Két, một thanh âm chi nha vang lên, sau đó liền truyền đến vài tiếng bước chân, Đinh Mẫn Quân cất tiếng hỏi: " Yên Thiên muội muội, Siêu Quần còn chưa tỉnh, ngươi thần thần bí bí gọi chúng ta đến đây làm gì?"
Tiểu Nhạn nghe thấy cũng phụ họa: "Đúng vậy a, Yên Thiên tỷ, tại sao ngươi chỉ gọi chúng ta, còn Chu cô nương và tiểu Chiêu thì thế nào? Có việc gì cần phải giấu hai người kia sao?"
Kỷ Yên Thiên cười nói: "Cũng không phải là ta gọi các ngươi đến a."
Tiểu Ngư thấy mọi người nhìn mình thì cũng cười hì hì: "Các ngươi đừng nhìn ta, cũng không phải chủ ý của ta."
Đúng lúc này, một âm thanh trong trẻo vang lên.
"Là chủ ý của ta!"
Chỉ thấy Trương Siêu Quần dáng vẻ tươi cười đứng ở sảnh nhỏ bên cạnh, Tiểu Nhạn và Đinh Mẫn Quân kinh hỉ tiến lên, Siêu Quần cười một tiếng, bước đến đem hai mỹ nữ ôm vào trong ngực.
"Thì ra ngươi đã tỉnh lại rồi, tại sao không nói cho tiểu Chiêu và Chu cô nương biết?"
Đinh Mẫn Quân hỏi, trên mặt nàng đỏ bừng tràn ngập hạnh phúc, nữ nhân khi thật tâm vui mừng mới có những biểu hiện như thế.
Trương Siêu Quần cười nói: "Hai người bọn họ, vẫn là không nên nói cho các nàng ấy biết, miễn cho... miễn cho..."
Tiểu Ngư che miệng cười, nói: "Công tử đã nói như thế chẳn lẽ các ngươi còn không đoán được? Hắn quả thật rất xấu a!"
Sở dĩ Tiểu Nhạn và Đinh Mẫn Quân cùng đỏ mặt là bởi vì Tiểu Ngư, Tiểu Nhạn và Đinh Mẫn Quân đã từng có quan hệ ấy ấy với Trương Siêu Quần. Việc này mọi người đều biết, chỉ là các nàng không biết Kỷ Yên Nhiên cũng đã làm qua việc ấy rồi, tam nữ đồng loạt nghẹn họng trân trối nhìn Kỷ Yên Nhiên.
Kỷ Yên Nhiên xấu hổ đỏ mặt, khuôn mặt hồng nhuận xinh đẹp ẩn hiện dưới chiếc khăn mỏng, nàng đứng sau lưng Trương Siêu Quần, bàn tay nhỏ nhéo miếng thịt ở hông hắn
Bốn vị mỹ nhân cùng chung một phòng, trong thoát chốc cả căn phòng đều xuân ý dạt dào, trong lòng Siêu Quần đã sớm ngứa ngáy, hắn cười hắc hắc: "Hôm nay đây, ah ơ..."
Kỷ Yên Nhiên vẫn đang để tay ở hông hắn đột nhiên vặn một cái.
"Uy, ngươi muốn mưu sát chồng ah!"
Kỷ Yên Nhiên sẵng giọng: "Ai bảo ngươi hư hỏng như vậy!"
Đinh Mẫn Quân hai gò má phát sốt, nàng thấy hắn liếc mắt lia lịa nhìn các nàng chẳng lẽ nàng còn không đoán ra hắn muốn làm cái gì, ở đây nàng lớn nhất nên có chút lúng túng.
"Siêu Quần, ngươi... ngươi không được làm bậy, thương thế vừa mới đỡ một chút đừng nên hồ đồ."
"Mẫn Quân, ngươi đang suy nghĩ gì vậy! Ta gọi bọn họ tới chỉ muốn nói chuyện với bọn họ mà thôi, ngươi lại nghĩ đi đâu thế!"
Tiểu Ngư thầm nghĩ: " Không phải mới lạ! Mới vừa rồi còn nói chỉ là cùng mình trò chuyện, nhưng vừa nói xong liền đã giở trò xấu rồi. "
Trương Siêu Quần cười nói: "Đến đây nào bốn vị lão bà đại nhân, cùng lên một giường nào, hôm nay chúng ta trò chuyện uống rựơu, ôn lại chuyện xưa!"
Vừa dứt lời, hắn liền sưu sưu bay lên.
Tiểu Ngư Tiểu Nhạn thấy hắn xem mình như hài tử liền cười cười đứng lên.
Trương Siêu Quần ngồi trên giường kêu lên: "Tiểu Ngư Tiểu Nhạn, các ngươi đừng đứng đấy cười, mau đi đem rượu cùng điểm tâm tới ah!"
Tiểu Ngư Tiểu Nhạn đồng thanh đáp ứng, các nàng đi đến mang điểm tâm đã sớm chuẩn bị ra đặt ở bên giường. Trương Siêu Quần phủi tay, hào hứng ngẩng đầu lên nói: "Cùng đến đây nào, các ngươi chơi cái gì đây? Một năm một mười có thể hay không?"
