Nghe được lời này những người khác cũng nhịn không được bật cười.
“Muội nói đúng, làm cho bọn họ chạy nhiều một chút, vòng đủ rồi thì chúng ta lại đuổi theo.”
“Hắn vừa nãy khẳng định bị chúng ta dọa sợ rồi, tối hôm nay nhất định càng thêm nỗ lực chạy trốn, không chạy đến hừng đông chắc sẽ không yên tâm đâu.”
Lúc này Quý Tử Trạc tìm một nơi cỏ cây tươi tốt nằm xuống, đôi tay lót ở sau đầu.
“Dựa theo cách này của Tạ Lâm Dật, hắn sẽ chạy cả đêm, vòng đến kiệt sức, sau đó nhân lúc hừng đông tìm một chỗ nghỉ ngơi. Chờ lúc ấy chúng ta ăn no ngủ đủ rồi đi tìm bọn họ là được, bọn họ nhất định sẽ rất kinh hỉ nha.”
Đông Phương Tẫn vẫn luôn đi theo sau, lúc này yên lặng vì đám người Thất Tinh Tông châm nến, chọc phải nhóm đệ tử của Thanh Huyền Tông này xem như đám người đó xui xẻo rồi.
Nhưng mà ai bảo bọn người đó trêu chọc trước chứ? Là bọn họ tự mình gây thù oán trước, không đáng đồng tình chút nào.
Lúc này Diệp Linh Lang ngồi ở dưới tàng cây, từ nhẫn đào ra một thi thể yêu thú đặt trước mặt mọi người.
“Muội nghe nói kim cương thỏ cấp ba này có thịt đặc biệt ngon, lúc ấy gϊếŧ chết đã cố ý nhặt về, đêm nay chúng ta nếm thử đi.”
Những người khác nghe được lời này kinh ngạc nhìn về phía Diệp Linh Lang, người tu tiên sớm đã tích cốc, bọn họ lúc nghỉ ngơi bình thường đều là đả tọa, rất ít khi ăn cái gì.
Trừ bỏ linh quả cùng linh dược, bọn họ đã thật lâu không ăn qua thứ khác.
Hoa Thi Tình trừng lớn hai mắt, nhìn vào con thỏ mập ú kia mà nhịn không được nuốt nước bọt một cái.
“Ta cũng nghe nói qua hương vị của nó rất ngon, còn chưa được ăn qua nữa!”
“Vậy còn chờ gì nữa? Nhanh chân động thủ thôi, tứ sư muội đốt lửa chuẩn bị nướng thịt đi.”
“Được rồi!”
Quý Tử Trạc cùng Đông Phương Tẫn được giao nhiệm vụ làm sạch con thỏ, Hoa Thi Tình chuẩn bị lửa, Mạc Nhược Lâm thì tại chỗ luyện chế một cái giá nướng, vài dụng cụ ăn, hết thảy chuẩn bị xong, con thỏ liền được treo lên giá nướng.
Thịt càng ngày càng chín, mùi hương cũng từ từ tràn ra, khiến cho những người vốn dĩ không hề đói bụng cũng bắt đầu thèm ăn, còn người vốn đói đã gấp không chờ nổi.
Rất nhanh cả con thỏ được nướng chín, sáu người chia nhau, mỗi người một ít.
Diệp Linh Lang cầm lấy thịt thỏ do chính mình nướng, cắn một ngụm, thịt mềm lại rất ngon, mùi thịt tràn ngập.…
Đây chính là là kim cương thỏ trong truyền thuyết, ăn siêu ngon sao?
A a a, đây là thế giới thần tiên gì đây, mỹ vị khắp nơi, không chỉ có mùi thịt thơm ngon mà bên trong còn chứa đầy linh khí, sớm biết vậy nàng đã gϊếŧ thêm mấy con rồi!
Những người khác cũng có cảm nhận gần giống như Diệp Linh Lang, thậm chí so với nàng còn kích động hơn, bởi vì bọn họ thật sự đã rất lâu không có ăn gì cả, không nghĩ tới kim cương thỏ lại ăn ngon như vậy, ăn ngon đến mức tất cả mỏi mệt cùng bực dọc cũng đều quên mất.
Sau khi ăn xong những người khác còn có chút chưa đã thèm, đảo mắt nhìn về phía Diệp Linh Lang.
Diệp Linh Lang vẻ mặt bất đắc dĩ: “Muội chỉ gϊếŧ có một con này, cũng không biết yêu thú khác có ăn ngon hay không.”
Nàng nói xong lập tức từ nhẫn lấy ra rất rất nhiều thi thể yêu thú được lá bùa phong ấn, nhiều đến bọ họ đều ngây người.
Nàng sao lại có nhiều thi thể yêu thú như vậy? Chẳng lẽ thật là một đường nhặt đến đây sao?
Đừng nhìn đống này có chút hỗn tạp, nếu thật sự đem toàn bộ sửa sang phân ra, vậy chính là một số tài phú rất lớn đó!
“A! Thi thể của yêu thú ngũ cấp đều có kìa!”
“A a a! Cái sừng hươu này, tròng mắt của con cá kia, còn có số lông chim đó, đều là bảo bối đó!”
Trong nhóm người này thì kích động nhất phải kể tới Mạc Nhược Lâm cùng Hoa Thi Tình, các nàng là kiểu hiền lành lại dịu dàng, không có thiên phú gì về mặt chiến đấu, nhưng ở trên phương diện luyện khí cùng luyện đan đều là cao thủ cực có thiên phú, các nàng đối với tài liệu cũng có nhu cầu rất lớn.
“Tiểu sư muội, chúng ta giúp muội cùng nhau xử lý đống thi thể này đi! Bằng không cứ chồng chất như vậy quá chiếm vị trí, hơn nữa cũng không tiện sử dụng.”
“Vậy tốt quá, vừa lúc muội cũng dọn dẹp lại nhẫn không gian một chút.”
Nói làm liền làm, bốn cô nương các nàng lập tức xắn tay áo, bắt đầu nhào vào sự nghiệp giải phẫu thi thể yêu thú, tìm tài liệu.
Quý Tử Trạc cùng Đông Phương Tẫn thì ở một bên trông coi, một bên canh gác một bên rất có hứng thú nhìn các nàng làm việc.
“Tiểu sư muội, xương thú này rất cứng cỏi, còn có lông hồ ly này rất nhỏ mềm, chúng nó đều là tài liệu rất tốt để gia cố phù bút, ta giúp muội gia cố cây bút vẽ bùa chú kia một chút đi, muội dùng nhiều như vậy, hao tổn cũng rất nhiều.”
“Được, cảm ơn Tam sư tỷ.”
“Khách khí cái gì, muội nếu muốn Linh Khí gì cứ việc cùng ta nói, chỉ cần có tài liệu thì ta nhất định có thể làm ra được.”
“Thật vậy chăng? Quá tốt rồi!”