Thái Hậu Nhân Sinh

Chương 71: Hai Nước Kết Thân



Nhàn Thân Vương đến Kinh Thành, hôm sau Tỉnh Đế ra lệnh hôm sau tiếp đãi xứ thần, quan viên nhóm cùng mệnh phụ đang xếp hàng vào cung tham gia yến tiệc, Ân Niệm Yên gọi Tri Họa đi đón Ân gia nữ quyến.

"Nương cùng đại tẩu đến rồi, đợi có lâu không?"

"Hoàng quý Phi kim an" trước hành lễ quân thần, sau mới là gia quyến "không lâu, nương vừa đến thì gập được Tri Họa, chúng ta đặc cách tiến vào".

"Đã lâu không thấy, đại tẩu cùng hai cháu trai còn tốt sao?" Vinh thị hiện tại cũng là Ngũ phẩm cáo mệnh, theo Sở thị học quản gia một thời gian, hiện tại ra dáng một vị trưởng gia phu nhân đâu.

"Tạ nương nương quan tâm, mọi người đều khỏe, hai tên nhóc kia tốt đâu, cả ngày chay khắp nơi, dã vô cùng" Vinh Thị cười đáp lại, chỉ kể chuyện vui không kể chuyện buồn.

"Như vậy mới tốt đâu, không có gì quan trọng bằng đứa nhỏ mình bình an khỏe mạnh, để cho cho chúng dã vài năm, đến tuổi mời tiên sinh đến dạy sẽ tốt hơn thôi".


"Niệm Nhi nói đúng, ngươi quá khó với hai đứa nhỏ rồi" Sở thị đau lòng tôn tử nhà mình, lúc nào cũng bênh vực, làm cho Phu thê hai người lắc đầu bắt đất dĩ.

Rất lâu mới gập nhau một lần, ba người trò chuyện quên mất thời gian, đến khi Tiểu Ngũ tỉnh giấc mới ngừng lại câu chuyện "Tiểu Ngũ còn không chào hỏi bà ngoại cùng Đại cửu mẫu a...".

"Bà ngoại hảo, Đại Cửu mẫu hảo" Đại Hoàng tử trước chào, cố ý để Tiểu Ngũ nói theo.

"Bà Ngoại... hảo, Đại... cửu mẫu... hảo..." tuy rằng nói có chút chậm, nhưng phát âm rõ ràng.

"Ai... yo... lớn như vậy rồi, nói chuyện rất rõ đâu, đến đây bà ngoài có bao lì xì a..." hai đứa nhỏ đều có, bên trong giống nhau.

"Đa tạ bà ngoại, Đại cửu mẫu".

Có hai đứa nhỏ đến càng náo nhiệt hơn, một giờ sao mọi người bắt đầu hướng Ngưng Hoan Điện đi, Đại hoàng Tử ở lại chơi cùng đệ đệ của mình, hôm nay không phải gia yến, nên Hoàng Tử Công chúa không tham dự bên trong, trừ phi đã cập quan Hoàng Tử.


"Phía trước là Hoàng Quý Phi sao? Khí thế hơn xưa rất nhiều"

Lâm lão phu nhân nghỉ ngơi một thời gian, giờ lại muốn nhảy nhót sao? "Lão Phu nhân đừng quên mấy năm qua Lâm An Bá Phủ là cái gì quang cảnh, có một số việc đã làm dù có bao lâu cũng không xóa đi được, ngay cả Hoàng Thượng cũng nhận đồng Hoàng Quý Phi họ Ân, là Ân Bách Điền nữ nhi đâu".

Lâm lão phu nhân sắc mặt nan kham, Bá phu nhân đành đứng ra giải vây "nhà chúng ta chỉ cảm thấy có lỗi với Hoàng Quý Phi, chứ không có ý gì khác, Quý Tần xin an tâm".

"Vậy mới tốt, đi thôi đừng đến chậm".

Lâm Phu nhân ngồi bên dưới nhìn Hoàng Quý Phi tuổi trẻ lại ngồi cao hơn nữ nhi mình, tâm khó chịu nhưng Lâm gia đã không còn như trước, ngồi vững Quý tần vị trí đã tốt lắm rồi, ai...

Ân Niệm Yên bắt gập Phù Sương ánh mắt si mê nhìn Tỉnh Đế, cười cùng Tỉnh đế nói nhỏ "Hoàng Thượng thật có diễm phúc, Băng sơn mỹ nhân không màng quy cũ, luôn mong đợi một ánh mắt của người đâu".


