Tạo Thần

Chương 419: Không gian độc lập



- Bái kiến tổ gia.

Hứa phu nhân khom người thật sau, vẻ mặt nghiêm túc nói.

Mặc dù đã sớm có dự cảm nhưng Doanh Thừa Phong tin tưởng, trên mặt mình lúc này nhất định sẽ mang vẻ mặt vô cùng hứng thú

Thanh danh của chân nhân chân nhân Linh Tháp tuy rằng không vang, thời gian Doanh Thừa Phong biết đến cũng không dài, nhưng trên thực tế thì tuổi của hắn rất nhiều, tuyệt đối là một vì già nhất trong những người Doanh Thừa Phong biết.

Cho dù là Võ lão Tử Kim Cảnh tóc trắng xóa cũng có thể được coi như là vãn bối của vị chân nhân Linh Tháp này.

Dựa theo phán đoán của Doanh Thừa Phong, cho dù lão nhân gia này có thuật dưỡng nhan nhưng tuyệt đối là cũng là một lão già tóc rụng gần hết, nếu không thì vì sao qua nhiều năm như vậy vẫn không nghe đồn lão nhân gia ông hiện thân khắp thiên hạ chứ.

Nhưng lúc bây giờ nhìn thấy hắn mới biết được, không ngờ bộ dáng của chân nhân Linh Tháp hùng mạnh lại khác xa so với phỏng đoán của mình như thế.

Vị trung niên tóc đen trước mắt này có nhìn thế nào thì tuổi dường như cũng chỉ hơn bốn mươi, nếu như Trương Minh Vân đứng bên cạnh của hắn thì trong mười người sẽ có tới chín người nghĩ tuổi bọn họ không hơn kém bao nhiêu cả.

Không những thế, hơi thở truyền tới trên người người này lại tràn ngập một loại sức sống hùng mạnh, đây không phải là kết quả ngụy trang hay cố ý phóng thích, mà là hơi thở tự nhiên. Nếu như Doanh Thừa Phong tính không sau thì sức khỏe của người này đang ở tuổi trung niên cường tráng, dường như còn thời gian rất dài mới có thể chết già.

Dường như là thấy được vẻ khiếp sợ trên mặt Doanh Thừa Phong, người trung niên này khẽ mỉm cười, trong mắt của hắn đột nhiên bắn ra một luồng ánh sao.

Hào quang bắn tới trên người Doanh Thừa Phong giống như tia laser, sau khi quay tròn vòng vo một vòng mới chậm rãi biến mất.

- Đúng vậy, một mạch hỗn nghuyên công tuy rằng vừa mới tu luyện, nhưng tuổi còn nhỏ mà đã tu luyện Đoạn Tầng Điệp Gia Bí Pháp đến tầng thứ hai, cũng xem như là kỳ tài vô cùng khó gặp rồi.

Cơ bắp trên mặt Doanh Thừa Phong hơi co quắp vài cái, người này chỉ cần liếc mắt một cái đã nhìn thấu gốc gác của mình.

Ngày xưa tuy rằng Võ lão cũng có thể liếc mắt một cái liền nhìn thấu thực lực của hắn, nhưng cũng tuyệt đối không chỉ nhìn một phát liền nói ra công pháp hắn đang tu luyện. Bởi vậy có thể thấy được không chỉ tu vi mà năng lực phân biệt của người trước mắt không hề kém hơn Võ lão, hơn nữa khẳng định hắn cùng với linh hồn của tháp Truyền Thừa còn có một liên hệ thần bí.

Cúi thấp đầu xuống, Doanh Thừa Phong cung kính nói: - Đa tạ tiền bối khích lệ, vãn bối chỉ là may mắn chiếm được truyền thừa mà thôi.

Chân nhân Linh Tháp khẽ gật đầu, đột nhiên nói: - Chung cực truyền thừa được giấu ở tầng thứ nhất trong tháp, hơn nwuax còn co linh hồn của tháp Truyền Thừa tự mình bảo quản, người làm sao mà tìm tới đó được?

