[TFBoys] Thiên Tỉ.... Cậu Là Của Tôi!!

Chương 10



Tất cả mọi người trong lớp nhìn vào cô,những người cùng khối cũng đã đến để nhìn thử xem con người la lớn kia là ai.Thiên Tỉ đứng ở ngoài cửa nhìn cô,quả thật rất đáng sợ.Cô lạnh lùng nhìn xung quanh đúng thật là cô hơi quá rồi!!

"Nếu đã không còn nghiêm trọng thì mấy người giải tán cả đi.Đừng có đứng đó mà nghiêm trọng hóa vấn đề!!"Cô nói.

"Quả đúng là ngữ khí ngày nào nhỉ?"Một người con trai đi vào lớp cô nhìn cô cười khinh khỉnh hỏi.

"Trương Hàn?"Cô nhìn người con trai kia mày không khỏi cau lại hỏi.

"Còn nhận ra tôi à?Mặc dù là khối trên nhưng mà tin tức một cô gái khối dưới la lớn nên đành tò mò xuống coi xem xem ai lại dám ăn to nói lớn ở đây...Mà thật không ngờ lại là Trương Mỹ Tuyết cô."Trương Hàn nhìn cô nhếch môi nói.

"Cô?Tôi từ chức chị mà lại lên chức cô của em từ khi nào vậy hả,em trai?"Cô nghênh mặt nhìn Trương Hàn hỏi.

Mọi người ở đây càng ngày càng một đông.Tin tức Trương Hàn-người dường như có quyền lực nhất của trường Trương Gia này có chị gái là một người dưới anh một khối càng truyền tai đến nhiều người hơn.Lớp của cô càng bị vây kín hơn nhưng chỗ của cô và Trương Hàn đứng thì lại có một khoảng rộng vì chắc bọn họ không muốn đứng gần hai tảng băng di động.

"Xem ra...nơi này chật kín người xem rồi nhỉ?"Trương Hàn nhìn cô hỏi.

Cô hừ lạnh nhìn Trương Hàn,quả thật đúng là con trai của Trương Lãnh Khiêm có khác nhỉ??Nhưng dù sao thì tên này cũng chỉ ác mồm ác miệng vì cô là người thừa kế gia sản nhà họ Trương chứ không phải là hắn.

"Nếu em thuộc gia tộc họ Trương thì có vẻ em sẽ rất nổi tiếng ở nơi này nhỉ?"Cô hỏi.

"Câu hỏi của chị coi bộ muốn nói gì tôi à?"Trương Hàn cau mày nhìn cô hỏi.

"À không,chỉ là chị em lâu ngày gặp mặt chúng ta không nên để người ngoài thấy tình chị em ta mất đoàn kết thật là không hay!!Hay là vầy đi,hôm nay chị mời em và Tĩnh Liên đến nhà chị ăn một bữa cơm nói chuyện."Cô nhìn Trương Hàn nói.

Trương Hàn nhếch môi rồi quay người bước đi,đám đông cũng dần di tản vì dù sao cũng đã vào giờ học.Cô ngồi lại vị trí cũ và mở loptop ra làm việc.

"Cô biết anh Trương Hàn à?"Thiên Tỉ hỏi.

"Tôi nhớ cậu cũng đứng đó nhìn mọi chuyện mà?Tại sao lại không biết?"Cô hỏi.

"Thật sự là quen nhau?Gia thế nhà anh ấy rất giàu!!"Thiên Tỉ nói.

"Trước giờ trong mắt anh tôi không phải người giàu?"Cô cau mày nhìn Thiên Tỉ hỏi.

"Không nghĩ cô giàu hơn anh ấy!"Thiên nói.

Tay cô dừng bấm bàn phím,mặt cô đen lại.Cái tên này rốt cuộc là theo phe nào vậy?

"Tôi dù gì cũng là cháu trưởng của nhà họ Trương đấy!!"Cô nói.

"Kệ cô chứ!!"Hạo Thiên nhún vai nói.

Cô ghé sát vào tai của Thiên Tỉ.

"Nếu tính ra thì tài sản của tôi còn lớn hơn cha của Trương Hàn nhiều!"Cô nói.

Thiên Tỉ mở to mắt,tài sản của cô lớn hơn cả người điều hành N.E?Đúng là nói láo có đào tạo!!Cô nhìn Thiên Tỉ biết ngay là anh sẽ nghĩ gì mà!!

"Đừng nhìn tôi bằng ánh mắt không tin tưởng đó!!"Cô nhìn Thiên Tỉ nói.

"Cô còn quá trẻ để có tài sản lớn.Bớt kiêu căng ngạo mạn đi!"Anh nói.

"Vợ chồng với nhau mà không thể nào tin tưởng thì sống sao hạnh phúc?"Cô hỏi.

