Đứng ở bên ngoài văn phòng cảnh sát, Dương Húc Minh trợn mắt nhìn văn phòng trước mắt toàn người nằm la liệt, hắn không dám tự tiện đi vào. Hắn cảm thấy hối hận vì mình đã tới chậm.
Nếu như tới sớm vài phút, có lẽ tình huống này sẽ không xảy ra. Bởi vì trên bàn làm việc còn một cốc cà phê đang bốc lên hơi nóng, chứng tỏ người bên trong hôn mê chưa lâu.
Rất có thể chỉ vừa mới hôn mê vài phút trước đây. Nhưng không phải là Dương Húc Minh không muốn tới sớm, mà do ở gần chỗ hắn không có chiếc xe nào cả, cứ nghĩ đến chuyện này là hắn lại tức điên cả người.
Tại sao ở gần đó ngay cả một chiếc taxi cũng không có? Mặc dù công viên Đầm Lầy vị trí hơi xa trung tâm, nhưng trên đường không có chiếc taxi nào cũng thực sự quá kì quái.
Dương Húc Minh đợi cả nửa ngày cũng không có chiếc taxi nào đi qua, bất đắc dĩ hắn phải cõng hộp gỗ đi bộ, mãi cho đến khi đi tới con đường bao quanh thành phố ở phía nam mới tìm được một chiếc taxi.
Có lẽ mình cần mua cái xe để chạy. Dương Húc Minh thầm nhủ như vậy, vừa hay tiền thưởng lúc trước mới tiêu một ít, tiền còn lại cũng đủ mua một chiếc xe. Nhưng đó là chuyện về sau, trước mắt Dương Húc Minh đang đứng ngoài đồn công an nhìn mọi người hôn mê nằm la liệt bên trong, cảm thấy hơi hoang mang. Trong số những người này, đáng chú ý nhất là cô bé đang nằm trên sàn cách xa cửa nhất, cả người run rẩy không ngừng. Tất cả mọi người trong phòng đều rơi vào trạng thái hôn mê, duy chỉ có cô bé này trong lúc hôn mê còn liên tục run rẩy, miệng thì hoảng sợ thều thào gì đó.
Mặc dù khoảng cách xa, Dương Húc Minh không nghe rõ cô bé nói gì, nhưng xác thực cô bé đang nói chuyện gì đó.
Chẳng lẽ cô bé này chính là “em hem phải Tiểu Tiên Nữ”? Nàng đã bị quỷ tìm tới tận cửa rồi sao?
Nghĩ lại cuộc điện thoại lúc trước, Dương Húc Minh liền hiểu được đại khái tình huống.
Nhất định là cô bé “em hem phải Tiểu Tiên Nữ” thật sự đã gặp quỷ, nên thông qua cảnh sát cầu cứu hắn.
Cũng bởi vậy mà Dương Húc Minh ba chân bốn cẳng chạy tới đây.
Nhưng nhìn tình huống trước mắt, nói thật, hắn thực sự không dám tùy tiện đi vào.
Đánh nhau với lệ quỷ nhiều lần, Dương Húc Minh đã ăn quá nhiều thiệt thòi rồi.
Trước khi làm rõ năng lực của những con lệ quỷ, hắn không dám tùy tiện xuất thủ, nếu không có thể sẽ hại chết chính mình.
Bất quá dựa theo kinh nghiệm của Dương Húc Minh, năng lực của con lệ quỷ này hẳn là có thể làm người khác hôn mê. Nhưng cô bé “em hem phải Tiểu Tiên Nữ” trong cơn hôn mê còn không ngừng run rẩy….Chẳng lẽ con quỷ này còn có thể đưa người ta vào ác mộng giống con quỷ trong phim Elm Street sao?
Dương Húc Minh đứng ngoài cửa, nhìn xung quanh một chút. Lúc này, đồn cảnh sát vô cùng yên tĩnh. Hơn 3h sáng, cả thành phố đều chìm vào giấc ngủ say. Mặc dù còn một địa phương vẫn duy trì hoạt động - đồn cảnh sát - nhưng hiện trạng lúc này là mấy người ở đó cũng hoàn toàn gục ngã luôn rồi. Dương Húc Minh tìm xung quanh một vòng, nhưng không thấy bóng dáng con lệ quỷ kia đâu.
Đương nhiên, điều này rất bình thường.
Nếu con lệ quỷ kia dễ dàng bị Dương Húc Minh phát hiện, đó mới là điều bất bình thường.
Cuối cùng, Dương Húc Minh nhìn cô bé đang cố gắng thều thào trong phòng, cảm thấy tình huống của cô bé không ổn.
Nhưng nếu đơn thuần chỉ là ác mộng, Dương Húc Minh tạm thời có thể chờ được. Tối thiểu nhất, con lệ quỷ này không có năng lực giết người trong mơ.