"Niệm nhi không tức giận, mấy người kia là muốn thứ tốt từ trẫm, không phải thật lòng như bên ngoài, trong lòng trẫm hiểu đâu" hắn không thích người không biết đều, dám khinh thường Hoàng Quý Phi đích thân hắn thân phong, vậy không cần ngồi vào phi vị.

Nhàn Thân Vương thấy ca vũ đã hết, liền đứng lên chấp tay nói "Đại Hưng hoàng đế vạn tuế, Phù Quốc cam nguyện trở thành nước phụ thuộc, Thần nghe theo Phụ Hoàng đưa Trưởng công chúa cùng tùy gả Huyện chủ đến kết thân, xin Đại Hưng Hoàng Đế nhìn Phù Quốc thành tâm, đồng ý hỷ sự".

Nhàn Thân Vương nhỏ nhã thư sinh, dáng dấp ưa nhìn, trên mặt lời nói đều là cung kính có thêm, làm người đối diện tăng thêm vài phần hảo cảm.

"Đại Hưng luật lệ, nữ nhân mới nhập cung phải từ vị phân thấp đi lên, cao nhất cũng chỉ là Chính Ngũ phẩm Tần vị, ai cũng không được ngoại lệ, bất quá trẫm tấn Trưởng Công chúa cùng Ti Huyện Chủ vì Chính tam phẩm Quý Tần, không biết Nhàn Thân Vương có ý kiến gì không".
Nhàn Thân Vương có nghe hai vị Phù Quốc phu nhân kể lại, hành động của Trưởng Công Chúa không được lòng hậu cung phi tần, còn bất kính với Hoàng Quý Phi, không biết vị đích muội này đầu óc chứa thứ gì a.

"Đa tạ Đại Hưng Hoàng Đế ban ân, đã gả vào Đại Hưng thì phải theo Đại Hưng quy cũ, từ hôm nay hai người chính là Đại Hưng hậu cung người".

Phù Sương không nghỉ tới nàng chỉ là một cái Tam phẩm Quý Tần, địa vị ngang hàng với thứ nữ kia, sao Nhàn Thân Vương dám đồng ý, hắn ta không sợ mẫu hậu trách mắng sao?

Tỉnh Đế nhíu mày không vui, Phù Sương là chê vị phân quá thấp, Bất mãn hắn sao?

"Tần thiếp tạ Hoàng thượng, hoàng thượng vạn tuế vạn vạn tuế" Liễu Ti vốn muốn đợi Phù Sương cùng tiến lên tạ ân, không nghỉ tới đợi hồi lâu không thấy, nhìn lên thấy Tỉnh Đế nhíu mày không vui, đành tự mình tạ ơn.
Phù Sương tỉnh hồn lại cũng tiến lên tạ ơn, nhưng âm thanh nghẹn ngào, làm như bị muôn ngàn quỷ khuất.

"Đứng lên đi" Tỉnh Đế không cùng hai nữ nhân so đo, hắn nhìn xứ thần hai nước nói "các ngươi từ xa đến, nên thưởng thức món ăn, rượu ngon của Đại Hưng ta, nào trẫm cùng các vị uống cạn...".

"Cạn..." uống cạn ly rượu, La Quốc xứ thần đứng ra nói "Đại Hưng Hoàng Đế, La Quốc thua trận ký hiệp ước đầu hàng, cũng xin được cùng Đại Hưng Kết Thân, không biết có thể cầu hôn Đại Hưng đích công chúa không, nếu được như vậy, hai nước thâm giao càng thêm vững chắc lâu dài".

Hoàng hậu nắm chặt khăn tay, nàng thật muốn gϊếŧ chết tên La Quốc xứ thần kia, nàng nữ nhi mới chín tuổi, sao có thể gả đi, còn đòi đích công chúa, nhưng nàng là Quốc Mẫu không thể đứng lên mắng người, nhìn lại Tỉnh Đế, Thấy hắn trầm ngâm không biết suy nghỉ cái gì, phải rồi....nàng còn hy vọng cái gì đâu? Hắn vốn dĩ vô tình, đưa một cái nữ nhi đi hòa thân, đổi lại biên cương an bình sao không suy nghỉ đâu.
Hoàng hậu chỉ có thể ầm thầm nhìn Ân Niệm Yên cầu cứu, thấy được ánh mắt trấn an, nàng liền an tâm ổn định tâm tình, chờ kết quả cuối cùng.

"Hoàng Thượng, Hai nước kết thân là chuyện tốt, Thần đệ cảm thấy chuyện này không tồi" Tín Quận Vương là Hoàng Thượng đường Huynh đệ, hắn không vào triều làm quan, nhưng cũng xem như có tiếng nói.

