Diệp Linh Lang ngoan ngoãn gật gật đầu.
“Đã biết, cảm ơn Đại sư huynh.”
Nàng tuổi còn nhỏ, còn có chút giọng sữa, nghe nàng nói chuyện Bùi Lạc Bạch bản năng đem giọng nói của mình thu nhẹ, lại chậm rãi một chút, chỉ sợ dọa tiểu sư muội.
“Muội còn nhỏ, mà tu luyện vốn dĩ là một chuyện rất buồn tẻ. Như vậy đi, nếu hôm nay muội có thể nhớ hết bộ tâm pháp nhập môn này, ta sẽ cho muội 100 linh quả, nếu là trong vòng ba ngày có thể học thuộc, ta sẽ cho muội 50 quả, được không?”
Đại sư huynh đây là dùng giọng điệu dỗ dành trẻ con tới dỗ nàng mà, nghe ra thật sự rất ôn nhu kiên nhẫn.
Đừng nói trong nguyên tác nguyên chủ chưa từng có đãi ngộ này, ngay cả bản thân nàng từ hiện đại xuyên qua cũng chưa từng được như vậy.
Ở hiện đại, nàng từ nhỏ chính là thiên tài học bá, mọi môn học đều đứng nhất, không ngừng nhảy lớp đi học, cho nên cha mẹ đối với nàng yêu cầu cũng vô cùng nghiêm khắc, kiểm tra được điểm tối ta cũng là theo lẽ thường, thiếu một điểm đều là chuyện sai trái, sẽ bị phê bình giáo dục, tuyệt đối không có việc dỗ dành nàng học tập.
Dưới áp lực cao như vậy, nàng cũng không phụ sự mong đợi của mọi người, trở thành giáo sư nghiên cứu khoa học tuổi trẻ nhất trong nước, cả đời đều cống hiến cho sự nghiệp nghiên cứu khoa học, thế cho nên quyển truyện này kỳ thật nàng vẫn chưa xem xong.
Đúng vậy, nàng mới chỉ xem được một nửa, chỉ biết hơn phân nửa người của Thanh Huyền Tông đều chết trên tay Diệp Dung Nguyệt, sau đó có phải toàn quân bị diệt hay không, nàng cũng không rõ ràng lắm, cho nên kỳ thật vẫn là có chút hoảng sợ.
Nhìn thấy Diệp Linh Lang đang ngẩn người không trả lời, Bùi Lạc Bạch nghĩ nghĩ trực tiếp lấy một linh quả đưa ra: “Vậy trước khi học tập, khen thưởng muội một linh quả đi, ăn no mới có sức lực học.”
Diệp Linh Lang nhìn viên linh quả kia, không khỏi cảm thấy buồn cười, đây là phương thức giáo dục thần tiên gì nha? Người còn chưa bắt đầu học, đã nhận được khen thưởng trước rồi? Nếu là một người lười biếng, chắc bây giờ chỉ muốn nằm dài thôi.
Nhưng Diệp Linh Lang tin chắc, nếu nàng thật sự lựa chọn nằm dài, Đại sư huynh nhà nàng khẳng định cũng không chút do dự đem 100 linh quả đã hứa dọn ra. Hắn căn bản không nghĩ tới phải giáo dục thật tốt, có chút bên ngoài là được.
Diệp Linh Lang đem linh quả đẩy ra, khuôn mặt nhỏ lộ ra vẻ nghiêm trang, dùng giọng nói ngọt ngào cự tuyệt.
“Đại sư huynh, huynh không thể đưa trước như vậy, phải dựa theo ước định, học thuộc xong mới có linh quả nha.”
Bùi Lạc Bạch xem nàng nghiêm túc như vậy, nhịn không được cười khẽ một tiếng.
“Đúng, tiểu sư muội nói đúng, Đại sư huynh về sau nhất định sẽ tuân thủ ước định, chúng ta bây giờ bắt đầu học đi.”
