Tang Thế Sinh Tồn

Chương 88: Biến dị xúc tua hệ



“Cha?”

Vương Dương đối với xưng hô này cảm thấy buồn cười. Cậu nghĩ bác sĩ K chẳng phải chỉ là người chế tạo ra thể thực nghiệm, tự cho là đúng xưng là cha của Tiếu Dịch, thật là quá tức cười. Có người cha nào tàn nhẫn đối xử đứa con như thế sao? Y nghĩ mình là ai chứ? Vương Dương nhịn nửa ngày mới kiềm chế không mắng ra tiếng.

Cậu biết bác sĩ K này là người Tiếu Dịch không bao giờ muốn gặp lại. Không chừng chính là kẻ chế tạo ra tất tra tấn mà Tiếu Dịch phải chịu đựng trong sở nghiên cứu. Quá khứ cuộc sống làm thể thực nghiệm Tiếu Dịch chưa bao giờ nói ra sự đau khổ và yếu ớt, nhưng điều đó không đại biểu Tiếu Dịch không có cảm giác gì. Nghĩ như vậy, Vương Dương cảm thấy nên cổ vũ Tiếu Dịch một chút, tỏ vẻ hiện tại hắn không phải một mình, còn có người bên cạnh hắn.

Lặng lẽ vươn tay, cậu không thèm để ý người đằng sau có nghĩ lung tung gì không, cậu bắt lấy bàn tay lạnh băng của Tiếu Dịch, siết chặt, muốn đem nhiệt độ cơ thể mình truyền cho hắn.

Tiếu Dịch cảm giác tay Vương Dương chủ động nắm lấy tay mình, bất giác mím môi, dùng sức nắm chặt tay Vương Dương sau đó thả ra, nhỏ giọng nói.

“Các người đi trước đi.”

“Một mình ông lấy thẻ từ?”

Mới nãy thứ giống như xúc tua thoạt nhìn không phải thứ dễ đối phó, Vương Dương lo lắng hỏi.

“Ừ.”

Tiếu Dịch thản nhiên gật đầu, ánh mắt sâu thẳm nhìn Vương Dương, dặn dò.

“Phải cẩn thận đấy.”

“Ừ, biết rồi.”

Cậu gật đầu, nếu Tiếu Dịch đã cam đoan vậy cậu chỉ có thể tin tưởng thực lực của Tiếu Dịch, hơn nữa chỉ sợ bệnh độc trên người phát tác liên lụy người khác. Vương Dương quyết định nên ra ngoài trước thì hơn.

Hai người vừa trao đổi xong, cái nắp hầm đằng trước cũng ngừng lại.

Từ dưới đất xuất hiện thứ gì đó, khiến Vương Dương đang tính xoay người đi chợt đứng khựng lại, suýt quên ý muốn ra khỏi đây.

Người trước mặt này, hay nên nói là dị hình? Nửa người trên vẫn người đàn ông bình thường, chỉ là gầy còm, xương gò má nhô ra, mắt hình tam giác, màu đen tóc dài cột sau gáy. Trên người y mặc áo khoác trắng, tuổi xấp xỉ trung niên.

Vị trí từ phần eo trên lên thật bình thường, nhưng nhìn từ eo trở xuống phát hiện điều bất thường kinh dị. Chỗ thắt lưng có thật nhiều xúc tua dài nhơn nhớt, bên trên còn có giác hút màu trắng. Nhưng xúc tua hoặc là bám trên đất hoặc là cuốn khúc trong không trung, vặn vẹo nhầy nhụa ghê tởm đến cực điểm. Mỗi một xúc tua phần đỉnh nhọt màu xanh đều co rút phập phồng, vừa nhìn chỉ biết là nguy hiểm.

Tạo hình ghê tởm này…không phải là…trong truyền thuyết bạch tuộc ư….

Quan sát và cho ra kết luận, Vương Dương nhịn không được mắng một cậu.

“Chó chết, đầu tiên là nhân ngư giờ là bạch tuộc, đều sắp trở thành thịt nguội hải sản.”

Vương Dương xoay người muốn tiếp tục chạy ra ngoài, nhưng phát hiện trừ bỏ cậu, Tiếu Dịch, Kiều Phi Vũ, cô gái tóc đen kêu Từ Yến Bình và Phương Chí Hoành cõng Lý Du đều đã biến mất không thấy bóng dáng.

“Bọn họ đâu rồi?” Vương Dương kỳ quái hỏi Kiều Phi Vũ.

“Bọn họ a, sau khi phát hiện cửa bị mở ra thì đã nhanh chân chạy trước rồi.” Kiều Phi Vũ nhếch khóe môi trả lời câu hỏi của Vương Dương.

