Không để nhóm người đợi lâu, Dương công công cầm thánh chỉ đến, hắn lướt qua Đại công chúa, làm nàng tâm nhảy chậm một nhịp, trong lòng trấn an nhất định không phải như mình nghỉ, nàng làm kính đáo như vậy, sẽ không dễ dàng đều tra ra, nhưng nàng ta không biết, Đức Phi thuận nước đẩy thuyền, bỏ thêm phấn hoa, muốn tắc cả mọi người đều bị dị ứng, làm giảm thanh danh của Ân Niệm Yên, nhưng lại không nghỉ tới Ngắm Hoa Yến Lần này không có khe hở, chỉ có thể liên lụy ba cái quý nữ.
"Phụng thiên thừa vận, Hoàng đế chiếu viết, Đại Công Chúa cấu kết cùng Tín Quận Chúa âm thầm bỏ thêm phấn hoa vào trong các chậu hoa, ý đồ hủy hoại Ngắm Hoa Yến, nay tước bỏ Đại công chúa tước vị hàn vì Quận Chúa, Tước bỏ Tín Quận Chúa tước vị, phạt cấm túc một năm, viết trăm cuốn nữ huấn, Đức Phi biết nhưng không báo, không xứng ngồi vào tứ phi, hàn vì Chiêu Nghi, phong hào vì Thận, cấm tức Hoa Diên Cung một năm, chép sách một ngàn cuốn, khâm thử....".
"Hoàng Thượng vạn tuế vạn vạn tuế..."
Đại Công chúa... không, hiện tại nên gọi là Khúc Quận Chúa mới đúng, nàng cùng Tín cô nương quỳ rạp xuống mặt đất không ngồi dậy được, tại sao lại như vậy? Rõ ràng bọn họ làm rất kính tiếng a... không còn tước vị, các nàng làm sao bây giờ?
Thận Chiêu Nghi càng không tin tưởng vào tay của mình, nàng từ cao cao tại thượng Đức Phi bị hàn vì Chiêu Nghi, còn dùng Thận vì phong hào, Hoàng thượng đang cảnh cáo nàng Thận trọng an phận sao?
Phu Nhân nhóm cùng ba nhà bị hại không nghỉ tới Cung Ngọc Hoàng Hậu lại nhanh đến vậy, nói xử lý liền trước mặt xử lý, không một chút lưu tình, không ướt ác bẩn thỉu, các nàng còn tưởng sẽ âm thầm xứ lý, sao đó báo lại cho bọn họ, nhưng vị này trắng ra như vậy, có thể thấy ân sủng không nhỏ a.
"Cung Nhân tỷ tỷ cùng Vân Khánh Tỷ tỷ nếu vội xin trước tiên rời đi, muội cùng Huệ Phi vài người an bày khách nhân nhóm nghỉ trưa xong liền trở về" Ân Niệm Yên không thích tổ chứ yến hội chính là như vậy lý lo, không chỉ bảo đảm khách nhân bình an, còn phải lo từng chuyện nhỏ nhặt như ăn ngủ.
"Vậy làm phiền muội muội" Cung Nhân Hoàng Hậu vốn chỉ muốn có mặt, cùng mệnh phụ nói vài câu liền đi, nàng còn rất nhiều việc vội, không nghỉ tới lại ra chuyện, nàng cần phải cẩn thận kiểm tra lại thức ăn cùng rượu trong yến tiệc tối nay.
"Cung tiễn Cung Nhân Hoàng Hậu, Vân Khánh Quý Phi".
Ân Niệm Yên đứng lên hướng ba vị phu nhân nói "ba vị cô nương không có gì nghiêm trọng, như vậy xử phạt xem như đúng người đúng tội, phiền ba vị phu nhân chăm sóc cô nương nhà mình cẩn thận, đừng để tự cào vào mặt, bên ngoài sẽ có Thái Y cùng Y nữ đợi sẳn".
"Thần phụ đa tạ Cung Ngọc Hoàng Hậu nương nương" bọn họ là thần tử, cho dù không thật sự xử lý kẻ chủ mưu, thì ba nhà cũng chỉ có thể ăn cái này mệt, huống chi Hoàng Thượng còn hạ chỉ trị tội ba người kia, các nàng không lý do gì không phục.
"Hôm nay làm các vị Lão phu nhân mất hứng, Huệ Phi cùng Lương Phi sẽ an bày các vị đến nội các nghỉ tạm, tối nay cùng Hoàng gia tận hứng đón xuân".
"Đa tạ Cung Ngọc Hoàng Hậu nương nương an bày, chúng thần phụ trước cáo lui".
