*Tuần sau chủ nhà sẽ đi du ngoạn nên đã tranh thủ post chương mới luôn. Chúc cả nhà đọc vui vẻ ↖(^▽^)↗
(*/ω\*)
—
“Này là chuyện khi nào…” Lục An Kỳ mệt mỏi thở dài, “Nhìn quần áo của hai người, hẳn không phải là bị chụp gần đây đi?”
Hạ Tê sắc mặt trắng bệch, cậu hít thở sâu rồi thở ra, nói: “Là lúc mới vào thu, ngày đó Lục tổng đưa em về đoàn phim, hình chụp vào lúc ngài ấy muốn trở về, Lục tiểu thư, em… em rất xin lỗi.”
“Không trách cậu.” Lục An Kỳ mặc dù cũng gấp, nhưng không đến mức đem lửa giận phát lên người Hạ Tê, “Khẳng định không phải là cậu muốn hắn đưa cậu trở về, Lục Hiên làm việc luôn luôn tùy tính, trong lòng tôi cũng rõ, hơn nữa đối phương rõ ràng cố ý, dựa vào lúc cậu vẫn không có bất kỳ tiếng tăm cùng không có phòng bị mà đánh xuống, đè ép lâu như vậy, cố ý vào lúc này thả ra, ngôn từ sắc bén, không chỉ muốn đạp ngươi, còn muốn tha cả công ty xuống nước.”
Trong tin không chỉ đem tình huống của Hạ Tê bát quái toàn bộ, nhưng mũi nhọn lại cuối cùng lại bắt đầu công kích giải trí Thịnh Thế cùng Lục An Kỳ, nói Thịnh Thế vốn là là cái công ty lừa gạt, Lục An Kỳ trong giới giải trí thường giới thiệu “Kim chủ” cho nghệ sĩ.
Phát ra tin tức này đều là những nhà đài lúc trước cùng Lục An Kỳ có qua lại, đối phương có chuẩn bị mà đến, nhắm ngay lúc Hạ Tê phim điện ảnh chuẩn bị công chiếu còn phim truyền hình vừa khởi động máy quay, làm cho Hạ Tê một lần đã đắc tội với mọi người. Lục An Kỳ hận muốn ăn người.
Hạ Tê không biết nên nói cái gì, cậu nhiều lần xin lỗi: “Đều tại em, tại em không cẩn thận… Cùng Lục tiên sinh không có bất cứ quan hệ gì…”, Hạ Tê đã chuẩn bị tình huống xấu nhất, nếu như đối phương vẫn muốn bám lấy không tha, cậu sẽ không khai thừa nhận rằng chính mình đi câu dẫn Lục Hiên, mà Lục Hiên chỉ là theo phép ôn hòa cự tuyệt cậu, cậu sẽ đồng ý cùng công ty cắt hợp đồng, về phần phim điện ảnh kia có thể không lấy thù lao, dùng để bồi thường vì tại cậu mà việc tuyên truyền phim không thuận lợi, bên (Nghịch Phong Nhi Hành) thì cậu nguyên ý rút khỏi đoàn phim, không tiếp tục quảng bá. Còn chương trình thực tế, may là chưa có ký kết gì cả, hết thảy đều kịp lúc.
Lục An Kỳ nhận cú điện thoại, cuối cùng cười lạnh hai tiếng, nàng vò lấy tóc, đối Hạ Tê nói: “Không nghiêm trọng như vậy, nói trắng ra là, mấy tấm hình kia không chứng minh được gì, cậu… cậu nói thật với tôi, sau ngày đó không có hành động nào khác bị chụp được đi?”
Hạ Tê lắc đầu: “Không có, từ sau ngày đó, em và Lục tiên sinh chưa từng đi bên ngoài, lúc thường… bình thường có làm gì, cũng đều là tại nhà của Lục tiên sinh”
Khu dân cư mà Lục Hiên sống rất làm người ta yên tâm, Lục An Kỳ gật gật đầu: “Vậy thì tốt, vậy chúng ta chỉ cần cắn chết cũng không thừa nhận liền không thành vấn đề, hắn nghĩ sao mà muốn dùng những tấm ảnh này để lật đổ tôi, nghĩ gì thế…”
Lục An Kỳ điểm điếu thuốc, ngước mắt đối Hạ Tê nói: “Thả lỏng tâm trạng nào, tôi đã liên lạc với Phí đạo, hắn và Lục Hiên đã sớm biết, ngược lại là không cần lo lắng, còn (Nghịch phong)… để Diêu Miêu Miêu nói chuyện, không được liền đành lui tổ đi, cậu gần đây cũng không thể ra khỏi cửa mà đóng phim.”
