Tạo Thần

Chương 397: Tặng bài



- Tốt.

Đôi mắt của Hứa phu nhân sáng lên, trong lòng âm thầm hoảng sợ.

Nếu Linh Vũ giả có được thần binh Linh Vũ, như vậy bọn họ có thực lực vô địch cùng cấp. Nhưng cũng có một số người luyện võ mạnh mẽ hoặc Linh Sư cũng có được nguồn lực lượng cường đại mà người thường không thể sánh bằng.

Bởi vì Hứa phu nhân có sở học gia truyền cho nên bản thân cũng nắm giữ khả năng quỷ thần khó lường.

Ngay cả khi đối mặt với Linh Vũ giả cùng cấp bình thường, không chắc nàng sẽ bị rơi vào thế hạ phong.

Nhưng sau khi nhìn thấy một kiếm này của Doanh Thừa Phong, sự kiêu ngạo ở trong lòng nàng đã lập tức biến mất.

Đoạn Tầng Điệp Gia Bí Pháp quả nhiên là công pháp Linh Vũ giả cường đại nhất trong thiên hạ. Tốc độ của một kiếm này cực nhanh, Linh Vũ thần binh bình thường không thể bằng được.

Hơn nữa, Doanh Thừa Phong khống chế phi kiếm với tốc độ nhanh như vậy nhưng không hề khiến phi kiếm làm tổn hại vách tường, nhìn như thể là khắc Hàn Băng trường kiếm lên trên vách tường vậy. Hứa phu nhân lập tức hiểu rằng, Doanh Thừa Phong đã nắm chắc bí thuật này trong tay.

Bị uy năng của bí thuật khống chế và nắm bí thuật trong tay là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.

Mặc dù Hứa phu nhân tin rằng với bí thuật gia truyền có thể chiến thắng được Linh Vũ giả bình thường, nhưng nếu đối phương là Doanh Thừa Phong, e rằng không thể nắm chắc phần thắng.

Hứa phu nhân chậm rãi gật đầu rồi nói:

- Thần kỹ của Doanh huynh quả nhiên không giống bình thường.

Tuy giọng nói của nàng có ý hơi kinh ngạc nhưng lại không có chút sợ hãi nào.

Doanh Thừa Phong nhàn nhạt cười, nói:

- Một ít kỹ thuật không quan trọng này của tại hạ làm sao có thể lọt vào trong mắt thần của phu nhân.

Hứa phu nhân không kìm nổi tiếng cười, nói:

- Doanh huynh không cần tự coi nhẹ mình. Ngươi trẻ tuổi như vậy mà đã nắm giữ được Đoạn Tầng Điệp Gia Bí Pháp. Nếu ngày sau tu vi tinh thâm, bí pháp này tất có thể càng tiến thêm một bước. Khi đó, cho dù như thế nào thì thiếp cũng không thể địch lại ngươi đấy.

Trong lòng Doanh Thừa Phong rùng mình. Hắn cảm thấy trong lời nói này có điều gì đó bất thường.

Sau khi Hứa phu nhân xem được Đoạn Tầng Điệp Gia Bí Pháp, vẫn tin rằng mình có thể chống lại. Bởi vậy có thể thấy được, nàng cũng không phải cường nhân Bạch Ngân Giả bình thường.

Vào giờ khắc này, Doanh Thừa Phong chợt nghĩ tới Hồ Khải Điền. Trên người vị kia có bộ đồ linh khí, có thể hóa thân thành đại đao cường nhân Bạch Ngân Cảnh, dựa theo một thân linh khí đặc thù, cũng có thể chống đỡ được Đoạn Tầng Điệp Gia Bí Pháp tầng thứ nhất.

Nếu lúc đó không phải hắn chợt đột phá, hơn nữa phát uy linh khí, đem uy năng bí thuật này tăng lên tới tầng ba thì e rằng hắn khó có thể chém giất Hồ Khải Điền ngay tại chỗ.

