Tây Du Nhất Mộng

Quyển 3 - Chương 2: Ngày nghèo cùng nhau



Một con Thiên Nga trắng bay tới với cái cổ thật dài, từ xa nhìn lại ước chừng nhẹ nhất cũng phải tới 8 kg. Đại Nhiệt hung tợn nhìn chằm chằm nó như đang thấy 400 đồng vàng sáng chói bay trên trời, nuốt nước miếng ừng ực.

Yến Cuồng Đồ lập tức giương cung lắp tên, kéo căng dây, chờ Thiên Nga hạ thấp độ cao sẽ ra tay. Vận may của bọn hắn không tệ, con Thiên Nga bay qua đây chẳng những chậm lại mà độ cao cũng hạ xuống trong tầm bắn.

Yến Cuồng Đồ nín thở thả dây cung, mũi tên lao đi vun vút cắm thẳng vào giữa bụng con Thiên Nga — bách bộ xuyên dương (1), quả nhiên là thiên tài xạ kích!

Quá hạnh phúc, rốt cuộc cũng có thu hoạch! Yến Cuồng Đồ cùng Đại Nhiệt giơ cao hai tay, chuẩn bị đón lấy con mồi mà ‘ôm ấp’.

Bỗng nhiên, không biết từ đầu xuất hiện một con chim ưng đầu bạc, nhẹ nhàng xuất ra một trảo, cướp mất con mồi ngay giữa bầu trời, hưng phấn kêu lên một tiếng rồi bay đi mất dạng.

Nửa đường xuất hiện Trình Giảo Kim (2), Yến Cuồng Đồ trợn mắt há hốc mồm, sau đó nổi trận lôi đình, dựng ngón tay giữa chỉ lên trời mắng to:
- %#&@! Con chim khốn khiếp, đồ vật của lão tử cũng dám cướp!

Bên cạnh, Đại Nhiệt thấy thế, lập tức dựng thẳng cả hai ngón giữa rồi ‘hát’ đệm:
- Cha tiên nhân con chim già đầu bạc! Tao nguyền rủa mày mỗi ngày đều gặp mưa to gió lớn, lông ướt người hôi, cứ bay là bị sấm sét thông ass!

Khóe mắt Yến Cuồng Đồ giật giật, nói:
- Hiền đệ, không ngờ chú lại có tài mắng chửi đầy hương vị như thế.

Đại Nhiệt ngượng ngùng gãi gãi mái tốc rối bù:
- Yến đại ca, anh muốn phát tiết, đương nhiên em cũng phải phối hợp rồi.

Yến Cuồng Đồ chán nản, nói:
- Chuẩn bị hơn nửa giờ, toàn bộ toi công.

Đại Nhiệt an ủi:
- Không sao, cùng lắm chúng ta lại đợi nửa giờ nữa, chúng ta bây giờ cái gì cũng thiếu, chỉ có không thiếu thời gian.

- Vận may chỉ đến một lần, nghĩ con Thiên Nga nào cũng đều bay xuống thấp cho chú bắn đấy? Huống hồ, anh lần này bắn trúng chẳng qua chó ngáp phải ruồi thôi.

Đại Nhiệt hoảng hốt nhìn hắn:
- Anh không phải tự tin bảo mình là thiên tài xạ kích sao?

Yến Cuồng Đồ bĩu môi, nói:
- Thế giới này làm gì có thiên tài, Edison đã nói: thiên tài chính là 99% cố gắng cộng 1% may mắn.

Đại Nhiệt không đồng ý với quan điểm của Yến Cuồng Đồ, bởi vì hắn nghĩ trên thế giới này thật sự có thiên tài.

Ví dụ, cậu ấm cô chiêu vừa ra đời đã thừa kế tài sản bạc tỷ; lại ví dụ, đại soái ca mỗi ngày đều có ít nhất hai tiên nữ theo đuổi ngược; tiếp tục ví dụ, cao thủ ‘cao cao thủ’ của Long thị, đã có căn cốt tuyệt đỉnh lại còn thành công sáng lập pháp thuật cao cấp! Bọn họ chính là thiên tài, nhưng không phải như công thức của vị danh nhân kia nói, mà là ngược lại hoàn toàn: 99% may mắn cộng 1% cố gắng.

. . .

Ngược lại với thiên tài chính là ngu ngốc, Đại Nhiệt của chúng ta là một hình mẫu sống, một Trư Bát Giới ngộ tính lên tới 9999 điểm vẫn không thể khai khiếu.