Kế tiếp là một loạt an bày, Hòa Chiêu Nghi cùng Lâm Chiêu Nghi tự mình dẫn người đi kiểm tra bồn hoa cùng chăn mền, sợ có người nhân lúc rối ren hạ tay, nơi nầy đều là mệnh phụ cùng cô nương của hầu phủ, Bá Phủ, Tướng quân phủ, thấp hơn cũng là mệnh quan triều đình người nhà, ra chuyện gì đối với Hoàng gia đều bất lợi.
Ân Niệm Yên an bày một vòng mới cùng Sở thị, Vinh Thị, Thường thị trở lại Bích Tiêu Cung "giờ này chắc bọn nhỏ đã nghỉ trưa, Nương cùng hai vị tẩu tử đi nghỉ tạm trước đi, đến giờ nữ nhi cho người báo cho Nương cùng hai vị tẩu tẩu".
"Tốt, Niệm Nhi đừng quá mệt bản thân mình" Niệm Nhi thân là Hoàng Hậu, lúc này vội hơn người khác vài lần, chuyện phấn hoa nhìn như đã xong, nhưng nàng biết bên trong còn nhiều thứ người ngoài không biết, nàng lại không giúp được gì.
"Nương nói đúng, Nương nương nên nghỉ tạm một hồi, thân thể khỏe mạnh mới quan trọng" Vinh Thị vừa dứt lời, Thường thị cũng gật đầu đồng ý với Vinh Thị nói, hôm nay nhìn một màng phấn hoa, đối với hậu viện tranh đấu đi ra người, thì ai đều biết đây chỉ là mặt nổi, còn rất nhiều thứ dơ bẫn bên trong mà người ngoài không ai biết được.
"Được rồi, ta đi nghỉ là được chứ gì, bằng không Nương cùng hai vị tẩu tẩu nói đi nói lại cả ngày đâu, mau đi nghỉ tạm đi, tối nay Yến Hội đến khuya mới xong".
Liên Chiêu Nghi trong lòng run sợ, nhưng không làm mẫu tử dã tâm của bọn họ giảm đi, ngược lại dã tâm càng lớn mạnh hơn bao giờ hết, nếu không kéo Ân Niệm Yên mẹ con xuống, cho dù sao này muốn làm một cái nhàn tản vương cũng không được rồi.
"Cảnh Nhi nhất định phải phát huy hết khả năng của mình, xuân yến qua đi, ba vị Hoàng Tử được vào triều nghe tấu, đây là lúc ngươi bắt đầu thế lực riêng của mình, nhưng không được quá phô trương, Văn nhân cùng Võ tướng nhất định không được khinh thường một ai, lấy lễ đãi người mới được người kính trọng".
Nàng đã nhẫn nại mười mấy năm, hiện tại nên là lúc hiện ra Tài Đức của mình, một ngày nào đó Hoàng Thượng sẽ nhìn Mẫu tử các nàng với ánh mắt khác.
"Mẫu Phi yên tâm, Nhi tử biết nên làm thế nào" trong lòng hắn luôn cảm thấy tự ti, bởi vì vết sẹo ghê tởm trên người, nhưng hắn nhất định không vì vậy mà lùi bước, bằng không còn thê thảm hơn Đại Hoàng tỷ đâu.
Tỉnh Đế biết Ân gia nữ quyến đang nghỉ tạm ở Bích Tiêu Cung, hắn liền trước nghỉ trửa ở Thiên Ân Điện, bên cạnh Ngũ Hoàng Tử đang ngủ say, phụ tử hai người cứ như vậy ngủ đến Dương Trung gọi mới tỉnh dậy.
Triền Hoa Điện bên trong rất nhiều quan viên cùng gia quyến đang tụ tập từng nhóm nói chuyện, chúc tụng lẫn nhau, Tín Quận Vương cùng Hầu gia các nơi hỏi thăm các thứ, phu nhân nhóm thì tìm nhau khen tặng đối phương, tìm hiểu thêm tin tức từ lời nói cử chỉ của người đối diện, đây chính là nữ nhân chỗ lợi hại.
"Hoàng Thượng giá lâm, Cung Nhân Hoàng Hậu giá lâm, Cung Ngọc Hoàng Hậu giá lâm...."
"Hoàng Thượng vạn tuế vạn vạn tuế... hai cung Hoàng Hậu thiên tuế thiên thiên tuế....".
"Các khanh bình thân".
"Đa tạ Hoàng Thượng, Hoàng hậu nương nương".
Tỉnh Đế bước lên bục cao, uy nghiêm nói lời tượng trưng năm mới, khen tặng quan viên khắp nơi, kế tiếp Xuân Yến bắt đầu.