“…..”

Trong tình huống này mấy người kia chạy trốn cũng nhanh thật, Vương Dương tỏ vẻ hiểu chuyện. Dù sao bọn họ thật sự là yếu, không đối phó được cương thi, không đánh lại xúc tua. Nhưng hành vi không nói một tiếng lặng lẽ trốn đi, nhất là người đã cùng họ trải qua nhiều ngày như vậy, Vương Dương cảm thấy đáy lòng hơi khó chịu.

Phát hiện mọi người đều bỏ qua sự tồn tại của mình, người đàn ông trung niên tự xưng bác sĩ K nhanh chóng vươn mấy xúc tua, đánh úp hướng Vương Dương. Tiếu Dịch xoay người đặt đao trước ngực chắn xúc tua sắp đánh lên người đám Vương Dương.

“Ôi chà ~ không ngờ a, GNZ0, ngươi sống trong xã hội nhân loại mấy năm nay, đã khác xưa rồi. Nguyên bản chỉ lo sự sống của mình, bây giờ còn biết bảo vệ người khác?” Bác sĩ K tràn ngập hứng thú quan sát Tiếu Dịch lúc trước trong sở nghiên cứu, cho dù là nhân viên nghiên cứu chăm sóc hắn vài năm, khi bị thể thực nghiệm tập kích nuốt luôn thì hắn lông mi không nhúc nhích một chút. Hiện tại hắn lại cảnh giác che chở người phía sau. Bác sĩ K khá là hiếu kỳ và thích thú.

Xúc tua tiếp tục mấp máy kéo dài, khi chạm tới da người đẫm máu của người đàn ông đầu hói kia bị hút chỉ còn lại lớp da, bác sĩ K chán ghét bĩu môi.

“Tên ngu xuẩn này sao có thể tùy tiện mang người vào trong này, còn lấy ra thuốc trung hòa quý báu của ta. Hừ, thân thể hương vị cũng không ngon.” Bác sĩ K ghét bỏ người đàn ông đầu hói hương vị không thể ăn, lần nữa quay đầu nhìn hướng đám Tiếu Dịch và Vương Dương.

“Lại nói, ngươi muốn thuốc trung hòa làm cái gì? Ngươi là thể thực nghiệm, đâu cần nó. Suỵt, ngươi đừng nói, để cho ta đoán.” Bác sĩ K hưng phấn nghĩ đang chơi trò đoán mò, xoay tròn con mắt tam giác tròng đen ít tròng trắng nhiều, đánh giá mấy người trước mặt, nói tiếp. “Ngươi là đến giúp người bị nhiễm bệnh, đúng không? Ha ha, ‘tình yêu’ của ngươi thật là khiến ta liên tiếp giật mình.”

Tiếu Dịch hoàn toàn không để ý bác sĩ K tự quyết định, mặt lạnh không biểu tình phun ra hai chữ.

“Thẻ từ.”

“Thẻ từ? Ngươi là nói cái loại phải có thẻ từ mới mở cửa sân bay được?” Bác sĩ K vừa nói vừa đút tay vào túi áo, hai ngón kẹp ra tấm thẻ màu vàng, quơ quơ trước mặt Tiếu Dịch. Y lộ ra khuôn mặt tươi cười khiến người ngứa tay. “Ta vì cái gì phải cho ngươi? Ta còn đang đợi khôi phục thân thể, chính mình lái đi.”

Nếu không phải hiện tại thân thể trở nên quá to, không thuận tiện di dộng, y đã sớm rời xa sở nghiên cứu, cần gì ở lại đây làm nghiên cứu tìm cách khôi phục thân thể.

Bác sĩ K ngẫm nghĩ thân thể hiện giờ của mình, lại nhớ đột biến mấy ngày trước, không cùng người lộ ra tên thật chỉ tự xưng là bác sĩ K, đột nhiên oán hận ngọn nguồn làm ra tất cả điều này.

Nhớ khi y còn trẻ, bởi vì biểu hiện nổi bật trong lĩnh vực nghiên cứu khoa học, được mời gia nhập sở nghiên cứu đối với bên ngoài mà nói là vô cùng thần bí. Ở trong này, y phát hiện thì ra người ngoài hành tinh thật sự tồn tại. Y không ngừng cố gắng thực nghiệm nghiên cứu, rốt cuộc cái thứ nhất thể thực nghiệm có gien người ngoài hành tinh, thành công sinh ra. Từ nay về sau, địa vị của y trong sở nghiên cứu chính là muốn gió có gió muốn mưa được mưa, chịu mọi người kính ngưỡng và tôn sùng.

