Toàn bộ căn phòng tựa hồ bị bao phủ trong vầng sáng màu xanh lam, không ngờ làm cho người ta vô duyên vô cớ sinh ra một loại cảm giác như bản thân đang ở dưới đáy biển.
Hai mắt Doanh Thừa Phong hơi tỏa sáng lên, hắn kinh ngạc phát hiện, khi chân khí của mình tiến vào trong trường kiếm lại có thể đem uy lực của linh khí kích phát ra.
Phải biết rằng, tu vi chân khí của Doanh Thừa Phong hiện giờ mới vẻn vẹn chỉ là bát tầng chân khí mà thôi, nhưng sư cấp linh khí lại cần sư cấp cường giả mới có thể kích phát ra.
Trong đầu nhanh chóng thay đổi vài ý nghĩ, cổ tay Doanh Thừa Phong hơi rung lên, một luồng ánh sáng màu lam được kích phát, nó thoáng quét qua toàn bộ căn phòng một vòng.
Không có một chút thanh âm nào, thậm chí không hề có vật gì động đậy, nhưng sắc mặt Phong Huống và Doanh Thừa Phong đều hơi biến đổi.
- Phong sư tổ! Đệ tử thành công rồi. - Doanh Thừa Phong hít sâu một hơi, trầm giọng nói.
Mà gần như đồng thời, hắn cũng đem chân khí của mình ở trong trường kiếm thu về. Tuy nói, hắn có thể kích phát ra một phần uy lực của thanh linh khí này, nhưng lượng chân khí phải tiêu hao rất lớn, thậm chí so với Phách Vương Thương còn lớn hơn vài phần. Dưới tình huống như vậy, hắn tự nhiên không thể kéo dài.
Phong Huống khẽ gật đầu, thật lòng nói:
- Tiểu tử thật giỏi, quả nhiên không để cho ta thất vọng.
Doanh Thừa Phong hơi mỉm cười, nói:
- Sư tổ! Đây thật sự là sư cấp linh khí sao?
- Vô nghĩa. Có thể ẩn chứa Thủy hệ lực lượng như thế thì sĩ cấp linh khí sao có thể làm được. - Phong Huống nhướng mày, khinh thường nói.
Doanh Thừa Phong nhẹ giọng nói:
- Phách Vương Thương.
Phong Huống hơi giật mình, trên mặt hiện lên một tia xấu hổ, nói:
- Cái này sao có thể so sánh, Phách Vương Thương của ngươi dung hợp bốn loại thuộc tính lực lượng, đã là cực hạn của sĩ cấp bộ đồ. Hắc. Cấp độ linh khí như vậy ngay cả là trong cuộc đời lão phu cùng mới chỉ gặp qua hai lần mà thôi.
Doanh Thừa Phong mừng thầm trong lòng, Phách Vương Thương sau khi dung nhập thành công Sinh Linh Chi Lực, quả nhiên là đã tiến thêm một bước, trở thành siêu phẩm sĩ cấp bộ đồ.
Tuy rằng, nó chỉ là sĩ cấp linh khí, nhưng uy lực lại rất mạnh, đã cao hơn sư cấp linh binh bình thường rất nhiều.
Phong Huống khẽ lắc đầu, nhìn thấy bộ dáng đắc chí của Doanh Thừa Phong, lão rất muốn quát lớn vài câu. Nhưng nghĩ tới biểu hiện của tiểu tử này trên Linh Đạo, thì những tiếng quát kia vừa mới lên tới miệng đã bị nuốt xuống.
Với tu vi bát tầng chân khí đã có được thành tựu này, tuy rằng không dám nói trước nay chưa từng có ai, nhưng tuyệt đối thuộc vào dạng vô cùng quý hiếm. Phong Huống cho dù là muốn cảnh cáo hắn không thể tự mãn thì cũng chẳng nói nên lời.
Lão nhân đảo ánh mắt, nhẹ nhàng phất tay áo.
