Tạo Thần

Chương 177: Khố phòng của tông môn



Tổng đàn Khí Đạo Tông rất rộng lớn, toàn bộ hạp cốc này đều nằm trong phạm vi thế lực của tông môn.

Ở một góc vắng vẻ trong hạp cốc gần nội đường Chú Tạo Đường xây dựng một căn phòng thật lớn, xung quanh nó khắc vô số linh văn. Những đạo linh văn này dưới ánh nắng chiếu rọi xuống thi thoảng lại lóe lên những hàn quang nhè nhẹ.

Nếu nói về lực lượng phòng ngự, nơi này không hề thua kém gì nội đường Chú Tạo Đường, thậm chí so với Chấp Pháp Đường còn mạnh mẽ hơn không ít.

Bởi vì nơi này là trọng địa của toàn bộ tông môn, những vật phẩm trân quý nhất của tông môn đều để ở đây.

Đương nhiên, phàm là những bảo vật để ở trong này đều không còn là tài sản tư nữa, mà nó thuộc vào của công. Chính bởi vì thế, cho nên các đại lão mới vô cùng chú ý tới nơi đây, không một người nào có thể lấy thúng úp voi, đem chúng làm của riêng.

Phong Huống mang theo một cái túi lớn thẳng theo con đường tiến vào trong phạm vi khố phòng của tông môn.

Nơi này là trọng địa của tông môn, đệ tử bình thường căn bản không dám tới gần, nhưng Phong Huống có địa vị như thế nào chứ? Mấy tên võ sĩ canh cửa vừa thấy lão, một đám xoay người thi lễ, chỉ thiếu điều quỳ lạy nữa mà thôi.

Một trung niên hán tử khi biết được tin tức, lập tức dùng tốc độ nhanh nhất từ bên trong chạy ra, hướng về phía Phong Huống cười lấy lòng, nói:

- Phong sư thúc! Ngài đại giá quang lâm thật sự làm cho tiểu chất cảm thấy bất an a.

Phong Huống trừng mắt nhìn hắn một cái, nói:

- Triệu Phong! Chẳng lẽ lão phu không thể tới đây sao?

Triệu Phong liên tục xua tay, nói:

- Phong sư thúc! Xem lão nhân gia nói kìa..... Ý của tiểu chất là ngài có chuyện gì chỉ cần phân phó cho hạ nhân một tiếng, tiểu chất sẽ tự mình tới tìm ngài. Còn làm phiền ngài tới tận đây thì không phải là muốn gia sư trách tiểu chất hành sự bất lực sao?

Phong Huống cười lớn, nói:

- Tiểu tử! Ngươi nói chuyện càng ngày càng xuôi tai a.

Triệu Phong cười bồi, nói:

- Lão nhân gia ngài và gia sư tâm đầu ý hợp, tiểu chất có thể vì ngài mà làm chút chuyện nhỏ đó là cầu còn không được a.

Phong Huống lắc đầu, không hề cùng hắn nói lời vô nghĩa, mà quăng cái gói to trong tay xuống mặt đất, làm chúng phát ra thanh âm "keng keng....".

Đợi cho tiếng va chạm kết thúc, lão mới thản nhiên nói:

- Ngươi cầm lấy kiểm kê đi, để lão phu còn đổi lấy phôi thô của sư cấp linh khí.

Ánh mắt Triệu Phong sáng ngời lên, hắn cao hứng nói:

- Phong sư thúc! Tiểu chất biết lão nhân gia ngài tới đây khẳng định là có chuyện tốt mà.

Hắn vung tay lên, tự nhiên có người vội vàng chạy tới mở gói to ra.

Ở trong gói này không ngờ lại có đủ loại thượng vàng hạ cám hơn mười loại binh khí và phòng cụ. Những binh khí và phòng cụ này cũng không có kiểu dáng thống nhất, mà bao hàm toàn diện các mặt. Chính bởi vì như thế, ngược lại mới khiến cho đám người Triệu Phong vô cùng khâm phục.

