Tạo Thần

Chương 332: Sinh vật khủng bố



Linh thú mạnh mẽ đến mấy cũng có lúc ngủ gật. Thánh đường.

Doanh Thuận Phong phát hiện ra ở hoàn cảnh sinh sống an toàn như thế này, con địa long sáu chân này không biết đã sống ở đây bao nhiêu năm rồi, cho nên ở trong này, nó mới có thể tuyệt đôi an tâm đi vào giấc ngủ như thế.

Nhưng mà, lúc này lại có một viên đá nho nhỏ hung hăng ném vào đầu mũi của nó.

Tuy nói thân thể của địa long sáu chân cứng như kim cương, đao thương bất nhập, chỉ một viên đá tất nhiên sẽ không thể tạo thành một chút thương tổn nào cho nó. Nhưng, bất kì loài động vật nào khi mà giấc ngủ bị làm phiền cũng sẽ không thể duy trì được tính tình tốt, huống chi là loài địa long sáu chân- loài vật được xưng tụng là xấu tính này.

Nó ngẩng đầu lên, ánh mắt oán giận lạnh như băng kia đảo qua một vòng, rồi lập tức tập trung vào ánh lửa sáng ở phía xa xa kia.

Sau đó, từ miệng của nó phát ra một tiếng gầm long trời lở đất, sáu cái chân có móng vuốt khỏe mạnh kia nâng thân thể cao lớn của nó lên, rồi nó vọt về phía người bịt mặt kia.

Doanh Thuận Phong tránh ở một chỗ kín đáo, trên miệng toát ra một tia cười lạnh.

Nếu như dám ở nơi này mà không chút kiêng nể gì giờ cao ngọn đuốc lên như thế, vậy thì để cho t trở thành mục tiêu tấn công của bọn linh thú đi.

Hắn có thể khẳng định rằng, ở trong này tuyệt đối không chỉ có riêng một mình con địa long sáu chân này đâu.

Phía sau lập tức truyền đến một trận ồn ào, lúc này người bịt mặt áo trắng đang kinh ngạc nhìn về phía con linh thú đang giương nanh múa vuốt ở phía trước chực lao về phía mình kia, y kinh ngạc hô lên: -Địa long sáu chân?

Tuy nói địa long sáu chân cũng không phải là loài linh thú đặc biệt hùng mạnh gì, nhưng dù sao trên người của nó cũng có chút huyết mạch của cự long từ xa xưa. Làm sao có thể phát hiện ra được loài vật này trong không gian chết chóc của địa vực này vậy.

Vừa nghĩ tới người lươn lẹo như cá trách Doanh Thuận Phong kia, cùng với một không gian mờ mịt thần bí ở trong này khiến cho trái tim của y đập nhanh hơn, trong lòng y cũng có chút bồn chồn, không gian ở địa vực này quả thật là có chút cổ quái khác thường.

Tuy trong lòng y có chút khó hiểu, nhưng khi đối mặt với sự công kích của địa long sáu chân, y cũng không dám chậm trễ tẹo nào.

Ý nghĩ vừa chuyển động, năm người bên cạnh y lập tức rút ra Linh binh, chặn lại đường đi của con địa long sáu chân.

Một tiếng nổ lớn vang lên, ba người trong đám đó bị đánh bật ra bên ngoài, nhưng địa long sáu chân cũng bị thương không nhỏ.

Con quái vật lớn này cũng không cam lòng khi bị ngăn trở như vậy, nó mở ra cái miệng lớn đầy máu, tru lên như để thị uy. Tiếng kêu đó giống như một quả địa lôi được ném xuống dưới lòng đất trống trải, giống như một tia sét nổ mạnh, làm cho lòng người ớn lạnh.

Doanh Thuận Phong lặng lẽ tiếp tục lui về phí sau mấy bước nữa, hắn cẩn thận ôm lấy vòng tròn, lách qua vòng chiến sinh tử của địa long sáu hạt và người bịt mặt, quay trở về phía con đường cũ.