Thiên hạ to lớn, có đủ những cái lạ, thần công chặt chẽ, siêu cấp linh khí lại ùn ùn. Tuy rằng hắn tu luyện thành công, nắm giữ mật kỹ vô địch cùng cấp nhưng vẫn không thể vì vậy mà khinh thường anh hùng thiên hạ.

Tuy trong lòng của hắn cảnh giác nhưng vẫn tự tin mười phần như trước.

Bởi vì vừa rồi hắn chỉ thể hiện bí pháp tầng thứ nhất mà thôi. Nếu thúc giục thực lực đến cực hạn, bí pháp đạt tới tầng thứ ba thì chắc chắn Hứa phu nhân không thể là đối thủ đấy.

Hứa phu nhân sờ tay vào ngực, lấy ra một ngọc bài, nói:

- Doanh huynh, hôm nay thiếp tới đây chủ yếu là vì hai chuyện.

Nàng dịu dàng nói:

- Chuyện thứ nhất là muốn xác định xem thật sự Doanh huynh có đạt được truyền thừa cuối cùng không. Nhưng lúc này xem ra đã không còn có nghi vấn gì rồi. Còn chuyện thứ hai

Nàng chậm rãi đạt ngọc bài trong tay lên trên bàn, nói:

- Lúc này đây Doanh huynh là đại biểu cho Khí Đạo Tông, cho nên tiểu muội cố ý đưa lên bằng chứng tham gia giao dịch hội, kính xin Doanh huynh vui lòng nhận cho.

Doanh Thừa Phong đảo mắt một cái. Tuy ngọc bài trên bàn kia không lớn nhưng hào quang lưu chuyển trên nó lại vô cùng đặc biệt. Chỉ cần liếc mắt một cái là biết vật phẩm ấy nhất định không phải là phàm vật.

Sau khi chần chờ một chút, Doanh Thừa Phong nói:

- Tiền bối, chắc hẳn ngọc bài này là dành cho tông chủ đại nhân.

Hứa phu nhân khẽ gật đầu, nói:

- Nếu như tông chủ Phương Phù đích thân đến, đương nhiên là sẽ có được tấm ngọc bài này.

Doanh Thừa Phong cười khổ một tiếng, nói:

- Tiền bối, thực lực của tại hạ làm sao có thể so sánh với tông chủ, thật sự là không dám tiếp nhận ngọc bài này.

Hứa phu nhân không kìm nổi, liền cười nói:

- Doanh huynh chính là Linh Vũ giả Bạch Ngân Cảnh, quét ngang hết thẩy người luyện võ dưới Hoàng Kim Cảnh. Hơn nữa, Doanh huynh còn trẻ tuổi như vậy mà lại đạt được truyền thừa cuối cùng của tháp Truyền Thừa, tiền đồ sau này không thể đo lường được. Cho nên thiếp mới có thể tặng vật này, kính xin Doanh huynh không từ chối.

Doanh Thừa Phong do dự mãi. Tuy hắn không tự coi nhẹ mình nhưng tuyệt đối không nghĩ rằng bây giờ mình có thể sánh vai với cường nhân Hoàng Kim Cảnh.

Nếu như hắn cầm tấm ngọc bài này thì quả thật là rêu rao thái quá rồi.

Đột nhiên, trong đôi mắt của Hứa phu nhân hiện lên vẻ khác thường, nói:

- Doanh huynh, ngươi đã đạt được truyền thừa cuối cùng thì đương nhiên phải có chút trách nhiệm đấy. Một việc nhỏ nhặt mà vẫn phải nhìn trước ngó sau thì chẳng phải là khiến cho người ta thất vọng sao?

Doanh Thừa Phong nhướn mày, nhìn thật sâu vào mắt đối phương rồi nói:

- Đúng vậy, vậy xin đa tạ tiền bối, vãn bối liền thu nhận.

Thấy Doanh Thừa Phong thu hồi ngọc bài, gương mặt của Hứa phu nhân cũng hiện ra vẻ mỉm cười.