Vội vàng kiểm tra một lần, Triệu Phong thở dài một tiếng, tự đáy lòng nói:

- Phong sư thúc! Trong Khí Đạo Tông chúng ta, lão nhân gia ngài quả thật không hổ là Quán Linh đại sư số một, cuối cùng không ai có thể sánh vai với ngài.

Sắc mặt Phong Huống thoáng đỏ lên, nhưng cũng không hề phản bác mà chỉ hừ một tiếng.

Triệu Phong cũng không chút ý tới vẻ mặt của lão, mà vẫn như trước khen không dứt miệng:

- Ngài quán linh những linh khí này đều không phải cùng một thuộc tính, cũng không phải cùng một bộ phận, mà là có đủ các loại. Ha ha.... Đưa mắt nhìn toàn bộ tông môn chỉ sợ cũng chỉ có lão nhân gia ngài mới có kinh nghiệm như vậy.

Linh Sư quán linh cũng không thoải mái, nếu như là Linh Sư bình thường như vậy chính mình chỉ am hiểu quán linh một loại thuộc tính và khí cụ mà thôi.

Ví dụ như có người am hiểu quán linh Hỏa thuộc tính, cũng có người am hiểu Thủy thuộc tính, cũng có người am hiểu quán linh cho binh khí, người khác thì am hiểu quán linh cho áo giáp..... Không phải ai cũng có thể quán linh thành thào cho tất cả các bộ phận.

Khi đưa những Phong Linh Thạch thuộc tính và linh khí am hiểu nhất đưa cho bọn, thường thường có thể nhận lại được câu trả lời làm người ta hài lòng. Nhưng mà, nếu để cho bọn họ quán linh lĩnh vực mà mình không thông thạo, như vậy thành tích liền không được khả quan cho lắm.

Phong Huống lần này lấy ra hơn mười kiện linh khí, có binh khí, áo giáp, hộ thủ, hộ thối, tấm thuẫn... Có vài bộ phận được người ta công nhận là khó quán linh nhất, cũng khó có được như vài món kim hoàn, cơ bản đều có thể tạo thành một bộ phòng cụ hoàn chỉnh. (Kim hoàn là nhẫn, vòng... Đồ trang sức á bà con)

Mà trọng yếu chính là thuộc tính của những phòng cụ này không chỉ có một, chúng nó có đầy đủ năm loại thuộc tính cơ bản, còn có cái có Phong thuộc tính.

Nếu mấy thử này do vài người khác nhau quán linh thành, Triệu Phong cũng không mở miệng khen ngợi như thế, nhưng nếu xuất phát từ một người thì tình huống sẽ hoàn toàn khác.

Phong Huống chậm rãi lắc đầu, nói:

- Bổn tông ngoại hổ tàng long, ngươi quá coi thường cường giả trong tông môn rồi.

Triệu Phong há miệng thở dốc, vẫn như trước nói:

- Phong sư thúc! Người khác có lẽ cũng có thể làm được, nhưng cũng tuyệt đối không có ai làm tốt hơn so với ngài.

Phong Huống hừ nhẹ một tiếng, cũng không tiếp lời hắn.

Kỳ thật, khi nhìn thấy Doanh Thừa Phong thuận lợi hoàn thành quán linh sư cấp linh khí, mức độ kinh hãi của lão còn hơn xa Triệu Phong.

Là một Linh Sinh thành danh lâu năm, lão càng hiểu rõ muốn quán linh những loại thuộc tính khác nhau, những bộ phận linh khí khác nhau thì mức độ khó khăn đạt tới cỡ nào.

Mà Doanh Thừa Phong chỉ trong vòng ba ngày đem chúng nó hoàn toàn quán linh thành công.

Thời gian như vậy.... Thành quả như thế....

Nếu như Phong Huống không phải tận mắt nhìn thấy Doanh Thừa Phong gia nhập tông môn, hơn nữa bắt đầu rèn sĩ cấp linh khí bình thường mà nói. Như vậy ngay cả lão cũng tuyệt đối không tin tưởng tiểu tử này là một người mới tiến vào Linh Đạo.

Ở một khắc đó, lão thậm chí còn cho rằng đây là một loại ảo giác.