Nếu hắn đoán không sai, trong tiếng kêu của địa long sáu hạt chắc hẳn là có điều khác thường trong đó.

Sau khi nghe được tiếng kêu này, sinh vật khủng bố kia mới xuất hiện.

Nếu đúng là như vậy, Doanh Thuận Phong sẽ tận dụng cơ hội này để cách xa chỗ nguy hiểm đó.

Người bịt mặt có được thực lực hùng mạnh của Bạch Ngân Cảnh, bên cạnh lại có sáu con rối cũng là những võ sĩ có chân khí ở tầng thứ mười, nên việc đối phó với con địa long sáu chân cũng không tốn chút sức lực nào.

Người bịt mặt kia căn bản là không có ý định xuất thủ, y đứng một bên hứng thú nhìn sáu thuộc hạ của mình và con địa long sáu chân giao chiến với nhau. Trong ánh mắt của y dường như còn có mấy phần chờ mong.

Chỉ sau một lúc giao đấu, con địa long sáu chân kia cũng nhận ra, nó không phải là đối thủ của những người này.

Cái miệng to lớn của nó mở to ra, tiếng gầm vang như sấm không ngừng vang lên. Rốt cục, ở phía xa kia, cũng vang lên một tràng tiếng rống giống hệt tiếng gầm của nó.

Tràng thanh âm này cùng với tiếng gầm của con địa long hô ứng lẫn nhau. Chỉ có điều, khi nghe được thanh âm này, bất kể là Doanh Thuận Phong hay là người bịt mặt, đều không kìm nổi nỗi sợ hãi trong lòng.

Trong tiếng kêu kia tràn ngập hương vị cuồng ngạo của một loài đứng trên vạn loài, dường như tất cả sinh mệnh của nó đều là của một loài vương giả, chỉ bằng một tiếng rống thôi cũng đủ để làm chúa tể tất cả muôn loài.

Lúc Doanh Thuận Phong nghe được tiếng rống này, hắn liền lập tức cắm đầu bỏ chạy.

Bởi vì hắn tự biết mình, biết rằng hắn không phải là đối thủ của chủ nhân tiếng kêu này.

Mà người bịt mặt sau khi nghe thấy tiếng kêu này, thì trong lòng y lại trở nên ngạc nhiên và vui mừng.

Không gà mờ như Doanh Thuận Phong, kiến thức của y uyên bác và sâu xa hơn, nhìn không gian ngầm rộng lớn này, lại liên tưởng đến địa long sáu chân và toàn tháp Truyền Thừa to lớn vượt qua tiêu chuẩn bình thường ở phía xa xa kia, trong lòng của y liền nảy ra một ý tưởng. Mà lúc này, kkhi nghe được tiếng rống vương giả kia vang lên, y liền chắc chắn hơn với ý tưởng của mình.

Ở trong huyệt động nơi đây, không ngờ lại có loài trấn áp khủng bố như vậy.

Chẳng trách ngay cả người đường đường là Nam tước cấp thánh kỵ sĩ Quang Minh ngàn năm trước cũng không hiểu tại sao lại phải bỏ mạng, hóa ra nguyên nhân chính là ở chỗ này.

Hai nắm tay y nhanh chóng khẽ nắm lại. Lúc này, nhịp tim của y đạp nhanh gấp mấy lần so với bình thường.

Do dự một chút, y nhận lấy một cây đuốc trên tay của một con rối, tiếp đó vung tay lên.

Con rối này lập tức chạy về phía sau, không bao lâu đã chạy về chỗ cửa của huyệt động.

Làm xong hết thảy mọi chuẩn bị, người bịt mặt mới nhẹ nhàng thở phào một hơi. Y quay đầu lại, ánh mắt thờ ơ không thèm liếc nhìn lấy một cái về chỗ địa long sáu chân và năm con rối đang giao chiến kia, mà là hết sức chú tâm đến phương hướng vừa phát ra thanh âm kia.

