Tạo Thần

Chương 451: Người tính không bằng trời tính



Khẽ hừ một tiếng, trong mắt của Doanh Thừa Phong hiện lên một tia sát khí mãnh liệt.

Hắn biết rằng con sói nhỏ đó được Lang Vương Thuẫn phát kích ra phụ trách canh phòng đã bị người ta giết chết rồi, người đó ra tay tương đối tàn nhẫn và kiên quyết. Con sói nhỏ thậm chí ngay cả khuôn mặt của đối thủ cũng không kịp nhìn đã bị đánh chết rồi.

Tuy con sói nhỏ này không phải là bản sinh mạng chân chính nhưng lại là do năng lượng mãnh liệt của Lang Vương Thuẫn ngưng tụ mà thành.

Lúc này, khí linh của Lang Vương Thuẫn truyền tới một cảm xúc tức giận mãnh liệt. Nó giống như là muốn đem tất cả lũ sói con ngưng tụ thành một con sói khổng lồ xé kẻ đánh lén đứa con nó thành trăm mảnh.

Doanh Thừa Phong mặt mày nhăn nhó, nhẹ nhàng an ủi khí linh Lang Vương Thuẫn.

Kẻ địch đột nhiên xuất hiện này chắc chắn không dễ đối phó, do vậy hắn cũng không thể khinh thường, sơ suất được.

Khi Doanh Thừa Phong trấn an, khí linh của Lang Vương Thuẫn cũng rất nhanh chóng bình tĩnh trở lại.

Lực lượng tinh thần nhập vào trong đồ trang sức, Doanh Thừa Phong lẳng lặng tra xét tất cả vài trăm trượng xung quanh người, nhưng khiến hắn cảm thấy kinh ngạc là hắn không ngờ là không thu hoạch được gì.

Chỗ con sói nhỏ kia đang ẩn nấp với hắn chỉ có trăm trượng mà thôi, nhưng trong khoảng cách này, hắn không ngờ không nhận thấy tung tích của kẻ địch này.

Đồ trang sức trên đầu mang đến cho hắn rất nhiều tiện lợi, khiến hắn có một loại cảm giác mê tín đối với năng lực của đồ trang sức.

Nhưng lần này lại khiến hắn hiểu rõ, trong thế giới linh đạo không có báu vật hùng mạnh vĩnh hằng, bất luận là linh khí gì đều sẽ có đồ vật khắc chế.

Đồ trang sức sau khi rời khỏi không gian Tháp truyền thừa không còn tác dụng như lần đầu rồi.

Nhưng, Doanh Thừa Phong không có chút sợ hãi, khi ý niệm tinh thần của hắn lập tức xuyên nhập Lang Vương Thuẫn, dưới sự chỉ huy của khí linh, lũ sói con xung quanh bắt đầu hòa tan từng con một.

Một khi chúng xuất ra thủ đoạn ẩn nấp cuối cùng, cho dù là cao thủ Tử Kim cảnh đều không có cách nào phát hiện ra sự tồn tại của chúng.

Kẻ lén lút tập kích con sói con tuy rất lợi hại nhưng Doanh Thừa Phong không tin gã có thể so sánh được với một cao thủ Tử Kim cảnh được.

Nếu gã thực sự có thực lực như vậy, sợ là sớm quanh minh chính đại xông lên rồi, lấy phương thức nghiền ép đem hắn ra đánh một trận đi.

Yên tĩnh đấy, từ chỗ xa không có bất kỳ động tĩnh nào truyền lại. Lũ sói con vây quanh kia từ đầu đến cuối đều không có phát hiện ra bất kỳ tình hình gì khác thường.

Doanh Thừa Phong cười lạnh một tiếng. Kẻ địch thần bí kia là muốn so sánh sự nhẫn nại với hắn sao. Một khi đã như vậy, hắn đương nhiên sẽ không cho người ta thất vọng được.

Ổn định tinh thần, hắn cảm ứng được Cửu Mệnh Miêu Khí Linh trong đầu.

Linh khí đặc thù này với con rối thế thân không giống nhau, cũng chỉ sau khi tu luyện Nhất Khí Hỗn Nguyên Bạo loại công pháp thần kỳ này mới có thể khống chế và sử dụng linh khí này.

