Tận Thế Tiêu Hồn Động - Thương Tịch Lạc

Chương 447: Ngại mệnh dài



Sở Du Ninh cũng không để ý tới ánh mắt của ba người đàn ông, bây giờ cô chỉ muốn được yên lặng một chút.

Thật ra lúc này đầu óc của Sở Du Ninh trống rỗng, cô không nghĩ ngợi bất kỳ một cái gì hết, cô cứ đứng như thế tầm một tiếng, sau đó đột nhiên đi ra phía ngoài của.

Sở Du Ninh lại đi tới phòng giam lần nữa, thấy Sở Du Nhàn vẫn như cũ đứng ngây ngốc ở đó, trên mặt hắn đờ đẫn, giống như đang nhìn mẹ Sở nhưng cũng giống như chẳng nhìn cái gì hết.

Mẹ Sở bị Sở Du Nhàn nhìn thì càng thêm chột dạ, trốn ra phía sau đứa con gái kia theo bản năng. Cô ta không sợ người khác, đứng ra phía trước mẹ Sở yên lặng nhìn Sở Du Nhàn.

Cảnh tượng này không biết đã giằng co bao lâu nhưng một khắc khi Sở Du Ninh xuất hiện thì nó đã bị phá vỡ.

Người phản ứng lại đầu tiên chính là Sở Du Nhàn, hắn nghe thấy tiếng bước chân liền biết chính là Sở Du Ninh đã tới, Sở Du Nhàn đột nhiên giống sống lại, sải bước dài đi nhanh về phía Sở Du Ninh nhưng lại bị cô nhẹ nhàng né tránh.

Sở Du Ninh cũng không nhìn Sở Du Nhàn, mà là chậm rãi đi đến trước phòng giam của mẹ Sở, khác với sự chột dạ lúc đối mặt với Sở Du Nhàn, mẹ Sở vừa nhìn thấy Sở Du Ninh thì lập tức có khí thế, đột nhiên nhảy ra từ phía sau đứa con gái kia.

“Là mày! Là mày bảo bọn họ bắt tao có đúng không! Chắc chắn là mày rồi!” Mẹ Sở căm hận, nghiến răng nghiến lợi nhìn Sở Du Ninh.

Ba người Diệp Thần cũng đi theo Sở Du Ninh tới đây nhưng cũng không đi tới mà chỉ đứng ở một bên.

Đứa con gái kia nhìn Sở Du Ninh thì ánh mắt hơi lóe, đi lên phía trước nhìn cô một cách tràn đầy chân thành: “Vì sao Ninh Ninh tỷ lại muốn bác gái tới đây? Có phải đã có hiểu lầm gì đó rồi hay không?”

Sở Du Nhàn đứng sánh vai với Sở Du Ninh đột nhiên mắt cũng sáng ngời, đúng rồi! Nói không chừng trong chuyện này có sự hiểu lầm, nếu không hắn đã phái rất nhiều người coi chừng mẹ thì bà ta sao có cơ hội có thể tiếp xúc với đám người tiến sĩ Dương!

Ánh mắt lạnh băng của Sở Du Ninh đảo qua gương mặt của đứa con gái kia khiến cô ta sợ tới mức co rúm lại một chút, nhưng trong mắt lại hiện lên một tia ủy khuất nhìn về phía Sở Du Nhàn, nhưng Sở Du Nhàn căn bản không nhìn cô ta, chỉ là mang ánh mắt cẩn thận và khát vọng nhìn Sở Du Ninh.

Tầm mắt Sở Du Ninh lại rơi xuống người mẹ Sở một lần nữa: “Mẹ có biết bọn họ sẽ đối phó với con không?”

Trong mắt mẹ Sở hiện lên một tia chột dạ nhưng rồi lại thẹn quá thành giận mà mắng to: “Cái đồ nha đầu thối này, mày nói chuyện với mẹ mày kiểu gì thế, mày muốn chết có đúng không!”

Sở Du Ninh nhìn mẹ Sở, mặt không có biểu cảm gì lại tung ra vấn đề tiếp theo: “Mẹ có biết là con sẽ gặp nguy hiểm đến tính mạng không?”

Ánh mắt mẹ Sở lóe lên, bà ta nhìn về phía mũi của Sở Du Ninh theo bản năng, tránh khỏi đôi mắt lạnh băng của cô. Sở Du Ninh mỉm cười, mẹ Sở chính xác đã trả lời cô… tất cả đã trần ai lạc định*, Sở Du Ninh lại cảm thấy nhẹ nhõm hơn, trong nụ cười của cô lộ ra một tia quyến rũ, trong sự quyến rũ còn có thêm nửa phần không thèm quan tâm.

(*Trần ai lạc định: Khi mọi chuyện đã định thì dù ta có làm gì đi chăng nữa thì cũng chẳng thay đổi được gì cả. Có cố cách mấy đi chăng nữa thì ta cũng chỉ nhận lại đắng cay mà thôi)

Đúng lúc này, phía sau cô đột nhiên có thêm một cái ghế dựa bằng kim loại, Sở Du Ninh hơi bất ngờ, cô nhìn về phía K đang đứng ở một bên, mà K cũng đang nhìn cô.

Sở Du Ninh thu hồi ánh mắt rồi tao nhã ngồi xuống: “Vốn dĩ cũng muốn để lại cho mẹ một cái mệnh tiện, thế nhưng lại không nghĩ tới… chính mẹ ngại mệnh dài, dám tới đây trêu chọc vào con!”

Lời nói của Sở Du Ninh đã làm Sở Du Nhàn đột nhiên quay đầu: “Chị!” Phản ứng vừa rồi của mẹ Sở đã làm Sở Du Nhàn giống như rơi xuống hầm băng, nhưng lại chưa từng nghĩ… lời nói của Sở Du Ninh càng làm hắn thêm tuyệt vọng.

Sở Du Nhàn biết, nếu như Sở Du Ninh đã nói như vậy thì cô chính là đã thật sự động sát tâm… dù cho người này là mẹ ruột của cô.

“Chị!” Sở Du Nhàn hoảng loạn chạy về phía Sở Du Ninh lại bị Sở Du Ninh giơ tay lên dùng dị năng hệ băng hất qua một bên. Trước không nói Sở Du Nhàn đã phải đeo cái vòng khóa dị năng thì cho dù hắn không đeo đi chăng nữa thì với trình độ dị năng cấp 5 của hắn cũng không ngăn cản được một đòn này của Sở Du Ninh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.