Một cỗ lực lượng nhè nhẹ từ trong ống tay áo thoát ra ngoài, quét qua mặt bàn một lượt.
Ngay sau đó, cái bàn lập phát ra một tiếng "rắc", rồi bị chia ra làm hai nửa.
Vừa rồi khi Doanh Thừa Phong thử kiếm, chỉ bằng vào kiếm quang quét qua đã vô thanh vô tức cắt đôi cái bàn. Chỉ là do kiếm quang quá mức sắc bén, cho nên cái bàn vẫn như trước dính lấy nhau, không hề bị đổ, tới khi có lực lượng bên ngoài tác động vào mới nứt ra.
- Đệ tử chẳng qua là muốn thử một chút, không nghĩ tới lại thật sự có thể kích phát ra uy lực của linh binh. Thật trùng hợp. Trùng hợp.
Phong Huống tức giận nói:
- Cái gì mà trùng hợp? Linh binh này là do ngươi tự tay rèn thành, ngươi đối với nó đã hiểu rõ như lòng bàn tay. Cho nên mới có thể dùng tu vi sĩ cấp của mình kích phát một bộ phận uy lực của nó, nếu đổi lại là một người khác thì đừng hòng mơ tưởng tới.
Doanh Thừa Phong mặt mày hớn hở nói:
- Sư tổ cao kiến, kiếm này quả nhiên là sắc bén, nhưng đáng tiếc nơi này không thể thi triển ra Thủy hệ lực lượng.
Kỳ thật, cho dù là sĩ cấp linh binh cũng có thể dễ dàng cắt đôi được cái bàn, chỉ có điều khó có thể làm được như vậy mà thôi.
Phong Huống mỉm cười nói:
- Thủy hệ lực lượng đặc thù nhất đúng là cắt vật không gây ra tiếng động, nếu hai người đánh nhau, một bên sử dụng thanh kiếm này, thực lực lại tương đương thì có thể dễ dàng vây khốn địch, làm cho đối phương không có đường chạy thoát. Nghe nói trong tông môn gần đây nhất có Lâm Tự Nhiên tấn thắng tới Sư cấp cảnh giới, mà người này lại tu luyện Thủy hệ công pháp, nếu thanh kiếm này ở trong tay của hắn có thể phát huy ra uy lực cao nhất.
Trong lòng Doanh Thừa Phong khẽ động, nói:
- Phong sư tổ! Đa tạ người.
Bên trong Khí Đạo Tông, chú của Doanh Thừa Phong là Doanh Lợi Đức và Lâm Tự Nhiên cùng thuộc một thế lực, đều có cừu oán với Trương gia. Phong Huống tuy rằng bảo trì trung lập, không tham dự vào sự tránh đấu của hắn nhà, nhưng hắn không ngờ lại biết tên Lâm Tự Nhiên, hơn nữa đến hắn tu luyện công pháp gì cũng biết rất tường tận, rõ ràng là dụng tâm chú ý tới.
Có thể khiến cho lão dụng tâm như vậy nguyên nhân chỉ có thể là Doanh Thừa Phong.
Phong Huống hơi vẫy tay một chút, nói:
- Kiện linh khí này ngươi tự tay luyện chế, tự nhiên là giao cho ngươi xử lý, ngươi hãy đem đi đi.
Doanh Thừa Phong thoáng gật đầu, dùng vật này làm lễ vật mừng Lâm sư bá tấn chức không nghi ngờ gì là thích hợp nhất.
Phong Huống trầm giọng nói:
- Thừa Phong! Ngươi ở trong phủ tu luyện thêm đi, tổng kết toàn bộ kinh nghiệm trong thời gian qua. Một tháng sau, lão phu tự mình mang người tới Linh Đạo Thánh Đường tham dự khảo hạch linh sư. Nếu ngươi có thể ở trong đợt khảo hạch đó rèn ra được sư cấp Linh Khí thì có thể sư cấp linh sư.