Hơn nữa, linh khí này còn là sản phẩm có tính tiêu hao một lần. Một khi sau sử dụng, cho dù là thu nạp nhiều hơn nữa lực lượng sinh mạng cũng không có cách nào khiến bộ phận đã phát nổ khôi phục được.

Cũng giống như vậy, lực lượng sinh mạng nó vốn có thể dung nạp cũng chỉ nhiều như vậy mà thôi.

Cho dù thực lực của Doanh Thừa Phong có chút tăng lên, lực lượng sinh mạng của nó vẫn duy trì tiêu chuẩn ban đầu. Lúc đó, khi thi triển Nhất Khí Hỗn Nguyên Bạo thì càng yêu cầu đổi sang một con Cửu Mệnh Miêu Linh Khí mới hoặc là phải trả giá đến mức triệt tiêu toàn bộ linh khí để nổ tung một cánh tay.

Nhưng, tuy linh khí này đang có đủ loại hạn chế nhưng phối hợp với Nhất Khí Hỗn Nguyên Bạo lại là một đòn sát thủ không gì so sánh được.

Đang lúc Doanh Thừa Phong cẩn thận thể nghiệm cảm xúc khác biệt từ Cửu Mệnh Miêu Linh Khí mang tới, trong não bỗng nhiên truyền tới một đạo hình ảnh.

Hắn cười lạnh một tiếng, tên tiểu tử đang âm thầm ẩn nấp kia cuối cùng không nhịn được mà nhảy ra ngoài rồi.

Nhưng, khi hắn nhìn thấy bộ dạng của người kia, lại không khỏi nao nao.

A Nhĩ Pháp Đặc, không ngờ là tên cao thủ đỉnh cao Bạch Ngân cảnh hùng mạnh này.

Lúc này, tên cao thủ Phù lục linh sư hùng mạnh này đang dè dặt hướng về chỗ hắn phi tới, xung quanh thân gã đang có một đám lân quang mờ mờ tồn tại.

Thứ này giống như đang có hiệu dụng vô thượng, không ngờ có thể ngăn cách khí tức của gã với bên ngoài

Nếu không phải đang có lũ sói con hòa tan rình rập xung quanh, cho dù Doanh Thừa Phong sử dụng đồ trang sức đều không có cách nào phát hiện ra sự tồn tại của gã.

Khẽ chau mày một cái, kỳ thực trong tất cả cao thủ cùng cấp đã biết, Doanh Thừa Phong không muốn gặp nhất chính là A Nhĩ Pháp Đặc

Tuy gã này chỉ là một vị cao thủ Bạch Ngân cảnh nhưng trong tay gã không những có linh binh Hoàng Kim cảnh hơn nữa bản thân gã lại là một vị Phù lục linh sư hệ hắc ám.

Linh sư Tu luyện Phù lục đang nắm giữ một loại khó mà diễn tả nổi đối với lực lượng vốn có trong trời đất.

Lực lượng chiến đấu của bọn họ xem như không hùng mạnh nhưng trên thân lại có vô số Phù lục khi nghe đến cũng khiến người ta sợ mất mật.

Năm xưa, Doanh Thừa Phong dựa vào một tấm Định thân phù của Phương Phù, khi ở cấp võ sỹ thì đã giết chết được một vị võ sư. Việc này lưu lại cho hắn ấn tượng cực kỳ sâu đậm, cũng khiến hắn hiểu rõ chỗ hùng mạnh của Phù lục.

Phù lục linh sư, nếu là lưu lại cho chúng đủ thời gian chuẩn bị, vậy chúng sẽ trở thành hùng mạnh nhất trong thiên hạ, cũng là nhân vật khó đối phó nhất rồi.

Khẽ thở dài một hơi, Doanh Thừa Phong đứng lên.

Hắn không chạy trốn, vì hắn biết, nếu như đối phương có thể lần đầu tìm đến nhà, như vậy khẳng định cũng sẽ có lần thứ hai.

Trừ khi hắn lập tức rời khỏi cổ chiến trường đồng thời tiến nhập tị nạn ở Linh Đạo thánh đường, nếu không thì cửa ải này của đối phương đó là không qua không được rồi.

