Tang Thế Sinh Tồn

Chương 91: Trận chiến cuối cùng



“Ê! Vương Dương! Thế nào rồi?” Kiều Phi Vũ giúp Vương Dương đuổi đi cương thi vây quanh phía sau, gã ngoái đầu hỏi Vương Dương mới nói chuyện xong với Tiếu Dịch. Sợ cậu không nghe thấy, Kiều Phi Vũ đặc biệt đi qua vỗ vai Vương Dương.

“Ui —” Vương Dương bị đau rên rỉ một tiếng, đè vị trí mới bị Kiều Phi Vũ vỗ, sắc mặt trở nên khó coi.

“Sao rồi? Tôi đánh trúng miệng vết thương của cậu?” Kiều Phi Vũ rõ ràng nhớ chỗ Vương Dương bị cắn thương ở phía trên một chút, vì sao biểu tình của Vương Dương lại trở nên khó chịu như vậy?

“Không có, không đụng tới, chỉ là…” Sau khi Kiều Phi Vũ vỗ, toàn bộ lưng đều bắt đầu phát đau, thật là chết tiệt! Ngay lúc này lại phát tác bệnh, Tiếu Dịch đang vội vàng đánh với bác sĩ tám vòi kinh tởm. Hiện tại cậu phát tác bệnh độc, làm cách nào khắc chế đây? Cương thi không ngừng ùa tới khiến Vương Dương không thời gian chích vào thuốc trung hòa.

Cậu đã nghĩ cố chịu đựng một chút, chờ chạy ra bên ngoài rồi, tìm một nơi an toàn mới chích thuốc giải độc.

“Vậy bây giờ thân thể cậu sao rồi?” Kiều Phi Vũ thấy sắc mặt Vương Dương không tốt, hơi lo lắng hỏi.

“Còn được, có thể chịu đựng, chúng ta đi đi.” Cắn răng đứng thẳng dậy, Vương Dương ra vẻ thoải mái cười trấn an Kiều Phi Vũ thật lòng lo lắng cho mình.

“Ủa? Chúng ta không đợi Tiếu Dịch?” Gã tưởng Tiếu Dịch chắc sẽ mau chóng giải quyết xong bác sĩ biến dị bên trong. Nhưng xem tình hình hiện tại, bác sĩ biến dị không dễ đối phó, ngay cả Tiếu Dịch trong lúc nhất thời đều không thể giải quyết.

“Hắn kêu chúng ta đi trước, có ở lại đây cũng đánh không thắng còn hại hắn phân tâm, cho nên đi trước đi.” Trong tay viên đạn đã bắn xong, Vương Dương lần nữa cầm đao chém hướng cương thi há miệng trước mặt mình, dùng sức đẩy cương thi sang bên cạnh khiến nó đè lên mấy con cương thi khác. Sau khi đánh chúng ngã xuống đất, con đường cũng bớt vật cản, Vương Dương nhanh chạy hướng cửa ra hành lang.

“À, vậy được rồi.” Nếu Vương Dương đều yên lòng, Kiều Phi Vũ tưởng gã không cần xen vào làm gì. Gã lên tiếng, bước vội đuổi kịp Vương Dương. Trong đầu vẫn lo lắng thân thể cậu, tuy nói không việc gì, nhưng khuôn mặt luôn phấn chấn kia hiện giờ bắt đầu trắng bệch. Còn có hai bên thái dương chảy mồ hôi đều nói rõ Vương Dương đang nói dối. Nói vậy tình trạng hiện tại của Vương Dương nhất định là rất khó chịu.

……………………………

*Rầm!*

Lại bị đánh ngã trên mặt đất, Tiếu Dịch bò dậy ngước mắt nhìn bác sĩ K đứng trước mặt mình đã hoàn toàn biến dị.