Theo ngày càng có nhiều người chơi đạt cấp 50, tổ đội tiến vào bản đồ thỉnh kinh cũng ngày càng nhiều, nhân vật khai khiếu nhập đạo thành công cũng càng ngày càng tăng. Cùng với niềm vui sướng, mọi người sôi nổi lên diễn đàn chia sẻ kinh nghiệm của mình. Có người nhanh trí đã mau chóng biên tập đúc kết lại thành một bài tổng hợp về quy luật giữa số điểm ngộ tính cần thiết để khai khiếu và căn cốt, trong đó có các số liệu như sau:

Căn cốt tuyệt đỉnh: Không rõ, hi vọng có người bổ sung sau;

Căn cốt thượng thừa: cần 3000 điểm ngộ tính;

Căn cốt thông thường: cần 5000 điểm ngộ tính;

Căn cốt thấp: cần 6000 điểm ngộ tính.

Hệ thống coi như công bằng, căn cốt kém cỏi nhất cũng chỉ cần nhiều hơn so với căn cốt bình thường 1000 ngộ tính. Số liệu này đã được nhiều người chơi chứng thực qua nên rất chính xác, không thể nhầm lẫn.

Nhưng mà, tiêu chuẩn này đối chiếu lên Đại Nhiệt hoàn toàn không đúng. Sau khi hắn đánh chết đại Boss Ngưu Ma Vương trong truyền thuyết bằng tay không, ngộ tính đạt đến 9999 điểm, vượt xa mức giới hạn để khai khiếu của nhân vật có căn cốt thấp, thế nhưng một chút dấu hiệu sắp khai khiếu cũng không có, bầu trời của hắn vẫn vạn dặm không mây, mãi chẳng có gì thay đổi.

Chẳng nhẽ hồn phách bị bắt đi thì khiếu cũng không thể mở ra?

Nghĩ đến khả năng đáng sợ này, Đại Nhiệt muốn hộc máu.

. . .

Nghĩ đi nghĩ lại, Yến Cuồng Đồ cởi cung tên ra nói:
- Thiên Nga đã khó giết như vậy, không bằng chúng ta đổi cách kiếm tiền khác, buổi tối anh em chúng ta mỗi người một cái cuốc lên núi đào trộm mộ đi.

Đại Nhiệt đang chìm trong suy nghĩ, nghe vậy tức thì ngã lăn ra, thất thanh kêu:
- Lạy hồn! Lão đại à, hiện tại không ai làm nghề thất đức này nữa rồi, huống hồ, trong trò chơi tuy rằng cũng có nội dung này, nhưng chưa ai biết phải làm sao mới thực hiện được đâu, anh định đi đâu trộm? Rồi định dùng công cụ gì để trộm?

Yến Cuồng Đồ gãi gãi đầu, chấp nhận sự thật này, sau đó lại dương dương tự đắc nói:
- Bằng trí tuệ của anh sao có thể nằm dưới gốc cây chờ nó lớn mà treo cổ, chúng ta còn có thể làm cường đạo, mai phục tại Dã Trư Lâm đi.

Dã Trư Lâm nằm ở phía Tây thành Trường An, là một khu rừng um tùm tối tăm, rất thích hợp cho chặn đường cướp của.

Đại Nhiệt khinh bỉ nói:
- Bằng vào trí tuệ của anh, em sợ là phải tốn hai cái cây mới thắt cổ chết nổi. Hiện tại thỉnh kinh thành công tiến vào thành Trường An cũng chỉ có năm người chúng ta, anh định cướp ai?

Yến Cuồng Đồ sửng sốt, vỗ đùi kêu lên:
- Anh quên mất điểm này đấy, nhờ vào công lao tay không đánh chết Ngưu Ma Vương của chú, chúng ta ít nhất ra sớm được 30 ngày. Cho dù người khác có thể rút thăm được Boss yếu hơn rất nhiều thì cũng phải vài ngày nữa mới có thể thỉnh kinh thành công.