Doanh Thừa Phong do dự một chút, hắn có một loại trực giác, nếu như ở trước mặt người này nói dối thì sợ là tuyệt đối không thể nào trót lọt.

- Tiền bối, vãn bối không phải là một thân một mình tiến vào tháp Truyền Thừa. Doanh Thừa Phong nghiêm túc nói: - Vãn bối cùng đi vào với một vị truyền nhân của Đường gia.

- Đường gia. Chân nhân Linh Tháp như là nghĩ tới điều gì, hắn nói: - Vị hậu nhân của Đường gia kia hiện đang ở đâu?

Tuy rằng trong lòng Doanh Thừa Phong bồn chồn nhưng vẫn thành thật nói: - Tiền bối, sau khi người mọ mở cửa chính ra liền thừa dịp vãn bối chưa chuẩn bị mà đánh lén, muốn dồn vãn bối vào chỗ chết. Nhưng vãn bối liều chết phản kích nên đã đánh chết hắn.

Chân nhân Linh Tháp than nhẹ một tiếng nói: - Quả nhiên là thế, aiz, việc làm của Đường gia mấy năm nay trong lòng lão phu hiểu rõ. Lần này con cháu Đường gia bỏ mình trái lại còn thành toàn cho ngươi, hết thảy đây đều là số mệnh

Đôi mắt của Doanh Thừa Phong khẽ sáng lên, muốn nói lại thôi.

Ánh mắt của chân nhân Linh Tháp lại vô cùng nhạy bén, lập tức nhận thấy hắn có điều khác thường nói:

- Ngươi có thắc mắc gì sao?

- Vâng, vãn bối muốn hỏi, nếu ngài biết được việc này sao lại không ra tay ngăn lại. Doanh Thừa Phong trầm giọng hỏi.

Con cháu Đường gia vậy mà lại biết được bí mật của linh hồn tháp Truyền Thừa, tất nhiên không thể nào tự nhiên mà biết được. Mà sau khi chân nhân Linh Tháp biết được, không ngờ lại mặc kệ, dường như cái này không hợp tình hợp lý cho lắm.

Sắc mặt của Hứa phu nhân khẽ biến, ánh mắt nhìn về phía Doanh Thừa Phong lập tức xuất hiện lo lắng.

Tên tiểu tử này thật đúng là to gan lớn mật.

Qua nhiều thế hệ tới này, cho dù là cường nhân Tử Kim Cảnh sau khi gặp được chân nhân Linh Tháp trong này đều trở nên nơm nớp lo sợ, ngay cả thở mạnh cũng không dám. Nhưng tên tiểu tử Doanh Thừa Phong không biết trời cai đất dày này lại dám giáp mặt chất vấn. Chẳng lẽ hắn không sợ chân nhân lật tay chưởng ra, trực tiếp đánh hắn thành thịt băm sao?

Nhưng mà, điều khiến Hứa phu nhân yên tâm và kinh ngạc chính là chân nhân Linh Tháp lại không hề tức giận.

Hắn khẽ lắc đầu nói: - Tổ tiên Đường gia và lão phu từng có giao hảo, việc này là do lão phu nói nên bọn họ mới truyền từ đời này qua đời nọ. Dừng một chút, hắn mỉm cười một tiếng nói: - Lão phu vốn kỳ vọng có thể tìm được một tuyệt đại thiên tài trong Đường gia để kế thừa bí pháp, thật không nghĩ qua nhiều năm như vậy mà trong số bọn họ lại không hề xuất hiện một người.

Nghe lời nói chỉ tiếc rèn sắt không thành thép này khiến Doanh Thừa Phong nháy nháy hai mắt, nhưng nghi vấn trong lòng đã được giải đáp.

Khoát tay áo, chân nhân Linh Tháp nói: - Nếu người kia đã chết trong tay ngươi thì việc này từ bỏ như vậy đi, như thế nào?

- Vâng, xin tuân theo chỉ bảo của tiền bối. Doanh Thừa Phong cung kính nói.

