Tất Cả Phản Diện Đều Hắc Hóa, Chỉ Có Sư Muội Là Hài Hước

Chương 27



“Hả? Tàng Thư Các này không phải có chín tầng sao?”

“Bên ngoài xem đúng là vậy, nhưng bên trong không thể đi lên, ta đã thử qua, Đại sư tỷ cũng từng thử qua, đến nay không ai có thể tiếp tục đi lên trên.”

Diệp Linh Lang gật gật đầu.

“Nơi này ngoại trừ pháp quyết chuyên về thuộc tính linh căn ra, còn có rất nhiều kiếm pháp, pháp quyết luyện khí, pháp quyết luyện đan, vẽ bùa bày trận, muốn học thứ gì đều có thể ở chỗ này tìm được sách tương ứng.”

“Lợi hại như vậy?”

“Ừ, đây là Tàng Thư Các lớn nhất mà ta từng thấy, thượng Tu chân giới thì chưa thể đi qua nên không biết, nhưng ít ra tại hạ Tu chân giới không nơi nào có thể bì được, ngay cả Thất Tinh Tông cũng không thể.”

“Nếu như bị người ngoài biết được thì sao, mà Tàng Thư Các của chúng ta ngay cả một người canh gác cũng không có, có khi nào bị người trộm hay không?”
“Sẽ không, bọn họ vào không được.”

“Vì sao?”

“Muội cho rằng muội hiện tại có thể ở trong Thanh Huyền Tông tự do khắp nơi là bởi vì ở đây không có cấm chế sao?”

“Chẳng lẽ không phải sao?”

“Đương nhiên không phải rồi, sư phụ lúc mang muội vào nhập môn cũng đã cho muội đánh dấu của đệ tử Thanh Huyền Tông, nhờ vậy muội mới có thể ở Thanh Huyền Tông đi lại dễ dàng. Khác với các tông môn khác, khi nhập môn thì phát bảng tên chỉ có tác dụng phân biệt thân phận mà thôi, đánh dấu của Thanh Huyền Tông đệ tử rất đặc biệt.”

“Là đặc biệt cỡ nào?”

“Không rõ hết, ta hiện tại chỉ biết nó có thể làm chúng ta ở trong Thanh Huyền Tông tự do đi lại, tác dụng khác ta còn chưa có gặp qua.”

Diệp Linh Lang gật gật đầu.

“Đại sư huynh, huynh nghe nói qua Đại Trọng Sinh Thuật chưa?”
Bùi Lạc Bạch sửng sốt, tên này rất xa lạ, nhưng nghe qua thì không hề giống cơ sở pháp quyết.

“Muội từ nơi nào nghe được? Quyển sách này ta chưa thấy qua.”

Kết quả này thì Diệp Linh Lang cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, rốt cuộc có thể được Huyền Ảnh đề cử, nhất định rất bất phàm.

“Đại sư huynh, muội còn muốn ở Tàng Thư Các một lúc nữa, huynh mau trở về tu luyện đi, muội không làm chậm trễ thời gian của huynh nữa.”

“...……”

Vài câu đã đề cập tu luyện, cũng không cần giành giật từng giây như vậy đi?

“Được rồi, ta về trước, muội ở chỗ này tìm xem còn cần thứ gì hay không, nếu cần trợ giúp thì gọi ta.”

“Vâng, cảm ơn Đại sư huynh.”

Bùi Lạc Bạch vừa rời khỏi, Diệp Linh Lang trực tiếp từ tầng một chạy tới tầng năm, cuối cùng dừng trước cầu thang dẫn lên tầng sáu một chút, sau đó liền một chân giẫm lên, hưng phấn lại tò mò đi lên.
Trong lúc đi lên, nàng phát hiện mình cũng giống như đi ở năm tầng dưới, không có gì trở ngại, đi rất nhẹ nhàng.

Vẫn luôn đi đến cuối cầu thang, dễ như trở bàn tay lên đến tầng sáu.

Diệp Linh Lang sửng sốt một chút, Đại sư huynh không phải nói tầng năm lên trên nữa không thể đi lên sao? Nàng sao lại có thể tùy tiện đi lên như vậy?

Lúc này, nàng nhìn đến phía trước cách đó không xa là cầu thang dẫn từ tầng sáu lên tầng bảy, vì thế nàng tò mò lại gan lớn tiếp tục đi lên.

Lúc này như cũ là nhẹ nhàng đi lên lầu bảy, một chút trở ngại đều không có.

Tầng sáu cùng tầng bảy nhìn qua đều giống như ở tầng năm, nhìn qua nhìn lại tất cả đều là kệ sách cùng sách, không có một chút đặc biệt nào.

Kỳ quái.

Vì thế, nàng lại chạy lên trên lầu tám, lần này vẫn là thông suốt.

Chỉ là lúc này mới đi đến một nửa, phía sau bỗng nhiên truyền đến âm thanh của Huyền Ảnh.

“Toàn bộ đã tìm rồi, đến tầng năm cũng không có Đại Trọng Sinh Thuật. Quả nhiên ta đoán không sai, bí tịch này khẳng định sẽ không nằm ở khu vực được mở ra, rốt cuộc cho dù là ở vạn năm trước, Đại Trọng Sinh Thuật cũng là pháp quyết tối cao, không nên đặt ở chỗ mà người nào cũng có thể chạm vào.”

Diệp Linh Lang sửng sốt một chút, pháp quyết tối cao?

Ở Tu chân giới cấp bậc của pháp quyết được chia làm chín tầng, một tầng nhập môn thì Trúc Cơ kỳ có thể bắt đầu học tập, đến tầng chín là cao nhất, mặc dù là đại năng còn thiếu một chút là có thể phi thăng, ngộ tính không đủ cũng chưa chắc có thể học tập.

