Tạo Thần

Chương 740: Thăng tiến lên Tước Vị



Lôi vân trên bầu trời đã tiêu tan, sau khi Thiên Kỵ Lực không làm gì được áo giáp mới xuất hiện, rốt cục đã không công mà lui. Nhưng mà xám mênh mông, mù mịt, hỗn độn trên bầu trời vẫn chưa bị ánh mắt trời thay thế, vẫn âm u khiến lòng người kinh hãi.

Phía dưới, trên người của Doanh Thừa Phong chớp động lên sức lực kỳ dị, ảnh hưởng của luồng sức lực này đối với không gian chung quanh dường như càng ngày càng mạnh. Dường như không gian mà luồng sức lực này xuyên thấu qua không có giới hạn, truyền tới một chỗ không hề biết tên.

Vì thế, sức lực nào đó ẩn nấp ở phương xa vô tận kia bắt đầu phóng thích.

Đột nhiên, trong hư không xuất hiện một đạo quang. Đạo quang này đến từ hư vô, thẳng tắp rơi xuống trên người của Doanh Thừa Phong.

Đây là sức lực Quang Minh, sau khi Doanh Thừa Phong kế thừa truyền thừa của Kỵ Sĩ Vương đời trước, và tu luyện dựa theo khẩu quyết công pháp đến một giai đoạn cực hạn là có thể hấp thu sức lực Quang Minh trong không gian vô tận.

Đương nhiên, luồng sức lực này chỉ có ở bên trong Thánh Vực mới xuất hiện, nếu như hắn ở trong Lĩnh Vực thì tuyệt đối sẽ không có khả năng dẫn đến đường ánh sáng này.

Doanh Thừa Phong ngẩng đầu, trong đôi mắt của hắn xuất hiện vẻ vui thích không gì so sánh nổi.

Sau khi sức lực tinh thần của hắn cùng với Thiên Kỵ Thánh Khí đã trải qua mấy lần thử thách của Thiên Kỵ Lực đã tinh thuần tới cực hạn. Hơn nữa, mỗi một lần Thiên Kỵ Thánh Khí rèn thành công, sức lực tinh thần của hắn sẽ tăng lên kịch liệt. Trước lần rèn này, dường như hắn đã đụng chạm đến hàng rào sức lực.

Nếu người thường muốn bước qua cửa ải này, chắc chắn sẽ là ngàn vạn khó khăn.

Nhưng Doanh Thừa Phong lại có ưu hế lớn nhất mà tu sĩ Tử Kim Cảnh bình thường không thể sánh bằng. Đó là hắn có thể rèn Thánh Khí, và khiến sức lực tinh thần không ngừng nhận sự rèn luyện của Thiên Kỵ Lực.

Còn lần này, Doanh Thừa Phong lại cảm ứng rõ ràng không gian chi lực mênh mông đến từ chính thạch Định Vị kia.

Một khắc Thánh Khí hoàn toàn thành hình, Doanh Thừa Phong đã đạt tới trình độ lĩnh ngộ thông thấu đối sức lực không gian.

Vì thế, sức lực tinh thần của hắn không ngừng nén ép hướng vào phía trong, loại nén ép này cực kỳ quỷ dị và thần bí. Nếu có người nhìn thấy, nhất định sẽ phát hiện ra, loại nén ép mày chính là phương pháp hấp thu không gian của Thạch Định Vị.

Hơn nữa công pháp đặc thù mà Doanh Thừa Phong tu luyện lại có thể dẫn dắt ánh sáng, đã khiến hắn càng trở nên lớn mạnh hơn.

Lúc này, sức lực vô cùng vô tận chồng chất nhau tràn vào trong nào bộ của hắn.

Sức lực tinh thần khổng lồ không ngừng co rút hướng vào phía trong, giữa ấn đường đột nhiên phát sáng lên, giống như là một quang cầu lóe ra ánh sáng thần bí.

Hô hấp của Doanh Thừa Phong dần dần dồn dập, hắn rõ ràng biết chính mình đang làm gì.