Hạ Tê phi thường phi thường xin lỗi, cậu cụp mắt, âm thanh phát ra: “Xin lỗi, xin lỗi.”
“Về phần cậu bên này…” Lục An Kỳ do dự một chút, nói, “Không có chuyện gì tạm thời cũng không cần lộ diện, chờ tin tức này qua đi, chúng tôi sẽ sắp xếp công việc khác cho cậu.”
Lục An Kỳ nhìn đôi mặt Hạ Tê đôi mắt: “Đừng suy nghĩ nhiều, tôi sẽ không đóng băng cậu, phiền toái tôi sẽ trực tiếp giải quyết giùm cậu, hiểu không?”
Hạ Tê gật đầu, Lục An Kỳ lại nói: “Về phần Lục Hiên bên kia… Hắn liên hệ cậu sao?”
Hạ Tê ngẩn ra, thấp giọng nói: “Lúc tin tức vừa mới phát ra… Lục tổng hắn liên lạc em một lần, hắn sẽ lập tức xử lý, không nói quá nhiều, Lục tổng luôn nói không phải đại sự, nói em đừng quá sốt ruột.”
Lục An Kỳ cười rạng rỡ, gật đầu: “Như vậy vừa lúc, hắn không ở nơi này, tôi xử lý cũng đơn giản hơn một ít.”
Hạ Tê trong lòng cảm thấy lạnh lẽo.
“Hạ Tê.” Lục An Kỳ đem trong tay thuốc lá dập tắt, chậm rãi nói, “Lục Hiên hắn… là rất cấm kỵ những chuyện này.”
“Hắn tuy rằng bên người vẫn luôn có người theo, mà vẫn chỉ lo cho bản thân mình, đương nhiên, lần này cũng không ngoại lệ, lời đồn đãi tựa như đao, bình thường đều như vậy, hắn trước đi tránh một chút, cậu cũng biết, không riêng gì hắn chán ghét việc này, hắn cũng là vì hình ảnh của Lục Thị.”
Hạ Tê âm thanh khàn khàn: “Ý của ngài là…”, Lục Hiên phải.. cố ý rời đi?
“Đừng trách hắn.” Lục An Kỳ an ủi, “Tôi biết chuyện lần này là hắn không tốt, mà kết quả đã ra như vậy, trước đây đều là do ta đến thay hắn khắc phục hậu quả, lần này hay là để ta đi, Hạ Tê… trước tiên không nên liên lạc với hắn.”
Điều Hạ Tê sợ nhất, rốt cuộc đã tới.
Thời khắc bức ảnh kia vừa được phát ra, điều cậu sợ nhất không phải là từ bây giờ mình sẽ im hơi lặng tiếng, cũng không phải bị công ty đóng băng, không phải bị ngôn luận phỉ báng tổn thương, cậu sợ nhất, chính là phải cùng Lục Hiên tách ra.
“Tình nhân chỉ dùng đến làm ấm giường, không phải dùng để gây phiền toái cho mình.”
Đây là lúc mình mới cùng Lục Hiên gặp nhau, có lần vô ý nói tới Bách Mộc Xuyên, Lục Hiên chính miệng nói ra cho Hạ Tê.
Chính mình lại gây rắc rối cho Lục Hiên.
Hạ Tê trong mắt ngấn lệ, Lục An Kỳ lòng có không đành, nói: “Yên tâm, chờ vụ việc trôi qua, tôi cũng sẽ giống như thời điểm hai người bên nhau mà chăm sóc cậu, cậu còn trẻ, sau này còn nhiều cơ hội hơn nữa, đừng quá đem sự việc trước mắt để trong lòng, cái này…cậu cầm trước đi.”
Lục An Kỳ cho là Hạ Tê sẽ khóc, mà Hạ Tê không có.