Doanh Thừa Phong là một gã tu luyện Linh Đạo còn mạnh hơn cả cường giả đã tu luyện nó cả trăm năm. Cơ sở của hắn rất vững chắc, thiên phú cường đại, thật sự là thuộc loại yêu nghiệt tuyệt đỉnh.

Nhớ lại Doanh Thừa Phong lần đầu tiên tiến hành quán linh, Phong Huống chỉ biết tiểu tử này ở trong quá trình Quán Linh có lực khống chế, điều tiết vô cùng mạnh đối với các loại lực lượng thuộc tính. Chính bởi loại cảm giác không thể dùng ngôn ngữ này để hình dung đã bù lại khoảng cách kinh nghiệm không đủ của Doanh Thừa Phong, khiến cho hắn ở trong ba ngày có được thành quả to lớn như vậy.

Chẳng qua, việc này cũng chỉ có một mình lão hiểu được.

Trước khi Doanh Thừa Phong thuận lợi nhận được danh hiệu Linh Sư chính thức, lão không muốn mọi người biết được điều này.

Nhìn vẻ mặt lạnh lùng của Phong Huống, Triệu Phong thập phần khéo léo nói:

- Phong sư thúc! Tiểu chất đã kiểm kê xong, nơi này có tổng cộng mười bốn kiện linh khí, trong đó có một kiện bí văn linh khí. - Thời điểm nói những lời này, ánh mắt Triệu phong còn toát lên vẻ khâm phục.

Bí văn linh khí! Đây chính là bí văn linh khí a.

Hắn tuy rằng không phải là Linh Sư, nhưng lại biết rõ giá trị của bí văn linh khí.

Nếu như người khác ngẫu nhiên rèn được bí văn linh khí, như vậy nhất định sẽ đem giấu nó đi. Dù sao, đem bí văn linh khí bán cho khố phòng tông môn có thể kiếm được chỗ tốt rất ít, kém rất xa so với bản thân mình tự đi chào hàng.

Nhóm Linh Sư đều không phải là kẻ ngu ngốc, há có thể không biết những điều này.

Cũng chỉ có cường giả Linh Đạo cao cấp như Phong Huống sư thúc mới có thể ngẫu nhiên xuất ra vài món bí văn linh khí đưa vào khố phòng tông môn.

Phong Huống chậm rãi gật đầu, nói:

- Không sai.

Kỳ thật Doanh Thừa Phong tổng cộng rèn được mười lăm thanh linh khí, nhưng kiện bí văn linh khí đầu tiên do vận may chó ngáp phải ruồi của hắn chế tạo thành đã đem đi tặng cho Lâm Tự Nhiên, cho nên trước mắt chỉ còn vẻn vẹn mười bốn kiện.

Triệu Phong tính toán một lúc, nói:

- Phong sư thúc! Dựa theo quy định của tông môn hiện nay, một kiện sư cấp linh khí có thể đổi được ba tới năm bộ phôi có cùng cấp độ và Phong Linh Thạch tương ứng. Ngài lấy ra mười loại hạ phẩm, ba kiện trung phẩm sư cấp linh khí, tổng cộng có thể đổi được sau mươi bộ tài liệu.

Hắn dừng lại một chút, nói:

- Về phần kiện bí văn linh khí kia, tiểu chất đề nghị ngài tạm thời giữ lại ở trong khố phòng, về sau nếu phát hiện thứ gì tốt, ngài có thể đổi lấy bất cứ lúc nào.

Phong Huống mỉm cười nói:

- Tiểu tử! Thứ tốt trong trọng địa khố phòng đều được giữ bí mật, chẳng lẽ ngươi không sợ lão phu đổi hết sao?

Triệu Phong bật cười nói:

- Nếu như là vị sư thúc khác tới, tiểu chất có lẽ còn có thể giấu diếm đi, nhưng lão nhân gia người thì không. - Hắn thật lòng nói:

- Nếu quả thật có gì đó thích hợp với ngài, hơn nữa được ngài lấy đi, như vậy nhất định có thể làm cho kỹ xảo chế tạo của ngài được đề cao thêm. Mà kỹ xảo của lão nhân gia ngài được đều cao, linh khí trong khố phòng sẽ càng lúc càng nhiều, thực lực tông môn sẽ càng mạnh, đây là mua bán có lời a.