Thân thể bác sĩ K sau khi tiêm vào thuốc trung hòa thứ hai, trở nên càng thêm khổng lồ, đầu cũng phình tròn giống như khí cầu bị thổi tăng lên mấy chục lần. Miệng hướng bốn phía vỡ ra, bên trong lộ ra răng nanh, mỗi cái dài nhỏ bén nhọn như lưỡi dao. Trên đầu dị dạng của bác sĩ K, hiện ra rất nhiều mặt người. Mỗi khuôn mặt đều có mũi miệng và đôi mắt đen không có tròng trắng. Mấy khuôn mặt chuyển động trên đầu bác sĩ K, biểu tình mỗi một khuôn mặt đều rất thống khổ, như là chịu tra tấn không tiếng động la hét.

Vô số khuôn mặt chuyển động trên đỉnh đầu bác sĩ K, chính là những người từng bị bác sĩ K nuốt vào tiêu hóa. Bởi vì trong số khuôn mặt có biểu tình khác nhau, Tiếu Dịch thấy được người đàn ông hói đầu vặn vẹo thống khổ.

Xúc tua dính dính của bác sĩ K cũng biến dị càng thêm thô to. Lúc bắt đầu to cỡ chân voi, giờ biến thành cỡ cây cột trụ. Những giác hút tròn sắp hàng đầy trên xúc tua cũng trở nên sinh động, biến thành một đám cái miệng nhỏ có răng nanh. Chỉ cần bị xúc tua quấn lấy, thịt trên người sẽ bị giác hút cắn.

Lúc này bác sĩ K bởi vì chích vào hai thuốc trung hòa mà thân thể con người khó thể chịu được, trong đầu óc không còn lý trí. Hai bên miệng rộng chảy xuôi nước miếng đục nhớp nháp, trên mặt tròng mắt xoay tròn các góc độ.

Đối với Tiếu Dịch, bác sĩ K trong đầu có ý thức cố chấp rất sâu, thầm nghĩ bắt lấy hắn hấp thu. Y vẫn kéo dài xúc tua đuổi theo Tiếu Dịch, miệng còn hô.

“Ha ha ha ha ~ GNZ0, đừng chạy loạn lãng phí thời gian nữa, vẫn là ngoan ngoãn đứng im không nhúc nhích. Để cha làm tròn nghĩa vụ đi.” Cái miệng quái dị nhẹ nhàng khuyên bảo Tiếu Dịch, bác sĩ K cũng không nghĩ tới hiện giờ bộ dạng của y đã dữ tợn đến cỡ nào.

Cho dù thân thể hắn đã biến dị, muốn đối phó hình dáng biến dị hoàn toàn phát cuồng vẫn là khó khăn. Bởi vì vóc dáng Tiếu Dịch chỉ bằng một phần mấy chục lần bác sĩ K. Bác sĩ K phải cong người, cuốn khúc mới có thể hoạt động thân thể to lớn trong phòng lưu trữ chật hẹp này.

Tiếu Dịch vòng ra sau lưng bác sĩ K, nhảy lên cao lập tức tới đỉnh đầu y. Hắn cắm thanh đao vào da đầu nửa trong suốt của y. Mặt người trên đầu bác sĩ K bởi vì lưỡi đao của hắn mà biểu tình càng thêm vặn vẹo, máu tươi màu đen từ bên trong bắn ra. Tiếu Dịch tay mạnh chém, một bộ phần đầu rớt xuống. Nhưng không ngờ một khối óc bị chém xuống, chỗ bị thiếu lại có mặt người bổ sung thay thế, miệng vết thương trên đầu bác sĩ K hoàn toàn biến mất sạch sẽ.

Xem ra thuốc trung hòa thật là có năng lực chữa trị như cũ, nhưng cứ thế này thì mặc kệ hắn chém bao nhiêu đao, bác sĩ K đều phục hồi như cũ. Hắn phải đổi cách khác mới được.

Tiếu Dịch trốn tránh những xúc tua, chém đứt không ít xúc tua vươn dài ra nhưng vẫn khó mà đề phòng, bị thật lớn xúc tua quấn lấy. Vô số giác hút tròn trên mặt xúc tua đều đói khát, tham lam muốn cắn thịt Tiếu Dịch. Tiếu Dịch giãy giụa nhưng mới xé rách xúc tua thì lập tức có cái khác quấn lấy. Mà xúc tua bị hắn xé rách lại phục hồi như cũ, vô cùng vô tận.

