Tay Của Ta Xuyên Qua Tóc Đen Của Ngươi

Quyển 1 - Chương 95



“Chẳng lẽ nghĩ đến bạn trai?” Đáy mắt James có xu thế u ám thêm.

Bị nói đúng tâm sự, Harry chỉ có thể gượng cười, không ngừng phủ nhận:” Không có, không có. Cho tới bây giờ tớ không hề nghĩ đến chuyện yêu đương trước khi tốt nghiệp, lấy việc học làm trọng, lấy việc học làm trọng.” Thật sự là, sao người này lại nhảy cảm với loại chuyện này như thế, chính mình năm đó đối với chuyện tình cảm giữa Ron và Hermione cũng là nhiều năm sau mới phát giác, chuyện Snape đau khổ vì yêu cũng nhờ Lucius trực tiếp nói mình mới biết được.

James châm biếm nâng cao âm điệu, ” Ồ? Tớ còn tưởng rằng chỉ có khi nghĩ tới người mình yêu mới có loại biểu tình như cậu lúc nãy!” Vẻ mặt lúng túng cùng lời nói giấu đầu hở đuôi của Harry càng khiến James khẳng định Harry đang yêu, đối phương là phù thủy nam. Là ai chứ? Người có thể có tư cách làm bạn trai của Harry ở nhà Slytherin cũng chỉ có Snape và Lucius; nhà Gryffindor cùng cậu ta ở chung thời gian lâu chỉ có chính mình; Ravenclaw và Hufflepuff thì ít lui tới với Harry – như vậy là một trong hai người Snape và Lucius? Cũng không đúng, Lucius không giải trừ hôn ước với Narcissa, Snape luôn luôn xem Harry là bạn thân, hơn nữa với cá tính của Snape chỉ sợ vĩnh viễn không ai có khả năng chịu được mà ở chung lâu dài, may ra người tốt như Remus mới có thể. Như vậy còn có ai?…… Voldemort? Hắn lập tức cười nhạo ý nghĩ kì lạ của mình (ách, anh nghĩ đúng rồi a), Voldemort là cậu của Harry mà? Cho dù tình yêu trong thế giới phù thủy không có khuôn phép, nhưng cũng không trái luân lý. Như vậy là ai chứ?

” Thật sự không có!” Harry nóng nảy, thốt lên, ” Tớ cũng chưa hỏi tại sao cậu và Evans đột nhiên thân thiết như vậy, cậu hỏi cuộc sống riêng tư của tớ làm gì?”

Nghe vậy, James cứng người một chút, đúng vậy, hắn để ý Harry Potter quen với ai làm gì, muốn biết gốc rễ vấn đề làm gì? Hắn lại không phải là gì đó của Harry Potter, lấy tư cách gì mà xen vào cuộc sống riêng tư của cậu ta? Nhanh chóng chuyển đề tài, ” Cái kia, nghe cậu nói về Chocolate, cảm giác rất đau buồn, cậu trải qua rất nhiều chuyện sao?”

Harry thấy vừa rồi mình rất xúc động, James chuyển trọng tâm câu chuyện vừa đúng ý cậu, liền hùa vào, ” Tớ là cô nhi, sinh ra vừa gầy,vừa nhỏ, lại là phù thủy lai, một nửa là Muggle, trước khi vào Hogwarts tớ không biết khống chế pháp thuật như thế nào, cho nên luôn tạo ra sự quái lạ, mà Muggle không hiểu chuyện này, cho nên…… Thường xuyên bị ức hiếp. Thời gian trôi qua, cũng chậm rãi hiểu biết hơn.” Cậu ngượng ngùng vò vò đầu,” Kỳ thật là tớ tự an ủi mình, nói với chính mình là ngày mai đến, hy vọng sẽ đến, vì tương lai, những gì có được hiện tại đều là từng trải.”

” Muggle rất ghét phù thủy sao?” James kinh ngạc hỏi, hắn không nghĩ như vậy.

” Nói như thế nào đây,” Harry phiền não vò vò đầu, James phát giác thói quen này của Harry rất giống hắn, mang lại cho hắn một trận vui vẻ. ” Người…… Luôn cảm thấy sợ hãi về những thứ mình không biết, hơn nữa thứ này còn rất mạnh, có thể ảnh hưởng đến sự an toàn và tính mạng của họ, mọi người chỉ kháng cự theo bản năng. Bởi vậy, một đứa nhỏ không biết khống chế pháp thuật rất dễ bị Muggle xa cách, mà trong một gia đình Muggle xuất hiện một đứa con là phù thủy, mặc dù cha mẹ rất vui mừng nhưng cũng sẽ không nói cho người ngoài biết.” Harry nhíu mày nghĩ nghĩ, lại bổ sung, ” Mà những phù thủy xuất thân Muggle cũng không thể trở lại thế giới Muggle sống cuộc sống bình thường, cho dù bọn họ được thừa nhận tại thế giới Muggle, nhưng chỉ có thế giới pháp thuật mới là nơi cuối cùng chào đón bọn họ.”

James cũng cau mày, ” Nghe vậy…… Không phải mọi thứ đều rất tốt.” Hắn dùng sức vò đầu, lực độ cùng góc độ so với động tác Harry không kém bao nhiêu, ” Tăng cường giao lưu hẳn có thể bù đắp.” Lời nói của hắn không phải rất khẳng định.

” Bài thảo luận về việc thiêu sống nữ phù thủy ở thế kỷ mười bốn.” Harry nghiêng đầu, ” Còn nhớ chứ?”

” Luận văn lịch sử pháp thuật vào kỉ nghỉ hè năm 2?”

” Đây là kết quả của việc giao lưu giữa phù thủy và Muggle.” Harry buông tay.

James lắc lắc đầu, cười nói: ” Khi đó Muggle đặc biệt sợ hãi phù thủy, hiện tại bọn họ sẽ không.”

Harry nhún nhún vai, ” Hi vọng của cậu rất tốt đẹp. Phù thủy ở thế giới Muggle được đón nhận dưới ba hình thức,” Cậu giơ ba ngón tay, gập một ngón, ” Kinh ngạc, nhưng thân thiện; ” Gập ngón thứ hai,” Sợ hãi, chán ghét;” Gập ngón cuối cùng, ” Nghĩ cách bắt giữ, đưa vào nghiên cứu. Tớ chịu trách nhiệm với phát ngôn của mình, hai hình thức sau, nhiều hơn.” Chưa ý thức được sắp gặp phải thảm họa diệt chủng, Muggle sẽ không mong muốn chung sống cùng phù thủy, mà đến khi có thể ý thức được thì mọi chuyện đã không thể vãn hồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.