Mà hắn cũng có được tự tin rất lớn, tin tưởng vững chắc mình nhất định có thể hoàn thành.

Trí Linh trong đầu bắt đầu xoay tròn, tại thời khắc này, nó dường như cũng nhận được sự dẫn dắt của cái gì đó, lấy một loại phương thức không thể giải thích vì sao đi tới trong ấn đường của Doanh Thừa Phong.

Sau đó, thân thể của nó dần dần tỏa sáng, hấp thu sức lực đến từ bến ngoài, biến thành một quang đoàn nho nhỏ.

- Ầm….

Từng đạo giống như tiếng sấm oanh kích không ngừng vang lên. Nơi phát ra những âm thanh này chính là chỗ sáng lên

Điểm quang do Trí Linh biến thành giống như một cái động không đáy. Bất kể sức lực bên ngoài có bao nhiêu cũng không thể lấp đầy.

Thăng tiến cường nhân Tước Vị, ngoại trừ cá nhân cố gắng tu hành ra, chủ yếu hơn vẫn là kỳ ngộ và duyên phận.

Sau khi tấn thăng Tử Kim Cảnh đỉnh cao, nhất định phải ngộ ra sức lực không gian mới có thể tiến lên một bước, trở thành Tước Vị.

Mà một khi đã đạt được Tước Vị, thực lực của cá nhân sẽ tăng lên rất nhiều.

Bất kể là cường nhân Tước Vị võ đạo hay là cường nhân Tước Vị linh đạo, một khi thăng tiến lên Tước Vị, chắc chắn sẽ phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Chính như lúc này, quang cầu trong ấn đường của Doanh Thừa Phong cũng đã dung nạp sức lực nhiều đến mức không thể tin nổi.

Quang cầu một chút cũng không không phải được xây dựng mà thành, Doanh Thừa Phong nương tựa theo lĩnh ngộ đối với thạch Định Vị, rốt cục bước qua một quan ải gian nan này, bước vào một cảnh giới hoàn toàn mới.

Tuy nhiên, sau khi đại lượng sức lực từ bên ngoài thần bí dũng mãnh tiến vào trong quang cầu, ý thức tỉnh táo lại bắt đầu trở nên mơ hồ.

Vô tri vô giác, như thể là bị vây trong một loại trạng thái nửa tỉnh nửa mê.

Cũng không biết qua bao lâu, quang cầu kia dường như đã hút no sức lực. Vì thế Doanh Thừa Phong mới đột nhiên tỉnh lại.

Hai mắt hắn ngưng tụ, quang cầu lại truyền đến chấn động kịch liệt, trong đó ẩn chứa sức lực khổng lồ khiến hắn vô cùng khiếp sợ.

Doanh Thừa Phong biết rằng, lúc này đã là thời khắc mấu chốt, cho dù hắn có thể giữ được tính mạng nhưng sợ là cũng sẽ biến thành một người ngu ngốc.

Đây là cái giá cao phải trả khi tu sĩ Tử Kim Cảnh thăng tiến lên Tước Vị.

Hoặc là thành công, hoặc là bị trọng thương khó có thể khỏi hẳn.

Nhiều lần trải qua thời khắc sinh tử đã khiến hắn bình tĩnh lại trong nháy mắt, ý niệm hùng mạnh nháy mắt tràn vào bên trong quang cầu, và bắt đầu tu luyện Quang Minh công pháp.

Tiếp Dẫn chi Quang trên người lại thô lớn hơn rất nhiều, hào quang kỳ lại kia khồng ngờ lại có công hiệu trấn an tầm tình và chữa khỏi thần kỳ.

Từng chút một, ý thức tinh thần của hắn hoàn toàn khống chế được quang cầu, thời điểm quang cầu và sức lực tinh thần của hắn hoàn toàn dung hợp thành một thể, trong đầu của Doanh Thừa Phong lại lần nữa phát ra tiếng gầm rú thật lớn.

