Tận Thế Tiêu Hồn Động - Thương Tịch Lạc

Chương 438: Đ�? Chơi (H Cố Nam)



Lúc này… Sở Du Ninh bỗng nhiên cảm thấy một cái bóng đen thật lớn bơi qua từ trên đầu bọn họ, thật vất vả từ trong dục vọng để mở được mắt ra, khi nhìn sang bên người phát hiện ra không biết từ khi nào xuất hiện rất nhiều hải thú… Những bóng đen thật lớn kia chính là cá mập khổng lồ.

Sở Du Ninh không khỏi khẩn trương, huy*t nhỏ đột nhiên kẹp chặt, Cố Nam lại càng kích động ôm chặt lấy eo Sở Du Ninh, đuôi cá càng dùng sức đập.

Cũng may những con hải thú đó chỉ đi ngang qua bên người bọn họ hướng về phía bờ biển bơi đến, chỉ có một ít cá nhỏ, tôm nhỏ là tò mò bơi vào vòng quanh bọn họ, có mấy con cá nhỏ lại mỗ nhẹ vài cái lên người Sở Du Ninh cùng Cố Nam.

Bỗng nhiên, xúc tua của một con bạch tuộc cuốn hai người lên, xúc tua của con bạch tuộc tò mò di chuyển ở trên cơ thể của hai người, cảm xúc không nói lên lời đối với việc sợ hãi hải thú làm cho Sở Du Ninh đột nhiên giật mình một cái, cô… vậy mà lại cao trào.

Cảm nhận được huy*t nhỏ của Sở Du Ninh co thắt, trong chốc lát Cố Nam hung hăng chọc vào rút ra, cuối cùng b.ắn ra rất nhiều tinh d*ch.

Nhưng hai người cũng không có ý định dùng lại, ngược lại họ lại quấn lấy nhau.

Dường như bạch tuộc cảm thấy bọn họ là đồ chơi khá tốt, nhưng so với đồ ăn ngon trên mặt đất vẫn là kém hơn một chút, cho nên không bao lâu sau liền ném bọn bọ xuống rồi rời đi.

Không có sự uy hiếp của hải thú, Sở Du Ninh lại lần nữa nắm được quyền khống chế, cô cùng Cố Nam chậm rãi rơi xuống một đầu một tảng đá trơn nhắn, vẫn đè Cố Nam ở dưới thân như cũ, chân cá của Sở Du Ninh biến thành đùi người, nhưng đặc tính của người cá vẫn còn giữ lại, có thể hô hấp ở dưới nước.

Đôi tay Sở Du Ninh đè chặt ở trên eo Cố Nam, hai chân kẹp ở đuôi cá của Cố Nam chuyển động lên xuống trước sau. Không chỉ như thế, cô còn thay đổi một cây gậy để ra vào, chỉ cần Cố Nam muốn chuyển động, cô liền hung hăng đâm anh một chút.

Bởi vì lực cản của nước hơn nữa cấp bậc của hai người cũng chênh lệch, Cố Nam cũng sẽ không cảm thấy đau, nhưng ý định của Sở Du Ninh lại rất rõ ràng, hiện tại là bà đây chơi ngươi!

Trên thực tế nhìn người cá đẹp đẽ trước mắt này, vẫn chỉ là đứa trẻ như con chó con, nội tâm Sở Du Ninh kích động, trách không được những người đàn ông chó chết đó đều thích chơi nữ biến hình, hoá ra… cảm giác này là như thế này.

Tình ái vượt giống loài, sẽ thỏa mãn cô cái cảm giác tìm kiếm cái lạ, lại thỏa mãn ham muốn chinh phục của cô, giống như… toàn bộ thế giới không có gì là

cô không thể khống chế.

Nhìn xem, hoàng tử nhỏ của tộc người cá cũng chỉ có thể bị cô đè ở dưới người để đùa bỡn, đàn ông tính là cái gì! Chỉ cần cô muốn, tất cả đều có thể đạp ở dưới chân!

Cơ thể đạt khoái cảm cực hạn, cùng với sự thỏa mãn trong lòng làm cho Sở Du Ninh luôn ở một loại trạng thái hưng phấn mãnh liệt, động tác của cô càng ngày càng kịch liệt, càng ngày càng hung ác, mỗi lần Cố Nam không nhịn được muốn đảo khách thành chủ sẽ bị một cây gậy chọc xuống.

Cảm giác làm nhục khiến cho dục vọng của cô lần thứ hai bay lên một cấp bậc mới, ở trước mặt Cố Nam, cô không cần che đậy chính mình, không cần đi tìm cách chiếm được cảm tình tốt của đối phương, cô sẽ ích kỷ thỏa mãn chính mình là tốt rồi.

Đúng vậy, cô có thể, cô – Sở Du Ninh đã không còn như trước kia, chỉ có thể dựa vào một chút yêu thích của đàn ông, mới có thể sống sốt ở tận thế mạt thế, cô đi từng bước một hao hết tâm tư để đi đến bước này là vì cái gì, còn không phải muốn sống sót tùy tâm tùy ý thích sao!

Sở Du Ninh lại lần nữa nhìn về phía Cố Nam, duỗi tay vuốt ve trên khuôn mặt anh, nuôi nam sủng a, đương nhiên muốn nuôi loại mà mọi thứ đều xuất sắc! Nghĩ đến đây, khoé miệng Sở Du Ninh gợn lên một nụ cười tươi như nữ hoàng, sau đó cúi người hôn lên môi Cố Nam, kết thúc một nụ hôn, Sở Du Ninh lại lần nữa ấn lên mặt Cố Nam: “Về sau, anh chính là đồ chơi của Sở Du Ninh tôi!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.