Trong sở nghiên cứu có rất nhiều thể thực nghiệm tổ hợp các gien khác nhau nhưng đều chứa gien người ngoài hành tinh, đều bị y thành công nghiên cứu ra. Trong đó bao gồm cả GNZ0 giờ đây đang đứng trước mặt y, cũng là thể thực nghiệm làm y hài lòng nhất. Từ khi sinh ra đã có hình dạng tương tự như thai nhi của nhân loại. Hình DÁNG từ trẻ con đến khi dần trưởng thành, nếu không phải GNZ0 trời sinh có vảy đen và con mắt khác với người thường, y thật sự cho rằng GNZ0 không khác gì người bình thường.

Sau khi kiểm tra nghiên cứu thân thể GNZ0, y vui sướng phát hiện, thể thực nghiệm GNZ0 lại có thân thể vô hạn phục hồi như cũ tựa như sinh vật ngoài hành tinh. Đây là thể thực nghiệm họ luôn phấn đấu muốn hoàn thành giấc mộng! Cũng vì thể thực nghiệm thành công, còn có sự quan sát của y, đem GNZ0 bức đến dị hóa cực hạn. Tất cả nhân viên nghiên cứu đều cho rằng bọn họ cách thành công không xa. Nhưng không ngờ là vận dụng kỹ thuật tương tự, lại không thể phục chế ra thể thực nghiệm giống hệt GNZ0. Chỉ có một mình GNZ0, thành công chế tạo ra.

Cũng bởi vì vậy GNZ0 càng thêm quý báu, thực nghiệm nghiên cứu thân thể hắn, đem đến tác dụng quan trọng cho sở nghiên cứu. Nhưng không tưởng được GNZ0 lại hai lần chạy khỏi sở nghiên cứu. Lần đầu tiên chạy trốn hắn bị bắt trở về, đã bị giám thị chặt chẽ, nhưng vẫn để cho GNZ0 lần thứ hai tạo ra bạo động chạy thoát. Vốn nghĩ có thể dựa theo tâm phiến tìm ra hắn, ai ngờ phát hiện tâm phiến đã bị hỏng không thể theo dõi.

Quả nhiên họ vẫn là quá coi thường quyết tâm trốn thoát của GNZ0, cũng quên mất GNZ0 có năng lực tự chữa trị.

Sau nhiều lần phái người tìm kiếm không có kết quả, bác sĩ K vẫn không bỏ cuộc, dù sao đây là thể thực nghiệm y hài lòng nhất, dù thế nào cũng phải nhớ rõ.

Không nghĩ tới hiện tại gặp gỡ GNZ0, lại là trong tình cảnh này.

Rõ ràng chính y ở trong sở nghiên cứu hoạn lộ thênh thang mọi sự như ý, nhưng có một nhân viên ngu xuẩn lén hối lộ nhân viên dọn dẹp tầng lầu này, lẻn vào phòng lưu trữ muốn lấy trộm sản phẩm mới của sở nghiên cứu. Đó là gien lấy từ trong cơ thể người ngoài hành tinh, tinh luyện chế tạo ra nước thuốc có thể biến người ta trẻ trở lại, còn đang trong giai đoạn thí nghiệm.

Bởi vì màu nước thuốc giống với độc dược không biết hiệu quả còn đang chờ khai phá, hơn nữa phòng lưu trữ dùng thùng trắng không khác nhau, khiến cho tên ngu ngốc không biết rõ tình huống lấy nhầm cái chai, bán cho cao cấp quan chức ra giá tiền cao mua nó. Còn lại một lọ, tên ngu xuẩn lấy trộm nước thuốc này dám đem cho người vợ cũng công tác trong sở nghiên cứu dùng. Bởi vậy trò hề bệnh độc cứ như vậy vén lên màn che.

Độc dược này ngay cả bọn họ đều chưa khám phá ra hết. Sau khi vợ bé của quan chức tỉnh B và vợ của tên ngu xuẩn kia dùng xong, toàn thân bắt đầu biến dị, ói ra chất dịch, biến thành cái thứ nhất nhiễm bệnh còn lây lan ra bên ngoài…Cũng bởi vì việc nhỏ này không cẩn thận coi chừng, gây ra chuyện lớn như vậy, khiến quân đội tìm tới tận nơi muốn trở mặt.