Một luồng khí thế mênh mông khó có thể hình dung từ trên người hắn tuôn ra mãnh liệt, luồng khí thế này hóa hư thành thật, đem mấy trượng xung quanh thân thể hắn đánh thành bột mịn.

Xui xẻo nhất hiển nhiên là lò luyện đan trước mặt hắn, nó oán giận một tiếng, bản thể của nó vút lên phía cao, họa thành một đường cong tươi đẹp trên không trung, đụng phải một cây cổ thụ ở phía xa.

Lăn lộn trên mặt đất nửa ngày, lò luyện đan rốt cục ngừng lại.

Khi Đan Lô Khí Linh hóa thành quang sương nổi lên, nó dùng ánh mắt kinh hãi nhìn Doanh Thừa Phong, trong miệng thì thào nói:
- Không thể nào, thẳng tiến lên Tước Vị sao lại có chi uy như thế chứ?
Ánh mắt khẽ dời đi, nhìn theo cột sáng xuất hiện trong hư vô, sắc mặt của nó trở nên vô cùng kỳ quái:
- Tiếp Dẫn chi Quang, thăng tiến lên Tước Vị mà có thể đưa tới Tiếp Dẫn chi Quang sao, tiểu tử này đến tột cùng lại ngưng tụ cái dạng sức lực tinh thần gì vậy chứ?

Xa xa, Doanh Thừa Phong thở dài một hơi, hắn mở hai mắt, bên trong đôi mắt kia chớp động một tia sáng xinh đẹp.

Tuy nhiên, đạo quang khiến người ta sợ hãi này cũng không hề kéo dài, chỉ xuất hiện trong nửa khắc liền khôi phục lại bình thường.

Ánh mắt khẽ chuyển, sắc mặt của Doanh Thừa Phong khẽ biến, nói:
- Khí linh huynh.

- Ta ở đây.
Đan Lô Khí Linh uể oải kêu lên.

Thân hình của Doanh Thừa Phong nhoáng lên một cái, lập tức biến mât, trước mắt của Đan Lô Khí Linh xuất hiện một bông hoa, Doanh Thừa Phong đã hiện ra tại nơi này.

Ánh mắt của nó lại trợn lên lần được, trừng rất là tròn, gắt gao nhìn chằm chằm Doanh Thừa Phong, giống như đang nhìn một con quái vật.

Doanh Thừa Phong thở phào nhẹ nhõm một hơi, nói:
- Khí linh huynh, vì sao ngươi lại chạy đến đây vậy?

Thân thể Đan Lô Khí Linh do quang sương ngưng tụ thành khẽ run nhè nhẹ vài cái, oán hận nói:
- Ngươi thăng tiến lên Tước Vị, khó tức quanh người tăng vọt đã ném ta đi xa.

Doanh Thừa Phong ngẩn ra, xấu hổ mỉm cười vài tiếng, thầm nghĩ trong lòng, chẳng lẽ lão già này tức giận rồi.

Đan Lô Khí Linh tức giận hừ vài tiếng, đột nhiên mở miệng nói:
- Mới vừa rồi ngươi làm thế nào mà tới được vậy?

Doanh Thừa Phong khẽ sửng sốt, cười nói:
- Tiểu đệ đã đột phá Tước Vị, nắm không gian trong tay nên đã xé rách không gian mà tới.

Đan Lô Khí Linh lắc lắc đầu, nói:
- Ngươi thử lại lần nữa đi.

Doanh Thừa Phong nháy nháy mắt, nhìn bộ dáng thận trọng của Doanh Thừa Phong, trong lòng không khỏi có chút nghi ngờ. Do dự một chút, hắn nói:
- Được.

Tâm niệm khẽ chuyển, quang cầu trong ấn đường lại phát sáng lên. Mà lúc này, bên trong đôi mắt của hắn, toàn bộ thế giới dường như đã xảy ra biến hóa lớn đến mức khó có thể hình dung.

Thế giới trong mắt người bình thường đã trở thành một bộ đồ án lập thể trong đôi mắt của hắn, trên đồ án này lại có thêm nhiều hư điểm vô cùng rậm rạp, liên tiếp nhau.

