Tân Ỷ Thiên Đồ Long Ký

Chương 19: Nhìn Trộm Đại Ỷ Ty Tắm Rửa (2)



Dưới đáy giường tuy rằng an toàn, Trương Siêu Quần là người lính đặc công chuyên nghiệp, ẩn nấp là chuyện bình thường như cơm bữa, mặc dù là ở trong hoàn cảnh cực kỳ ác liệt, cũng có thể thời gian dài không có động đậy tay chân, chớ nói chi là ở dưới đáy giường của đại mỹ nhân, nhưng ở dưới gầm giường, tầm mắt quá thấp, khó có thể nhìn thấy tới cái thùng tắm bằng gỗ, hữu tư tả nghĩ, trái lo phải nghĩ, thì đã chợt nghe từ bên ngoài truyền đến tiếng bước chân, Trương Siêu Quần cả kinh, vội vàng chui vào gầm giường.

Một tiếng cọt kẹt cánh cửa mở ra, hóa ra là hai tên tửu bảo của quán trọ, mỗi người xách theo một vại nước đi vào, nhiệt khí bốc hơi, đem nước sôi đổ vào bên trong thùng nước tắm, rồi khép cửa đi ra ngoài.

Trương Siêu Quần quan sát thấy dưới đáy giường cũng khá kín đáo, nên khá yên tâm, thêm vào cái màn giường buông rủ xuống chạm tới sàn nhà, vừa vặn có thể che khuất chính mình, hắn mừng rỡ trong lòng, ước chừng vừa qua 1 khắc ( 1 khắc = 15 phút), thì hai tiếng chân bước mềm mại truyền đến, khi nghe đến trước cửa gian phòng, Trương Siêu Quần biết Đại Ỷ Ty võ công cao cường, đương nhiên phản ứng rất là nhạy cảm nhanh lẹ, hắn lập tức điều tiết lại hơi thở, tiến vào trạng thái của người lính đặc công ẩn nấp.

Chẳng quabao lâu, nghe được tiếng Đại Ỷ Ty nói:

– A Ly, ngươi ở ngoài cửa bảo vệ, không cho bất cứ người nào đến.

A Ly giòn tan đáp:

– A Ly đã biết.

Đại Ỷ Ty ừ một tiếng, đóng lại cửa phòng, đi tới trước thùng tắm bằng gỗ, đem những cánh hoa vừa mua ở chợ, tung vào ở trên mặt nước, nhiệt độ nước nóng bốc hơi mù mịt, hương thơm của hoa tràn ngập khắp gian phòng, làm cho tâm trí của người rất là sảng khoái.

Trương Siêu Quần ở dưới gầm giường nhích dần từng phân một ra được một chút, vừa đủ tầm nhìn hướng về phía Đại Ỷ Ty nhìn ngắm, cũng may là nàng đang quay lưng lại nên không hề phát hiện ra hắn, không lâu lắm, chỉ thấy Đại Ỷ Ty đi tới phía trước cửa sổ, ngưng thần quan sát một lúc, mới kéo tấm màn che lại, chậm rãi đem áo ngoài cởi xuống, vắt qua trên chiếc ghế tròn, xoay người đi tới trước tấm bình phong có dây treo quần áo, cởi ra cái áo mỏng bên trong…

Cái áo từ trên bờ vai ngọc ngà chậm rãi lướt xuống, Trương Siêu Quần rõ ràng nhìn thấy Đại Ỷ Ty mặc trên người chính là cái yếm màu vàng nhạt, đôi bầu vú nhô thật cao như muốn đẩy cái yếm bung ra, lộ ra ở bên ngoài phân nửa bộ ngực mềm mại, trắng tinh khiết như tuyết, trong suốt như ngọc long lanh, trên đỉnh đầu của hai bầu vú kéo căng cái yếm, mé trên hiện ra khe rãnh thật sâu chính giữa hai vú mơ hồ có thể thấy được, thân dưới của nàng mặc cái nội khố bằng tơ mỏng màu màu vàng nhạt, bên dưới mảnh vải ngắn nhỏ là một đôi đùi đẹp tròn đầy, tỉ lệ cân xứng toàn bộ cơ thể đạt đến sự kết hợp hoàn mỹ, dùng từ tiên nữ vóc người để hình dung không có chút nào quá mức.

Một chút thoát tục, một phần thần bí….

Đại Ỷ Ty lại đem cái yếm màu vàng nhạt chọc người nhấc lên, một đôi bầu vú vun đầy hình trái lê hiện ra, tuy rằng không là quá lớn, nhưng vô cùng kiều đĩnh mê người, đường cong của bầu vú không có chút nào dấu hiệu rủ xuống, đặc biệt là trên đỉnh ngọn núi, hai đầu núm vú màu đỏ tươi của hoa anh đào đầu xuân.

Trương Siêu Quần lập tức hơi thở gấp gáp lên, lúc này Đại Ỷ Ty nửa người trên hơi ngửa ra sau, mái tóc mây đen như thác nước tõa ra,đường cong hoàn mỹ, tư thái thân thể bày ra làm Trương Siêu Quần hầu như muốn nghẹt thở, nàng đang khom sống lưng xuống, giờ khắc này lập tức khôi phục dáng người vốn có, bờ lưng thẳng tắp, linh lung đường cong, chậm rãi thanh thoát đem cái nội khố nỏng manh trên người cởi xuống, Trương Siêu Quần vừa nhìn đến lập tức sững sờ.

Khi Đại Ỷ Ty rút đi tấm vải nội khố thì Trương Siêu Quần đã là nín thở, yểu điệu tư thái, xinh đẹp không gì tả nổi, đây là nữ nhân đã hơn 40 tuổi sao!

