Chủ tịch tập đoàn Vương thị đã đích thân tới gặp Gin vì những chuyện điên rồ mà Vương Âu vừa gây ra cho anh. Vương Hải đã kể tận tình về bệnh tình của con gái mình.- Trước cậu, Tiểu Âu từng quen biết một cậu trai trẻ, con bé yêu cậu ta lắm. Tuy nhiên cậu ta lại nỡ ngoại tình, phản bội con bé. Cú sốc quá lớn đã khiến con bé mắc căn bệnh gọi là hội chứng tâm lí. Có nghĩa là nếu cậu gây ấn tượng tốt thì con bé sẽ luôn luôn bám đuôi cậu. Còn nếu như cậu trở mặt thì con bé sẽ ko bám theo cậu nữa. _ Vương Hải kể ra chi tiết về nguyên nhân cho anh nghe, chắc ông ta cũng mong anh có cách giúp Vương Âu có thể khắc phục.
- Ra vậy _ chống tay lên cằm, Gin suy nghĩ miên man.
- 11h trưa nay hãy đưa Vương Âu đến bể bơi của nhà ông.
- Cảm ơn cậu đã chịu giúp tôi.
Đúng lời hẹn bảo vệ đã đưa Vương Âu tới bể bơi, có vẻ cô ta vẫn điên dại vì tình, hai đôi mắt mệt mỏi, đen như gấu trúc tố cáo cô ta đang bị thiếu ngủ trầm trọng. Cầm khẩu súng trên tay Gin tiến thẳng tới chỗ Vương Âu đang đứng.
- Anh muốn làm gì? _ giọng Vương Âu rất run, cả người cô ta lạnh toát.
- Tôi muốn giết cô như những gì cô đã làm với tôi và Linda.
- HA HA HA HA HA _ cô ta phá lên cười - Cuối cùng các người cũng như nhau, luôn phản bội tôi. Nếu anh đã tuyệt tình như vậy thì chẳng còn lý do gì mà tôi phải luyến tiếc anh _ nói xong Vương Âu bỏ đi một mạch ko thèm quay đầu lại.
Đến đây mới thấy kết cục của từ yêu hoá hận quá vô lý, chỉ cần một hành động phũ phàng của Gin đã khiến Vương Âu lật mặt nhanh như lật sách. Quả là rất đúng với câu nói: " mông lung như một trò đùa ". ( miễn bàn).
Linda bới đi bới lại đồ đạc trong hốc bàn nhưng vẫn chẳng thấy tung tích của túi đựng BVS mà chiều hôm qua mới rước về. Phải công nhận là tháng này bà dì ghé thăm sớm quá làm cô chưa chuẩn bị tinh thần cũng như phòng bị kịp thời ( ý là chỉ đến tháng). Thế nên dù rất lười và sau một hồi đấu tranh tư tưởng cuối cùng cô quyết định ra ngoài siêu thị để mua BVS. Dù nhiệt độ ngoài trời ko quá nóng nhưng siêu thị cách nhà cô khá xa, lại ko có xe nên bắt buộc phải đi bộ.
Sau một tiếng vật vã trên đường Linda cũng đã tới siêu thị, để xem loại nào dùng tốt nhất nhỉ! Cái màu vàng hãng Kotex hay màu hồng của Diana tốt hơn, cô đang rất phân vân thì được một thím tốt bụng tư vấn cho.
- Dùng loại màu hồng này cháu, vừa rẻ lại vừa êm _ thím chỉ tay lên loại màu hồng tức Diana.
- Cháu cảm ơn thím ạ
Thím ko nói gì chỉ cười cười, phẩy tay tỏ ý ko có gì. Ko ngờ lại gặp được thím tốt bụng như vậy, cô cảm thấy rất biết ơn.
Tới quầy thanh toán, đặt đồ lên bàn, cô thu ngân chỉ gói vào túi rồi đưa cho Linda khiến cô rất ngạc nhiên.
- Vừa nãy có một người đàn ông đã trả tiền cho cô rồi _ cô thu ngân nói.
- Chị có nhớ anh ta trông như thế nào ko? _ bỗng nhiên gặp phải loại tình huống này, Linda rất bối rối.
- Tôi chỉ nhớ anh ta rất đẹp trai, đẹp như Ngô Diệc Phàm vậy , à đúng rồi anh ta có đeo một chiếc vòng cổ hình con chim ưng ở đây.
- Lại là Gin _ chiếc vòng cổ hình chim ưng thì chỉ có Gin mà thôi.
- Cảm ơn chị.
Ở trên đường Linda cứ thắc mắc hoài tại sao Gin lại làm như vậy vì hành động của anh ta càng khiến cô thấy sợ hãi hơn là biết ơn.
Chuông đt kêu, số của Anna hiện lên trên màn hình, cô gạt sang nghe:
- Alo
- Chị ơi, cha.....m.....ấ.....t.....rồ....i hức....hức....._ vừa nói Anna vừa khóc ngất lên - Hiện tại chị mau tới bệnh viện Thanh Hoa nhanh lên nhé.
Ko thể nào cha cô chỉ mới 50 tuổi, ông ấy vẫn còn nhanh nhẹn, linh động và rất khoẻ mạnh. Hơn nữa ông ấy từng hứa sẽ cố gắng sống vì cô cơ mà, sẽ cố gắng sống để dắt tay cô bước vào lễ đường, sẽ cố gắng sống để bồng bế cháu ngoại, cô ko cho phép ông ấy rời xa cô: " Con ko cho phép cha rời xa con ". Linda ngồi bệt xuống đất khóc, nước mắt cho đến nước mũi chảy xuống thành dòng, cô gào khóc nức nở khiến người đi đường ai nấy đều phải dừng lại.
Đặt chân vào phòng cấp cứ, cả người Linda run lên bần bật, cô khóc đến nghẹn người khi nhìn thấy thi thể của cha đã được người ta trùm vải trắng lên.
- CHA ƠI, MAU MỞ MẮT RA NHÌN CON ĐI Mà _ cô lay người ông dậy nhưng vô tác dụng.
- Chị, cha đi rồi _ ở bên cạnh Anna cũng buồn ko kém.
- Tại.....sao.....cha.....tôi....lại......mất? _ nắm chặt bàn tay lạnh cóng của cha, Linda căm phẫn nhìn gương mặt của từng người có mặt trong phòng.
- Ngài The8 đã hy sinh khi làm nhiệm vụ _ Câu trả lời của Daniel ko thể làm tâm trạng Linda giảm đi phần nào.
- Hy sinh? Các người nghĩ....tôi....sẽ......tin chắc.......
- Chị ơi! _ Anna hét lớn
Khi thấy Linda ngất xỉu, Gin đã nhanh chóng đứng đằng sau và đỡ cô, anh ôm cô lên.