Tây Du Nhất Mộng

Quyển 2 - Chương 1: Phế nhân trở về



Tán lá cây xanh biếc che đi ánh nắng chói chang, tạo thành bóng mát phủ lên khuôn mặt của Đại Nhiệt. Đại Nhiệt đang ngủ, bình yên như một đứa trẻ. Không biết hắn đang mơ thấy điều tuyệt vời gì mà một dòng nước dãi theo khóe miệng uốn lượn chảy ra. Trên bàn đá hắn đang nằm ườn lên có một quyển sách, tên là "Phân tích giấc mơ ". Đại Nhiệt xuất thân viện văn học, sách đều đọc qua đủ loại cổ kim nội ngoại. Về phần ôn tập cho kỳ thi đầu vào cao học sắp tới, hắn lại không hề lo lắng, kiến thức bản thân tốt, nhà trường lại hoan nghênh, vấn đề không lớn.

Gió mát hiu hiu, chim kêu chí chách, hơn mười gốc dây leo quấn quýt cùng một chỗ, vừa khéo kết thành một mái vòm tự nhiên che trên đỉnh đầu, bên dưới bố trí một chiếc bàn đá, hai chiếc ghế đá, chính là nơi tuyệt hảo vừa để đọc sách vừa để ngủ. Nếu mang bạn gái tới đây, ngay cả ‘đánh dã chiến’ cũng tuyệt vời, nhưng điều kiện đầu tiên là cả hai đều không thể kêu. Suốt một tuần nay, Đại Nhiệt mỗi ngày đều ngơ ngẩn tại nơi này, đọc sách, miên man suy nghĩ, hoặc là ngủ, giống như đã xem nó làm chốn yên vui.

Nơi đây là một góc nhỏ trong vườn trường đại học của Đại Nhiệt.

Ngôi trường này có lịch sử lâu đời, thế nhưng danh tiếng tựa hồ cũng bị bụi bặm lịch sử che đậy kín. Mùa nghỉ hè, vườn trường không có tiếng ồn ào náo nhiệt của ngày thường, giống như lãnh cung của một phi tần bị hoàng đế ghẻ lạnh, vắng vẻ mà quạnh quẽ.

Trong khoảng thời gian này, cha mẹ hắn đã rất nhiều lần gọi điện tới, nói thi cử còn tận mấy tháng, không bằng về nhà ôn tập đi, trong nhà cái gì cũng tiện, ăn uống còn có người lo, mà quan trọng hơn là thanh mai trúc mã với Đại Nhiệt, Mai Mai, cũng sắp trở lại, năm trước nàng thi Cao học có thành tích rất cao, có thể nhân tiện bày kinh nghiệm v.v…

Đại Nhiệt vốn có chút động tâm, đặc biệt là sau khi bỏ Tây Du Nhất Mộng, không còn chỗ tiêu khiển. Thế nhưng vừa nghe nói Mai Mai muốn cùng hắn trao đổi kinh nghiệm, hắn sợ tới mức lập tức tắt điện thoại.

Mai Mai là một cô gái rất xinh xắn, nhỏ hơn Đại Nhiệt một tuổi, nhưng bởi vì quan hệ hai bên gia đình mà Đại Nhiệt phải gọi nàng bằng chị. Mặc dù nhỏ tuổi hơn, nhưng nàng lại tốt nghiệp đại học sớm hơn Đại Nhiệt một năm. Chuyện này cũng không có gì la, Tiểu Long Nữ cùng lớp cùng khóa với Đại Nhiệt nhưng năm nay mới 20 tuổi, ài, người ta đều là thiên tài, không có biện pháp.

Đại Nhiệt chơi chung với Mai Mai từ nhỏ, chính xác 100% là thanh mai trúc mã, mà cha mẹ đôi bên cũng mong muốn sau này hai người có thể tiến tới thành một đôi vợ chồng tài tử giai nhân. Nhớ hồi đó, Đại Nhiệt rất thích ở chung một chỗ với Mai Mai. Hắn trưởng thành sớm, khi học lớp 11 bắt đầu bị tiêm nhiễm vào đầu đủ thứ chuyện nam nữ, mà Mai Mai thì vừa tuổi 16 trổ mã giống như một đóa hoa, Đại Nhiệt mỗi lần cùng nàng một chỗ đều thú huyết sôi trào, thường xuyên hữu ý vô ý vuốt tóc của nàng, sờ lấy tay nàng, quàng eo của nàng, mà càng đáng khinh là còn thi thoảng nhìn lén màu đồ lót của nàng. Mai Mai với hắn cũng là tình đầu chớm nở, thường thường rất phối hợp hành vi đáng khinh của hắn, ví dụ ngẫu nhiên sẽ dựa người sang, nhìn thấy con gián cũng sợ tới mức nhảy lên ôm chặt lấy, kinh điển nhất là có lần còn không mặc áo ngực mà cùng đánh cầu lông v.v…

