Thái Sơ

Chương 5: Chí Thượng Tiên Tôn Chân Ất Thái Sơ giáo (2)



Nhóm: TTTV

Nguồn: TruyenYY

Dịch: Tiêu Dao

------------------------

Tiếp nhận tay trái của Tần Hạo Hiên, Từ Thôn Hổ lần đầu tiên bắt chuyện:

- Ngươi đã đến rồi, đừng để cho chúng ta thất vọng!

Tần Hạo Hiên mỉm cười, tùy ý Từ Thôn Hổ vuốt tay mình:

- Nhỏ dài có thừa, mệnh cốt lại ngắn; cốt cách tinh kỳ, mạch lạc hơi cản! Đáng tiếc, đáng tiếc, đáng tiếc!

Từ Thôn Hổ liên tiếp nói ba chữ đáng tiếc, ánh mắt nhìn Tần Hạo Hiên đầy vẻ tiếc hận:

- Mặc dù ngươi có thể tính vượt qua kiểm tra, nhưng tư chất thật quá bình thường.

Tần Hạo Hiên cúi đầu đáp lễ:

- Cảm ơn Từ tiên trưởng.

Đi đến trước người Triệu Gia Long, Tần Hạo Hiên không kiêu ngạo không tự ti, để cho nội tâm Triệu Gia Long khen ngợi không thôi.

Triệu Gia Long nhìn hắn mỉm cười, đánh vào trong cơ thể Tần Hạo Hiên một đạo Tiên Linh khí. Tần Hạo Hiên chỉ cảm thấy một dòng nước ấm ôn hòa từ lưng dũng mãnh tràn vào kinh mạch, sau đó chảy khắp toàn thân, kể cả trong máu cũng nhận thấy Tiên Linh khí.

Trong đan điền xuất hiện một hạt giống nhỏ vốn không tồn tại màu xanh nâu, tầng tầng sương mù đang bao vây thấy không rõ bộ dáng. Ở trước khi chính thức tu tiên, cho dù tạm thời có một tia Tiên Linh khí này cũng không cách nào nội thị.

Cắt vỡ ngón trỏ, nhỏ một giọt máu tươi lên Tiên Linh Hoa vốn đã khôi phục bộ dáng khô héo.

Lúc này mặc dù Tiên Linh Hoa có động tĩnh, lại không rõ ràng giống như Trương Cuồng, nụ hoa dùng một loại tốc độ chậm chạp nở ra, nửa ngày mới to ra bằng nụ hoa bình thường, cánh hoa mở một khe hở bé tí.

Sau đó đợi trái đợi phải, Tiên Linh Hoa lại không còn động tĩnh gì, điều này nói rõ mặc dù tiên chủng của Tần Hạo Hiên không chết, nhưng khô cạn rất nghiêm trọng, lại trôi qua mấy tháng, tiên chủng khô cạn mà chết cũng có khả năng.

Triệu Gia Long tự định giá nửa ngày, tư chất của Tần Hạo Hiên xen vào giữa có thể thu hoặc không thu, đến tột cùng có thu hay không quyền quyết định ở hai người bọn họ.

Nhìn qua Tần Hạo Hiên, vẻ mặt Triệu Gia Long tiếc nuối, hắn không thể tưởng được Tần Hạo Hiên có thể thỉnh thoảng hái được dược liệu trân quý như Hoàng Tinh, vậy mà tư chất lại bình thường như thế, bình thường đến để cho hắn khó khăn.

Lúc này Từ Thôn Hổ ghé sát vào bên tai Triệu Gia Long, lặng lẽ thì thầm vài câu, ánh mắt Triệu Gia Long lấp lánh, tựa hồ cân nhắc lợi hại.

Một lát sau, Triệu Gia Long tuyên bố Tần Hạo Hiên cũng được thu nhận. Người Trấn Đại Điền lại sôi trào lần nữa, phải biết rằng trấn Đại Điền là thứ địa phương hoang vu, vài chục năm thậm chí trên trăm năm tuyển không ra một đệ tử tiên nhân là chuyện rất bình thường, Triệu Gia Long cùng Từ Thôn Hổ vốn cũng chỉ ôm tâm tư làm qua loa đi ngang qua sân khấu, lại không nghĩ rằng lần này lại thu hai người.

Sau đó lại có rất nhiều rất nhiều thiếu niên bị đánh rớt, làm cho người ta bất ngờ là, tộc đệ kiêm tiểu đệ của Trương Cuồng… Trương Dương, vậy mà cũng thông qua khảo hạch, hơn nữa thành tích khảo hạch còn tốt hơn Tần Hạo Hiên một chút, Tiên Linh Hoa mở nhiều một đường nhỏ, chứng minh tiên chủng của Trương Dương càng có sức sống hơn Tần Hạo Hiên.

Trên mặt Trương Cuồng tràn đầy khí sắc kiêu ngạo, ánh mắt nhìn về phía Tần Hạo Hiên tràn ngập khinh khi, trong nội tâm càng dương dương đắc ý, để ngươi ỷ vào thân cường thể tráng, yêu thích xen vào việc của người khác, chờ ta học được linh pháp làm Thần Tiên, xem về sau ta chỉnh ngươi như thế nào!

Đối với ánh mắt khiêu khích của Trương Cuồng, Tần Hạo Hiên làm như không thấy, tư chất tốt hơn ta một chút, sức sống của tiên chủng so mạnh hơn ta chút, có gì đặc biệt hơn người, trên đường tu tiên chuyện xấu ngàn vạn, tư chất tốt cũng không có nghĩa là tương lai thành tựu nhất định sẽ cao, nếu không những Thần Tiên kia còn đi tìm cái rắm, trực tiếp chiêu gọi chút ít người tư chất nhất lưu chẳng phải xong chuyện.