Hạ Tê đến gần chút, đem chi phiếu Lục An Kỳ cho cậu trả lại cho Lục An Kỳ.
“Xin ngài yên tâm, em sẽ không dây dưa với Lục tổng.” Hạ Tê hơi cúi đầu, “Cảm tạ ngài vẫn luôn chăm sóc em, em là nghệ sĩ của công ty, hợp đồng vẫn như cũ, em sẽ nghe theo an bài của công ty, tất cả biện pháp công ty dùng để đối phó với truyền thông em đều nguyện ý phối hợp, đây là nhiệm vụ của em.”
Lục An Kỳ như trút được gánh nặng, đồng thời lại có chút tiếc hận, nàng gật gật đầu: “Như vậy cũng tốt… điện thoại di động nãy giờ vẫn luôn vang?”
Hạ Tê nhìn một chút điện thoại di động vẫn luôn ong ong trong tay mình, miễn cưỡng nói: “Em đoán lại là phóng viên gọi đến…”
“Bệnh thần kinh!” Lục An Kỳ giận dữ, “Gọi điện thoại cho người đại diện không nói, dám gọi điện tới cho nghệ sĩ, này là chuyện gì!”
Hạ Tê lắc đầu một cái, cậu tắt máy, nói: “Không sao…”
“Cậu yên tâm, chuyện này còn chưa xong.” Lục An Kỳ nặng nề thở ra một hơi, “Muốn cho tôi bị té nhào… nằm mơ.”
Lục An Kỳ nhìn về phía Hạ Tê: “Về trước nghỉ ngơi một chút đi, có việc Diêu Miêu Miêu sẽ thông báo cho cậu, hai ngày nay để trợ lý ở cạnh câu, đừng tiếp tục xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.”
Hạ Tê gật đầu.
Hạ Tê từ phòng làm việc của Lục An Kỳ đi ra, chạm mặt gặp phải Khương Giang, Khương Giang sắc mặt phức tạp nhìn cậu, Hạ Tê miễn cưỡng nở nụ cười, cúi cúi đầu xuống lầu, bên trong phòng nghỉ riêng của Hạ Tê dưới lầu Diêu Miêu Miêu đang chờ cậu, Hạ Tê đại khái đem ý của Lục An Kỳ chuyển lời lại, cuối cùng nói: “Xin lỗi Miêu Miêu tỷ, là em liên lụy mọi người.”
“Đừng khóc.” Hạ Tê thay Diêu Miêu Miêu lau nước mắt, “Hắn xử lý như vậy là tốt nhất.”
Khác với những người kia, Diêu Miêu Miêu từ lâu nhìn ra Hạ Tê đối Lục Hiên là thật lòng động tâm, hiện giờ lại xuất hiện vụ bê bối này, Diêu Miêu Miêu so với Hạ Tê càng không cam lòng.
Hạ Tê nhắm mắt lại, còn có rất nhiều việc cần cậu xử lý, cậu không thể nghĩ tới Lục Hiên, cậu cần phải đủ kiên cường
Ngoài công ty còn có paparazi, bây giờ trở về nhà cũng không tiện, Diêu Miêu Miêu đơn giản để Hạ Tê về tạm nhà trợ lý của cậu, vừa lúc gặp cậu ta, trợ lý cảu Hạ Tê nhìn thấy tin tức liền tức giận muốn phát nổ, cậu ta đối Diêu Miêu Miêu gật đầu: “Miêu Miêu tỷ yên tâm, em có thể chăm sóc tốt Hạ Hạ.
Diêu Miêu Miêu giúp Hạ Tê quàng khăn cổ, đưa cậu xuống lầu lên xe.
Ngày hôm sau là diễn ra lễ công chiếu (Loạn thế), Hạ Tê uỷ thác Diêu Miêu Miêu hướng Phí Đạo xin lỗi, không nghĩ tới Phí Đạo lại căn dặn Hạ Tê ngày hôm nay đúng giờ đến tham dự buổi công chiếu và bước thảm đỏ.
Hạ Tê nghi hoặc nhìn Diêu Miêu Miêu, không tin được hỏi: “Trợ lý Phí đạo thật đã nói như thế?”