Phong Huống bật cười lắc đầu, bất quá hắn nói cũng đúng với tình hình thực tế.

Lão là một kẻ cô đơn, bên dưới không hề có gia tộc làm ảnh hưởng, ngay cả khi rèn ra được thứ gì tốt thì bản thân không dùng được cũng sẽ chuyển vào trong khố phòng tông môn.

Nếu thật sự có bảo vật thích hợp với lão, hơn nữa còn rơi vào trong tay lão, như vậy đối với toàn bộ tông môn cũng chỉ có chỗ tốt chứ không có chỗ xấu nào.

Nhẹ nhàng vung tay, Phong Huống nhẹ giọng nói:

- Không nói nhiều nữa, mau chuẩn bị tốt đồ vật, lão phu còn muốn.... Chế tạo linh khí.

Triệu Phong nghe vậy thì mừng rỡ, lập tức sai người đem mọi đồ vật chuẩn bị một cách thỏa đáng.

Thái độ làm người của hắn rất cẩn thận, trong quá trình lựa chọn phôi thô đã đặc biệt tuyển chọn kỹ lưỡng, đem những thứ có phẩm chất tốt nhất đưa ra.

Đương nhiên, những phôi linh khí này đều mà mặt hàng bình thường, cũng không có chỗ nào đặc thù, nếu không hắn cũng vô pháp làm chủ.

Đem những đồ vật này vác trên lưng, Triệu Phong tự mình cùng Phong Huống đi về phía Phong phủ, sau khi đưa tới nơi mới cáo từ rời đi.

Khi rời đi, Triệu Phong vân vê cằm có chút khó hiểu, thật sự là không biết Phong sư thúc đang làm cái quỷ gì nữa. Vì sao lão nhân gia người lại đột nhiên lại có hứng thú rèn sư cấp linh khí nhỉ?

Hơn nữa, lão nhân gia người rèn sư cấp linh khí đều là những mặt hàng bình thường nhất, cũng không phải là linh khí bậc cao chân chính.

Cách làm như vậy ngược lại giống với phương pháp những Linh Sư bình thường vừa nắm giữ cách rèn sư cấp linh khí tiến hành tập luyện.

Lắc đầu khó hiểu, hắn nhanh chóng rời đi.

Bất kể Phong Huống sư thúc có chủ ý gì, chỉ cần lão nhân gia ông ấy có thể cung cấp càng nhiều sư cấp linh khí, thì đã là may mắn cho tông môn.

Phải biết rằng, với cơ nghiệp to lớn của Khí Đạo Tông, nhân số trong tông môn rất nhiều, mà một ít môn phái nhỏ dựa vào tông môn đối với sư cấp linh khí cũng có khát vọng nhất định.

Chỉ sợ sư cấp linh khí ở trong khố phòng có nhiều hơn nữa cũng thủy chung cung không đủ cầu a.

Sau khi đuổi Triệu Phong đi, Phong Huống đem những phôi linh khí thô này tới binh khố của mình.

Khi Doanh Thừa Phong nhìn thấy sáu mươi bộ phôi linh khí khác nhau này, ánh mắt hơi có vẻ đăm chiêu.

- Phong sư tổ! Toàn bộ cái này đều cho đệ tử?

- Không sai. Ngươi có thể trong ba ngày rèn ra được mười bốn kiện linh khí, như vậy thì bảo trì tốc độ này đi. - Phong Huống thản nhiên phân phó, nói:

- Mỗi ngày làm bốn, năm kiện, đối với ngươi mà nói cũng là một cách rèn luyện.

Ánh mắt Doanh Thừa Phong hiện lên một đạo tinh quang, nói:

- Vâng. Đa tạ Phong sư tổ.

Phong Huống hơi giật mình, lão nhìn thấy ánh mắt Doanh Thừa Phong không chút sợ hãi, tức giận, mà ngược lại còn có vẻ hưng phấn thì trong lòng không khỏi khen thầm.

Chỉ có bảo trì tâm tính như vậy mới có thể tiến xa trên con đường Linh Đạo a.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.