Khí tức trên người bắt đầu khởi động, ý chí chiến đấu khổng lồ trào dâng, nó thực chất giống như khí tức hung bạo bình thường lập tức khuếch tán ra ngoài.

A Nhĩ Pháp Đặc đang ẩn nấp di chuyển rồi đột nhiên dừng bước, hai mắt gã chợt lóe lên, nhìn trừng trừng về nơi có sát khí tràn ngập ở phía trước kia.

Tuy nhiên, trên mặt gã không có bất kỳ chút biểu cảm gì, nhưng trong lòng gã lại kinh hãi vạn phần.

Hắn đã thi triển bí pháp, đem toàn bộ khí tức trên người kiềm chế lại mà đứng lên. Cho dù là bản thân hắn đều không có cách nào phát hiện ra loại trạng thái này của mình nhưng phản ứng của đối phương lại cho hắn biết rõ ràng, hành tung đã bị bại lộ rồi.

Thoáng thay đổi tư thế từ nằm sấp lập tức trực tiếp đứng dậy, A Nhĩ Pháp Đặc không còn che dấu hành tung của mình, liền bước đi nhanh hướng về phía trước bước đi.

Theo sau gã, mỗi lần tiến lên một bước đám lân quang thần kỳ trên người nhạt đi một phần, đồng thời khí thế của gã cũng tăng thêm một phần.

Khi đến trước Doanh Thừa Phong mấy trượng, trên người hắc khí đã lượn lờ. Lực lượng hắc ám mãnh liệt kia đang chống lại với khí tức hung bạo của Doanh Thừa Phong không ngờ là không có chút thua kém.

Hai người bọn họ đang đánh giá lẫn nhau, đều âm thầm kinh hãi khi cảm thụ khí tức nhộn nhạo trên thân mình đối phương.

Bạch Ngân cảnh, đối phương và mình giống nhau, đều là cao thủ Bạch Ngân cảnh.

Nhưng, bọn họ thà rằng gặp một cao thủ Hoàng Kim cảnh thông thường cũng không muốn sống chết với kẻ địch hùng mạnh như vậy.

Một lúc sau, A Nhĩ Pháp Đặc cuối cùng cũng mở miệng.

- Đệ đệ của ta, có phải do ngươi giết không?

Thanh âm của gã có chút trầm xuống, tuy rằng là hỏi đấy nhưng lại là âm vực khẳng định. Dường như bất luận Doanh Thừa Phong thừa nhận hoặc phủ nhận đều sẽ không ảnh hưởng đến phán đoán của gã.

Doanh Thừa Phong khẽ cười một tiếng, cũng may hắn vốn không có dự định phủ nhận, nếu không thì thật là làm trò cười cho người ta rồi.

- A Nhĩ Pháp Đặc quả nhiên lợi hại, chỉ là tại hạ nghĩ không thông, ngươi làm sao tìm tới được nơi của ta.

Dưới sự phong tỏa của Bá Vương thương, khí tức của Hắc Chướng Kỳ đã hoàn toàn bị kiềm chế, lại cũng không chút mảy may tràn ra ngoài. Nếu nói đối phương còn có thể dựa vào khí tức truy lùng tung tích, Doanh Thừa Phong là người đầu tiên không tin.

Trong ánh mắt của A Nhĩ Pháp Đặc chợt lóe lên một luồng sát khí, hắn nhếch miệng cười âm hiểm, nói. - Ngươi khống chế linh thú tự phát nổ, nương tựa khí tức Hắc Chướng Kỳ trên người Lệ Hạo Thành, thủ đoạn này tuy rất hay, nhưng người đó đã bị ta nắm trong tay, bắt lấy hồn phách luyện chế thành giáp binh Phù lục rồi. Kinh nghiệm của y ta đương nhiên biết rõ. Đôi mắt trợn trừng khóa chặt lấy Doanh Thừa Phong, lạnh lùng gã nói. - Ta ở trong này khổ công thu thập mấy ngày rồi, cuối cùng tìm được con sói kia. Haha, ngươi còn có gì muốn nói.

Doanh Thừa Phong hơi sửng sốt, không khỏi kìm được cười.