"Tín Quận Vương nhận bao nhiêu lễ vật từ La Quốc xứ thần? Bổn cung thật hứng thú đâu? Hoàng Thượng giúp thần thiếp giải đáp thắc mắc được không?" Ân Niệm Yên nhẹ nhàng ra tiếng làm cho phía dưới người an tỉnh lại.

Nhận Lễ vật có nhiều ý nghĩa, tội nặng nhẹ khác nhau, nặng chính là cấu kết ngoại tặc, cả nhà người sợ là khó bảo toàn tính mạng, cho dù đó là hoàng thân quốc thích.

"Hồi Hoàng Thượng, trước nay hậu cung không xen vào triều chính, cầu hoàng Thượng thánh minh" Từ ngự sử trước nay không thích Ân gia, càng không thích Hoàng Quý Phi, bắt được cơ hội nhất định phải tấu một quyển sao.
"Hoàng Thượng nghe đi, thần thiếp nói đúng a... trước đây làm Ngọc Quý Phi còn được người kính trọng, Hoàng Quý Phi lại bị người xem thường, ai... là thần thiếp không phúc khí a...."

Tỉnh đế vốn không thích Từ ngự sử, hiện tại trước mặt người ngoài dám hạ Niệm Nhi mặt mũi, đúng là không để hắn vào mắt, bất quá hiện tại không phải lúc tính sổ, Tỉnh Đế nhìn Tín Lão Vương Phi hỏi "không biết Lão vương phi có thể giải đáp thắc mắc của trẫm Hoàng Quý Phi không?".

Một câu 'Trẫm Hoàng Quý Phi' đủ để người khác biết địa vị Ân Niện Yên trong lòng Tỉnh Đế, còn ai dám đứng ra buộc tội?

"Lão thân có tội, trở về Lão thân nhất định đều tra rõ, hôm sau vào cung cùng Hoàng Thượng thỉnh tội" lão vương phi mệt mỏi cùng thất vọng với đứa con trai này, có lẽ nàng nên an hưởng tuổi già đi thôi.
"Vậy hôm sao nói tiếp đi" kế tiếp nhìn Ân Niệm Yên đợi nàng nói tiếp nói.

Ân Niệm Yên cười lạnh nói "một nước bại trận có tư cách gì đòi cưới đích công chúa? Ngay cả một cái bình thường công chúa cũng không có tư cách, Đại Hưng tướng tài không ít, chúng ta Hoàng Đế là minh quân, thương dân như con, chỉ cần người ngoài dám đụng đến Đại Hưng con dân, thì quân lính của Đại Hưng nhất định sẽ đến tận nhà hỏi thăm mười tám đời tổ tông người đó.

Nếu nói đến thân càng thêm thân, các ngươi nên biết cái gọi là cầu hôn cùng sính lễ, còn phải chúng ta Hoàng Thượng chọn người gả đi, còn nữa các ngươi phải nói rõ tân lang là người nào tuổi tác ra sao, đây mới là kết thân, còn yêu cầu của các ngươi chính là kết thù đi".

Nhị công chúa Khúc Lộ Nhàn nàng rất thích, là đích công chúa, tính tình cao ngạo nhưng thật lòng đối đãi yêu thương Tiểu Ngũ, cùng Khang Nhi hòa thuận ở chung, nàng nhất định giúp một tay, thứ nhất nhìn một cái tiểu nữ hài chịu khổ gả đi xa, nàng đau lòng, thứ hai Hoàng Hậu nhận ân tình hôm nay, sau này hậu cung ai dám hỗn xược với nàng?
"Chúng ta không có ý này, cầu xin Đại Hưng Hoàng Đế minh dám" La Quốc xứ thần cố cải lại, bọn họ trong tâm là không để nữ nhân vào mắt, La Quốc nữ nhân chỉ để mua vui cùng sinh hài tử, không có quyền lên tiếng.

"Các ngươi là nói bổn cung oan uổn các ngươi sao? La Quốc người làm bổn cung mở rộng tầm mắt, được rồi, bổn cung không nói nữa, để cho nam nhân các ngươi nói chuyện với nhau là được rồi chứ gì?" Ân Niệm Yên đổi giọng nhẹ nhàng, lời nói càng thêm dịu dàng thánh thót, nhưng người hiểu nàng hiểu rõ, đây là dấu hiệu của sự tức giận cùng mất kiên nhẫn, không nói nữa thì hành động càng thêm thực tế.

Người khác lại thêm một tầng nhận thức về Hoàng Quý Phi, có vài người cảm thấy như vậy mới là sủng quan hậu cung sao, ngược lại lão thần nhóm cảm thấy Hoàng Quý Phi không hiền đức, nhưng dù người khác nghỉ thế nào, thì Ân Niệm Yên vẫn như cũ là sủng phi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.