“Tối cao pháp quyết là tầng mấy?”

“Trên cả tầng chín liền gọi là tối cao pháp quyết.”

Diệp Linh Lang còn đang đắm chìm trong vui vẻ vì bước vào Trúc Cơ:......???

“Huyền Ảnh, ngươi làm ta đi luyện Đại Trọng Sinh Thuật, là tối cao pháp quyết của Thanh Huyền Tông đúng không?”

“Đúng vậy.”

“Ngươi lại để mắt ta đến vậy sao?”

Huyền Ảnh sửng sốt một chút.

“Ta chỉ lo suy xét đến việc có Đại Trọng Sinh Thuật trị liệu, thì có thể giúp chủ nhân khôi phục càng nhanh, đã quên suy xét đến tư chất ngươi kỳ rất kém rồi.”

Trong một giây nàng rất muốn đem Huyền Ảnh ném vào lò nấu lại: %¥#*……

“Hừ, ta đi về ngủ.”

“Đừng đi mà, pháp quyết tối cao cùng với các pháp quyết khác không giống nhau, học tập nó là không có hạn chế tu vi. Ngươi dù sao đều phải học pháp quyết, vì sao không chọn cái tốt nhất chứ? Đại sư huynh của người đưa mấy quyển kia, ngươi thật sự đi học sao? Nhưng rõ ràng ngươi đáng giá được thứ tốt nhất!”

Diệp Linh Lang thu hồi bước chân, lời này đúng là rất êm tai.

“Tối cao pháp quyết thật sự mỗi người đều có thể luyện sao?”

“Nói là người người có thể luyện là bởi vì nó không hạn chế tu vi cao hay thấp, nhưng kỳ thật điều kiện so với tầng chín còn muốn cao hơn, bởi vì nó chỉ xem ngộ tính, ngộ tính cao thì Trúc Cơ cũng có thể học, ngộ tính thấp thì dù là Độ Kiếp kỳ cũng học không được.”

Diệp Linh Lang gật gật đầu.

“Ngươi cũng không cần quá nhụt chí, có thể tới Độ Kiếp kỳ thì thiên phú cùng tư chất không có chỗ nào là không đứng đầu, nhưng dù là Độ Kiếp kỳ đại năng cũng có chín phần là xem không hiểu tối cao pháp quyết. Bất quá không sao cả, dù ngươi học không được Đại Trọng Sinh Thuật, ta lại cho ngươi tìm pháp quyết khác thích hợp là được.”

Nghe được lời này, Diệp Linh Lang bỗng nhiên mỉm cười.

Nếu là không xem tu vi là có thể học, nàng nhất định phải đi thử.

Xét về ngộ tính, đó có thể xem như chuyên môn của nàng, bằng vào chỉ số thông minh này nàng còn không có sợ thứ gì, một lần xem không hiểu thì xem hai lần, lại xem không hiểu thì xem năm lần sáu lần bảy tám lần, lại không hiểu thì thử dùng các loại phương pháp khác như giải đề cùng nghiệm chứng, luôn có lúc nàng có thể xem hiểu thôi.

“Đi thôi, năm tầng dưới tìm không thấy vậy đi lên trên nhìn xem, lập tức sẽ đến tầng tám, tầng tám không có thì xem tầng chín.”

Nói xong, Diệp Linh Lang liền chạy lên trên, tầng tám cùng phía dưới bố cục vậy mà vẫn giống nhau như đúc, nàng cau mày, trong lòng càng nghi ngờ, đúng lúc này nàng thấy được Huyền Ảnh không biết khi nào đã xuất hiện trước mặt.

Nàng sửng sốt một chút, sau đó bỗng nhiên ý thức được chỗ nào không đúng.

Nàng nhanh chóng chạy đến bên cạnh giá sách nhìn xem, kệ sách số tám của tầng năm, quả nhiên!

Nàng căn bản không hề từ tầng năm đi lên tầng sáu bảy gì cả, nãy giờ nàng vẫn luôn quanh quẩn chạy ở tầng năm mà thôi.

Thì ra Đại sư huynh nói trên tầng năm không thể đi lên là có ý này!

“Trên năm tầng về sau, ngươi không thể đi lên.” Huyền Ảnh lúc này cũng ra tiếng.

“Ngươi biết làm sao đi lên không?”

“Không biết, ta không đi lên được, ta chỉ là thấy được trên cầu thang có cấm chế, hơn nữa cấm chế này hình như phía sau vẫn còn, kỳ quái, nơi này vì sao lại đóng cửa chứ? Quá đáng tiếc, có vẻ lấy không được Đại Trọng Sinh Thuật rồi, thứ tốt có lẽ đều bị phong ấn ở trên.”

Diệp Linh Lang tò mò lại lần nữa đi lên cầu thang, vừa mới nãy cũng không cảm nhận được khác thường gì, nhưng lần này nàng vận chuyển linh lực mạnh mẽ rót vào trên cầu thang.

Chỉ thấy trên cầu thang màu bạc chợt lóe ánh sáng, mặt trên loáng thoáng xuất hiện rất nhiều phù văn phức tạp, hình thành một cái trận pháp rất lớn, là thật sự có cấm chế!

Đáng tiếc nàng tu vi thật sự là quá thấp, dù dốc hết toàn lực cũng chỉ có thể nhìn đến một chút như vậy, nếu có thể thấy rõ ràng thì tốt rồi.

Lúc này, nàng bỗng nhiên nghĩ tới cái gì, quay đầu lại nhìn vào Huyền Ảnh đang lơ lửng giữa không trung, đột nhiên lộ ra một nụ cười rất đáng yêu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.