Tạo Thần

Chương 470: Di Thiên Linh Đan



Di Thiên Linh Đan, chính là một trong nhiều loại linh dược mà Đan Lô Khí Linh dành cho trong nhiều đan phương.

Dược liệu mà loại khí đan này cần quả không ít, nhưng loại quý và hiếm nhất trong đó chính là di thiên lộ thủy (sương di thiên). Loại này sinh ra từ hạt sương trên loại cây hiếm có và sở hữu hiệu quả đặc biệt thần kỳ mà người con người không biết được, một khi dùng lò luyện đan để luyện và tinh chế ra các vị thuốc thì có thể tiết ra năng lượng lớn không thể so sánh được.

Mà một đặc điểm đặc trưng của loại năng lượng này chính là có thể khiến cho thể chất của người khác có thể thay đổi một cách tinh tế, khiến họ càng trở nên gần gũi với tự nhiên hơn.

Thể chất của con người là thứ thần kỳ và riêng biệt nhất trên thế giới này.

Khả năng tu luyện của mỗi người không giống nhau, có người giỏi tu luyện lực lượng tinh thần, có người giỏi tu luyện về chân khí, nhưng có nhiều người căn bản lại không thể nào tu luyện.

Thể chất của người luyện võ Doanh Thừa Phong chỉ có thể dùng hai từ bình thường" để hình dung, nếu như trong mắt của những người luyện võ cùng giai cấp thì còn có thể nói là "vô cùng thê thảm", chẳng qua cũng chỉ hơn những kẻ không có tư chất tu luyện chân khí một chút mà thôi.

Nếu như hắn không dùng hết số đan dược mà vô số người đang hằng mộng tưởng, cùng với việc dựa vào Bá Vương thương để chiếm được sức mạnh đặc biệt tiến hành tiếp nạp và tích luỹ chân khí thì hắn cũng không thể nào đạt đến cảnh giới như ngày hôm nay.

Hắn luôn mưu cầu thể chất bản thân được nâng cao, như thế thì quá trình tu luyện sau này sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.

Nhưng, trong thiên hạ này thứ đan dược có thể nâng cao được chân khí đã là quý hiếm khác thường rồi, còn thứ đan dược có thể nâng cao được lực lượng tinh thần, lại còn có thể từng bước thay đổi thể chất con người thì chính là linh đan diệu dược, cùng cấp với tiên dược rồi.

Trước đó, Doanh Thừa Phong không nói là đã nhìn thấy, đến cả nghe cũng chưa từng nghe đến.

Nhưng đến nay, ngọc bình trong tay hắn lại đang chứa thứ tiên dược thần kỳ này.

Di thiên kỳ thụ, chính là một loại cây thần kỳ có thể gắn kết và hoán đổi với sức mạnh của trời đất.

Tuy nó không thể sánh với cây sinh mệnh trong truyền thuyết, nhưng nghe nói cũng sở hữu một phần sức mạnh của cây sinh mệnh, hoặc cũng rất có thể đây là sản phẩm đặc thù được tạo nên bởi cành lá của cây sinh mệnh vô tình đã gép với một loại thực vật nào đó.

Chỉ là, loại cây kỳ lạ này với nhân loại suy cho cùng vẫn là hai loại sinh mệnh hoàn toàn khác nhau, sức mạnh và đặc tính mà kỳ thụ có được rất khó để loài người hấp thụ được.

Đương nhiên, nếu như cường nhân luôn dùng sương di thiên, như vậy ngày tháng trôi qua ít nhiều cũng có thể có được chút lợi lộc.

Điều mà Doanh Thừa Phong không biết là trong thế lực to lớn mà Dư Tuệ Lượng thuộc về, có mấy vị cường nhân đỉnh cao đều có cùng một sở thích, đó chính là sử dụng loại nước suối mà sương di thiên đã làm loãng để pha trà. Họ không biết loại sương này quý hiếm như thế nào. Nhưng là một võ giả và linh giả hùng mạnh thì lại có một năng lực bẩm sinh là tránh được tai hoạ.

Trong mấy chục năm, ngày nào cũng như ngày nào đều pha trà, và vô tri vô giác nó có ích cho sức khoẻ của họ biết nhường nào, chỉ là tốc độ thay đổi bị chậm lại, khiến họ không thể nào nhận ra mà thôi.

Trừ khi loại cây này có hiệu quả thần kỳ, chứ những cường nhân này cũng không thể nào không hẹn mà cùng đưa ra lựa chọn này.

Nhưng, sau khi trải qua sự chế luyện của lò luyện đan, nước của loại cây thần kỳ này đã sinh ra sự thay đổi cực lớn, sức mạnh thay đổi làm cho loài người có thể hấp thụ và sử dụng nó.

Lưỡng lự một chút, Doanh Thừa Phong cũng đã cho một viên đan dược vào miệng.

Ngay lập tức, hương thơm từ môi bay ra miên man, viên đan dược trong nháy mắt hoá thành nước miếng trôi vào trong bụng.