Sau khi cố định thân thể Tiếu Dịch không cho hắn nhúc nhích, bác sĩ K đem thật lớn cái đầu dị dạng để sát vào Tiếu Dịch. Nhọt màu xanh trên mũi nhọn của xúc tua đã chuyển tới trên mặt bác sĩ K. Nhọt trên mặt co rút lại vài cái, chậm rãi mở ra. Theo nhọt mở ra, bên trong có vật thể dài tựa như đầu lưỡi màu xanh. Bên trên lưỡi xanh rậm rạp tràn đầy bọc mủ hình tròn nửa trong suốt, dường như bên trong còn có chất lỏng. Lưỡi xanh ở không trung xoay quanh, hướng tới đầu Tiếu Dịch muốn đút vào miệng Tiếu Dịch.

Bác sĩ K cố chấp điên cuồng cười to, nói.

“GNZ0, ngươi cứ ngoan ngoãn để ta tiêu hóa đi. Ngươi như vậy làm sao thắng được ta? Ha ha ha ha ~~”

Tiếu Dịch nghiêng đầu, vật thể lưỡi xanh xẹt qua hai má Tiếu Dịch. Khi va chạm mặt Tiếu Dịch, bọc mủ nửa trong suốt trên lưỡi xanh lập tức vỡ ra, chất lỏng ăn mòn mặt Tiếu Dịch. Làn da bị ăn mòn chậm rãi nứt vỡ, máu màu tím theo miệng vết thương chảy ra. Độc của lưỡi xanh quả là lợi hại.

Như cảm giác ra mùi máu, lưỡi xanh hoàn toàn không để ý máu độc trên người Tiếu Dịch. Nó ở không trung gấp khúc quay trở về, hút máu Tiếu Dịch. Cảm giác thứ ghê tởm kia đang hút máu mình, Tiếu Dịch giật giật thân mình nhưng vẫn không thể vùng thoát. Xem ra chỉ có siêu cấp biến dị mới có thể tách ra thứ liên tục quấn lấy mình.

Đã biết nên làm cái gì, dây nhỏ ở chính giữa mắt vàng của Tiếu Dịch, chậm rãi lan rộng ra hai bên, màu tím bao trùm con ngươi vốn là màu vàng sau khi biến dị. Thân thể Tiếu Dịch cũng bắt đầu biến hóa. Nguyên bản xúc tua quấn chặt thân thể rốt cuộc không thể kiềm chế hắn được nữa.

Cảm nhận được thân thể Tiếu Dịch biến hóa, trong cái đầu hỗn loạn của bác sĩ K dường như nhớ lại cái gì, rốt cuộc hơi lý trí hô lên.

“Nguy rồi!”

Nhưng không để y kịp phản ứng, chỉ nghe *Bùm!* một tiếng thịt nổ tung.

Xúc tua quấn quanh người Tiếu Dịch đều bị hắn vùng một cái, lập tức vỡ vụn ra. Trên đất đầy thịt nát, vị trí ban đầu Tiếu Dịch đứng không hề là con người, mà là sinh vật kỳ dị tất cả mọi người chưa từng thấy.

Thân thể cao ba bốn thước, toàn thân đen thui, chỉ có phần cổ lông màu tím đậm. Thoạt nhìn hình dáng tưởng là con báo màu đen, nhưng so với con báo càng thêm cường tráng uy mãnh rất nhiều. Toàn bộ thân thể đường cong tuyệt đẹp, rắn chắc lại cường tráng. Nhìn kỹ sẽ phát hiện có điểm không giống con báo, con ngươi màu tím, bốn móng vuốt không giống động vật họ nhà mèo. Móng vuốt đầy vảy cứng giống như của động vật máu lạnh. Cái đuôi thật dài đong đưa sau người cũng đầy vảy. Phía trên bốn móng vuốt là lông dài màu đen, chuyển biến xuống dưới thì là vảy của động vật máu lạnh. Tất cả dung hợp cùng một chỗ, có vẻ quái dị mà đặc biệt.