Rất nhanh, bốn mươi mốt thiếu niên toàn bộ kiểm tra xong, năm nay trấn Đại Điền một lần ra ba đệ tử tiên nhân, có thể nói tất cả đều vui mừng.

- Ba người các ngươi trở về chuẩn bị, cáo biệt cha mẹ thân nhân, ngày mai theo chúng ta lên núi.

Triệu Gia Long dứt lời, ba túi bạc nặng trịch phân biệt đưa cho ba người bọn họ, nói:

- Đây là an gia phí của các ngươi, sau khi an trí thích đáng, sáng sớm ngày mai ra đầu trấn gặp chúng ta!

Bàn giao hoàn tất, Triệu Gia Long cùng Từ Thôn Hổ tế ra tiên kiếm rời đi, những thiếu niên khảo trí không trúng chuyển sự hâm mộ đối với hai vị tiên nhân sang ba người thông qua khảo thí, nhất là Trương Cuồng khảo sát thành tích tốt nhất, ưu dị nhất, không lâu sau, bọn hắn có thể như Thần Tiên bay tới bay lui.

Tin tức Thần Tiên ở trấn Đại Điền tuyển được ba thiếu niên truyền ra, phương viên trăm dặm không người nào không khiếp sợ, rất nhiều người bà con xa mấy đời trước vốn đã đoạn tuyệt vãng lai lại nhao nhao đến nhà, đưa tới lễ vật, nói vô số lời hay ho, nghĩ hết trăm phương ngàn kế cùng Thần Tiên tương lai đánh tốt quan hệ, nhất là cửa nhà Trương Cuồng bị người lạ người quen đến tặng lễ đạp hỏng, hai nhà khác cũng không ít.

Sau một đêm náo nhiệt, ba thiếu niên ở dưới vô số hương thân phụ lão xúm xít đưa đến đầu trấn, Từ Thôn Hổ cùng Triệu Gia Long đã đứng đó chờ.

Bởi vì đường xá xa xôi, trưởng trấn suốt đêm cho người vào trong huyện thành mua sắm năm con ngựa tốt, cung cấp bọn hắn cưỡi thay đi bộ.

Năm người lên ngựa, Từ Thôn Hổ hất tay, năm lá bùa màu vàng phân biệt dán lên mông năm con ngựa, năm con ngựa phảng phất như đánh máu gà, hí to một tiếng, nhanh chóng phóng đi.

Không kịp vẫy tay từ biệt, quay đầu lại chỉ có thể nhìn thấy thân nhân trong mắt lấp lóe lệ quang, bao hàm hạnh phúc cùng thương cảm, dần dần rời xa. Tiên lộ dài đằng đẵng, vừa đi không trở lại.

(Dịch: Kháo! Chiêng trống đâu? Hò reo đâu? Ta muốn thấy lão bách tính tiễn ôn thần!!

Biên: đây không phải Bạch Tiểu Thuần.)



- Hai vị tiên trưởng, không biết xưng hô hai vị như thế nào, mới không mất cấp bậc lễ nghĩa?

Tần Hạo Hiên giục ngựa đi nhanh một bước, vượt qua Từ Thôn Hổ cùng Triệu Gia Long, không kiêu ngạo không tự ti hỏi thăm.

- Sư huynh!

Triệu Gia Long mặt không biểu tình, lạnh như băng nhổ ra hai chữ. Trương Cuồng, Trương Dương nhìn Tần Hạo Hiên kinh ngạc, trong lòng cười thầm, lại làm ra vẻ trung thực, Trương Cuồng chất phác nói:

- Có thể được hai vị sư huynh nhìn trúng, thu vào môn phái, Trương Cuồng thật có thiên đại phúc phận, sau này kính xin sư huynh giúp đỡ thật nhiều.

Đối với Trương Cuồng vụng về nịnh hót, bất kể là Từ Thôn Hổ hay Triệu Gia Long đều chẳng hề để ý, tự động xem nhẹ, trong nội tâm Trương Cuồng rất không cao hứng, nhưng mặt ngoài còn bày ra vẻ tươi cười.

- Triệu sư huynh, Từ sư huynh, ba người chúng ta xuất thân địa phương nhỏ bé, kiến thức nông cạn, chỉ biết mỗi năm có Thần Tiên như ngài đến chọn đệ tử, lại không biết tình huống càng thêm tường tận, vì để tránh cho khi đến sư môn gây ra chê cười, lại không muốn để cho hai vị sư huynh với tư cách người dẫn đường mất mặt, hai vị sư huynh có thể đề điểm vài câu không?

Tần Hạo Hiên nói không kiêu ngạo không tự ti, cực kỳ vừa vặn, tính tình lãnh ngạo như Triệu Gia Long cũng ân một tiếng, biểu thị vừa ý.

- Sư môn của chúng ta là hộ quốc thần giáo của Tường Long quốc, Thượng Thiên từng đưa xuống tiên ban tiên phổ, ban cho tên Chí Thượng Tiên Tôn Chân Ất Thái Sơ Giáo, tục xưng Thái Sơ giáo, truyền thừa mấy ngàn năm, tông môn ở Hoàng Đế phong trong Đại Tự sơn, đệ tử hơn vạn, chính là tiên môn duy nhất của Tường Long quốc! Chưởng giáo là Tường Long quốc hộ quốc tiên sư, lịch đại hoàng đế đăng cơ, đều phải được chưởng giáo phê chuẩn đồng ý!

Nói lên sư môn Thái Sơ giáo, mặc dù tính tình Triệu Gia Long lãnh ngạo cũng trở nên đoan trang, đám người Tần Hạo Hiên nghe được cũng mặt mày hớn hở tâm trí hướng về.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.