Trên mặt của chân nhân Linh Tháp hiện lên vẻ mỉm cười nói:

- Lão phu biết ngươi có nhiều vấn đề rất muốn hỏi, vậy cứ hỏi ra đi, lão phu sẽ cố gắng giải đáp hết cho ngươi. Tuy nhiên, chờ khi ngươi hỏi xong thì lão phu cũng có mấy vấn đề muốn hỏi, hy vọng ngươi cũng có thể không giấu diễm mà cho ta biết.

- Vâng, vãn bối tuân mệnh.

Ở trước mặt lão tiền bối này, dường như Doanh Thừa Phong ngoại trừ chấp nhận ra đều không thể nói lời nào khác. Bởi vì thân phận và thực lực của bên kém nhau quá xa, cho nên ở trước mặt người ta, Doanh Thừa Phong có vẻ có chút gò bó, cho dù đối phương không hề phóng ra bất kỳ uy áp gì nhưng hắn vẫn không có cảm giác tự do.

Trầm ngâm một lát, Doanh Thừa Phong thật cẩn thận mà hỏi: - Xin hỏi tiền bối, không gian tháp Truyền Thừa và Thánh Đường Linh Đạo có quan hệ gì?

Trong mắt chân nhân Linh Tháp hiện lên vẻ tán thưởng, vấn đề thứ nhất của Doanh Thừa Phong đã nhắc tới một điểm mấu chốt nhất, quả nhiên không hổ là người thừa kế Chung Cực Truyền Thừa.

- Ha ha, chủ nhân của không gian tháp Truyền Thừa chính là người sáng lập ra Thánh Đường Linh Đạo, mà lão phu chính là huyết mạch truyền thừa đi người đứng đầu tháp Truyền Thừa ngày xưa.

Doanh Thừa Phong trợn tròn mắt, khó có thể tin nhìn lão nhân trước mắt, hắn thì thào nói: - Vậy thì linh hồn của tháp Truyền Thừa?

- Đúng vậy, linh hồn của tháp Truyền Thừa chính là một đoạn thần niệm do tổ tiên lão phu lưu lại chuyển hóa thành. Chân nhân Linh Tháp nghiêm túc nói.

Trong lòng của Doanh Thừa Phong nhảy dựng thật mạnh, tuy rằng hắn đã suy đoán được, nhưng thời điểm chứng thực suy đoán này lại khiến trong lòng hắn rung động không thôi.

Nhân loại là sinh vật có được linh hồn, nhưng sau khi còn người chết đi, ngoại trừ mất sức lực sinh mạng thì linh hồn sẽ như thế nào?

Ở kiếp trước, mọi người có đủ loại dự đoán, nhưng thủy chung vẫn không có người có thể chứng mình linh hồn tồn tại.

Không thể tưởng tượng được, sau khi tới thế giới linh đạo thì vấn đề này lại được giải đáp vào lúc này.

Sau khi con người chết đi, có thể thông qua phương thức nào đó để bảo lưu lại thần niệm nhân sinh. Tuy rằng linh hồn tháp Truyền Thừa nhìn qua đã có một chút tiềm chất trở thành sinh vật trí năng máy míc, nhưng cái này cũng không thể hản bác sự thật nó vẫn còn tồn tại.

Như vậy, sau khi thông qua được phương thức này thì có thể xem như tuổi thọ của con người được kéo dài ra.

Phảng phất như nhìn thấy tinh thần của Doanh Thừa Phong hoảng hốt, chân nhân Linh Tháp cười nói: - Việc này mặc dù có chút không thể tin nổi nhưng ngươi nghe, nhớ kỹ, hiểu được là tốt rồi.

Doanh Thừa Phong hơi giật mình, cười khổ nói: - Vãn bối đã hiểu.

- Ngươi còn vấn đề gì nữa?

- Vãn bối muốn hỏi, nếu ngài và linh hồn tháp Truyền Thừa đồng mạch tương thông thì sao còn muốn làm ra một không gian thí luyện tháp Truyền Thừa vậy?

Vào giờ khắc này Doanh Thừa Phong đã hiểu rõ mối quan hệ của hai người này, vậy nên càng khiến hắn nghi hoặc khó hiểu hơn.