Hết thảy đều rất đẹp tốt, phát triển theo hướng tất cả đều mong — thẳng đến khi Mai Mai lên đại học, nàng ngồi trước mặt Đại Nhiệt mặt mày hớn hở bàn kế hoạch trong đời của mình. Nàng nói nàng muốn vào năm 25 tuổi mua một được một căn chung cư, 27 tuổi mua một chiếc BMW, 28 tuổi kết hôn, tổ chức một đại hôn lễ vĩnh viễn khó quên, rồi ở tuổi 30 sinh một đứa bé — chỉ sinh một đứa, đứa nhỏ lên 2 tuổi sẽ cho đi nhà trẻ, 4 tuổi học tiểu học, còn phải học piano, mỹ thuật, khiêu vũ v.v…

Thời điểm nàng trình bày những điều này trông rất hạnh phúc, có lẽ nàng ngầm ám chỉ muốn Đại Nhiệt làm nam nhân vật chính, lại hồn nhiên không biết lúc này Đại Nhiệt nhìn nàng giống như đang nhìn một người xa lạ.

Đúng vậy, Mai Mai là người sống rất có kế hoạch, làm việc gì cũng rất cẩn thận chu đáo, như là đồ này để ở vị trí này, mỗi ngày phải làm những việc gì, quần áo trên người phối thế nào, tất cả đều gọn gàng tỉ mỉ, chuẩn xác như tháp đồng hồ Big Ben tại nước Anh. Còn Đại Nhiệt? Hắn ăn hết bữa hôm nay tuyệt đối sẽ không suy nghĩ bữa sau ăn gì, hắn đi tiểu có thể ở phòng vệ sinh, có thể ở góc tường, cũng có thể ở một chai nước suối đã hết trong xe ô tô; đối với hắn mà nói, cải trắng đậu phụ cùng bào ngư vi cá khác nhau lớn nhất là ở màu sắc.

Hai người có tính cách hoàn toàn bất đồng làm sao có thể ở cùng một chỗ lâu dài?

Sau khi Đại Nhiệt phát hiện vấn đề này đã rất khủng hoảng: người mình vẫn luôn cho rằng thích hợp lại cũng không hợp, vẫn cho rằng sẽ không biến hóa lại phát sinh biến hóa, vẫn cho rằng suốt đời sẽ có nhau hóa ra chỉ là tuổi trẻ vô tri.

Đại Nhiệt từng thử hỏi nàng:
- Đời người đầy những chuyện bất ngờ, nếu kế hoạch của chị không thể hoàn thành thì phải làm sao?

Mai Mai rất nghiêm túc nghĩ một lát mới trả lời:
- Nếu kế hoạch không thể hoàn thành, chị sẽ rất khó chịu, cũng sẽ nghĩ xem mình đã làm hết sức hay chưa? Nếu đã hết sức thì sai ở chỗ nào? Nếu sai, chị sẽ tìm mọi cách để sửa chữa nó, khiến nó càng thêm hoàn thiện.

Câu trả lời của nàng khiến Đại Nhiệt phát điên, Đại Nhiệt không thể chịu đựng việc cuộc sống của mình biến thành một cuốn sổ kế hoạch, mà chính mình sẽ thành kế hoạch viết bằng mực đen trên một trang giấy trắng nào đó. Đối với hắn mà nói, sống như vậy không khác nào một con chim bị nhốt trong lồng, có lẽ áo cơm không lo, nhưng tuyệt đối không sung sướng.

