Hai người kia đang đuổi đánh nhau thì thầy dạy nhảy bước vào dập tan cái sự vui vẻ trong phòng
- Mấy đứa thôi đi, chuẩn bị tập nào- thầy dạy nhảy- Vâng- ĐT trừ cô
6 người tập nhảy phải gọi là siêu đẹp tập được hơn 1 tiếng thì thầy cho nghỉ mà công nhận thầy này khinh thật một tí là:
-Linh Chi, Ngọc Kỳ hạ thấp tay xuống
-Vương Nguyên cúi người xuống tý nữa
-Tiểu Khải chân phải hất sang bên kia
-Nhã Hân sao nhìn người em nhảy cứng vậy dẻo thêm chút nữa đi
.................Mọi người đang uống nước còn thầy đi ra ngoài 15 phút mới về cơ thì 1 người bước vào nói:
--Hello mọi người chắc tập mệt lắm đúng không tớ mang đồ ăn cho mấp người nè
Vương Nguyên thấy đồ ăn liền sáng mắt chạy qua nói:
-Oa nhiều đồ ăn quá, cậu tốt thật đấy Lưu Hoành
-Ngon thì ăn nhiều vào- Hoành
-Vương Nguyên à em không thấy lạ sao làm gì có chuyện tự nhiên Hoành mua nhiều đồ ăn cho em thế, Hoành tiếc tiền lắm mà- Hoành
-Anh không ăn thì thôi em ăn- Nguyên
-Không phải cho mình cậu ăn đâu cho mọi người ăn với- Hoành
-ok con bê - Nguyên
Nguyên mang đồ ăn vào bàn Chị lâm chạy ra chỗ Hoành hỏi
-Cậu có phải người lúc nãy tôi va vào không, tôi nhìn cậu quen quen- Lâm
-Đúng vậy- Hoành
- Cho tôi xin lỗi chuyện lúc nãy nha tại tôi vội quá nên - Lâm
- Không sao đâu mà tớ cũng định tìm cậu có việc nè- Hoành
- Chuyện gì vậy
- Tại lúc nãy cậy vội quá nên làm rơi quyển sổ của cậu- Hoành đưa cho Lâm một quyển sổ nhỏ trang trí khá đẹp, quyển sổ này là quyển lịch trình của chị trong cả năm nếu mất thì Lâm chết là chắc
-Cám ơn cậu nha- Lâm
-Mình là Lưu Chí Hoành.16 tuổi rất vui được làm quen- Hoành đưa tay ra phía trước
-Mình là Trần Nhật Lâm- Lâm đưa tay ra
Hai người nắm tay nhau mỉm cười khoảng tầm
-1s
2s
3s
4s
5s
6s
7s
Đến khi Khải ho thì họ mới buông tay ra, Hoành nói
-Cậu ở chung KTX với Tf BOYS à
-Ừ
-Tối đi chơi với tớ nhé
-Ừ. Bye
-Bye- Hoành vẫy tay rồi chạy đi luôn
Lâm đi vào chỗ bàn ăn lấy gói bim bim từ tay Ngọc kỳ ăn như thật, Kỳ hét
-Chị Lâm của em mà
-Còn đầy gói khác kia kìa em lấy mà ăn- Lâm
-Không em thích gói này cơ- kỳ làm nũng
-Nhưng chị ăn rồi mà- Lâm
-Kệ chị.chị đền cho em đi- Kỳ làm nũng tiếp nhìn Kỳ bây giờ dễ thương cực luôn, đứa con trai nào nhìn thấy không mê mới gọi là lạ( trừ Một số người). Vương nguyên nhìn mà tim đập mạnh hơn bình thường
-Này cho em- Nguyên đưa cho Kỳ một gói bim bim giống hệt gói của Kỳ lúc nãy
-Cám ơn Vương Nguyên nha- kỳ chu mỏ lên
-Không có gì- Nguyên đỏ mặt quay đi chỗ khác
-Lâm này lúc nãy tớ thấy cậu nói chuyện với Hoành còn nắm tay nữa chứ anh Khải ho thì hai người mới chịu buông có chuyện gì à - Thiên tỷ
-Không có gì đâu mọi người đừng nghĩ linh tinh
-Đúng rùi đó mọi người đừng nghĩ linh tinh chỉ nói linh tinh thôi đúng không Linh Chi- Kỳ
-chuẩn- Linh Chi
-Hai đứa muốn chết sớm à- Lâm
-dạ không thưa chị- ĐT
-Mấy đứa tập tiếp thôi- Thầy dạy nhảy về và bây giờ là tập 2 tiếng mới được nghỉ, ai cũng than:
-Giời ơi sao ở đây tập mệt quá vậy- Linh Chi
-Còn kinh hơn ở hàn-Kỳ
-Đúng đấy, kinh tởm thật-lâm
-Mấy người im lặng chút đi- Cô bây giờ mới chịu lên tiếng
Thế là ai cũng im lặng trừ tiếng của thầy dạy nhảy. Về đến nhà ai trên người toàn mồ hôi, sáu người lên nhà tắm rửa. năm người kia xuống nhà sau thấy Nhã Hân đeo tạp dề trong bếp nấu nướng y như đầu bếp chuyên nghiệp vậy.
-Ăn cơm thôi- cô vừa bê đồ ăn ra bàn vừa gọi
-Oa thơm quá đi- Vương chạy tới bàn ăn đầu tiên
-chắc ngon lắm đây-Khải
-Đương nhiên là phải ngon rồi không như bọn mình nấu đâu- Nguyên
-nè anh biết nấu ăn đó nha chả qua là khong ngon cho lắm thôi- Khài
-anh chỉ có biết mỗi nhặt rau với rửa rau thôi mà cũng bày đật- Nguyên
-em nhớ có lần ai nấu ăn mà xoong chảo cháy hết còn gì- Thiên
-ờ đúng đấy cho anh Khải nấu được 1 món có thể ăn chắc là 1 tháng mới được đó- Nguyên
-đây chính là câu nói đúng nhất trong ngày của cậy cho cậu 1 like- thiên đưa ngón tay cái ra
-Thôi anh chịu thua 2 đứa, ăn đi kẻo nguội mất ngon- Khải
Mọi người cùng ăn Nguyên khen
-Ngon quá đi
-Chuyện Hân nấu ăn giỏi nhất trong nhóm đấy- Linh Chi