Tàn Vương Nịch Sủng, Kinh Thế Y Phi

Chương 25: Hoạ sát thân



Dứt lời nàng liền thả lỏng cổ áo, lộ ra cái cổ nhỏ trắng noãn, Lãnh Nguyệt nhìn động tác của nàng, như thế mới bừng tỉnh, đúng rồi, nam nhân là phải có hầu kết, một chiêu này của tiểu thư rất hay!

Nàng cũng nới cổ áo theo, quả nhiên, Lượng quỷ kia cẩn thận nhìn nhìn yết hầu hai người, lập tức liền phân phó thủ hạ của mình :”Hai người các ngươi, nhanh chóng đi đến tửu lầu nhìn đi, đem tất cả những người ở đó đều mang đến, dù phải quật xuống ba thước, nhất định cũng phải đem người đào cho ra! Mặt khác, hai người này… Hừ, thà rằng giết lầm, cũng không thể buông tha.”

Sắc mặt Cẩm Ngôn trắng nhợt, suýt nữa té xuống mặt đất. Nàng vậy mà quên, nơi đây là cổ đại xem mạng người như rơm ra, cho dù nàng là trong sạch, nhưng chỗ này là Quỷ vương phủ, trong miệng Lãnh Nguyệt --- Quỷ vương phủ không phải là giết người như ma, âm ngoan độ lạt sao? Huống hồ, các nàng hiện tại còn ở trong xào nguyệt của bọn họ, bọn họ làm sao có thể dễ dàng buông tha các nàng như vậy?

Thà rắng giết sai một trăm người, cũng tuyệt không buông tha một người khả nghi, đối với Quỷ vương phủ giết ngườu như ma mà nói, đây chính là phong cách xử sự của bọn họ! Nàng làm sao có thể quên lo lắng chuyện này, xem ra, nàng quả nhiên là ở hiện đại ngây ngốc quá lâu rồi, căn bản là không biết mạng người ở cổ đại!

“Buông tay! Nhị tiểu thư ----“ Lãnh Nguyệt nóng nảy, không nói hai lời liền hướng người đang chế trụ hai tay nàng đánh tới, đối phương thuận lợi nghiêng người né thoát, liền chặt chẽ chế trụ vai phải của nàng, Lãnh Nguyệt không thể động đậy nữa, lại nhìn thấy người khác bắt Cẩm Ngôn đi, nhất thời nóng nảy thốt ra :”Các ngươi lớn mật, nhị tiểu thư của nhà ta đường đường là thiên kim của Ôn đại Tướng quân phủ, là muội muội của Hoàng hậu đường triều, các ngươi nếu dám dính vào, cẩn thận Hoàng thượng phát binh vây diệt đám tặc đảng giặc cỏ các ngươi…”

“Lãnh Nguyệt ---“ Lãnh Nguyệt nóng nảy, nàng luôn không dám để thân phận bại lộ, chỉ sợ bại lộ thân phận sẽ sớm rước lấy hoạ sát thân hơn, nhưng bây giờ, nàng căn bản ngăn cản không kịp, Lãnh Nguyệt đã giống như mũi tên được lắp lên cung tên, toàn bộ toàn bộ nói ra, nàng chỉ cảm thấy, tay của hắc y nhân đang chê trụ vai phải của nàng rõ ràng có phản ứng, trong lòng thầm kêu một tiếng hỏng bét, vội vàng về phía Lượng quỷ còn chưa rời đi nhìn lại.

Quả nhiên, lời nói của Lãnh Nguyệt thành công kéo Lượng quỷ đang muốn đi lại, hắn quay đầu, nhìn về phía Cẩm Ngôn. Tuy rằng nhìn không tới ánh mắt nàng, nhưng Cẩm Ngôn có thể cảm giác được ánh mắt của hắn đang trên đánh giá trên người nàng, lạnh lẽo, ánh mắt đó khiến lông tơ trên người nàng dựng đứng, giống như, cảm giác người trước mắt cùng quỷ đều rất giống nhau.

Trong lòng Cẩm Ngôn kêu thảm thiết, nhưng trước mắt cơ bản không thể nào né tránh, chỉ có thể nghêng đón tầm mắt của hắn, cứ vậy, nàng chỉ có thể nhìn vào đôi mắt đen như mực sâu không đáy kia.

Sau đó, từ góc độ của nàng, nàng nhìn thấy khoé miệng Lượng quỷ giật giật, biên độ thật nhỏ câu lên, cũng là một nụ cưởi lạnh như băng, ẩn chứa rất nhiều cảm xúc trong đó. Cẩm Ngôn cảm thấy muốn nhảy dựng lên, thấy hắn từng bước đi tới, theo bản năng lùi về phía sau một bước, nhưng mà thân mình của nàng đã bị hắc y nhân gắt gao nắm lấy, căn bản là không thể động đậy, sau đó, Lượng quỷ kia đứg ở trước mặt nàng, thân thủ bỗng nhiên tháo mặt nạ của nàng xuống, nhìn thoáng qua, cười châm chọc đến âm trầm :”Thiên hạ đệ nhất mỹ nhân? Bổn toạ nhìn , lại giống thiên hạ đệ nhất người quái dị còn không sai biệt lắm.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.