Thái Tử Phi Thất Sủng

Chương 2: Đằng sau việc hôn nhân



Diệp Lạc nằm ở trên giường, trên đầu thì phủ chăn bông đỏ thẫm, hồi tưởng đến ngày đó trong cung cùng đương kim hoàng thượng bí mật nói chuyện

“Diệp Lạc, ta biết ngươi cũng không thương Dạ nhi, như vậy cũng là ủy khuất cho ngươi, nhưng thông minh như ngươi, như thế nào lại không rõ nỗi khổ tâm của trẫm? trẫm đã sắp lớn tuổi, phe phái hoàng hậu cùng thừa tướng đã muốn động thủ, trẫm là lo lắng trẫm sau trăm tuổi bọn họ sẽ đối với Dạ nhi xuống tay. Cho nên, chỉ có gả ngươi cho Dạ nhi, ở bên cạnh hắn bảo hộ hắn, trẫm mới có thể yên tâm a” hoàng thượng nhìn Diệp Lạc thân tình nói“Hoàng thượng, kỳ thực Diệp lạc cho dù không lấy thái tử làm chồng cũng sẽ toàn tâm toàn ý bảo hộ thái tử điện hạ. Hoàng thượng, ngài cứ yên tâm đi” Diệp Lạc khẽ cuối đầu nhẹ giọng nói, nàng cũng không muốn bị gả vào hoàng cung, Diệp gia chỉ là một gia đình giàu có còn như thế huống chi là cả một hậu cung phức tạp chỉ có tranh đấu?“Diệp Lạc, ngươi nếu không gả cho Dạ nhi, thì làm sao lúc nào cũng có thể ở bên cạnh hắn bảo hộ hắn?” hoàng thượng cũng không muốn nàng trốn tránh, ánh mắt sáng quắt nhìn nàng“…” Diệp Lạc không nói gì

Hoàng thượng nhìn nàng thật lâu sau, rốt cục thở dài nói “Diệp Lạc, ngươi thông minh như vậy, như thế nào cam tâm gả ột người không thương ngươi? Cũng thế, trẫm hiện tại liền cho ngươi một thánh chỉ, nếu về sau ngươi muốn ra đi cứ y lời mà làm…, thánh chỉ này có thể giúp ngươi. Nhưng là, hiện tại ngươi nhất đinh phải thành thân cùng Dạ nhi”

“hoàng thượng!” Diệp Lạc nhìn thánh chỉ trên tay muốn nói nhưng lại thôi, trong lòng nàng vạn phần không tình nguyện, nhưng là, không thể mở miệng cự tuyệt

Hoàng thương cũng không có cho nàng cơ hội hối hận khoát tay áo nói “trẫm mệt mỏi rồi, ngươi mau lui xuống”

Diệp Lạc, Diệp gia đại tiểu thư, mẹ đẻ là Thủy gia tiểu thiếp, nhưng cũng là cung chủ Thủy Vân cung, một thế lực ngầm do đương kim hoàng thượng bồi dưỡng.Diệp Lạc từ nhỏ theo mẫu thân học võ, cho đến khi mẫu thân qua đời, cũng là chính mình tiếp quản Thủy Vân cung.

Làm một sát thủ, có một dung mạo xinh đẹp không phải là chuyện tốt, cho nên, mẫu thân từ nhỏ khiến cho Diệp Lạc mang bên ngoài một dung nhan xấu xí.Những bí mật này trừ mẫu thân cùng hoàng thượng, cũng chỉ có Thanh nhi biết, bởi vì Thanh nhi cũng là tỳ nữ của nàng,cũng là người của Thủy vân cung.

Đối với việc gả cho Tử Dạ, Diệp Lạc kỳ thật thực không cam tâm, Diệp Lạc sở dĩ đáp ứng, không phải bởi vì hắn là hoàng thượng, mà là, nàng không thể đi cự tuyệt một lời thỉnh cầu của một lão nhân tuổi già sức yếu. Diệp Lạc tiếp quản Thủy Vân cung mấy năm nay, Thủy Vân cung sớm đã thoát khỏi bàn tay của hoàng thượng, cho nên, Diệp Lạc cũng không phải là do sợ hoàng thượng.

Tối hôm nay, Tử Dạ chắc là không đến, bởi vì Diệp Lạc biết, muội muội của nàng tự sát, hiện tại Tử Dạ hẳn là ở bên cạnh muội muội Diệp Linh của nàng? Nếu nàng đoán không sai…, hẳn là hắn rất nhanh sẽ lấy Diệp Linh. Như vậy cũng tốt, dù sao hôn sự này cũng sẽ không lâu dài, không phải sao? Xem tính cách của Diệp Lạc, như thế nào lại chịu được được phu quân của mình có ba vợ bốn nàng hầu? Chớ đừng nói hắn tương lai là hoàng đế, về sau còn sẽ có tam cung lục viện

Nghĩ đến đây, Diệp Lạc khóe miệng không khỏi hướng lên trên, cười khẽ một tiếng: Tử Dạ, đợi cho tới ngày ngươi ngồi trên ngôi vị hoàng đế chính là lúc Diệp Lạc ta sẽ rời đi. Ngươi yên tâm, ta sẽ đi thực rõ ràng, đến lúc đó, chính là ta Diệp Lạc đường đường chính chính mà rời đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.