Thái Tử Phi Thất Sủng

Chương 3: vắng vẻ



Diệp Lạc ngồi trước bàn trang điểm để Thanh nhi rửa mặt chải đầu cho nàng. Nàng im lặng nhìn trong gương xem khuôn mặt thậm chí có thể nói được là cực xấu, Thanh nhi nhanh nhẹn giúp nàng chải mái tóc đen dài đến eo.

“Tiểu thư, đẹp lắm.” Thanh nhi giúp Diệp Lạc vấn tóc, cuối cùng đem một đóa trâm hoa cài vào tóc, sau đó đứng ở một bên nói.

“Ân.” Diệp Lạc thanh âm thản nhiên nói, nhìn thoáng qua gương đồng, sau đó đứng lên, ra khỏi phòng.

Ngoại sảnh, cung nữ cùng thái giám đều ở sau đại sảnh, thấy Diệp Lạc đi ra, liền quỳ xuống hướng Diệp Lạc thỉnh an. Diệp Lạc liếc mắt quét bọn họ một cái, thản nhiên nói “Tất cả đứng lên đi.” Nói xong, đi đến chính vị ngồi xuống, phân phó Thanh nhi đem một vài bạc vụn phân phát cho cung nữ thái giám.

“Tạ ơn Thái Tử Phi.” Mọi người tiếp nhận ban cho, sắc mặt vui mừng tạ ơn Diệp Lạc, sau đó đứng lên, khoanh tay đứng ở một bên. Một người bộ dáng thái giám tổng quản đi ra nói ” Thái Tử Phi, chiếu theo cung quy, hôm nay Thái Tử Phi phải tới chính cung đi về phía hoàng thượng cùng Hoàng hậu nương nương thỉnh an kính trà.”

“Ân, thái tử gia hiện tại có ở trong phủ không?” Diệp Lạc thản nhiên liếc mắt nhìn hắn một cái, hỏi.

Thái giám kia chần chờ một chút, sau đó cung kính trả lời” Bẩm Thái Tử Phi, thái tử gia hôm qua đã xuất cung đi, đến nay chưa quay về.”

“Ta đã biết, các ngươi lui xuống trước đi.” Diệp Lạc trên mặt biểu hiện lạnh nhạt, ngữ khí bình tĩnh nói.

Thái giám kia vụng trộm liếc mắt nhìn Diệp Lạc một cái, thấy Diệp Lạc biểu tình bình tĩnh, cũng không có gì không hờn giận, lúc này mới yên lòng lại, dẫn dắt mọi người lui ra ngoài.

Chưa hồi cung sao? Chẳng phải hẳn ở Diệp phủ đi? Diệp Lạc gợi lên chút mỉm cười châm chọc, bất kể là trong lòng Tử Dạ, hay là trong lòng người Diệp gia, chỉ sợ chỉ có Diệp Linh xinh đẹp mới là chân chính Thái Tử Phi đi? Mà nàng này tân Thái Tử Phi, ở trong mắt bọn họ, chẳng qua là một người đoạt trượng phu của muội muội, phá hư hạnh phúc muội muội, là xấu nữ nhân thôi.

“Tiểu thư, ngươi không sao chứ?” Thanh nhi lo lắng nhìn Diệp Lạc.

Diệp Lạc khẽ mĩm cười nói”Ta không sao. Ngươi không cần lo lắng. Tốt thôi, chúng ta đi ” Diệp Lạc đứng lên, đi ra ngoài.

“Tiểu thư, ngươi không đợi cô gia đến sao?” Thanh nhi theo kịp hỏi.

“Không cần chờ, hắn hôm nay sẽ không hồi cung.” Diệp Lạc thản nhiên nói, dừng hạ xuống, rồi hướng Thanh nhi nói ” Thanh nhi, về sau đừng gọi hắn cô gia, trong cung không giống bên ngoài, ngươi xưng hô hắn là thái tử gia, biết chưa?”

Trong cung bất đồng ra mặt, không có thể nói lung tung, vốn là lời nói không ảnh hưởng toàn cục…, nếu bị người có tâm lợi dụng, rất có thể sẽ vì vậy mà rớt tánh mạng, mà Thanh nhi từ nhỏ ở bên cùng nàng, luôn luôn tại Thủy Vân trong cung lớn lên, đối với trong cung quy củ cũng không hiểu biết, cho nên, nàng mới nói nhắc nhở.

Thanh nhi tự nhiên là hiểu được dụng ý Diệp Lạc, lập tức nhu thuận đáp”Dạ, tiểu thư, Thanh nhi nhớ kỹ!”

Diệp Lạc thấy Thanh nhi hiểu được, cũng biết Thanh nhi là một người cẩn thận, cũng không nói gì nữa, tiếp tục cùng nàng hướng tới chính cung đi đến.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.