Tính cách cá nhân cùng truy cầu cuộc sống khác biệt cuối cùng làm quan hệ hai người nhanh chóng lạnh đi, đặc biệt Đại Nhiệt còn cố ý lựa chọn một trường đại học xa xôi ngàn dặm, hai người cách xa nhau thiên sơn vạn thủy, liên hệ cũng ít. Kỳ thật cảm tình Mai Mai dành cho Đại Nhiệt không có thay đổi, mỗi lần được nghỉ về nhà đều qua tìm Đại Nhiệt, đương nhiên, kể rõ các loại kế hoạch của nàng là tránh không khỏi, còn thêm vào 4 năm đại học mỗi năm sẽ đọc sách nào, thi học kỳ phải đạt thành tích gì, tự học ngoại ngữ A ngoại ngữ B v.v…

Đối với những lời thuyết giáo dài dòng lê thê này, Đại Nhiệt cực kỳ cực kỳ không thoải mái, có đôi khi còn toát ra ý niệm muốn bịt miệng nàng lại. Không muốn phiền toái cái đầu, Đại Nhiệt bắt đầu sợ hãi đối mặt cùng nàng, không thể trêu vào còn trốn không được sao? Dần dần Mai Mai nhận ra hắn trở nên lạnh nhạt, thoáng buồn phiền rồi cũng biết điều ít khi tìm hắn, bởi dù gì quan hệ của hai người cũng chỉ là một loại vui vẻ hạnh phúc mông lung, còn xa mới tới trình độ khắc cốt ghi tâm, ai cũng không không hề bị tổn thương. Thế nhưng cha mẹ của Đại Nhiệt vẫn rất nhiệt tình, có cơ hội là ghép vào, lần này kêu Đại Nhiệt về nhà cũng là ý đó. Có điều Đại Nhiệt sớm nhìn rõ "âm mưu" của cha mẹ, kiên quyết không trở về.

- Con khỉ kia đứng lại, ăn của lão tử một trảo!

Đại Nhiệt vốn đang ngủ say đột nhiên bật người dậy, huơ chân múa tay ra một chiêu "Hầu tử thâu đào", tóm được hai cái lá cây. Hắn mờ mịt chung quanh, mới phát hiện mình vừa rồi chỉ là nằm mộng, mơ thấy trở lại Tiểu Hoa Quả Sơn đại chiến cùng bầy khỉ.

- Ài, xem ra vẫn chưa hoàn toàn quên được!

Đại Nhiệt có chút thổn thức, nhìn đồng hồ đã thấy khá trễ, liền thu thập sách vở quay về phòng trọ.

Xử lý xong các hạng mục sinh hoạt, Đại Nhiệt nằm thảnh thơi trên giường xem tivi, có điều thời gian này trên tivi không phải là mấy bộ phim về tình yêu không ốm mà rên thì cũng là các tác phẩm đã bị cải biên của Kim Dung, suốt ngày khóc sướt mướt như cha chết, một chút dinh dưỡng đều không có. Chán nản, ánh mắt của hắn vô tình nhìn thoáng qua thiết bị online Tây Du Nhất Mộng đã được gói ghém cẩn thận để ở trên mặt bàn cạnh đó. Game online mô phỏng thế giới thực đều nhất định phải sử dụng thiết bị online đặc biệt, chuyện này người địa cầu ai cũng biết.

- Máy móc tốt như vậy cứ để không thật đáng tiếc, dù sao rao bán còn chưa ai mua, không thì mình online vào tản bộ một lát…

Để hoàn toàn cáo biệt Tây Du Nhất Mộng, Đại Nhiệt đã rao bán bộ thiết bị này trên mạng. Thứ này có thể thay người dùng, chỉ cần đổi một con chip chứa thông tin cá nhân mới là được. Người hỏi mua như nước nhưng ai cũng chê đắt, nói là hàng cũ không nên bán giá cao như vậy. Đại Nhiệt cũng không vội, thứ này hắn mới dùng được 3 ngày, vẫn còn mới nguyên, bất kể thế nào cũng không định bán lỗ vốn.

- Không được, đã quyết tâm không chơi nữa, giờ sao có thể lật lọng, phải giữ chữ tín.

- Phặc, chữ tín là cái gì? Chữ tín là mình dùng cho người khác thôi, chứ mình dùng cho mình thì biến báo đi tí có sao đâu!

Nội tâm Đại Nhiệt đang đấu tranh tư tưởng kịch liệt.

- Nhưng chẳng may lại mê mẩn thì làm sao bây giờ?

- Không thể đâu, một cái phế nhân mà thôi, người gặp người né, quái gặp quái khinh, làm gì có chuyện còn tâm tình mà tiếp tục chơi?

Cuối cùng, tiếng “cạch” trong đoạn quảng cáo lần thứ 80 của máy lọc nước Kangaroo đã đánh bại Đại Nhiệt, hắn lập tức tắt tivi đi, hào hứng tháo lớp bảo hộ của thiết bị online ra, rồi nhuẫn nhuyễn khởi động.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.