Thật ra lần này đến đây, nàng mang theo hai tấm ngọc bài đấy. Trong đó một cái là để dành cho một cường giả Bạch Ngân Cảnh cường đại như Phong Huống.

Điều này chứng tỏ nàng coi Doanh Thừa Phong như một cường giả Bạch Ngân Cảnh chân chính. Với tiểu tử niên kỷ thế này, đối đãi như vậy là ngoại lệ đấy.

Tấm ngọc bài còn lại là để dành cho cường nhân Hoàng Kim Cảnh, chỉ là vật nàng mang theo người, trên căn bản là không có khả năng lấy ra cho người ta.

Nhưng sau khi gặp mặt Doanh Thừa Phong, hai nguồn lực lượng tinh thần không ngờ phát sinh va chạm mãnh liệt, làm cho nàng biết thực lực của Doanh Thừa Phong không kém hơn nàng. Hơn nữa, nàng biết rõ truyền thừa cuối cùng cường đại tới nhường nào và đã tận mắt nhìn thấy Đoạn Tầng Điệp Gia Bí Pháp, cho nên mới phải lấy ra ngọc bài này.

- Doanh huynh, ngọc bài này chính là vật tượng trưng cho thân phận. Dựa vào nó, ở trong Linh Đạo Thánh Đường này, ngươi có thể được hưởng thụ rất nhiều phục vụ vượt mức.

Nàng dừng lại một chút, thâm ý sâu sắc, nói:

- Nếu Doanh huynh dùng tốt ngọc bài này, chắc chắn sẽ đạt được rất nhiều lợi ích.

Vẻ mặt của Doanh Thừa Phong khẽ nhúc nhích, sau đó chậm rãi gật đầu, nói:

- Đa tạ tiền bối.

Hứa phu nhân mỉm cười thản nhiên, gật đầu với Doanh Thừa Phong, sau đó lập tức rời đi.

Vào lúc này ở bên ngoài sân, Phương Thốn Viễn đang tự mình trấn thủ.

Thật ra, với thân phận của y thì không cần phải làm như vậy. Chỉ có điều sau khi nghe xong lời nói của đám người Phong Huống, y đã mơ hồ đoán được ý tứ tông chủ.

Cho nên y mới tự mình canh giữ ở ngoài sân, chỉ như vậy mới để lại cho Doanh Thừa Phong một ấn tượng tốt hơn.

Dù sao thì nếu như tất cả đều giống như kế hoạch của tông chủ đại nhân, vậy thì hơn mười năm sau, thậm chí hơn trăm năm, toàn bộ tông môn sẽ lấy Doanh Thừa Phong vi tôn đấy.

Đầu tư nho nhỏ vào lúc này, có lẽ ngày sau sẽ có được báo đáp.

Chỉ có điều, hắn cảm thấy khá kỳ quái, không ngờ Doanh Thừa Phong và Hứa phu nhân nói chuyện với nhau hơn nửa canh giờ. Hơn nữa, từ trong đình viện mơ hồ truyền ra một tia khí tức cường đại khiến cho tim của hắn đập rất nhanh.

Hắn hít vào một hơi khí lạnh, rốt cuộc cũng tin tưởng vào một chuyện trong truyền thuyết.

Có lẽ tiểu tử Doanh Thừa Phong này đã thật sự tấn thăng làm cường nhân Bạch Ngân Cảnh.

Đột nhiên, từ trong đình vang lên một tiếng mở cửa.

Đôi mắt của Phương Thốn Viễn sáng ngời, vội vàng bước nhanh tiếp đón.

Tuy ở trong Phương gia, y không phải là người có tu vi cao nhất. Nhưng có thể trấn thủ Thiên Hạo thành thì dù sao cũng là một người luyện võ Thanh Đồng Cảnh đỉnh cao.

Hơn nữa, trong tay y còn có lá bùa mà tự tay lão tổ Phương gia, Phương Phù chế thành. Cho nên trên thực tế, sức chiến đấu của y cũng không thể đơn thuần là cường nhân Thanh Đồng Cảnh đấy. Ngay cả khi đối mặt với cường giả Bạch Ngân Cảnh, y cũng không quá sợ hãi.