Chuyện tiếp theo chính là một mảnh hỗn loạn. Cả sở nghiên cứu đều tràn đầy cương thi, thể thực nghiệm bị quân đội chấp hành mệnh lệnh muốn độc chết, không biết là ai mở cửa đem cao cấp thể thực nghiệm phóng ra. Tuy rằng bác sĩ K trong lúc chạy trốn đẩy những người bên cạnh về hướng bầy cương thi, phần đùi vẫn là tránh không khỏi bị cương thi cắn thương. Bác sĩ K cuống cuồng chạy trốn vào phòng lưu trữ có thuốc trung hòa, chích thuốc vào trong mạch máu cánh tay. Dù sao bị nhiễm bệnh cũng là chết, không bằng thử thuốc trung hòa xem sao.

Sau khi tiêm vào thuốc trung hòa, bác sĩ K bắt đầu ói mửa, toàn thân xương cốt như bị đánh gãy đau đớn vô cùng. Y chịu không nổi kịch liệt đau nhức mà ngất xỉu, khi tỉnh lại thì đã biến thành bộ dáng này. Không chết, ha ha, thật tốt quá.

Bác sĩ K dùng thân thể hiện tại ở trong phòng lưu trữ, mai phục nhân viên vào đây trốn hoặc biết có thuốc trung hòa mà vào tìm kiếm. Mặc kệ những người đó có phải từng cùng y nói chuyện hoặc quen biết gì, y đều hút họ vào trong bụng. Dù sao y đói rồi, không ăn uổng phí. Hơn nữa càng là ăn nhiều người, y cảm giác lực lượng càng biến mạnh, thậm chí có được trí nhớ của người bị ăn.

Vài ngày ở trong đây, y rốt cuộc chịu không nổi muốn rời đi. Nhưng thân thể hiện tại căn bản không thể vào trong máy bay hoặc lái nó. Không còn cách nào khác, y đành phải nghiên cứu xem nguyên nhân nào khiến mình biến đổi thành to như vậy. Không biết có phải là chất lỏng màu bạc y chích vào, bên trong có gien sinh vật gì, làm cho y có hình dáng nửa trên là người nửa dưới là xúc tua.

Muốn biến trở về hình người, trong đám thể thực nghiệm y tạo ra chỉ có GNZ0 có thể làm được. Những thể thực nghiệm khác đều là nửa người nửa tạp chủng, không thể hoàn toàn biến thành người. Đang lúc y buồn rầu nên làm sao nghiên cứu ra nước thuốc biến hình, GNZ0 một lần nữa trở về sở nghiên cứu.

Quả nhiên nữ thần may mắn vẫn đứng về phía y. Bác sĩ K phát hiện thân thể mình có thể thoải mái hấp thu gien của người khác. Nếu y cũng hấp thu GNZ0, có phải chăng y sẽ có năng lực điều tiết biến hóa thân thể?

Bác sĩ K đã đánh mất nhân tính càng trở nên điên cuồng, hoàn toàn không quan tâm người khác chết sống, chỉ biết nghĩ chính mình trở nên mạnh mẽ và sống sót. Bác sĩ K nghĩ những tính toán trong lòng khả năng thành hiện thực, hai mắt tỏa sáng nhìn Tiếu Dịch.

“Vừa lúc ta đang nhớ ngươi thì ngươi tự mình đưa lên cửa, ha ha, ngươi thật hiếu thảo.” Cười ha ha, bác sĩ K nghiêng đầu, một xúc tua chậm rãi bò trên đất sờ soạng một cái nút nhẹ nhàng ấn xuống.

*Ong ong–*

Chốt mở rung động đem bên ngoài phòng lưu trữ, đại sảnh màu trắng có hai cánh cửa đều đóng lại. Nhốt đám cương thi đã vào trong đại sảnh. Tiếp theo, bác sĩ K dùng xúc tua nhấn một cái nút khác, cửa phòng lưu trữ cũng đóng kín, khiến Vương Dương và Kiều Phi Vũ đã chạy ra thấy tình huống không ổn muốn quay lại, bị nhốt giữa cửa và đại sảnh màu trắng, đối mặt bầy cương thi.

“Ta tốt bụng để họ cho đàn cương thi ăn. Ha ha, còn ngươi, hãy hiếu kính phụ thân đi.” Xúc tua giương nanh múa vuốt vươn hướng Tiếu Dịch, bác sĩ K cười đến quỷ dị.

Tiếu Dịch nhíu mày, hơi lo lắng nhìn hướng đại sảnh. Hắn thấy Vương Dương bị nhốt bên ngoài, lập tức xoay người tránh né xúc tua của bác sĩ K. Đôi mắt hắc ám như vực sâu không đáy của Tiếu Dịch đột nhiên bộc phát dày đặc âm trầm khát máu. Dám gài bẫy bọn họ, hiện tại hắn chẳng những muốn cướp lấy thẻ từ, càng muốn băm vằm người này.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.