Tất Cả Phản Diện Đều Hắc Hóa, Chỉ Có Sư Muội Là Hài Hước

Chương 42



Khi kẻ xui xẻo kia chạy tới nơi thì trông thấy một màn như vậy, hắn cả người đều bị dọa sợ rồi.

Còn không phải là đuổi theo bọn họ mổ một chút thôi sao? Cũng không có bao nhiêu thù oán, không đến mức sáu người liên thủ đem tất cả Kim Sí Điểu đều đặt lên lửa nướng vậy chứ?

Nhưng mà ngẫm lại, đám Kim Sí Điểu kiêu ngạo vừa mới đuổi theo bọn họ như con ghẻ, bây giờ lại bị gϊếŧ ngược lại vẫn rất là hả hê, chẳng qua ai có thể nghĩ ra ý tưởng như vậy được chứ? Việc này cũng rất quá đáng.

Nhưng cố tình, một việc có vẻ không tưởng như vậy thật sự để cho bọn họ làm được.

Kẻ xui xẻo sờ sờ cằm của mình vừa suýt chút sợ đến rơi xuống, khẩu khí này vẫn là nhịn đi, nhóm người này hắn không thể trêu vào, thật sự không thể trêu vào.

Ngoại trừ hắn cũng còn có rất nhiều người từ xa gần các nơi chạy tới, vốn tưởng rằng bên này có chí bảo hiện thế mới có thể kim quang lấp lánh như vậy, nhưng trăm triệu lần không nghĩ tới, trăm cay ngàn đắng, vội vội vàng vàng chạy tới giành cơ hội, kết quả đến đây lại nhìn thấy sáu người đang liên thủ nướng đàn chim kia?
Chạy đến nỗi giày đều sắp rớt, gấp đến độ người đều choáng váng, kết quả để cho bọn hắn xem cái này?

Là cái quỷ gì chứ?

Sao lại có nhiều Kim Sí Điểu như vậy? Còn những người này vì sao lại muốn nướng chúng nó? Vì nó ăn ngon chắc?

Cũng không đúng, những con chim kia đều bị nướng đen rồi, không ít con cả da thịt xương cốt đều bị thiêu thành tro, tuy rằng tro cốt cũng miễn cưỡng có thể ăn, nhưng hương vị chắc chắn không tốt lắm đâu? Hay là đặc biệt có dinh dưỡng? Chưa nghe qua tro cốt Kim Sí Điểu có tác dụng thập toàn đại bổ gì đó.

Những người đến đây gần như đều có một dấu chấm hỏi to trên đầu.

Thần kỳ chính là cứ việc bọn họ đều xem không hiểu, nhưng lại muốn đứng lại nhìn.

Càng ngày càng nhiều người tụ tập lại đây, ở phía dưới vây nhóm sáu người đang nướng đám chim kia, không ngừng xôn xao nghị luận.
Lúc Diệp Linh Lang nhìn thấy có nhiều người tới thì cũng rất bất ngờ, nàng không hề muốn gây chú ý như vậy, nhưng mà không thể làm gì được, đám Kim Sí Điểu quá mức sáng chói, đang không ngừng hấp dẫn vài người xa hơn chạy qua bên này.

Bất quá này không ảnh hưởng nàng tiếp tục phát huy, người càng nhiều sân khấu càng lớn, đối với thanh danh Thanh Huyền Tông về sau càng có lợi.

Lấy tên của ta bắt đầu thắp lại vinh quang của Thanh Huyền Tông, việc cao cả như vậy sao nàng có thể từ chối được!

Nghĩ như vậy, Diệp Linh Lang liền càng thêm nỗ lực đốt lửa.

“Đây là lửa gì vậy? Thật là lợi hại, tất cả xương cốt của Kim Sí Điểu đều bị đốt thành tro tàn, ngay cả cánh bằng vàng trên người nó cũng bị nóng chảy ra!”

“Ta cảm thấy trận pháp này càng kỳ diệu hơn, chẳng những có thể vây khốn nhiều Kim Sí Điểu như vậy còn có thể phân chia ra nữa! Ngươi xem lốc xoáy của trận pháp đang nhẹ nhàng đem tro cốt cùng đám vàng bị nung chảy tách ra, đến lúc đó bất kể là muốn ăn tro cốt hay là lấy vàng chảy ra đều dễ như trở bàn tay.”
“Ăn cái quỷ gì, tới lúc này còn không nhìn ra sao? Người ta là muốn luyện kim đó!”