Doanh Thừa Phong trầm giọng nói:
- Phong sư tổ! Linh Đạo Thánh Đường là nơi nào.
Phong Huống mỉm cười nói:
- Linh Đạo Thánh Đường chính là Linh Đạo Thánh Địa do Linh Sư trong thiên hạ lập nên, tất cả mọi Linh Sư đều tới đó để đăng ký danh sách. Cũng chỉ có được Thánh Đường chấp nhận thì mới chân chính gọi là Linh Sư. Ngoài ra, Linh Đạo Thánh Đường cũng là hội sở lớn nhất của Linh Sư chúng ta. - Lão nhân gia lớn tiếng nói:
- Ngoại trừ Linh Sư, cho dù là người tu luyện võ đạo cường đại cũng không dám động võ ở đó, nếu không thì sẽ đắc tội với toàn bộ Linh Sư trong thiên hạ, bất kể hắn trốn ở nơi nào cũng đừng mong có thể an bình.
Hai hàng lông mày Doanh Thừa Phong khẽ cau lại, hắn lúc này mới biết thế lực Linh Sư không ngờ lại to lớn như thế. Ở trong thế giới này chiếm giữ một vùng đất khiến cho những người luyện võ bình thường không dám tới cửa khiêu khích.
Trong cái thế giới này, số lượng người luyện võ không nghĩ ngờ gì là nhiều hơn Linh Sư rất nhiều.. Nhưng mà, nhóm Linh Sư này lại nắm giữ số lượng đan dược, linh khí, cho nên thân phận của Linh Sư tự nhiên cao hơn người luyện võ rất nhiều.
Phong Huống nhẹ nhàng vỗ bả vai Doanh Thừa Phong, hắn còn tưởng rằng tiểu tử này đang lo lắng cái gì mới quay sang trấn an, nói:
- Ngươi yên tâm. Linh Đạo Thánh Đường trong Thiên Hạo Thành lão phu có bằng hữu quen biết, chỉ cần ngươi có thể thuận lợi
Đối với Doanh Thừa Phong, lão có lòng tin tưởng rất lớn.
Tiểu từ này lần đầu luyện chế Sư Cấp Linh Binh cũng có thể mạo hiểm thành công vượt qua. Như vậy cho hắn thời gian một tháng nghiên cứu và tập luyện là có thể dễ dàng tạo ra thành tích tốt.
Doanh Thừa Phong bật cười, hắn gật mạnh đầu, nói:
- Vâng thưa Phong sư tổ. Đệ tử sẽ tập trung.
*************
Phía Đông Thiên Hạo Thành, ở bên trong khu vực nhà giàu sinh sống có một khu vực biệt lập, hoàn toàn tách biệt với xung quanh.
Ở đó là một phủ đệ rộng lớn, bên trong một gian phòng lớn, cả phòng tràn ngập khói. Khói ở nơi đây dường như có sinh mệnh vậy, chúng nó không ngừng lượn lờ quanh một tấm thuẫn.
Ở trên mặt tấm thuẫn sáng bóng thi thoảng lại xuất hiện ánh sáng màu vàng nhạt, mỗi khi ánh sáng này xuất hiện thì lập tức hấp thu một phần khói ở xung quanh. Mà khi những làn khói này tiến vào trong tấm thuẫn, ánh sáng màu vàng của tấm thuẫn mỗi lúc lại trở nên rực rỡ hơn.
Ở trong làn khói đó, một thiếu niên trẻ tuổi yên lặng ngồi xếp bằng, trên trán hắn xuất hiện từng lớp mồ hôi, ngay cả hơi thở cũng có vẻ nặng nề.
Theo đó, từ trên người hắn dâng lên một cỗ khí tức cường đại, đây chính là do lực lượng tinh thần biến hóa thành. Dưới sự dẫn dắt của nó, tầng khói mỏng ở trong căn phòng theo suy nghĩ của hắn dần tiền vào trong tấm thuẫn.
