Tay Ôm Con Tay Ôm Vợ

Chương 4: Châu báu



Lăng Huyên giậm mạnh chân một chút, bất quá cũng phải đi ra ngoài, nàng là người phụ nữ thông minh, biết điều gì nàng nên làm để cho người đàn ông này vui vẻ. Người này vô tình, cho nên, chỉ có thể nghe lời anh ta, mới có thể đạt được điều nàng mong muốn. Mà điều nàng mong muốn chính là trở thành Tổng giám đốc tập đoàn Mục thị phu nhân.

Nam nhân này cho thể mang đến cho nàng được hết thảy, tiền tài, quyền lực, danh vọng, còn có cuộc sống đầy đủ.

Mà hết thảy những thứ này, nàng, Lăng Huyên đều muốn có. Tuy rằng người tình của anh không chỉ một mình nàng, bất quá, cái gọi là gần quan được ban lộc, nàng ở gần anh nhất, mỗi ngày mỗi tiếp xúc, cho nên, nàng tin tưởng, chỉ cần nàng cố gắng, không ai có thể cướp người đàn ông này từ trong tay cô.

Nghe được tiếng gõ cửa, Mục Nham mới chậm rãi mở hai mắt, trong mắt là sự đùa cợt nhẫn tâm, anh tự nhiên biết người phụ nữ này muốn cái gì, chẳng qua, ngoại trừ tiền, anh không thể cho nàng ta được cái gì khác, về phần vị trí giám đốc phu nhân, thực đáng tiếc, vị trí đó đã có người, tuy rằng, anh cũng không nguyện ý cưới người kia, nhưng là, nàng ấy lại là vợ hợp pháp của anh, Mục Nham.

Dù sao, đối với anh mà nói, cưới ai cũng không quan trọng.

Phụ nữ, anh cần để giải quyết nhu cầu bản thân. Mà đối với loại phụ nữ tự động dâng hiến như Lăng Huyên, anh tự nhiên là không cự tuyệt, dù sao, nàng làm thân thể anh rất thỏa mãn, nếu phải trả giá cũng chỉ là một ít tiền bạc cùng một ít tinh lực mà thôi. Dù sao, đây là cuộc chơi tình nguyện, không ai bị thiệt.

Về phần người phụ nữ ở nhà kia, người vợ trên danh nghĩa của anh, anh sẽ không động tới. Cưới nàng đã là giới hạn cao nhất của anh. Một phụ nữ không có gì đặc sắc, nói thật, có cởi hết quần áo nằm ra, cũng không khơi lên được của anh cảm giác gì.

Nhưng thực tâm mà nói, Diệp An An được chọn làm vợ quả thật không sai. Nàng thực ôn nhu, cũng rất cẩn thận, tuy rằng không phải người anh mong muốn, nhưng cũng đủ tư cách là một người vợ, toàn tâm toàn ý chăm sóc anh, làm cho anh không tìm ra được bất kỳ tật xấu nào.

Nghĩ đến đây, anh buông cây bút trong tay, đi đến sát bên cửa sổ. Bên ngoài xe cộ náo nhiệt như nước. Diệp An An con người không có gì xuất sắc bỗng nhiên hiện ra trước mặt anh với bộ mặt thật dễ chịu. Không biết nàng hiện tại làm cái gì. Thật sự là một phụ nữ kỳ quái, đem toàn bộ người giúp việc trong nhà sa thải, lý do chỉ là nàng nói nàng không có việc gì để làm.

Anh nheo nửa con mắt, trong đôi khe mắt nhỏ dài chỉ còn một vệt lạnh tanh. Anh tự nhiên làm sao lại nhớ đến nàng ta. Diệp An An, cái người phụ nữ tuyệt không có gì là xuất sắc.

Buổi tối, cuộc sống về đêm của thành phố mới bắt đầu. Trong một cửa hàng hết sức xa hoa, người nữ duyên dáng kéo một người nam cao to đi vào, chủ cửa hang trang sức vừa thấy hai người nọ, lập tức ra đón.Người nam là khách quen của cửa hàng. Bọn họ nhìn người phụ nữ đi cùng người nam, không lấy gì làm lạ. Người nam chính là giám đốc chủ tịch tập đoàn Mục thị nổi danh trong xã hội thượng lưu. Tập đoàn Mục thị đứng đầu cất cánh cho ngành điện tử trong nước. Từ sau khi Mục Nham nhận chức, công ty tài lực càng thêm lớn mạnh, mở rộng gấp ba lần so với lúc cha anh tại nhiệm, đã tiến tới bước muốn phát triển buôn bán ra nước ngoài.

Không thể không kể đến năng lực làm việc trong cùng giới của Mục Nham hết sức nổi tiếng. Tuổi không quá 28 tuổi, nhưng có khí thế không giận vẫn uy nghĩ, đầu óc tuyệt đối thông minh, rất bình tĩnh khi đàm phán, còn có thủ đoạn giao tiếp tuyệt hảo, không thể nghi ngờ đây chính là một giám đốc trẻ thành công.

"Em muốn cái gì, tùy tiện chọn.". Mục Nham buông cái eo của người nữ ra, đi về phía trước, anh đối với phụ nữ rất hào phóng, bạn gái anh, các nàng muốn cái gì, anh đều cấp cho, trừ tình yêu. Với lại đám nữ nhân các nàng, có người nào có cảm tình, bất quá chỉ muốn yêu cái thân phận, tiền tài của anh mà thôi.

Lăng Huyên lúc lắc eo nhỏ, ngón tay xinh đẹp được cắt giữa kỹ càng xẹt lướt trên tấm kính thủy tinh, bên trong có rất nhiều trang sức quý giá đủ loại, đều là do các người nổi tiếng thiết kế, hơn nữa, quan trọng nhất là, cửa hàng này cực kỳ sang trọng, không phải người bình thường nào cũng có thể vào mua.

Lăng Huyên khẽ nâng cằm lên, môi hơi hé mở một ít, bộ ngực đầy đặn nhấp nhô theo nhịp hô hấp của nàng, cực kỳ khêu gợi. Nàng xem lướt bên trong các đồ trang sức lấp lánh dưới ngọn đèn, cho đến khi nhìn thấy một chiếc vòng cổ kim cương, con mắt bị mê hoặc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.