Hoàn toàn không rạo rực như Doanh Thừa Phong tưởng tượng mà sau khi viên đan dược này hoà tan, lại tiết ra một năng lượng như nước suối mát lạnh, năng lượng đó chảy trong cơ thể của hắn, chảy khắp trong từng ngõ ngách, không chỗ nào trong cơ thể là không có.

Thân thể dần dần run lên, Doanh Thừa Phong thở ra một hơi thật dài.

Có điều, nó không hề đau đớn mà ngược lại nó hoàn toàn là một sự hưởng thụ.

Uống Ngưng thần đan, phải chịu đựng một nỗi đau giống như hàng ngàn hàng vạn nhát đao đâm vào, như thế mới có thể khiến cho ý trí tôi luyện một cách tốt nhất, đồng thời không ngừng nâng cao.

Nhưng, uống Di Thiên Linh Đan thì hoàn toàn không giống thế, hiệu lực của loại đơn dược này khiến người khác có một loại cảm giác như đang ngâm mình trong dòng nước suối ấm.

Sức mạnh của nó không ngừng tưới đều trong mỗi tế bào trong cơ thể của Doanh Thừa Phong, làm cho cơ thể của hắn thay đổi thần kỳ và tinh tế.

Trong lúc đó, Doanh Thừa Phong nhắm hai mắt, dường như hắn đã cảm nhận được bản thân hoá thành một cây lớn, rễ cây đang cắm tràn lan ra mặt đất, cắm sâu vào lòng đất. Sức mạnh trong trời đất từ tám phương bốn hướng tập trung hết lại đây, trong lòng lá rộng, giống như đang trong không gian, mỗi giờ mỗi khắc, sức mạnh của trời đất không ngừng nuôi dưỡng cơ thể hắn khoẻ mạnh, bừng bừng sức sống.

Cũng không biết bao lâu, Daonh Thừa Phong cuối cùng đã mở mắt ra rồi.

Ảo giác trong đầu đã biến mất hoàn toàn, mà hiệu quả của thuốc cũng hoà tan vào trong thân thể.

Hắn khởi động chân tay một lát, sức mạnh của chân khí và tinh thần cùng lúc lưu chuyển, thăm dò trong cơ thể, hắn đã không cầm được sự vui mừng bất ngờ.

Đúng như đã liệu được từ trước, cơ thể của hắn thay đổi một cách thần kỳ, dường như có một sợi liên hệ khó hiểu cùng với linh lực tồn tại ở bất cứ nơi nào ở thế giới bên ngoài.

Tuy mối liên hệ này rất nhỏ, hơn nữa lại mỏng manh như sợi tơ nhện, dường như chỉ một trận gió thổi qua cũng có thể làm đứt. Nhưng, Doanh Thừa Phong tin, chỉ cần có mối liên hệ này, thì cuối cùng sẽ có một ngày, sợi dây mỏng manh sẽ biến thành một con đường thông thiên lớn, giúp bản thân hắn có được uy năng vô thượng.

Đó chính là công dụng chính của Di Thiên Linh Đan, có thể kết nối sức mạnh của nhân loại và tự nhiên.

Tuy đặc tính này không có cách nào làm cho hắn nhanh chóng thăng tiến, nhưng ở góc độ lâu dài mà nói, năng lực này còn tốt hơn gấp trăm lần so với việc dùng đan dược để tăng cường chân khí và sức mạnh thần kỳ.

Cẩn thận từng li từng tí thu ngọc bình lại, sự quý giá của thứ đồ này còn vượt xa thần đan. Nếu như để cho người khác biết trên cơ thể hắn còn có một thứ quý báu như vậy, thì Doanh Thừa Phong có thể khẳng định hắn sẽ vĩnh viễn không có ngày nào được yên ổn. Lúc đó, dù cho có dùng uy tín của Linh Tháp chân nhân cũng không thể ngăn nổi lòng tham của nhiều cường nhân Tử Kim Cảnh

Làm xong tất cả, Doanh Thừa Phong quay đầu, nhìn Đan Lô Khí Linh thêm một lát.

Đan Lô Khí Linh gan như chuột nhắt rụt cổ lại, thân thể đột nhiên bắt đầu trống rỗng, cứ như bất cứ lúc nào cũng có thể biến mất, lẩn trốn trong lò đan.

Doanh Thừa Phong nhăn mày nói: - Ta sẽ không ăn thịt ngươi, sao ngươi lại sợ ta đến vậy?

Đan Lô Khí Linh lắc lắc đầu nói: - Ta cũng không biết, nhưng ta nói là cảm thấy, trên người ngươi có một thứ kỳ diệu, thứ đó khiến ta sợ hãi, nhưng đồng thời thứ đó cũng khiến ta muốn tiếp cận. Hắn nghiêng đầu nói: - Ta có một dự cảm, nếu sau này ta muốn thăng tiến, vậy thì cùng với ngươi sẽ không đến nỗi nào?

Doanh Thừa Phong tâm niệm chuyển nhanh như điện, lập tức nghĩ ngay đến trí linh trong đầu.