Nếu như là nơi bình thường, nhà mình có bảo vậy như vậy thì nhất định sẽ cất giấu, trừ con cháu trong nhà ra thì tuyệt đối không truyền ra ngoài.

Nhưng cách làm của Thánh Đường Linh Đạo lại đi theo một con đường trái ngược, mỗi một thế lực lớn có được cường nhân Hoàng Kim Cảnh đều miễn phí xây dựng nên trận truyền tống, chỉ mong sao bọn họ có thể bồi dưỡng ra đệ tử nòng cốt đưa vào trong không gian tháp Truyền Thừa.

Chẳng lẽ bọn họ không quan tâm Chung Cực Truyền Thừa sẽ thuộc về ai sao?

Chân nhân Linh Tháp khẽ cười nói: - Ngươi hỏi vấn đề này rất hay, ha ha, chắc hẳn ngươi cảm thấy vô cùng khó hiểu vì sao lão phu lại hào phóng như thế, để lộ không gian tháp Truyền Thừa ra bên ngoài, hơn nữa còn khuyến khích bọn họ tiến vào bên trong không gian và thử giành được truyền thừa có phải hay không?

- Vâng, quả thực vãn bối không hiểu chút nào cả.

- Aiz, ngươi cho rằng lão phu nguyện ý làm như vậy sao? Chân nhân Linh Tháp khẽ lắc đầu nói: - Lão phu cũng chỉ là bất đắc dĩ thôi, hơn nữa còn phải tuân theo tổ huấn nên mới có hành động bất đắc dĩ này.

Doanh Thừa Phong kinh ngạc nói: - Tiền bối, với tu vi của ngài cùng với không gian tháp Truyền Thừa ở phía sau làm lá chắn thì còn có vấn đề gì không thể giải quyết được chứ?

Chân nhân Linh Tháp cười khổ một tiếng nói: - Thiên hạ to lớn, cường nhân tài giỏi nhiều không đếm xuể, lão phu chỉ có một ít kỹ năng không quan trọng, đâu có năng lực để giải quyết vấn đề gì chứ?

Doanh Thừa Phong nghe được liền hoảng sợ trong lòng, vị này được xưng là đệ nhất thiên hạ, là cường nhân khiến tất cả cường nhân Tử Kim Cảnh không dám vọng động, không ngờ lại nói ra lời nói khiêm tốn thế, thật khiến người ta không thể tin nổi.

Khẽ cử động tay một chút, chân nhân Linh Tháp nói: - Ngươi không cần cảm thấy kỳ lạ, nếu có một ngày ngươi có thể rời khỏi "lãnh thổ" này thì ngươi sẽ hiểu được lão phu.

Doanh Thừa Phong nhướn mày, trong lòng mơ hồ có chút suy đoán.

Chân nhân Linh Tháp chậm rãi nói: - Nếu ngươi đã chiếm được Chung Cực Truyền Thừa thì đã có tư cách tham gia thí luyện truyền thừa.

Hắn dừng một chút nói: - Lão ngươi sẽ vì ngươi an bài một con đường tu luyện, có thể cung cấp cho ngươi rất nhiều nguồn tài nguyên, có thể khiến cho ngươi đạt tới rèn luyện lớn nhất. Tuy nhiên, lúc tu vi của ngươi đạt được Tử Kim Cảnh đỉnh phong thì lão phu cần ngươi vì "lãnh thổ" này mà đi làm một việc.

Trong lòng Doanh Thừa Phong khẽ rùng mình, lúc này hắn nghĩ tới rất nhiều chuyện.

Lúc ở chung với Văn Tinh, theo như lời nói của nàng, linh hồn tháp Truyền Thừa muốn nói lại thôi, cùng với lời dặn dò của vị đệ nhất cường nhân trong "lãnh thổ" này, tựa hồ cho thấy một sự kiện, đó chính là con đường sau này của hắn sợ là sẽ không quá bằng phẳng.

Sờ soạng mũi một chút, Doanh Thừa Phong nháy nháy mắt, đột nhiên hỏi: - Tiền bối, vãn bối có cơ hội cự tuyệt sao?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.