Cuối cùng, khi tất cả khói ở trong phòng dung nhập vào trong tấm thuẫn, nam thanh niên mới há mồm phun ra một tia máu lên tấm thuẫn.
Chẳng qua, vết máu này nhanh chóng thấm xuống tấm thuẫn, dường như nó đang hấp thu chúng vậy. Một ngụm máu tươi chỉ trong khoảnh khắc đã hoàn toàn thấm vào trong tấm thuẫn.
Tiếp đó là cỗ ánh sáng màu vàng từ trên tấm thuẫn phóng thích ra, cả căn phòng nhanh chóng tràn ngập loại màu sắc này.
Nam thanh niên mở mắt ra, ánh mắt nhìn chiếc thuẫn bài trước mặt, hắn cười dài một tiếng:
- Thành. Rốt cục cũng thành công...
Tiếng cười của hắn lập tức làm kinh động tới vị lão nhân ở ngoài cửa, lão nhân này lập tức đẩy cửa tiến vào. Ánh mắt của lão nhìn về phía nam thanh niên trẻ tuổi và tấm thuẫn ở trên mặt đất, vẻ mặt tươi cười nói:
- Chúc mừng thiếu chủ. Rốt cuộc cũng đại công cáo thành, có thể chế tạo được sư cấp linh khí.
Nam thanh niên trẻ tuổi cười to một hồi lâu, cuối cùng mới thu liễm nụ cười lại, sắc mặt hắn bởi vì không còn chút máu mà trở nên tái nhợt, nhưng thành công chế tạo sư cấp linh khí lại làm cho tinh thần vô cùng phấn chấn.
- Quý thúc! Người giúp ta tra một chút xem khảo hạch Linh Đạo Thánh Đường còn bao nhiêu ngày nữa mới mở?
- Bẩm thiếu gia! Lão hủ đã sớm tìm hiểu, một tháng nữa là tới ngày khảo hạch của Linh Đạo Thánh Đường Thiên Hạ Thành. - Ánh mắt lão nhân chợt lóe lên, nói:
- Ngài nhất định ở ngày đó độc chiếm ngôi vị đứng đầu. Không! Ngài nhất định sẽ trở thành người có thiên phú Linh Đạo cao nhất trong Thiên Hạo Thành hai mươi năm qua.
Lời nói của lão nhân không hề có chút khoe trương, nam thanh niên trước mắt này không phải là một võ sư, mà mới chỉ là thập tầng võ sĩ. Vậy mà hắn không ngờ bằng vào thực lực chưa tấn thăng võ sư của mình đã có thể chế tạo ra được một thanh sư cấp linh khí.
Chuyện này nếu truyền ra ngoài thì tuyệt đối là một chuyện lớn trong thế giới Linh Đạo.
Phải biết rằng, từ hai mươi năm trước, tiểu quái vật của Thẩm gia khi tu vi mới chỉ là thập tầng đã có thể rèn được một thanh sư cấp linh khí, thì các thế gia Linh Đạo còn lại cũng không hề xuất hiện thêm một thiên tài nào nữa.
Thế nhưng hôm nay, trong Lâm gia bọn họ lại xuất hiện một tuyệt thế kỳ tài.
Tuy rằng, thiếu gia ở trong quá trình rèn linh khí có chút tiểu xảo, cũng không phải dùng thủ pháp bình thường để quán linh, nhưng đây cũng đã là chuyện rất giỏi rồi.
Một tháng sau, ngày Linh Đạo Thánh Đường thăng đàn cũng chính là ngày Lâm gia được nâng lên một tầng cao mới.
- Một tháng? Còn một tháng nữa sao? - Nam thanh niên ngẩng đầu nhìn trời, ánh mắt nóng rực lên, phảng phất như thấy được tình huống ngày đó, hắn thì thào nói:
- Một tháng sau, cái tên Lâm Phong của ta chắc chắn sẽ nổi tiếng khắp thiên hạ. Vị trí gia chủ Lâm gia sẽ có một ngày nằm ở trong lòng bàn tay của ta.