Thiên Tỉ đỏ mặt nhìn cô đầy ngượng ngùng.Tại sao cô cứ lôi hai từ "vợ chồng" mà đàn áp tinh thần anh hoài vậy??

"Hình như những chỗ gần tôi và cậu không có người ngồi thì phải?!"Cô nói.

"Lớp này thì chỗ ngồi muốn ngồi đâu cũng được nhưng thường do ý thức nên rất nghiêm túc.Theo tôi nghĩ vì các bạn ấy sợ cái lạnh lẽo của cô nên mới tránh đi chỗ khác ngồi."Thiên Tỉ nói.

"Vậy cũng tốt,rất dễ để cho tôi làm việc!!"Cô nhún vai nói.

"Mới tí tuổi đầu cô làm sao biết kinh doanh mà làm việc."Thiên Tỉ bĩu môi nói.

"Tôi đã bắt đầu học kinh doanh từ khi lên 12 tuổi.Nói nghe rất nghịch lý nhưng đó là sự thật!"Cô nói.

"Rất khó tin nhưng cô học mấy thứ đó để làm gì?"Thiên Tỉ hỏi.

"Để làm gì?Trả thù!!"Gương mặt cô đanh lại,trên người tỏa ra khí lạnh,tay nắm thành quyền,giọng nói có chút tức giận nhưng lại rất lạnh lẽo.

Thiên Tỉ gương mặt cứng đờ,cô lại tỏa khí chất lạnh như băng của mình rồi!!Không chỉ có mỗi mình anh mà cả lớp đều lặng lẽ quay mặt lại nhìn cô mà không khỏi sợ hãi.

"Em nữ ngồi cạnh Thiên Tỉ đứng lên giải cho tôi bài này!!"Giáo viên cau mày nhìn cô nói.

Cô cau mày,lại là chuyện gì nữa đây!!

"Cô nghĩ với những bài toán đó mà muốn tôi đây giải à?"Cô vẫn ngồi đó khoanh tay lạnh nhạt nhìn giáo viên hỏi.

"Vậy em nghĩ sao với trình độ của em thì đơn giản giải được bài này?"Giáo viên tức giận nhìn cô hỏi.

"Đơn giản với một người như tôi.Cô muốn biết đáp án?Vậy được đáp án là 8 nhìn chung bài này không dễ cũng không khó nếu nắm chắc cách làm thì giải rất dễ.Cô giáo tôi đã giải được rồi vậy thì cô không cần phải viết đơn "xin nghỉ việc" đâu,tôi đã tự phê duyệt cho cô rồi!Ngày mai cô rời khỏi trường này và tìm kiếm một công việc khác là tốt rồi đấy!"Cô lạnh lùng và đầy kiêu ngạo nhìn giáo viên nói.

Giáo viên nhìn cô với vẻ hơi hoảng sợ,sợ vì cái lạnh lùng và đầy nghiêm nghị kia.

"Em đang nói bừa cái gì vậy?"Giáo viên hỏi.

"Tôi chưa hề biết nói bừa.Những người dám làm trái lệnh tôi cho dù có giỏi đến mấy cũng là đồ thừa thãi."Cô nói.

Thiên Tỉ chỉ dám nhìn cô với vẻ kinh ngạc,ngay cả giáo viên của trường này mà cô muốn đuổi thì đuổi sao?Bá đạo thì cũng vừa vừa thôi chứ!Chỉ mới 17 tuổi mà đã tập hợp một đống thứ của mấy người lớn liệu trong đầu cô còn chút nào đó mấy cái tính trẻ con không?Cô dường như cảm thấy khó chịu nên đã nhìn sang Thiên Tỉ,quả không sai,anh đang nhìn cô chằm chằm và chắc hẳn cũng đang nói xấu cô.

"Dịch Dương Thiên Tỉ,hôm nay tôi mất hứng để đi học rồi.Tôi về trước!"Cô đứng dậy nhìn anh nói rồi cầm túi có đựng loptop đi ra khỏi lớp với cái nhìn đáng kinh ngạc của bạn bè trong lớp.

"Chú Trương đến trường đón cháu đến công ty."Cô gọi điện thoại cho chú Trương nói.

"Cũng đúng lúc chú muốn cháu đến công ty đây.Trương Lãnh Khiêm muốn mở một cuộc họp hội đồng quản trị.Lão ta đang muốn lên chức chủ tịch của N.E rồi!"Chú Trương nói.

"Cháu biết rồi để cháu xuống liền!"Nói rồi cô cúp máy.

Cầm điện thoại trên tay cô cảm thấy thật đáng nực cười.

"Trương Lãnh Khiêm,ông tham thì cũng tham vừa thôi chứ!!Tài sản của ông nội và của ba mẹ tôi ông muốn một mình chiếm lấy hết à?Nếu vậy thì nên để xem tôi làm gì đối với ông!"Cô nhếch môi lạnh lùng nói rồi bước đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.