Cái đầu đen kia cũng có vảy li ti bao trùm. Con ngươi màu tím khiến người sợ hãi, khóe miệng mọc ra hai cái răng nanh trắng cong cong, hơi giống loài cọp răng kiếm đã tuyệt chủng. Tóm lại toàn thân nhìn có chút giống cái gì rồi lại không giống. Hình dáng tổ hợp lại thành một sinh vật chưa từng gặp hoặc nghe qua. Nhưng không thể phủ nhận, sinh vật kỳ dị này sẽ chỉ làm người nhìn không thể dời tầm mắt. Chỉ cần trông thấy, mọi người sẽ không thể kiềm chế bị nó hấp dẫn.

“Ngươi nói nhảm nhiều rồi.”

Âm thanh lạnh lùng nói với bác sĩ K thần kinh đã không bình thường. Vẫn bị bác sĩ K điên này truy đuổi trong phòng lưu trữ kêu gào quấy rầy, Tiếu Dịch đã khó chịu rất lâu rồi. Theo cái miệng nửa giống báo nửa giống động máu lạnh phun ra tiếng người, thế mới biết ‘nó’ chính là siêu cấp biến thân Tiếu Dịch.

Đáng tiếc lúc này Vương Dương đã đi mất, không cơ hội nhìn thấy hình dạng siêu cấp biến dị của Tiếu Dịch. Nếu không cậu nhất định sẽ bị hớp hồn, huýt sáo một phen.

Tiếu Dịch biến thành siêu cấp biến dị, cái vuốt mạnh mẽ cào rách xúc tua giác hút bác sĩ K vươn tới. Xúc tua bị xé rách lại không thể phục hồi như cũ, bác sĩ K không ngừng muốn quấn lấy Tiếu Dịch. Nhưng siêu cấp biến dị Tiếu Dịch thân thể càng thêm nhanh nhẹn, chạy nhảy tốc độ mau kinh người. Hắn không ngừng nhảy lên xúc tua xé mở nó.

Bác sĩ K không cam lòng tình thế như vậy, dùng sức duỗi người muốn phóng thích dị năng đến cực hạn, không thèm để sót lại lý trí kiểm soát, tùy ý nguyên thủy gien dã thú chiếm cứ toàn bộ ý nghĩ. Chỉ có như vậy, năng lượng y chích vào toàn thân mới trăm phần trăm phát huy tác dụng. Cũng chỉ như vậy mới có thể giải quyết siêu cấp biến dị Tiếu Dịch.

Dù sao, đến khi đó chỉ cần hấp thu Tiếu Dịch thì y có thể tự do biến hóa khống chế bản thân.

Nghĩ xong, mặt những người trên đầu bác sĩ K càng thêm nhô ra. Mạch máu màu đen chằng chịt chậm rãi bò đầy cái đầu lớn, răng nanh trong miệng y cũng dài ra, dài ra khỏi miệng. Mà nguyên bản trên mặt chỉ có đầu lưỡi màu xanh nay chia thành trăm cái, vặn vẹo cuốn khúc không ngừng toát ra trên mặt bác sĩ K. Nó kéo dài ra, chỉ cần chạm phải thứ gì sẽ bốc khói ăn mòn.

Cho dù Tiếu Dịch sau khi biến dị được da lông và vảy rắn chắc bao trùm, nhưng khi chạm vào lưỡi xanh tràn đầy bọc mủ, thân thể cũng toát ra khói độc ăn mòn, trực tiếp tổn thương thân thể Tiếu Dịch. Mới đầu màu đen da lông xinh đẹp của Tiếu Dịch, hiện tại tràn đầy lỗ thủng vết thương, thịt bên trong máu tím không ngừng chảy ra.