Bản thân có thể sở hữu khí linh Bá Vương thương và khí linh của Hàn Băng trường kiếm, kỳ thực đều liên quan đến Trí Linh, chính là do nó tách ra cho nên mới có thể nảy sinh ra linh ở trong khí.

Hoặc là Đan Lô Khí Linh này cũng có thể cảm ứng được sự tồn tại của khí linh, cho nên mới có cách.

Lắc lắc đầu, Doanh Thừa Phong mới vứt bỏ cái tâm niệm không thể tưởng tượng được trong đầu mình, nói: - Ta nhớ ngươi đã từng nói, ngoài luyện đan ra, luyện khí cũng không hề lạ lẫm.

Đan Lô Khí Linh ưỡn cao ngực, nói vẻ thách đố: - Không phải không lạ lẫm, mà đó hoàn toàn là sở trường.

Có vẻ như muốn để cho Doanh Thừa Phong tin lời nó nói, nó vội nói: - Trong bụng của ta, có thể sinh ra siêu phẩm khí linh.

Doanh Thừa Phong gật gật đầu, ngó thấy lò luyện đan không to lắm, nhưng lại tin lời của nó.

Thứ này xem ra không to, nhưng trong đó lại có huyền cơ. Trong cơ thể nó, có một không gian, mà càng khó hơn nữa là, không gian này không có liên hệ với thế giới bên ngoài. Cho nên, lò luyện đan mới có thể một lần lại chứa được nhiều dược liệu đến như vậy, mới có thể tự động tiếp nạp sức mạnh của trời đất để chế luyện, cho nên hắn mới có thể đặt lò luyện đan vào trong túi không gian, mà không bị ảnh hưởng trùng lặp và bị bài xích.

Tất cả những điều này, đều chứng minh lò luyện đan này không thể đơn giản.

Cho nên e là khi nói ra, nó đã luyện thành siêu phẩm khí linh, Doanh Thừa Phong cũng không lấy đó làm lạ lùng.

Mở được túi không gian, Doanh Thừa Phong rút Hàn Băng trường kiếm, tơ nhện tuyết nghìn năm cùng với mảnh vỡ sao băng ra.

- Ta muốn dùng những vật này hoà vào Hàn Băng trường kiếm, ngươi có thể làm được không? Doanh Thừa Phong nói vẻ nghiêm túc.

Tuy trong tay hắn còn có một mảnh bổ thiên thạch, nhưng vật thần kì như vậy dùng một ít thì sẽ thiếu đi một ít, nếu như lò luyện đan này có năng lực luyện được, thì hắn chẳng dại gì lãng phí của quý đó.

Đan Lô Khí Linh mỉm cười một chút, nói: - Chuyện nhỏ này sao có thể làm khó ta được.

Sắc mặt Doanh Thừa Phong bình tĩnh nói: - Khí linh của Hàn Băng trường kiếm chính là bạn tốt của ta, trong lúc ngươi luyện nên cẩn thận một chút, nếu như khiến cho khí linh tổn hại, hừm.

Cơ thể của Đan Lô Khí Linh co lại một chút, nhưng sau đó liền nói: - Yên tâm, đẳng cấp khí linh của ngươi quá kém, đến linh trí chân chính còn chưa sinh ra, trong lúc luyện đảm bảo hoàn toàn nghe lời, sẽ không có bất cứ nguy hiểm nào đâu.

Doanh Thừa Phong chăm chú nhìn nó một chút, lại cầm Lang Vương Thuẫn và khoáng thạch từ tính ra, nói:

- Sau khi rèn được Hàn Băng trường kiếm, còn có loại Lang Vương Thuẫn này.

Đan Lô Khí Linh cười khà khà, giơ tay ra, hai tuyệt phẩm khí linh và tài liệu trên mặt đất liền bay vào trong lò luyện đan.

Lông mày của Doanh Thừa Phong dựng lên, Hàn Băng trường kiếm và Lang Vương Thuẫn không hề có chút phản kháng nào, điều này khiến hắn lấy làm lạ.

Trừ khi hai khí linh này có được trí tuệ lớn, mới có thể tín nhiệm Đan Lô Khí Linh như thế.

Có điều, Đan Lô Khí Linh này gan tuy nhỏ một chút, nhưng thấy biểu hiện của nó, thì cũng không khác biệt quá lớn so với một người bình thường.

Trí tuệ như thế, đừng nói là khí linh của Lang Vương Thuẫn và Hàn Băng trường kiếm, chỉ e khí linh của Bá Vương thương cũng còn thua xa.

Thật sự không biết lò luyện đan này rốt cuộc là cấp bậc linh khí nào, lại có thể sinh ra khí linh cường đại như vậy.

Gượng cười một tiếng, Doanh Thừa Phong thu tâm thần lại, bảo hộ cho Đan Lô Khí Linh.

Ba ngày đêm trôi qua rồi, Đan Lô Khí Linh đột nhiên vang lên một tiếng nổ.

Sau đó, Hàn Băng trường kiếm và Lang Vương Thuẫn từ trong lò luyện đan bay ra, trong không gian càng ngày càng to, bay về phía Doanh Thừa Phong. 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.