Tất Cả Phản Diện Đều Hắc Hóa, Chỉ Có Sư Muội Là Hài Hước

Chương 94



Chỉ thấy Diệp Linh Lang quen cửa quen nẻo từ nhẫn lấy ra các loại lá bùa, có gặp qua có chưa gặp qua, lấy ra bày một vòng xung quanh bọn họ.

Nàng một bên ở trên lưng Trường Vũ Linh Tước bố trí trận pháp, một bên cùng bọn họ giải thích.

“Lần trước ra ngoài rèn luyện muội liền phát hiện, thời gian lúc nào cũng có nhưng linh khí lại không thường có, nhưng tu luyện lại không thể trì hoãn, vậy nên làm sao bây giờ?”

“Chỉ cần tư tưởng không bị suy giảm thì biện pháp sẽ luôn nhiều hơn khó khăn gặp phải. Ở trong hoàn cảnh gian khổ, mặc dù không có điều kiện nhưng chúng ta cũng phải nghĩ cách để sáng tạo điều kiện.”

“Khói lửa giao tranh vĩnh viễn không tắt, tinh thần tu luyện nhiều thế hệ tương truyền, thịnh thế của Thanh Huyền Tông từ chúng ta khai sáng!”

Diệp Linh Lang vừa nói vài câu, trận pháp đã bày hơn phân nửa, thủ pháp thuần thục kia vừa nhìn là biết thật sự luyện qua không ít.
Sau khi bày xong, nàng bỏ vào mắt trận một túi lớn linh thạch, đem cả túi mà Đại sư huynh mới gửi cho toàn bộ đổ vào hết, động tác vô cùng hào phóng.

Sau khi đổ xong, cuồn cuộn linh khí không ngừng từ trong trận pháp tràn ra, đem không gian xung quanh ba người toàn bộ vây quanh.

Trong khoảnh khắc, vốn dĩ ở giữa bầu trời linh khí thưa thớt liền xuất hiện một chỗ linh khí nồng đậm để tu luyện.

“Xem này, không phải được rồi sao? Ngũ sư huynh, huynh đừng thất thần nữa? Mau bắt đầu tu luyện đi, đừng lãng phí một phút hay một giây nào, đây đều là tài phú của Đại sư huynh đó. Huynh nếu không nắm chặt tu luyện, vậy không chỉ cô phụ muội cùng Ngũ sư tỷ mà Đại sư huynh nếu biết cũng sẽ không tán đồng đâu.”

“……”

Đã đến lúc này, Mục Tiêu Nhiên nghĩ không ra lý do gì để không tu luyện nữa.
Vì thế, hắn đem tất cả lời muốn nói nuốt trở về, nhận mệnh nhắm hai mắt lại, đả tọa.

Trên lưng Trường Vũ Linh Tước tu luyện, hắn đời này vẫn là lần đầu tiên, thật sự áp lực rất lớn.

Lục Bạch Vi ở một bên nhìn thấy một loạt hành động của Diệp Linh Lang, giống như nước chảy mây trôi liền mạch lưu loát, nàng cả người đều ngây ngốc.

Vậy cũng được?

“Ngũ sư tỷ, chúng ta cũng bắt đầu đi.”

“Nhưng mà…”

“Tỷ đã quên ngày hôm qua quản sự nhà tỷ mắng như thế nào sao? Ông ta từng câu từng chữ đều khinh thường tỷ, há miệng ngậm miệng đều là một câu công phu mèo quào, thân là Lục gia đại tiểu thư, tỷ có thể nhịn được sao?”

“Không thể nhịn được!”

“Hơn nữa chuyến này chúng ta muốn đi đánh tơi bời con cóc muốn ăn thịt thiên nga Hạ Tại Đình, nếu như tỷ tu vi không đủ, một quyền đánh xuống hắn không đau cũng không ngứa, tỷ cam lòng sao?”
“Không cam lòng!”

“Hơn nữa Ngũ sư huynh có nói, Tục Hỏa Châu là bảo bối của thành Già Vân, muốn làm chủ nhân mới của nó, vậy tỷ cần phải trở nên đủ ưu tú mới không làm cho nó mất mặt, không phải sao?”