Mềm mại da thịt, trong trắng lộ hồng, trắng nõn nhẵn nhụi, lúc này nếu có Đinh Mẫn Quân đứng bên cạnh đối chiếu với làn da thì cũng sẽ bị ảm đạm phai mờ, không cần nói đến Đinh Mẫn Quân, ngay cả A Ly, 12- 13 tuổi tiểu cô nương, da thịt cũng không thể so sánh với độ trắng noãn làn da của Đại Ỷ Ty!

Trời ạ! Hơn 40 tuổi, còn có thể duy trì thân thể đến tốt như vậy, nghĩ đến năm xưa, khi nàng còn là thiếu nữ xuân thì, lúc đến trên đỉnh Quang Minh, làm sao chẳng kinh diễm tứ bề hào kiệt!

Tại sao! Tại sao? Tại sao không cho ta xuyên qua thế giới này sớm hơn a! Nếu như là xuyên qua sớm hơn mười mấy năm, chắc chắn là ta phải chận giữa đường tìm Hàn Thiên Diệp giết đi, sau đó chính mình giả mạo hắn, đi tìm Dương Đỉnh Thiên, dũng mãnh chấn động kinh thiên, hiện ra ta là Trương Siêu Quần mị lực, đem võ lâm đệ nhất mỹ nữ này chinh phục xong rồi!

Trương Siêu Quần lại cúi đầu sát xuống, Đại Ỷ Ty chậm rãi lui ra đôi chân ngọc, hắn nhìn chăm chú chằm chằm không chớp mắt giữa hai chân nàng, đôi mắt hắn chậm rãi tiếp cận chốn đào nguyên mỹ lệ, vị trí u cốc thần thánh lập tức bại lộ ở trước mắt Trương Siêu Quần, hình tam giác màu đen xanh um, nơi chính giữa màu đen rừng rậm là hẻm núi sâu thẳm, hai bên màu đỏ nhạt mềm mại đầy đặn chất thịt của cặp môi nhỏ, giống như cửa ngọc môn đóng khép chặt lối vào, nhưng rồi lại như ẩn như hiện cửa miệng lối vào rất là nhỏ bé: lối vào thánh địa đây sao? Nơi này là đã sinh ra Tiểu Chiêu nữ nhân? Trong nháy mắt, Trương Siêu Quần thấy mình liều mạng cũng rất là đáng giá, Đại Ỷ Ty tư thái thướt tha xinh đẹp, mềm mại trắng nõn da thịt, vạn nhất dùng lời nói là không có cách nào hình dung tả hết.

Đại Ỷ Ty sau khi cởi sạch quần áo, bước ra nhảy vào thùng tắm, bọt nước nhè nhẹ vang lên, trong phòng dưới ánh sáng ảm đạm…..

Trong thời hiện đại, Trương Siêu Quần là người bôn ba tứ xứ, bản thân yêu cầu tố chất bạn gái cũng khá cao, người đẹp nào lại không thấy qua, hơn nữa, từ năm đầu cấp 3 đã bắt đầu lén lút xem phim xx và sách báo khiêu dâm, gộp lại có thể đầy một ngăn tủ, cũng coi như là kiến thức rộng rãi, nhưng Đại Ỷ Ty đẹp đến mức tận cùng như vậy, đúng là lần thứ nhất hắn nhìn thấy, nếu hắn không phải là người lính đặc công siêu giỏi có định lực vô cùng tốt, chỉ sợ hiện tại đã thở hổn hển như trâu, bị Đại Ỷ Ty phát hiện từ lâu rồi.

Khi thân thể xinh đẹp Đại Ỷ Ty hoàn toàn ngâm hết vào trong nước, Trương Siêu Quần trong lòng cực kỳ thất lạc, phảng phất mất đi một cái cái quí giá, nhưng đường cong phần gáy trần trắng nõn tuyệt phần giống như cổ thiên nga của nàng, vẫn làm cho tên tiểu tặc này cực kỳ kinh hãi.

Hạ thân, dương v*t cứng rắn như sắt, trên mặt đỏ bừng bừng, con mắt không chớp nhìn chằm chằm sương mù hơi nóng bốc hơi trong thùng tắm, khi cánh tay ngọc khẽ giương cao lên, khiến người ta cảm thấy mình như đang lạc vào trong Tiên cảnh.

Con mẹ nó, tầm nhìn bị hạn chế quá bức xúc! Trương Siêu Quần giờ khắc này hận không thể có thể như Tôn Ngộ Không biến thành một con ruồi, tiến vào trong thùng nước tắm, chiu vào bên dưới cái âm hộ nàng cố gắng xem cho đã đôi mắt một phen phong cảnh tươi đẹp.

Nhưng, hắn đang xuyên qua đến thế giới võ hiệp, chứ không phải là xuyên qua thế giới thần thoại.

Hô hấp, trong lúc vô tình trở nên ồ ồ, nhưng Trương Siêu Quần không hề hay biết, nước bọt từ khóe miệng từ từ một bên chảy xuống…

“Rào…rào ”

Tiếng nước chấn động vang lên từ trong thùng nước tắm, một thân thể mềm mại phóng lên trời, thân hình mau lẹ, thật nhanh bay đến trên cái ghế tròn quơ tới quần áo, lập tức choàng phủ lấy thân thể xinh đẹp.

– Đi ra!

Giọng nói lạnh như hàn băng.

Trương Siêu Quần thân thể run lên, trong lòng lạnh lẽo một mảnh…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.