Thiên Hạ Nhất Thủ không phải là người nhiều chuyện, vì vậy không có đem "hành động vĩ đại" của Đại Nhiệt lên diễn đàn, mà cho dù đưa lên thì có ai tin? Chuyện này quá mức kỳ dị, kỳ dị hơn cả trong Ma Thổi Đèn (truyện này đọc cũng được, đọc xong chắc ai cũng muốn đi đổ đấu 1 lần :D). Vì thế khi Hoa Tiên Tử lên diễn đàn tố cáo game có BUG, nhân viên kỹ thuật của nhà phát hành bị kinh động, phải lấy ra số liệu cùng video điều tra, cuối cùng kết luận là Ngưu Ma Vương lúc đó tẩu hỏa nhập ma biến thành ‘phế yêu’, vừa vặn lại là hệ Thổ, bởi vậy bị Đại Nhiệt hệ Mộc dễ dàng đấm chết. Đáp án này làm cho Hoa Tiên Tử bị kích thích cực độ, hormone tăng nhanh, thiếu chút nữa gặp ‘đại di mụ’ sớm mấy ngày.

Về phần Đại Nhiệt, hắn cũng có nhiều nghi vấn, nhưng không định tìm hiểu rõ ngọn ngành — nếu tự nhiên bạn trúng xổ số 500 triệu, bạn sẽ mở máy tính lên để tính toán xác suất nào khiến vé số của mình trúng sao?

Một tòa thành, năm người chơi, tình huống này ở một game khác là không thể xảy ra, thế nhưng trong Tây Du Nhất Mộng thì không những có thể mà còn đang hiện hữu.

- Tốt nhất vẫn là đi bắn Thiên Nga thôi.
Đại Nhiệt nằm nhoài lên bãi cỏ, tiếp tục nhìn chăm chú lên trời.

Yến Cuồng Đồ cũng ngả lưng nằm xuống, miệng ngậm một cọng cỏ đuôi chó, đầu gối lên hai tay, hỏi:
- Hiền đệ, chú có cảm thấy hai chúng ta rất đáng thương không?

- Sao anh hỏi vậy?

Yến Cuồng Đồ chớp chớp con mắt, nói:
- Chúng ta ngay cả tiền vào thành cũng không có, nghèo rớt mùng tơi, chẳng nhẽ không đáng thương?

Đại Nhiệt thở dài:
- Chính xác nghèo rớt mùng tơi phải là em, tại em làm anh bị liên lụy.

- Chú nói cái gì?
Yến Cuồng Đồ nhảy dựng lên, nổi giận đùng đùng quát lớn:
- Chúng ta vừa gặp đã thân, tính tình hợp nhau. Tuy rằng chỉ là kết bạn tại game online, nhưng trong mắt anh, tình cảm chúng ta không thua kém chút nào so với ba huynh đệ kết nghĩa vườn đào trong Tam Quốc Diễn Nghĩa. Sau này chú còn nói lời đó, anh sẽ cùng chú tuyệt giao!

Nghe được lời nói chân thành của hắn, Đại Nhiệt không hiểu vì sao cay cay sống mũi. Yến Cuồng Đồ tính khí cuồng ngạo nhưng tình cảm lại chân thành như trẻ con, đúng là có chút giống Quan nhị ca năm đó, có thể làm tri kỷ. Đại Nhiệt cũng kích động:
- Nếu Yến đại ca đã ưu ái như vậy, em cũng xin với cao một lần, dùng cỏ làm hương, cùng anh kết bái huynh đệ!

Yến Cuồng Đồ cười to nói:
- Anh gọi chú một tiếng hiền đệ, chú gọi anh một tiếng Yến đại ca, chúng ta không phải sớm đã là huynh đệ sao? Cần gì phải quá để ý hình thức?

Đại Nhiệt cũng cười nói:
- Không sai, là em quá để ý linh tinh rồi. Có câu hoạn nạn mới biết chân tình, ngày hôm nay chúng ta cùng trải qua nghèo khó chẳng qua là hệ thống sắp xếp một lần hoạn nạn đúng lúc, chúng ta phải hoan nghênh mới đúng!

- Nói rất hay! Đời người phải có được tri kỷ rồi mới tới kiếm lão bà, từ nay về sau chúng ta liên thủ chinh Nam phạt Bắc, Phật chắn giết Phật, Thần cản giết Thần.
Ánh mắt Yến Cuồng Đồ kiên nghị, biểu hiệu ra một loại kiên định không thể hoài nghi.

Đại Nhiệt dở khóc dở cười, Yến Cuồng Độ này quả thật là nhân tài, nói câu gì cũng thành ra triết lý, làm cho người ta không biết đường nào mà hiểu cho đúng, bèn trêu ghẹo nói:
- Chẳng lẽ Yến đại ca muốn cùng đám lão đại như Thiên Hạ Nhất Thủ tranh đoạt thiên hạ, xưng hùng xưng bá trong game này?