Diệp Linh Lang bị nụ cười của Đại sư huynh làm kinh diễm, hắn ngày thường không thích cười, khi cười lên thật sự rất đẹp!
Bùi Lạc Bạch nắm tay Diệp Linh Lang cùng ngồi xuống, sau đó đem hai tay nhỏ mở ra, ngưng tụ một sợ linh lực rót vào hai lòng bàn tay nàng.
“Ta hiện tại đọc tâm pháp cho muội, muội một bên đọc một bên dựa theo nội dung tâm pháp cảm nhận một chút, sử dụng tâm pháp vận chuyển linh lự là như thế nào.”
“Vâng.”
Bùi Lạc Bạch dùng tốc độ thong thả, lại rất cẩn thận đọc tâm pháp một lần cho nàng, sau khi xong mới thu hồi linh lực.
“Giải thích xong rồi, muội đều nhớ kỹ?”
“Nhớ kỹ.”
“Được, hiện tại ta đọc một câu muội lặp lại một câu, chúng ta đọc nhiều vài lần, tranh thủ nhớ kỹ.”
“Đại sư huynh, muội đã nhớ kỹ rồi.”
Bùi Lạc Bạch sửng sốt, ý hắn là hỏi nàng có ghi nhớ hết lời hắn giải thích hay không, nhưng hình như tiểu sư muội không phải ý này?
Không đợi hắn hỏi ra, Diệp Linh Lang đã tự mình đem tâm pháp đọc ra, một chữ không bỏ sót, chỉ có bao nhiêu đây từ để nhớ thôi mà, ai còn không phải là thiên tài.
Sau khi nàng đọc xong, Bùi Lạc Bạch đã vô cùng bất ngờ, hắn tự nhận đã xem như thiên tài ở Tu Tiên giới, nhưng năm đó khi học thuộc tâm pháp cũng phải đọc vài lần mới nhớ kỹ được.
Nhưng tiểu sư muội không phải là người cuối cùng của đại hội sao?!
“Sư huynh, muội đã có thể đọc làu làu, không tin huynh nghe đi.”
Diệp Linh Lang đọc ngược từ dưới lên, mới vừa đọc câu đầu tiên đã làm Bùi Lạc Bạch sợ tới mức đưa tay bưng kín miệng nàng.
“Tiểu sư muội, tâm pháp tuyệt đối không thể đọc ngược được!”
Đúng nha, văn chương công thức gì đó có thể tùy tiện chơi không sao cả, nhưng nội công tâm pháp không thể từ dưới luyện lên, sẽ tẩu hỏa nhập ma.
Thấy Diệp Linh Lang giống như lấy ra chơi đùa, Bùi Lạc Bạch buồn cười lại bất đắc dĩ.
“Đại sư huynh, hiện tại có thể đem khen thưởng đã hứa cho muội rồi nha!”
Bùi Lạc Bạch dứt khoát đem 100 linh quả giao cho Diệp Linh Lang, tiểu sư muội này của hắn đáng yêu lại thông minh như vậy, đáng được khen thưởng thật tốt.
“Nếu muội đã học thuộc, vậy chúng ta bắt đầu bước tiếp theo, muội thử dựa theo tâm pháp vận chuyển linh lực, ngay từ đầu không được cũng không sao, làm thêm vài lần là được rồi.”
Diệp Linh Lang gật gật đầu, xòe tay nhỏ ra, dựa theo tâm pháp vận chuyển một lần giống như Bùi Lạc Bạch vừa mới làm thử, linh lực giống như một sợi tơ chuyển động đan xen, hiệu quả giống y hệt vừa rồi.
Biểu tình trên mặt Bùi Lạc Bạch một lần nữa dần dần đọng lại, cuối cùng ngây dại, năng lực lĩnh ngộ thế này lại là người cuối cùng của đại hội thật sao?!