“Đúng vậy không sai!”

“Tu luyện!”

“Ta lập tức tu luyện!”

“Ngũ sư tỷ, muội xem trọng tỷ đó.”

Mắt thấy Lục Bạch Vi cũng nhắm hai mắt tiến vào trạng thái tu luyện, Diệp Linh Lang yên tâm ngồi xuống.

Nàng đem Béo Đầu cùng Tai Dài tách nhau thả ra, cũng dặn dò: “Các ngươi cũng nắm chặt hấp thu linh khí tăng thêm lực lượng đi, không cần lãng phí, linh thạch rất quý giá. Nếu không chờ ta gặp được thứ tốt hơn, số sủng vật lạc hậu như các ngươi sẽ toàn bộ đào thải!”

Tai Dài vừa nghe tai thỏ lập tức run lên, nhanh chóng nhắm mắt lại hấp thu linh khí.

Đến nỗi Béo Đầu, nó tuy rằng không có bản lĩnh tu luyện, nhưng nó từ trước đến nay biết xem mặt đoán ý, tình cảnh này nên giả vờ thì cứ giả vờ, chờ nàng tiến vào trạng thái lại lười biếng cũng không muộn.

Diệp Linh Lang nhìn thấy chúng nó biết điều như vậy, vô cùng vừa lòng.

Nếu không phải Chiêu Tài nhà nàng chỉ hấp thu sát khí chứ không phải linh khí, nàng cũng muốn đem Chiêu Tài cùng thả ra, thật đáng tiếc.

Diệp Linh Lang an bài xong tất cả, chính mình cũng bắt đầu ngồi xuống tu luyện.

Vì thế, trong hai ngày hai đêm bay đi thành Già Vân, ba người một sủng không ngủ không ngừng tu luyện.

Mãi cho đến khi Trường Vũ Linh Tước đáp xuống đất, bọn họ mới mở mắt ra.

Thành Già Vân nguyên bản là một tòa thành rất lớn, chủ nhân của nó là một đại thế gia đã từng nổi tiếng một phương ở Tu Tiên giới, Yến gia.

Năm đó khi Yến gia còn tồn tại chính là xếp hạng đầu trong các thế gia tu tiên, thực lực không thể khinh thường.

Nhưng mười mấy năm trước đột nhiên xảy ra biến cố, thành Già Vân biến thành một tòa tử thành, trong thành mây đen đầy trời, sát khí dày đặc, nơi chốn đều lộ ra vẻ nguy hiểm cùng quỷ dị.

Sau khi thành Già Vân bị diệt, yêu thú ở rừng rậm Xích Vân dũng mãnh tràn vào trong thành, một số lớn không thích ứng đã chết đi, số còn lại đều biến hóa cao thấp trở nên vô cùng đáng sợ.

Các thế gia cùng tông môn lớn ở Tu Tiên giới cũng từng phái người tới điều tra nguyên nhân, nhưng nguyên nhân không điều tra ra ngược lại thiệt hại không ít đệ tử.

Sau một thời gian bọn họ liền từ bỏ, tùy ý để thành Già Vân dần dần biến thành một chỗ nhân gian luyện ngục.

Mục Tiêu Nhiên nhảy xuống Trường Vũ Linh Tước, lúc nhìn thấy cả tòa thành vô cùng nguy hiểm ở trước mắt, cả người bỗng nhiên có chút ngơ ra.

Hắn trước đó không phải đã tính toán tốt, khuyên các sư muội từ bỏ tới ý định đến thành Già Vân, nếu thật sự không được thì hắn sẽ để Trường Vũ Linh Tước bay đi nơi khác, mạnh mẽ đem các nàng mang đi sao?

Sau đó nói đi nói lại một hồi liền chạy đi tu luyện? Hơn nữa vừa mở mắt liền đến nơi này rồi?

Không phải, hắn thật sự không muốn tới đây mà.