Bản thân tuy trù tính trăm kế nhưng không ngờ là nội tình lại xuất phát từ trong này.

Người tính không bằng trời tính rồi, xem ra đúng như vậy.

Tuy chỉ là trong nháy mắt, hắn đã đem toàn bộ phần khổ não ném ra sau đầu.

- A Nhĩ Pháp Đặc, lệnh đệ quả thực là chết dưới tay ta. Doanh Thừa Phong lãnh đạm nói. - Quá trình kết oán của ta và y, ngươi tất cũng không có hứng thú muốn biết, nếu muốn báo thù cho lệnh đệ, vậy thì lên đi.

Tuy nói Doanh Thừa Phong không chủ động khiêu khích, chém giết đối phương cũng là bất đắc dĩ bị ép buộc, nhưng lại đã giết rồi. Như vậy bất kỳ lý do gì đều là không có sức thuyết phục rồi.

- Được, thẳng thắn đấy.

A Nhĩ Pháp Đặc quát lớn một tiếng, nói. - Một khi đã như vậy, ngươi đền mạng cho đệ đệ ta đi.

Hắc quang trên người gã cuồn cuộn, đột nhiên hướng tới Doanh Thừa Phong áp tới.

Mà trong đạo hắn quang này lại vang lên vô số tiếng nổ đùng đoàng, dường như là sự phát nổ của khối lôi điện lớn trong sương mù màu đen vô cùng, chỉ nháy mắt đã hoàn toàn khống chế khí thế của Doanh Thừa Phong.

Trong lòng Doanh Thừa Phong chấn động, hắn đã nhìn ra huyền ảo trong đó.

A Nhĩ Pháp Đặc vừa mới nói chuyện thì đã vận dụng một loại thủ đoạn nào đó, đem một tấm Phù lục nào đó trên người ném vào bên trong sương mù cho nên mới có thể khiến đám hắc khí này phát nổ ra uy thế dũng mãnh như vậy.

Nếu là ở một nơi khác, Doanh Thừa Phong nói không chừng phải tạm thời né tránh mũi nhọn này rồi

Nhưng, ở đây không như vậy, hắn đột nhiên hét to một tiếng, khí tức trên người chuyển động, lực lượng tinh thần trong nháy mắt phát nổ. Trong lực lượng tinh thần của hắn đang lắng đọng đặc tính hung bạo mạnh mẽ, đó chính là kinh qua giết chóc vô cùng mới sinh ra sức mạnh

Lúc này, sau khi phát nổ, lập tức đem sát khí tràn ngập cổ chiến trường điên cuồng mà hút tới.

- Oanh

Từng luồng lực lượng dũng mãnh không nhìn thấy trong đó tạo thành một cơn lốc xoáy khổng lồ xung quanh Doanh Thừa Phong.

Cơn lốc xoáy trực tiếp tiến tới, xông vào đám hào quang đang lóe sáng trong đám sương mù màu đen kia.

Âm vang tiếng nổ vô cùng vô tận từ bên trong nổ tung, Doanh Thừa Phong và A Nhĩ Pháp Đặc hai người không hẹn mà lùi về phía sau.

Với thực lực của bọn họ, có lẽ sẽ không bị thương tích do dư âm nhưng cho dù là ai khi đối mặt với kẻ địch cường mạnh cũng không muốn mất công tiêu hao lực lượng của mình.

Trong đẳng cấp này quyết đấu, bất kỳ một phần lực lượng nào đều là bảo vật.

- Ba.

Sau âm vang ầm ầm, toàn bộ mặt đất nổ tung tạo ra một cái hố khổng lồ, giống như là bị con thú khổng lồ nào đó táp một miếng, khiến người ta ghê người.

Tay Doanh Thừa Phong rung lên, Hàn Băng trường kiếm xuất hiện trong tay, chỗ mũi kiếm kia đột nhiên tách ra ánh hào quang vạn trượng, ngưng tụ thành một quả cầu băng tuyết chỉ về hướng đối phương xa xa. Chỉ cần A Nhĩ Pháp Đặc có bất kỳ hành động kỳ quái nào sức mạnh vô cùng ẩn chứa trong quả cầu băng tuyết này lập tức sẽ ầm ầm mà phát kích ra. 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.