Sau ba lượt chúc rượu chính là ca vũ, Đại hoàng tử âm thầm quan sát hai cái Hoàng đệ của mình, còn có Đại hoàng muội hiện tại là Khúc Quận Chúa, theo lý nàng ta cảm thấy không mặt mũi, nên ở lại cung của mình tránh mặt mới đúng, nhưng nàng ta vẳn cứ xuất hiện, bất chấp ánh mắt của người ngoài, nếu không phải muốn tính kế ai, thì chính là da mặt quá dầy.
"Nhan Nhi cẩn thận chút, đừng đi đâu một mình, có chuyện gì nói cho Đại hoàng huynh một tiếng, ta cảm thấy Đại hoàng muội tối nay có chút khác thường, muội cùng các vị hoàng muội cẩn thận chút".
"Muội đã biết, muội cùng Ngũ hoàng muội lấy cớ ở lại bên cạnh mẫu hậu đi" Đại hoàng tỷ tâm tư sâu, ra tay tàn nhẫn không lưu tình, nàng tốt nhất không nên dính vào lúc nầy.
Mục Tiêu của Khúc Quận Chúa đúng là có Nhị công chúa một phần trong đó, nhưng cho dù có người cố ý làm đỗ rượu lại được nàng tránh thoát, trong lòng tức giận, tối nay nàng nhất định kéo vài người xuống nước với mình, quý nữ nhóm cười nhạo nàng hôm nay, nhất định phải trả giá đại giới.
"Ta uống hơi nhiều, các vị tỷ muội có muốn ra ngoài hóng gió không? Nghe nói không đến một giờ là có thể nhìn xem pháo hoa rồi" Liễu Huệ Di dịu dàng hỏi các cô nương bên cạnh.
"Được a... Dung muội muội có muốn đi cùng chúng ta không?" Trần Dĩ An thay các vi tốt tỷ muội đồng ý, còn cố ý hỏi Dung Cơ Uyển, bởi vì Dung gia không gì thực quyền nên không được nhà khác hoan nghênh, đặc biệt là Hầu Phủ, Bá Tước nhà.
Dung Cơ Uyển vài người không muốn mình theo cùng nên nhẹ dàng lấy cớ "Đa tạ các vị tỷ tỷ lời mời, Mẫu thân uống có chút nhiều, muội muốn ở lại bên cạnh hầu hạ".
"Vậy được rồi" ba người cùng nhau rời đi, ra bên ngoài Liễu Huệ Di nói "xem như biết điều không cố ý theo cùng".
"Nàng ta chỉ là một cái Tam phẩm quan gia cô nương, muốn cùng nhà chúng ta đi gần, quả thật trèo cao".
"Đã như vậy tư sắc chỉ là thanh tú, còn ra vẻ thanh cao quy cũ, còn tưởng mình là Hầu môn quý nữ đâu, thật không biết nàng ta lấy đâu ra tự tin".
Liễu Huệ Dung cảm thấy đã đủ "chúng ta đừng đi quá xa, ngồi ở đây được rồi, nơi này có ghế ngồi nghỉ, bên cạnh có rất nhiều hoa cho chúng ta ngắm đâu, dưới nguyệt thưởng hoa đúng là có một cái khác ý vị".
"Bên kia là Hoa Quỳnh đi, một hàng có tới ba màu sắc khác nhau, trong phủ hậu viện của muội chỉ có màu trắng, hương thơm lan xa, chúng ta qua đó nhìn xem đi".
Nghe Trần Dĩ An nói xong, ba người hướng bên bồn hoa Quỳnh đi, Trần gia cũng chỉ là Tam Phẫm Ngự xử, nhưng nhà ngoại lại là Bá Phủ nhà, còn có thực quyền nên được quý nữ nhóm hoang nghênh.
Khúc Quận Chúa đứng phía sau cổ thụ nhìn ba người hứng thú với mùi hương cua Hoa Quỳnh, nàng ta lạnh lùng cười nhìn Khúc Nhược Giai vốn là Tín Quận Chúa vừa bị đoạt đi tước vị, hai người đợi dược liệu phát tán, bị Tam Hoàng tử cùng hắn hai cái thư đồng đưa đi mới trở lại Triền Hoa Điện.
Các nàng không được tốt thì người khác đừng mong thoát được, năm nay Xuân Yến nàng muốn nó trở thành Đêm Xuân của vài người, đáng tiếc Đại Hoàng Tử quá khó đối phó, tìm cơ hội khác vậy.
Thận Chiêu Nghi biết Khúc Quận Chúa không dễ dàng gì bỏ qua cho người cười nhạo nàng, nhưng không nghỉ tới dùng thủ đoạn bỉ ổi như vậy, cũng tốt nàng kéo thêm vài người nữa đi, chỉ cần làm cho Xuân Yến loạn thành một mảnh, nàng vui nhìn thấy.