Tuy nhiên, hai người bên trong đình viện kia lại cũng không phải là đối tượng mà y có thể trêu chọc.

Hứa phu nhân của Linh Đạo Thánh Đường và tông chủ Khí Đạo Tông tương lai đang ở trước mặt, y nhất định phải tôn trọng.

- Phương huynh, lần này đã làm phiền rồi.

Hứa phu nhân chậm rãi đi tới bên người hắn, nói:

- Sắp tới sẽ mở hội tiến hành giao dịch, kính xin Phương huynh đại giá quang lâm.

Phương Thốn Viễn cười ha hả, y cũng không dám chậm trễ, vội vàng nói:

- Hứa phu nhân yên tâm, hội lớn như thế đương nhiên Phương mỗ sẽ tới cổ động đấy. Ha ha

Y mỉm cười nói tiếp:

- Xin hỏi Hứa phu nhân, trong hội giao dịch lần này có vật gì tốt không?

Tuy y biết chắc Hứa phu nhân sẽ không tiết lộ bất cứ tin tức gì nhưng vẫn không kìm nổi, liền hỏi thăm một tiếng.

Hứa phu nhân khẽ mỉm cười, nói:

- Phương huynh, theo như thiếp biết thì Linh Dược cốc sẽ đưa ra một đám Tuyên Dương đan. Nếu quý phái có hứng thú thì hãy chuẩn bị sớm đi.

- Tuyên Dương đan sao?

Phương Thốn Viễn hơi giật mình. Y tuyệt đối không ngờ rằng Hứa phu nhân sẽ nhanh chóng trả lời câu hỏi của mình.

Chỉ có điều, câu trả lời của nàng cũng hơi kỳ quái.

Tuyên Dương đan là một loại đan dược đặc thù mà chỉ có Linh Dược cốc mới có thể luyện chế. Tác dụng lớn nhất của loại đan dược này là không ngừng nâng cao tu vi chân khí của người luyện võ.

Không chỉ vậy, chỉ có người luyện võ Hắc Thiết Cảnh và Thanh Đồng Cảnh mới có thể dùng được loại đan dược này, đối với cường giả Bạch Ngân Cảnh thì sẽ không có gì trọng dụng rồi.

Ánh mắt của Hứa phu nhân vô tình nhìn về phía sau một cái rồi nói:

- Đúng vậy, tuy số lượng Tuyên Dương đan không nhiều nhưng nếu chỉ cung cấp cho một người luyện võ Hắc Thiết Cảnh thì cũng đủ để cho tu vi của hắn kéo lên Thanh Đồng Cảnh trong thời gian ngắn.

Đôi mắt của Phương Thốn Viễn lập tức bừng sáng. Y đã hiểu rõ hàm ý trong những lời này của Hứa phu nhân.

Phương Thốn Viễn cúi người thật sâu hướng về Hứa phu nhân, nghiêm nghị nói:

- Đa tạ phu nhân.

- Không cần phải khách khí.

Hứa phu nhân khẽ chào cáo từ.

Phương Thốn Viễn nhìn nàng rời đi, nụ cười trên mặt dần dần thu lại, hơi nhíu mày.

Dường như Hứa phu nhân có điều gì đó không ổn, Phương Thốn Viễn mơ hồ nhìn ra một chút manh mối.

Trên mặt của Hứa phu nhân có một tia ửng hồng không bình thường. Trước khi nàng tiến vào trong đình viện, gương mặt không hề như vậy.

Vừa rồi Hứa phu nhân vi phạm quy định, nói cho y biết những lời kia, điều này quả thật là không bình thường.

Chỉ có điều, Hứa phu nhân chính là sư phụ của Thẩm Ngọc Kỳ, mà quan hệ giữa Doanh Thừa Phong cùng Thẩm Ngọc Kỳ thì ai cũng biết.

Khẽ lắc đầu, Phương Thốn Viễn đã quyết định phải hoàn toàn quên đi chuyện này.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.