Ý nghĩ này vừa xẹt qua đầu Dương Húc Minh, cô bé bỗng kêu thảm một tiếng, máu tươi từ ngực bắn ra tung tóe.
Máu chảy tuôn ra như suối, trào ra ướt đẫm cả người cô bé, dọa cho Dương Húc Minh hoảng sợ. Hắn vô thức bước về phía trước một bước. Đúng là xui xẻo, vừa sợ chuyện gì thì y rằng chuyện đó xảy ra, con quỷ này thực sự có năng lực giết người trong mơ.
Nhưng chỉ một giây sau, chuyện càng quái dị hơn phát sinh.
Khi máu tươi trên ngực cô bé đang tuôn trào, bỗng nhiên có cơn gió lạnh từ đâu thổi tới, quét qua đồn cảnh sát, vết thương trên ngực cô bé từ từ khép lại, sau đó biến mất.
Rốt cuộc chuyện quái gì đang xảy ra vậy?
Dương Húc Minh cảm thẩy khó hiểu, chẳng lẽ cô nhóc này có siêu năng lực phục hồi siêu cấp sao?
Dương Húc Minh đứng bên ngoài, trong lòng nóng như lửa đốt.
Nếu con quỷ kia thực sự có năng lực giết người trong mơ, vậy hắn không thể chờ thêm nữa.
Chần chờ đồng nghĩa với sinh mệnh của cô bé bất cứ lúc nào cũng có thể gặp nguy hiểm.
Dương Húc Minh bỗng cắn răng một cái, trực tiếp giơ tay phải lên.
- “Ta mặc kệ, cứu người trước đã!”
Trong lòng bàn tay của hắn bắt đầu cháy lên một ngọn quỷ hỏa, nhanh chóng phình to ra, sau đó bị Dương Húc Minh ném vào người cô bé đang hôn mê trên sàn nhà. Dương Húc Minh có thể khẳng định, quỷ hỏa của hắn ngoài tác dụng tấn công mục tiêu còn có thể ngăn cách bảo vệ mục tiêu không bị ngoại lực tác động. Giống như lúc hắn bị nữ quỷ ở Vương Quan Doanh áp chế, thân thể không thể động đậy, nhờ có quỷ hỏa bao bọc toàn thân mới thoát khỏi trói buộc được. Bây giờ chỉ có thể trông cậy dựa vào quỷ hỏa này xua tan lực lượng của ác quỷ, cứu cô bé ra.
Dương Húc Minh chăm chú nhìn quỷ hỏa chuẩn xác đập vào mặt cô bé, sau đó ầm ầm nổ tung.
Nhưng ngọn lửa trắng xám vài giây sau liền tan hết, tựa như một viên đạn nổ nhỏ. Cô bé nằm trên mặt đất, vẫn thống khổ giãy dụa, giống như đang vật lộn với kẻ địch vô hình.
Dương Húc Minh rất đau đầu, ngay cả quỷ hỏa cũng không cứu được cô bé, vậy làm cách nào mới cứu được cô bé đây? Dương Húc Minh rơi vào thế bí.
Trong phế tích, tên đồ tể béo hưng phấn gầm rú.
Gã vung vẩy múa may cây đao mổ lợn trong tay, đuổi theo cô bé.
“Đừng có chạy!”
Gã đồ tể cười khằng khặc quái dị nói, “ngươi chạy trốn được sao?”
Trong phế tích, gió lạnh gào thét, cô bé cắn răng chạy về phía trước.
Bên cạnh nàng, còn có một bóng nữ quỷ trắng bệch.
Nhưng lúc này, tình trạng của nữ quỷ vô cùng thê thảm, một cánh tay bị chặt đứt, bụng bị moi ra, ruột kéo lê trên mặt đất, bả vai và lồng ngực cũng có vết thương đang phun máu, nhuộm đỏ quần áo trên người nữ quỷ.
Tất cả những vết thương trên người cô bé, đều chuyển sang người nữ quỷ này, dường như nữ quỷ này đang thay cô bé tiếp nhận mọi đau đớn.
Cô bé cắn răng, lo lắng hô:
- “ Cô rốt cuộc là ai? Sao phải cứu ta? Chúng ta phải làm thế nào mới có thể rời khỏi nơi này?”
Cô bé cầu cứu nữ quỷ. Nhưng ánh mắt nữ quỷ vẫn đờ đẫn trống rỗng, chỉ tiếp tục chạy theo cô bé, không lên tiếng trả lời.
Mặc dù môi của nữ quỷ vẫn nhấp nháy, tựa hồ đang cố gắng nói chuyện, nhưng chẳng thể nào phát ra tiếng. Lâm Thu thấy cảnh này, biết nữ quỷ đã ngày càng suy yếu.
Lúc gặp mặt ở quán bar, nữ quỷ này còn nói dối lừa nàng được, nhưng bây giờ trên người nó ngày càng nhiều vết thương, hành động cũng khó khăn, hiện tại ngay cả nói chuyện cũng không nói được.