“A… Lấy Kim Sí Điểu luyện kim, kiêu ngạo như vậy? Kim Sí Điểu rất hung hãn, mấy người này là tu vi gì đây?”

“Ít nhất cũng đến Kim Đan? Nguyên Anh khẳng định có, nha, cọng giá nhỏ xung phong kia khẳng định là Nguyên Anh!”

“Chờ đã, nàng thoạt nhìn nhỏ xíu, sao có thể là Nguyên Anh?”

“Ngươi không hiểu sao? Tu vi cao thăm có thể dung nhan vĩnh trú, cải lão hoàn đồng!”

“Ngươi thật hiểu biết quá nhỉ! Ai cải lão hoàn đồng sẽ đem chính mình thu nhỏ lại thành cọng giá chứ?”

……

“A! Ta nhìn thấy gì đó! Mấy người đứng phía sau, trên cổ tay áo có thêu hình mặt trăng, đó là đệ tử Ẩn Nguyệt Cung!”

Không biết ai kinh hô một tiếng, theo sát một mảnh tiếng ồ cũng truyền đến.

“Ta nói sao lại lợi hại như vậy, thì ra là Ẩn Nguyệt Cung. Tuổi còn trẻ đã có bản lĩnh cỡ này, nhìn dáng vẻ Ẩn Nguyệt Cung là muốn quật khởi rồi!”

“A! Mau xem, bọn họ luyện thật nhiều vàng đó! Lúc này còn có rất nhiều Kim Sí Điểu chưa bị luyện hóa xong nữa! Nếu toàn bộ luyện xong sẽ thu hoạch được bao nhiêu vàng đây chứ! Vàng này cũng không giống vàng bình thường đâu, đó là vàng từ trên người của Kim Sí Điểu, tự mang tính chất cứng rắn!”

Lời này vừa ra, tiếng kinh hô lại vang hết đợt này đến đợt khác, rất nhiều người hâm mộ đến đôi mắt đều đỏ.

Đây chính là một số lượng tài phú rất lớn đó, kim quang lấp lánh sáng mù cả mắt!

Số vàng đó cầm đi luyện khí sẽ được bao nhiêu Linh Khí tinh phẩm? Đặc biệt Ẩn Nguyệt Cung là môn phái lớn như vậy, bên trong chắc chắn có cao thủ luyện khí tọa trấn, chỉ sợ khoảng thời gian dài tiếp theo, Ẩn Nguyệt Cung sẽ tuôn ra rất nhiều tác phẩm!

Nhưng hâm mộ thì hâm mộ, đồ của Ẩn Nguyệt Cung cũng không ai dám công khai đi cướp lấy, trừ khi không nghĩ đến mạng của mình.

“Đây nếu là tán tu làm ra thật là tốt biết bao.”

Không biết ai nói một câu như vậy, những người khác sôi nổi nhìn qua hắn, ánh mắt vô cùng phức tạp, tuy rằng hắn nói ra tiếng lòng của đa số người ở đây, nhưng mà…

Nằm mơ sao, nếu đã có bản lĩnh này thì còn làm tán tu gì nữa?

Chuyện có người lấy Kim Sí Điểu luyện kim rất nhanh truyền ra, một truyền mười mười truyền trăm, càng truyền càng rộng, rất nhanh lan khắp Đại Kim Sơn mạch, miễn là người không ngăn cách với người khác thì đều nghe được.

Lúc này, ở một chỗ sâu bên trong Đại Kim Sơn mạch, Thất Tinh Tông đệ tử cũng nghe được này tin tức.

“Nghe nói sao? Đệ tử Ẩn Nguyệt Cung ở bên ngoài đang nướng chim đó!”

“Nướng chim? Nướng loài nào chứ? Người tu tiên không phải đều tích cốc sao? Lúc này còn tham ăn?”

“Ai biết được, có lẽ đặc biệt ngon đi, bằng không việc nhỏ này vì sao lại có thể truyền đi rộng như vậy.”