“Tiểu sư muội, Ngũ sư muội, các muội cũng thấy rồi đó, thành Già Vân như thế…”

“Tiểu sư muội! Mau đến xem! Cửa thành có một con yêu thú kìa, thoạt nhìn rất là thiếu đánh đó!”

Lục Bạch Vi cầm kiếm đi về phía bên kia.

“Tu luyện hai ngày ta cảm thấy ta có thể rồi, đừng ngăn cản ta, ta muốn đại sát tứ phương!”

“Ngũ sư tỷ, lúc tỷ gϊếŧ nhớ để lại toàn thây, muội muốn nhặt thi thể.”

“Hả? Xấu như vậy nhặt làm chi?”

“Bán lấy tiền đó.”

“Muội thiếu tiền sao? Khi quay về ta lại cho muội thêm vài cửa hàng.”

“Cảm ơn Ngũ sư tỷ, cửa hàng muội nhận lấy, nhưng thi thể cũng phải lưu trữ cho muội đó.”

“……”

Lục Bạch Vi nhất thời không biết nói gì, nhưng tiểu sư muội muốn nhặt vậy nàng lưu lại là được.

Vì thế, nàng một bên đi vào một bên suy xét nhát kiếm đầu tiên muốn đâm chỗ nào.

Nhưng nàng còn chưa vung kiếm lên, con yêu thú kia đã trước tiên từ bên trong nhảy ra, đang có ý định nhào lên người nàng.

Thấy như vậy, Mục Tiêu Nhiên sợ tới mức hồn đều muốn bay ra.

Đó chính là một con Yêu Sài cấp ba đó, hơn nữa ở hoàn cảnh như thành Già Vân này càng hung hãn hơn so với Yêu Sài bình thường!

(Sài trong sài lang- sói)

Ngũ sư muội bất quá kẻ hèn một Trúc Cơ mà thôi, nàng tiến lên chính là đưa đồ ăn đó!

Trong chớp nhoáng, hắn nhanh chóng triệu hồi ra một con Bạch Hổ đằng vân, đôi cánh lớn của nó vừa động đã nhanh chóng bay qua chắn phía trước Lục Bạch Vi, cũng chờ con Yêu Sài kia nhào tới, chuẩn bị bắt lấy nó.

Mục Tiêu Nhiên nhìn thấy Lục Bạch Vi an toàn, hắn vừa muốn thở ra một hơi, kết quả giây tiếp theo, người đã thiếu chút nữa bị dọa choáng váng.

Con Yêu Sài kia vậy mà bỏ qua Ngũ sư muội lao thẳng đến chỗ tiểu sư muội, mục tiêu ngay từ đầu của nó đã là tiểu sư muội rồi!

Cho nên khi hắn phát hiện thì Yêu Sài đã vọt tới trước mặt tiểu sư muội.

Xong rồi! Bất luận là Bạch Hổ đằng vân vẫn là chính hắn, đều không kịp chắn!

Tiểu sư muội mới nhập môn không lâu, vừa đột phá Trúc Cơ kỳ chưa bao lâu, đó chính là so với Ngũ sư muội còn yếu hơn, cái này không xong thật rồi, làm không tốt thì mạng nhỏ của nàng khả năng sẽ ném mất!

Càng muốn mệnh chính là, tiểu sư muội giống như bị dọa choáng váng, đứng ở nơi đó không hề nhúc nhích, thật sự làm Mục Tiêu Nhiên gấp muốn điên rồi.

“Tiểu sư muội! Chạy mau!”

Cái này làm Lục Bạch Vi cũng trợn tròn mắt, nàng không nghĩ tới yêu thú này lại là Yêu Sài cấp ba, sau khi nó bị thành Già Vân ảnh hưởng thì bộ dáng thay đổi rất nhiều, nàng ngay từ đầu còn tưởng rằng chỉ là một con mèo xấu cấp một mà thôi!

Nhìn thấy nó vọt tới trước mặt Diệp Linh Lang, Lục Bạch Vi sợ tới mức trái tim đều phải ngừng đập.

“Tiểu sư muội!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.