Kỳ thật, sau khi đoàn được lai lịch của loài vật ấy, ý niệm đầu tiên hiện lên trong đầu y chính là lập tức rời xa khỏi nơi này. Chờ một ngày nào đó tu vi của mình được nâng cao lên, sẽ quay trở lại đây thu phục nó, hoặc là trực tiếp bẩm báo với Tông môn, mời những bề trên của Tông môn đến đây xử lý.

Bởi vì y đã đoán được, vào nghìn năm trước, việc chủ nhân của Linh Vực này tử vong cũng không thoát khỏi có liên quan đến đám linh thú này.

Có thể làm cho vị tiền bối võ công cao cường kia phải ngã xuống, thì với khả năng của y hiện giờ thì chắc chắn cũng không thể đối phó được với đám linh thú này.

Nhưng hiện nay đã cách ngàn năm trước lâu lắm rồi. Bọn linh thú kia bị phong ấn như vậy, cho dù là bản thân chúng có năng lực cường đại thì cũng không tránh khỏi bị ăn mòn theo thời gian.

Có thể thực lực của nó đã bị hạ xuống đến mức cực điểm, ngay cả mình cũng có thể giết được.

Tuy biết rõ rằng khả năng này không hề lớn, nhưng y vẫn quyết định đánh cuộc một lần. Nếu lúc này có thể thành công, như vậy chẳng phải y sẽ có được lợi ích rất lớn sao, hơn nữa cấp bậc ở Tông môn cũng sẽ được cao hơn một bậc.

Hấp dẫn lớn như vậy, khiến cho y quyết định sắp xếp xong xuối đường lui rồi, làm việc nghĩa không được phép rút lui, quyết định đứng đây chờ đối phương đi đến.

Về phần Doanh Thuận Phong

Tên tiểu tử này tuy rằng rất đáng ghét, nhưng nếu đem ra so sánh với vật trước mặt kia, thì chẳng thể bằng được rồi.

Bên nào nặng bên nào nhẹ, y có thể phân biệt được.

-Ầm, ầm, ầm

Phía xa đột nhiên truyền đến từng đợt thanh âm giống như tiếng của cái chùy lớn nện xuống mặt đất, những âm thanh này rung động giống như tiếng trống vang. Dần dần, cả mặt đất cũng bắt đầu rung động theo.

Trong đôi mắt của người bịt mặt ánh lên một tia kích động. Y biết rằng đó không phải là một cái trống lớn, mà đó chính là bước chân của một con thú cực kì lớn.

Cước bộ của con thú lớn này cực nhanh, ban đầu tiếng bước chân còn ở rất xa, nhưng chỉ một lát sau, tiếng bước chân như sấm sét kia đã gần ngay đây.

Trong không gian tràn ngập một loại áp lực hết sức mãnh liệt, như thể là có một vật gì đó chiếm hết toàn bộ không gian, làm cho hô hấp của người ta trở nên khó khăn.

Người bịt mặt giơ tay lên, hướng lên giữa bầu trời nhẹ lắc một cái.

Lập tức một ánh hào quang được phóng lên cao, lúc chạm đến đỉnh động cũng là lúc vỡ tung ra.

Một khắc này, ánh hào quang nở rộ trong hư không, chiếu sáng toàn bộ khu vực xung quanh đây như ban ngày.

Phía trước, một loài sinh vật khổng lồ xuất hiện.

Loài sinh vật này có thân thể cao đến hơn ba mươi trượng, nó có đôi móng vuốt sắc bén cường tráng, trên lưng lại có một đôi cánh lớn như cánh chim. Lúc bước đi nhanh, đôi cánh chim kia giang ra, giống như là có thể che lấp cả bầu trời.

Hơi thở khủng bos trên người nó tràn ngập ra không gian, năm người đang giao chiến với địa long sáu chân kia thân mình đều trở nên mềm nhũn, không hẹn mà cùng ngã nhào trên mặt đất.

Thần trí của bọn họ đã bị u mê, biến thành những con rối chỉ biết nghe lời. Nhưng bản năng của họ thì vẫn còn tồn tại, dưới sự áp chế vượt qua cực hạn của loại lực lượng này, bọn họ không thể khống chế được toàn thân bị ngưng trệ nằm vật ra trên mặt đất, cả người đều phát run, thậm chí ngay cả một chút khí lực để nhúc nhích cũng không có.