Yến Cuồng Đồ rất có khí thế nói:
- Vương hầu tương tương trữ hữu chủng hồ (3)! Hiền đệ, lẽ nào chú không muốn?

Đại Nhiệt mỉm cười nói:
- Em cũng đã sớm nói, em muốn làm nhân vật chính. Từ nhỏ đến lớn, em luôn tự răn mình một câu: không muốn làm duy nhất, chỉ muốn làm đệ nhất!

Lúc hắn mới tiến vào trò chơi, quả thực tư tưởng không tập trung, chỉ là muốn một nơi nghỉ ngơi thư giãn. Nhưng chơi được một thời gian, Đại Nhiệt càng ngày càng yêu thích cái game đậm đà truyền thống văn hóa dân tộc này, sau khi gặp phải đại nạn hồn phách bị câu đi mất, càng kích thích bản tính trời sinh không chịu thua nghịch cảnh, muốn từ nghịch cảnh ngược dòng vang danh tên tuổi — đây cũng là bản tính bình thường của con người, bất kể ở trò chơi hay ở hiện thực, có ai cam tâm tình nguyện làm nhân vật phụ? Chẳng qua điều kiện không cho phép mà thôi.

- Không muốn làm duy nhất, chỉ muốn làm đệ nhất! Tốt! Đây mới chính là hiền đệ tốt của ta.
Yến Cuồng Độ rất thưởng thức một câu này của Đại Nhiệt, trầm trồ khen ngợi

Lúc này, trên bầu trời xanh thẳm, lại một chú Thiên Nga bay tới…

-----oo0oo-----

Chú thích:
- (1) Bách bộ xuyên dương: cách 100 bước bắn xuyên lá dương. Câu này bắt nguồn từ sự tích về Dưỡng Do Cơ người nước Sở thời Xuân Thu. Ông là một danh tướng dưới hai đời vua Sở Trang Vương và Sở Cung Vương, nổi tiếng về tài bắn cung "bách bộ xuyên dương" (cách xa 100 bước bắn xuyên qua lá dương).
Chuyện rằng có lần tướng Sở là Phan Đảng tập bắn, bắn trúng 3 phát vào hồng tâm, mọi người đều khen ngợi. Vừa đúng lúc Dưỡng Do Cơ đi ngang, tỏ ý xem thường. Sau đó Dưỡng Do Cơ lấy mực bôi lên một cái lá cây dương, rồi bước ra xa ngoài trăm bước, giương cung bắn xuyên qua chiếc lá ấy.
Phan Đảng vẫn không phục, cho rằng đó là nhờ may mắn. Đảng lấy mực bôi lên 3 chiếc lá khác nhau. Dưỡng Do Cơ lại bắn trúng cả 3 chiếc lá.
Phan Đảng tuy phục nhưng vẫn muốn khoe sức khỏe của mình, bèn lấy 7 chiếc áo giáp xếp chồng lên nhau, rồi bắn xuyên suốt 7 lần áo giáp. Dưỡng Do Cơ lại xin bắn thử, mũi tên của ông không cao không thấp, cắm đúng vào đuôi tên của Phan Đảng, đẩy mũi tên đó xuyên qua bên kia, còn mũi tên của ông thì thay vào chỗ trống ấy.
Phan Đảng bây giờ mới chịu phục.

(2) Trình Giảo Kim: Thời Đường có nhiều tướng tài giỏi cũng như thời Tam Quốc vậy, một trong những tướng dũng mãnh vũ lực cao nhất là Trình Giảo Kim.
Hảo hán này khỏe như voi, thời trẻ phá làng phá xóm, lại còn làm thảo khấu vô cùng hung hăng ngang ngược. Sau này làm tướng thì chuyên gia lấy toàn lực đánh ba búa. Đánh xong mà địch không chết thì bỏ chạy, nghỉ ngơi một chút quay lại đánh ba búa tiếp.
Bởi vậy, hảo hớn này là chuyên gia phá bĩnh, chịu lợi chứ không chịu thiệt. Tên nào mà hay nửa đường nhảy ra phá bĩnh chuyện của người khác thường gọi là Trình Giảo Kim.

- (3) Vương hầu tương tương trữ hữu chủng hồ: là một câu danh ngôn trong sử ký của Tư Mã Thiên, nghĩa là: vương hầu soái tướng há cứ phải là dòng con cháu; ai cũng có thể kiến công lập nghiệp.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.