Lúc Diệp Dung Nguyệt nghe thấy tin tức này thì cảm thấy có chút không đúng, nàng ta thử bay lên cao nhìn qua bên kia, quả nhiên ở một vị trí rất xa thấy được một chút ánh vàng cùng ngọn lửa.


Động tĩnh lớn như vậy chỉ là nướng chim? Hơn nữa ngọn lửa này…

Là một thiên tài đơn linh căn hệ hỏa, Diệp Dung Nguyệt đối với ngọn lửa vô cùng mẫn cảm, so với bất kỳ ai đều mạnh hơn.

Ngọn lửa này tuyệt đối không phải tầm thường, so với bất kỳ loại lửa gì nàng từng gặp qua đều cường đại và tôn quý hơn.

Vì thế, nàng thừa dịp nhóm đồng môn còn đang thảo luận, không ai chú ý thì trộm chạy đến một bên, lấy ra Tiền Trần Kính.

“Tiền Trần Kính, ở Đại Kim Sơn mạch, ngọn lửa bên kia là tình huống gì? Đệ tử Ẩn Nguyệt Cung có người khống chế lửa lợi hại như vậy sao?”

Lúc này, trên mặt Tiền Trần Kính xuất hiện một hàng chữ: Phượng Hoàng Thần Hỏa Quyết.

Diệp Dung Nguyệt trừng lớn hai mắt, Phượng Hoàng Thần Hỏa Quyết, tối cao pháp quyết hệ hỏa!

Đó chính là pháp quyết mà những người tu luyện hệ hỏa nằm mơ đều muốn có!

Nàng ta càng gấp gáp: “Phượng Hoàng Thần Hỏa Quyết đang ở trên người ai?”

Lúc này, Tiền Trần Kính lại xuất hiện một hàng chữ: Diệp Linh Lang.

Nhìn đến tên này Diệp Dung Nguyệt không tự chủ được run tay, Tiền Trần Kính suýt chút nữa rớt xuống mặt đất.

Sao có thể! Sao có thể là Diệp Linh lang!

Sương mù trong Đại Kim Sơn lập tức sẽ xuất hiện, nàng dựa theo Tiền Trần Kính nhắc nhở nên đã đi đến khu vực gần đó rồi, lúc này nếu quay đầu lại đi tìm Diệp Linh Lang chỉ sợ sẽ bỏ lỡ chí bảo của Đại Kim Sơn bí cảnh .

Làm sao bây giờ?

.............................

Ở một chỗ khác trong Đại Kim Sơn mạch, nhóm đệ tử khác của Ẩn Nguyệt Cung cũng nghe được tin tức này.

“Nhảm nhỉ! Đệ tử Ẩn Nguyệt Cung ta tất cả đều ở chỗ này, ai đi nướng chim? Còn ăn tro cốt? Ta phi! Kẻ nào đang thả ra lời đồn nhàm chán như vậy chứ?”

“Nhưng mà thật sự có rất nhiều người đang lan truyền như vậy, không có lửa làm sao có khói, ngươi nói có khi nào có người giả mạo đệ tử Ẩn Nguyệt Cung chúng ta hay không?”

“Đúng vậy, khẳng định là giả mạo! Người này dụng tâm hiểm ác, chúng ta cần phải đem bọn họ bắt được dạy dỗ một trận!”

Lúc này, bọn họ mới nhìn về đại sư huynh đang bay đến xa xa giữa không trung.

“Đại sư huynh, chuyện này…”

“Chuyện này không cần thảo luận nữa, cùng chúng ta không quan hệ, chúng ta tiếp tục vào bên trong đi.”

“Nhưng mà lại đi vào chỗ sâu nữa rất có thể sẽ xuất hiện sương mù, một khi bị cuốn vào…”

Đệ tử kia còn chưa nói xong, đại sư huynh Ẩn Nguyệt Cung đã quay đầu lại nhìn hắn một cái, hắn lập tức không dám nói gì nữa.

...................

Ở bên này, Diệp Linh Lang tốn thời gian suốt một ngày, mãi cho đến khi mặt trời ngả về tây, mãi cho đến khi nàng đem mấy người phía sau đều ép khô thì mới khó khăn lắm đem Kim Sí Điểu luyện xong.

Trong nháy mắt rút khỏi trận pháp , Diệp Linh Lang lặp tức ngã ra sau, hướng thẳng xuống mặt đất.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.