Trong đôi mắt của con địa long sáu chân kí chớp động lên vẻ tàn nhẫn và hưng phấn. Nó mở cái miệng rộng của mình ra, cắn một miếng vào cổ của một người trong đám người đó, xé rách thân thể và đầu người đó ra làm đôi.

Máu tươi văng khắp nơi, nhuộm hồng cả khoảng đất trống.

-Ác long

Người bịt mặt kinh hô một tiếng, hiển nhiên, điều này đã nằm ngoài dự đoán của y về việc nơi đây đã bị phong ấn.

Nếu như sớm biết rằng loài mãnh thú này lại mạnh mẽ như vậy, thì y đã sớm chạy trối chết rồi.

Ác long mở rộng cái miệng lớn của nó ra, đây mới thực sự là miệng rộng dính đầy máu, nếu đem ra so sánh với địa long sáu chân kia, thì cái miệng của con địa long chỉ giống như là cái miệng anh đào nhỏ nhắn đáng yêu của một tiểu hài tử mà thôi.

Một mùi lưu huỳnh nồng đậm theo hơi thở từ trong miệng của nó phun đến, cỗ hơi thở này rất nhanh, gần như là trong nháy mắt khi vừa mới phun ra đã lập tức bay tới trước mặt người bịt mặt rồi.

Tuy nhiên, dù sao người bịt mặt cũng không phải là một võ sĩ cấp bậc bình thường, thân hình y khẽ chuyển một cái, đã có thể thoát khỏi áp lực trong hơi thở của ác long. Hai chân y giống như cỗ phong hỏa luân bay nhanh về phía cửa hang động.

Lúc này, y đã sáng suốt hiểu ra rằng, cửa hang động mà y vừa mới tiến vào kia mới là chỗ mang lại sự sống cho y vào lúc này.

Lúc y triển khai toàn bộ sức lực để chạy trốn, cũng là lúc tốc độ của y đạt đến cực đại, so với lúc truy kích Doanh Thuận Phong còn nhanh hơn mấy phần.

-Rống

Mắt nhìn thấy con mồi chạy trốn ngay trước mặt mình, ác long rõ ràng là không cam lòng.

Nó giương hai cánh lên, tốc độ cũng nhanh như bão táp.

Thế giới dưới lòng đất này tuy rằng rộng lớn, nhưng đối với nó mà nói vẫn là quá nhỏ, không đủ không gian cho nó bay lượn.

Nhưng lúc nó giương nhẹ hai cánh lên, thì tốc độ bước đi cũng nhanh hơn rất nhiều, khoảng cách giữa hai người lấy mắt thường cũng có thể nhìn thấy, ngày càng gần hơn.

Đôi mắt người bịt mặt chợt sáng ngời, y đã nhìn thấy được cửa vào của huyệt động ở phía trước kia, đứng trước cửa huyệt động chính là con rối kia.

Mà gần như cùng lúc đó, y cũng cảm nhận được.

Phía sau y có một cố sức mạnh kinh khủng tập kích đến. Cỗ lực lượng này hùng mạnh đến mức không thể tưởng tượng nổi, cho dù là y cũng không thể chịu đựng được.

Ánh sáng trong mắt chợt lóe, cũng không biết y triển khai chiêu gì nữa.

Thân thể y và chỗ cửa huyệt động nơi con rối đang đứng bỗng trở nên mơ hồ.

Thay hình đổi vị trí, đây là tuyệt học lớn nhất để bảo vệ tính mạng mà y đã học được.

Nhưng mà, ngay tại thời khắc mấu chốt này, một cây trường thương màu đỏ đột ngột đâm qua trước ngực con rối kia.

Doanh Thuận Phong bày ra khuôn mặt tươi cười đáng giận xông ra từ phía sau người con rối, nhe răng cười gằn chào hỏi y một tiếng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.