Tiểu Ngư cùng Tiểu Nhạn đã biết từ lâu trái lại Đinh Mẫn Quân cùng Kỷ Yên Nhiên không hiểu gì cả. Tiểu Ngư Tiểu Nhạn từ nhỏ sống ở nơi trăng hoa – nơi tiếp nhận qua những giáo dục này tự nhiên sẽ hiểu, chỉ sợ kiến thức so với Siêu Quần còn nhiều hơn.
"Ba người…Một đêm chung giường…Các ngươi…Các ngươi còn ra cái thể thông gì nữa..."
Siêu Quần ca còn chưa nói xong, Đinh Mẫn Quân cùng Kỷ Yên Nhiên đồng thời lắc đầu.
Trương Siêu Quần khẽ giật mình, con ngươi nhất chuyển, nói: "Như vậy đi, ta sẽ dạy các ngưoi như bọn họ đã làm có được không?
Không đợi người ta đáp ứng, liền mặt hướng phía Tiểu Ngư, nói: "Tiểu Ngư, Tiểu Nhạn, Ba người chúng ta ra làm mẫu cho bọn họ đi"
"Hai con ong mật nhỏ, bay vào bụi hoa ah… Bành bạch! Ta đánh ngươi ah, đừng làm trái phương hướng…Nếu không thì…"
Trương Siêu Quần rõ ràng đang chơi với hai con ong mật nhỏ
Vốn Đinh Mẫn Quân cùng Kỷ Yên Nhiên nhiều tuổi hơn Tiểu Ngư và Tiểu Yên, Đinh Mẫn Quân ba mươi rồi còn Kỷ Yên Nhiên cũng hai mươi sáu. Hai nàng mắt thấy Tiểu Ngư Tiểu Nhạn cùng Trương Siêu Quần nên trong lòng phi thường cao hứng, nhưng sau đó lại thấy ba người bọn họ ôm hôn thắm thiết khiến tâm tình hai người không khỏi xấu hổ,trong lòng tràn ngập lửa nóng, đành phải uống chút rượu, ăn một ít điểm tâm cho vơi đi.
Trương Siêu Quần buông Tiểu NgưTiểu Nhạn, để cho hai nàng tự chơi, còn bản thân thì ngồi bên cạnh Kỷ Yên Nhiên, vừa uống rượu vừa nhìn các nàng.Một lúc sau, Đinh Mẫn Quân cùng Kỷ Yên Nhiên cũng tiến đến, tâm lý dần dần thả lỏng.
Trương Siêu Quần cười nói: "Chúng ta chơi như vậy,nếu không có ý gì, hay là chúng ta chơi như thế này có được không? Ai thua thì tự cởi một bộ y phục!"
Tiểu Nhạn lập tức nói: "Các ngươi nhìn đi, ta liền biết rõ công tử hắn đang có âm mưa đấy."
Đinh Mẫn Quân cùng Kỷ Yên Nhiên đồng loạt đỏ mặt, Kỷ Yên Nhiên lo lắng nói: "Vậy còn ngươi thì sao, chúng ta không thể cởi ah?"
Tiểu Nhạn lại nói: "Công tử là nam nhân, hắn cởi quần áo sẽ không ngại cái gì, chúng ta là nữ nhân, như vậy không được, công tử ăn gian quá đi!"
Siêu Quần ha ha cười nói: "Các ngươi nói cái gì ah, chúng ta đều là người một nhà cả, các ngươi đều đã là lão bà của ta, chỉ là cởi một bộ y phục,như vậy cũng không có sợ ngoại nhân nhìn thấy ah? Huống chi, ta tu luyện Minh giáo hộ giáo thần công Càn Khôn Đại Na Di, môn công phu này, có một đặc điểm, cần cái kia... Cái kia nhiều một chút sẽ làm cho hỏa diễm đáy lòng sôi trào, như vậy, mới không tẩu hỏa nhập ma, bằng không, sẽ rất nguy hiểm, rất dễ dàng khí huyết không thông, nội tiết mất cân đối, Parkinson phát tác, hắc hắc, các lão bà, các ngươi cũng không hy vọng lão công tẩu hỏa nhập ma a? Nếu như các ngươi không cho thì…thì... ta sẽ đi tìm Dương tả sứ, gọi hắn giúp ta mỗi ngày tìm mười cái cô nương qua để phát hỏa, như vậy cũng tốt ah!"
Tứ nữ đồng loạt cho hắn một cái liếc mắt, Đinh Mẫn Quân nói: "Các nàng không hiểu được nhiều võ công, ngươi còn có thể lừa một gạt một, chẳng lẽ đến cả ta ngươi cũng lừa sao, làm gì có môn công phu nào như vậy “
Dịch giả: kunpro
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn:
**Chương đầu tiên thật là vất vả ah. Vốn từ của ta quá ít ỏi. Phải nhờ đến sự giúp đỡ của các đại ca mới hoàn thành được. vì vậy nếu chỗ nào ta dịch chưa hay mong mọi người đóng góp nha.