Dùng sắc bén răng nanh đem mấy xúc tua quấn chân mình xé mở, Tiếu Dịch chợt khựng lại, cảm giác thân thể đột nhiên dần cứng ngắc. Lẽ nào vật thể lưỡi xanh của bác sĩ K chẳng những có chất độc ăn mòn, còn có tác dụng gây tê?

Bác sĩ K thấy Tiếu Dịch đang cùng mình đối đầu nay tốc độ chậm lại rất nhiều, sau khi thân thể biến dị bị gien khống chế bác sĩ K lập tức nhân cơ hội, từ phía sau quấn lấy Tiếu Dịch nhấc lên trên. Kéo hắn hướng về phía cái miệng to của mình. Vô số vật thể hình cái lưỡi đầy bọc mủ trên mặt bác sĩ K, cũng sinh động múa may nhanh hơn.

Khi thân thể sắp tới gần miệng bác sĩ K, Tiếu Dịch xòe ra móng vuốt biến dị đè xuống cái miệng lớn của bác sĩ K. Dùng sức, toàn thân hắn đụng mạnh vào bác sĩ K. Hai người hoặc là nói hai thể biến dị đụng vào nhau. Đằng sau các loại dụng cụ lớn đang vận hành bị họ va chạm, đường dẫn bắt đầu xẹt lửa, khói trắng không ngừng toát ra từ máy móc. Các dụng cụ bắt đầu phát ra tiếng cảnh cáo dồn dập *Tích – Tích–*. Máy móc bị đụng hư trở nên không ổn định, những thứ này lại là liền nhau, cùng một đường nối, chỉ cần một cái có chuyện thì cái khác cũng bị ảnh hưởng.

Lưỡi xanh trên mặt bác sĩ K vặn vẹo muốn tới gần cái tay chặn miệng rộng của y. Nếu y không thuận lợi nhét Tiếu Dịch vào miệng, muốn ma túy hắn càng nặng, không để hắn có hành động phản kháng nào.

*Bốp!*

Chỉ thấy Tiếu Dịch không thèm ngoái đầu, trực tiếp dùng móng vuốt vảy đen đè cái lưỡi xanh vươn tới đây. Nọc độc trong bọc mủ trên cái lưỡi, sau khi tiếp xúc thân thể Tiếu Dịch thì vỡ tung ta, chất lỏng lan tới móng vuốt hắn. Không thời gian để ý tình trạng mình, Tiếu Dịch mau chóng nâng lên chân trước chặn miệng bác sĩ K, đem trái lựu đạn Vương Dương lúc đầu đưa cho quấn ở cái đuôi, dùng móng vuốt chộp lấy, phối hợp răng nanh rút ra chốt chặn. Ấn vào trong miệng đầy răng nanh của bác sĩ K, bao gồm vật thể lưỡi xanh đều bị kéo đứt. Quăng lựu đạn vào miệng rộng của bác sĩ K, hắn lại dùng chân trước khép lại miệng bác sĩ K không để y há mồm ra.

“U a a!!!”

Vô số mặt người trên đầu bác sĩ K bởi cảm xúc y biến đổi mà biểu tình trở nên dữ tợn. Con mắt đen xoay tròn gần như lồi ra. Bác sĩ K muốn phun mà phun không được, những xúc tua gấp gáp quật lên người Tiếu Dịch, muốn văng ra Tiếu Dịch không để hắn che miệng mình.

Tiếu Dịch không ngoái đầu lại, cái đuôi dài chém mấy cái xúc tua không ngừng quấy rầy. Hắn dùng hết sức đem cái đầu bác sĩ K đụng vào dụng cụ phát lửa ở đằng sau. Toàn thân hắn đã bị độc tố của lưỡi xanh làm tê liệt, chỉ có thể duy trì động tác này. Xem ra hắn không thể trốn thoát vụ nổ.

Khóe miệng hơi nhếch lên, Tiếu Dịch đôi con ngươi màu tím nhìn chằm chằm dưới móng vuốt hắn, bác sĩ K biểu tình kinh hoàng muốn trốn thoát, lạnh lùng nói câu.

“Biến mất đi.”

*Bùm!!!!!!!!*

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.