cởi hết quần áo của cô rồi nhốt cô ở trong phòng Sở Du Nhàn, trong miệng luôn mồm nói: “Mày cho nó chơi đi, chơi đủ rồi chán rồi là được!”

Sở Du Ninh biết cha mẹ không thích mình nhưng chưa bao giờ nghĩ bọn họ lại làm như vậy đối với cô, cho dù Sở Du Ninh khóc lóc cầu xin như thế nào thì mẹ cô cũng không thả cô ra ngoài, thậm chí còn đứng ở ngoài cửa dùng đủ mọi lời nói ác độc nhục mạ cô.

Sau đó… Sở Du Nhàn trở về, hắn cũng không làm gì cô hết mà tìm một bộ quần áo cho cô mặc vào rồi tự mình đưa cô trở về trường học.

Lúc chia tay thì Sở Du Nhàn khóc lóc nói hắn biết mình đang làm cái gì, thích cô tuyệt đối không phải là xúc động nhất thời, nhưng… Sở Du Ninh vẫn rời đi không quay đầu lại.

Sở Du Nhàn là đứa trẻ giỏi nhất của Sở gia, hắn tuyệt đối không thể bị hủy hoại vì chuyện chị em loạn luân!

“Chị..” Một giọt nước mắt nóng bỏng rơi xuống phía sau lưng Sở Du Ninh, Sở Du Ninh sửng sốt. “Chị… đừng từ chối em có được không, đừng từ chối em, cho dù chị không yêu em cũng không sao, nhưng đừng từ chối em có được không…” Sở Du Nhàn hèn mọn cầu xin.

Sở Du Ninh nhắm hai mắt lại, nước mắt chảy xuống từ khóe mắt, cảm nhận được Sở Du Ninh dần dần thả lỏng thân thể, Sở Du Nhàn cực kỳ kích động, hắn dùng sức làm Sở Du Ninh đè ở trên người Bạch Lạc, côn th*t của Bạch Lạc lại lần nữa cứng lên rồi chọc vào chỗ sâu nhất, nhưng mà hắn chẳng cần động thì Sở Du Nhàn giống như được tiêm máu gà đã dùng toàn bộ sức lực ở trên người Sở Du Ninh.

“Chị, chị…” Mỗi lần Sở Du Nhàn cắm vào đều kích động kêu to, từng tiếng gọi chị kia đều chứa chan cả tình yêu không thể bỏ qua của hắn với Sở Du Ninh.

Sở Du Ninh nhắm mắt lại chảy nước mắt, cuối cùng vẫn bị tình yêu cấm ky này kéo vào trầm luân trong dục vọng.

Sở Du Ninh lần đầu tiên bị hai người đàn ông làm, người phía sau còn là em trai mà cô đã trốn tránh nhiều năm, dưới thân lại là một người như rắn độc cực kỳ nguy hiểm mà lại điên cuồng cực kỳ, điều làm cô không chịu nổi nhất chính là, cơ thể của cô có chút không thích hợp giống như… cực kỳ nhạy cảm, giống như… giống như bị ăn thuốc kích d*c.

Không cần hỏi cũng biết là do cái chất lỏng mà dây đằng phun ra giở trò quỷ, khi cô còn đang nghi ngờ thì sợi dây đằng đột nhiên cắm vào trong miệng cô. Phối hợp với hai cái côn th*t dưới thân dùng cùng một tốc độ thọc vào rút ra.

Không biết đã bị làm như thế bao lâu, bỗng nhiên Sở Du Nhàn bắt lấy eo cô dùng sức thật mạnh, động tác cắm cũng nhanh hơn. Bạch Lạc lại đồng thời dùng sức chọc lên: “Cùng nhau…” hô hấp của Bạch Lạc dồn dập nói.

Qua một lúc lâu Bạch Lạc và Sở Du Nhàn cùng nhau b.ắn ra, ngay cả dây đằng trong miệng cũng lại lần nữa b.ắn ra chất lỏng, cùng lúc đó Sở Du Ninh cũng lại lần nữa đạt cao tr/ào.

Bạch Lạc giơ tay nắm lấy cằm Sở Du Ninh khiến cô phải nuốt toàn bộ chất lỏng xuống, sau đó Sở Du Ninh liền cảm thấy cả người khô nóng, tiểu huy*t càng thêm ngứa.

Lúc này cô đã khôi phục một chút sức lực, đã có thể nắm giữ một chút chủ động, đôi mắt mê mang tràn đầy dục vọng Sở Du Ninh chủ động quấn lên hai người đàn ông.

Hai người đàn ông cũng không làm cô thất vọng, ba người lại lần nữa quấn lấy nhau.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.