Này chính là một bộ đồ án 3D, dùng hình thức số liệu để chuyển hoán toàn bộ mọi thứ mà ánh mắt nhìn thấy.

Ở trung tâm quang đoàn kia chính là Trí Linh độc nhất vô nhị trong thế giới này, cũng chỉ có nó có được sức lực đến từ thế giới khác mới có thể làm được một bước không thể tin nổi này.

Sau đó, thân hình của Doanh Thừa Phong nhoáng lên một cái, biến mất ngay tại chỗ.

Ngay sau đó, thân thể Doanh Thừa Phong đột nhiên xuất hiện ở bên ngoài mấy trượng, trong lúc này không hề tạm dừng và trì trệ, dường như hắn vốn đa xuất hiện ở nơi đó.

- Trời ơi.
Đan Lô Khí Linh lại gào thét kêu lên, nói:
- Làm sao mà ngươi làm được thế chứ?

Doanh Thừa Phong sờ sờ mũi, hắn thật đúng là không thể trả lời câu hỏi của đối phương, đành phải nói:
- Rất đơn giản, chỉ cần có thể thăng tiến Tước Vị là có thể làm được.

Đan Lô Khí Linh tức giận trừng mắt hắn, nói:
- Nói hưu nói vượn, ông đây thấy nhiều cường nhân Tước Vị rồi, nhưng trong số những Tước Vị bình thường, người có thể được điểm này, ngoại trừ quái thai như ngươi thì không còn người thứ hai đâu.

Doanh Thừa Phong kinh ngạc nói:
- Khí linh huynh, bọn Võ lão lúc đó chẳng phái cũng có thể xé rách không gian, mang theo chúng ta dời đi sao?

Võ lão thăng tiến cường nhân Tước Vị không lâu liền xé rách không gian, mang hắn tới lui giữa hai địa phương.

Đan Lô Khí Linh cười lạnh nói:
- Cái loại xé rách không gian kia sao có thể so sánh với ngươi chứ, cái kia là ghi tọa độ không gian vào trung tâm chân nguyên, sử dụng chân nguyên cưỡng ép hai tọa độ làm thành lối đi không gian ở giữa. ha ha, ngươi khiến hắn đi thử một chút, nếu hắn có thể tự do vận chuyển ở các khu vực theo ý mình giống ngươi thì lão phu sẽ cắt đầu xuống cho ngươi.

Trong lòng Doanh Thừa Phong oán thầm, ngươi là linh thể, cho dù có cắt đầu thì cũng đâu có chết.

Tuy nhiên, sau khi nghe được lời của hắn, trong lòng của Doanh Thừa Phong vẫn có chút rung động.

Hắn cẩn thận suy nghĩ trong chốc lát, ánh mắt lập tức trở nên cổ quái.

- Thuấn di, vừa rồi không ngờ ta lại có thể thuấn di.

Đan Lô Khí Linh hừ hừ hai tiếng, nói:
- Đúng vậy, cái này ngay cả cường nhân Vương Cấp cũng chưa hẳn có thể nắm giữ kỹ xảo đặc thu, tên tiểu tử nhà ngươi làm sao lại làm được chứ?

Hai mắt Doanh Thừa Phong khẽ phát sáng, cái này ngay cả Kỵ Sĩ Vương cũng không thể làm được sao?

Trong lòng hắn biết rõ, có thể làm được việc này tuyệt đối có liên quan tới Trí Linh. Nhưng vẫn đề này hắn không có cách nào trả lời, đành phải cười khổ một tiếng, nói:
- Ta cũng không thể biết, dù sao thì sau khi ta thăng tiến là có thể làm được.

Mày Đan Lô Khí Linh nhíu chặt lại, một lát sau, nó đột nhiên ngẩng đầu, nhìn chằm chằm Doanh Thừa Phong nói:
- Ngươi thành thật nói cho ta biết, thứ ngươi ngưng tụ trong trung tâm tinh thần là cái dạng gì?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.