Diêu Miêu Miêu cũng có chút hoảng hốt, nàng gật gật đầu khẳng định: “Nói như vậy a, tôi còn hỏi lại để xác nhận a, hỏi hắn có xem tin tức chưa, trợ lý Phí đạo nói… Phí đạo những năm qua trong giới giải trí chuyện gì cũng trải qua, nên nói cậu cứ yên tâm mà đến.”
Diêu Miêu Miêu cơ hồ muốn khóc lên, cười nói: “Như vậy là tốt rồi, điều này nói rõ chúng ta không có đắc tội Phí đạo, nếu như những lần tuyên truyền sau còn có thể mang cậu theo, có khả năng sẽ chuyện biến tốt! Hạ Hạ cậu sẽ không bởi vì chuyện này mà biệt vô âm tính!”
Tiểu trợ lý cũng rất cao hứng, Hạ Tê cũng cười theo.
Diêu Miêu Miêu gọi điện thoại hỏi Lục An Kỳ, Lục An Kỳ sau khi biết cũng thật bất ngờ, nàng dặn Diêu Miêu Miêu giúp Hạ Tê thả lỏng tâm trạng chút, buổi tối ăn mặc nhất định phải chú ý, không thể để cho người khác nhìn ra tinh thần suy sụp, Diêu Miêu Miêu liền nhanh đáp ứng, vui mừng giúp Hạ Tê lựa chọn âu phục.
Vào lúc 9 giờ tối, thảm đỏ sẽ diễn ra một tiếng, Hạ Tê là diễn viên, sẽ cùng với đạo diễn đồng thời bước vào sảnh.
“Hạ Hạ đừng lo lắng, Phí đạo mặt mũi to lớn, lần này mời những người đứng đầu trong giới tham dự, có rất nhiều người nổi tiếng, không ai sẽ đặc biệt chú ý đến cậu.” Trong hậu trường, Diêu Miêu Miêu nhìn chằm chằm chuyên gia trang điểm giúp Hạ Tê làm tóc, an ủi, “Tâm lý đừng sợ, cậu mà sợ, chính là tạo cơ hội cho bọn họ chế giễu.”
Hạ Tê gật đầu, kỳ thực… bắt đầu từ hôm qua, tâm tình của cậu bình thản như nước, Diêu Miêu Miêu lo rằng cậu sợ sẽ bị truyền thông làm khó làm dễ, kỳ thực không có, việc Hạ Tê sợ nhất đã xảy ra, những cái khác đều không còn tổn thương được cậu.
Trợ lý Hạ Tê lần đầu tham gia sự kiện như vậy, rất sốt sắng: “Miêu Miêu tỷ, em vừa nhìn thấy Khương Hồng a! Còn có Hứa Chi Nhiên! Trời ạ…”
Diêu Miêu Miêu gõ đầu trợ lý.
“Thật làm phiền.”
Hạ Tê trong chớp nhoáng hai mắt mở to, cậu đột nhiên quay đầu lại, liền nhìn thấy Nghiêm Trác Dịch đẩy cửa mà vào.
Nghiêm Trác Dịch nhìn quét qua mọi người, rất lịch sự mà nói nói: “Thật không tiện, ngoại trừ Hạ tiên sinh, thỉnh các vị còn lại tạm thời rời đi một chút, ông chủ của tôi có một số chuyện phải mượn căn phòng này.”
Một số người do dự đứng lên, còn có mấy người kín đáo phê bình, Lục Hiên phía sau Nghiêm Trác Dịch đi vào, Lục Hiên tháo xuống kính râm, sắc mặt băng lãnh.
Lục Hiên khí thế quá mạnh mẽ, mọi người đều nhận ra hắn liên tục không ngừng xin lỗi rời đi, Diêu Miêu Miêu hoàn toàn choáng váng, nàng nuốt nước miếng, quay đầu nhìn Hạ Tê đã ngây người, lôi kéo trợ lý cũng đang bộ dạng choáng váng đi ra ngoài.
“Lục, Lục tiên sinh…”
Hạ Tê âm thanh run, “Ngài… Ngài làm sao có thể lộ diện được?”
Lục Hiên lạnh lùng nhìn Hạ Tê, tận lực khắc chế tức giận: “Điện thoại di động của em đâu? Lại hết pin?”