Tay Của Ta Xuyên Qua Tóc Đen Của Ngươi

Quyển 1 - Chương 83



Đang lúc nói chuyện, hai truy thủ của Slytherin là Avery cùng Mulciber khéo léo phối hợp, đánh trái Bludger vào thủ quân của Gryffindor khiến hắn loạng choạng ngã xuống chổi. Giáo sư Hooch nhanh tay đón được hắn, đồng thời thổi còi, trận đấu tạm dừng.

” Trò ấy cần điều trị!” Giáo sư Hooch lớn tiếng hô. Bà bay trở về mặt đất, giao hắn cho mấy học sinh Gryffindor đưa hắn đến phòng y tế. Bà lại bay trở lại, chỉ vào Slytherin nói:” Phạm quy, phạt một trái!”

James cử người thay thế vị trí thủ môn.

Harry lẳng lặng ngồi trên cái chổi, ” Mở màn 12 phút, hi sinh người thứ nhất.”

” Năm ngoái Gryffindor bị thương 3, Slytherin 4; năm kia Gryffindor bị thương 4, Slytherin bị thương 4.” James không để ý, ” Tất cả vì thắng lợi.”

15 giây sau, Sirius đánh trái Bludger trúng cầu thủ Avery của Slytherin, làm gãy cánh tay phải của hắn. Slytherin buộc phải thay cầu thủ.

“1:1.” Giọng nói của James vô cùng nhẹ nhàng.

Harry liếc ngang, còn đang nghĩ thế nào để đã kích lại James, thì một màu vàng chói lọi bay qua đỉnh đầu cậu.

Trái Snitch!

Harry cùng James đồng thời điều khiển chổi bay lên trời, đuổi sát trái Snitch. Trái Snitch chớp đôi cánh, qua lại như con thoi, đến chỗ nào là chỗ đó hỗn loạn. Trận đấu đang diễn ra cực liệt, các cầu thủ tương đối tập trung, các động tác phạm quy kéo đến ùn ùn, các cầu thủ đều phải cẩn thận giữ thăng bằng. Trái Snitch cùng hai tầm thủ gia nhập lập tức phá hủy thế cân bằng nguy hiểm này, hai người một cầu tốc độ đô cực nhanh, bay qua chỗ nào thì chỗ đó người ngã ngựa đổ, thỉnh thoảng có người trình diễn kỹ xảo đặc biệt nguy hiểm trên không trung. Harry và James đều gặp phiền toái không nhỏ, tốc độ quá nhanh, người chung quanh lại quá nhiều, vì phải tránh mà đôi khi bay loạn xạ, thiếu chút nữa đụng trúng, mỗi lần may mắn tránh được đều đổ một đầu mồ hôi lạnh.

Gryffindor 50 điểm, Slytherin 50 điểm, Gryffindor 80 điểm, Slytherin 70 điểm, Gryffindor 100 điểm, Slytherin 120 điểm……

Điểm số càng tăng lên, số cầu thủ bị thương cũng tăng lên, sau nửa giờ, Slytherin bị thương 4, Gryffindor bị thương 5.

Lúc này Harry đã không còn thời gian mà để ý đến việc này, trong mắt của cậu chỉ có trái Snitch đang bay vèo vèo kia. Tia Chớp có tốc độ nhanh hơn Nimbus 1981, gắt gao bám sát trái Snitch, James chậm hơn nửa cái chổi.

Trong Quidditch không có cái gọi là hình tượng. James một mực tấn công phía sau Tia Chớp, dùng Nimbus 1981 va chạm với Tia Chớp, lực độ mỗi lần dần tăng lên, tay phải nắm lấy Tia Chớp, dùng sức kéo về phía sau, muốn làm chậm tốc độ của Harry.

Kỹ thuật cao một bậc, Harry không vì sự tấn công của James mà chậm lại, cậu khống chế Ta Chớp, lúc lên lúc xuống, thoát khỏi tay của James, thay đổi vị trí khiến động tác va chạm của James liên tiếp thất bại.

James khẽ cắn môi, ” Harry, cậu là kẻ nhu nhược, ngay cả đấu trực tiếp cũng không dám, ỷ vào tốc độ chổi bay nhanh hơn!” Hắn cao giọng kêu, nếu không với tốc độ nhanh như vậy Harry sẽ không nghe rõ hắn đang nói cái gì.

Harry buồn cười không ngớt, ” James, chổi bay vốn là một phần trong trận đấu Quidditch, nói như vậy thực sự quá ngây thơ.” Cậu không chớp mắt nhìn chằm chằm trái bóng nhỏ phía trước, cũng không quay đầu lại, chỉ lên tiếng phản bác.

” Cùng tớ đường đường chính chính so tài, Harry, kỹ thuật của tớ và cậu giống nhau!” James tiếp tục khiêu khích, căng thẳng chờ Harry lơi lỏng, cho dù là một giây.

” James, đổi lý do đi, khiêu khích vụng về như thế tớ sẽ không mắc mưu.” Harry ha ha cười, không chịu ngừng nghỉ một lát, cậu đã tới gần trái Snitch.

James nóng vội nhưng không còn cách nào, ngôn ngữ khiêu khích, hành động tiểu nhân, tất cả phương pháp đều dùng hết, Harry vẫn không mắc mưu, giờ có thể làm gì chứ?

Đột nhiên, trái Snitch dừng lại, nhanh chóng lao xuống.

Bởi vì quán tính, Harry không kịp dừng lại, vọt qua trái Snitch. Mà James vui mừng quá đỗi, lợi dụng này cơ hội, điều khiển Nimbus 1981 bay xuống, vươn tay muốn bắt Snitch.

Harry vừa thấy không ổn, đây là lúc phải hành động nhanh chóng. Cậu điều khiển Tia Chớp bay xuống, đồng thời hai chân lấy Tia Chớp làm điểm tựa, đạp một cái, nhảy lên…

” Trời ạ! Không!”

Tiếng thét chói tai vang lên, mặt Voldemort dữ tợn, bật người dậy, lấy ra đũa phép, tùy thời chuẩn bị cứu.

Trọng lực tăng lên, Harry có cảm giác chóng mặt. Nhưng cậu vẫn cố gắng mở to mắt, duỗi thẳng cánh tay, trái Snitch càng ngày càng gần, càng gần, bắt được!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.