Ta dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới ngự thư phòng, vừa tới trước cửa thì thấy cha ta cũng đang từ ngự thư phòng đi ra.
"Cha."
Thấy ta hấp tấp chạy tới, cha nhỏ giọng mắng: "Con chạy tới đây làm gì?"
"Con đi tìm cha đó."
Ta nắm tay cha, kéo ông sang một bên rồi nói: "Cha, vừa rồi muội muội không cẩn thận ngã vào hồ sen, cha biết ai cứu muội ấy không?"
Vừa mới nghe Tống Lăng bị ngã vào hồ sen, cha đã không thèm để ý đến nửa câu sau, vội vàng hỏi: "Muội muội của con bị ngã vào hồ sen ư? Thế nào rồi? Có bị thương không? Bây giờ nó đang ở đâu?"
Phản ứng của cha đã chứng minh rằng ông thật sự yêu thương Tống Lăng như con ruột, bởi vì kiếp trước khi ta bị rơi xuống nước ông cũng không khẩn trương đến vậy.
Được rồi, chủ yếu là vì ta biết bơi, mà còn là do ông dạy. Để dạy ta bơi, ông đã đem ta ném vào nước rất nhiều lần, còn Tống Lăng không biết bơi nên ông mới lo lắng.
"Cha người yên tâm đi, muội ấy không sao, đã được thái tử cứu lên rồi."
"Thái tử?" Cha ngạc nhiên dừng bước, thập phần kinh ngạc nhìn ta.
"Đúng ạ, thái tử điện hạ." Tôi giả vờ buôn chuyện nói: "Cha con nói cho người một bí mật... muội muội và thái tử điện hạ hai người họ đã phải lòng nhau rất lâu rồi."
"Còn có chuyện này sao? Yên Nhi con không được nói bậy, ta nhớ là con... " Cha ta muốn nói rằng ta thích thái tử.
Kiếp trước, ta quả thật thích thái tử, nhưng hiện tại, ta đối với hắn chỉ có hận.
"Cha, người lầm rồi, người thích thái tử không phải con mà là muội muội, con sao có thể chiếm đoạt tình yêu của muội ấy. Con thật sự không thích thái tử. Bọn họ mới là một đôi lưỡng tình tương duyệt, nếu cha không tin, về nhà có thể đến phòng muôi muội xem thử, chắc sẽ có tính vật của thái tử, hơn nữa lúc nãy ở hồ sen, khi biết được muội muội bị rơi xuống nước thái tử diện hạ rất khẩn trương, trực tiếp nhảy xuống nước ôm muội muội lên. Cha, con cảm thấy có phải chúng ta nên tranh thủ giúp muội muội một chút, giúp muội ấy có thể gả cho người trong lòng."
Ta luôn là người dám yêu dám hận, nhanh gọn dứt khoát, nghe ta nói vậy cha ta cơ bản đã tin.
Bất quá, trong phòng Tống Lăng hẳn là không có tín vật gì, nhưng thư từ khẳng định là không ít, ta nhớ rõ cô ta còn lén giấu một chiếc ngọc bội của thái tử.
Ta đoán cô ta sẽ không dám cho cha xem những thứ kia, nên nếu cha hỏi cô ta, cô ta khẳng định sẽ thừa nhận.
"Yên Nhi, con thật sự muốn như vậy?" Cha ta có chút đăm chiêu nhìn ta, hỏi lại một lần nữa.
"Đương nhiên ạ, chuyện hôn nhân đại sự sao con có thể lừa gạt người." Ta trả lời một cách nghiêm túc.
"Con chờ cha một chút, cha đi tìm hoàng thượng nói vài câu." Cha nói xong, quay người đi đến ngự thư phòng.
Ta biết, khi nãy ở ngự thư phòng, hoàng thượng khẳng định đã đề nghị cho ta và thái tử thành hôn.
Cha ta không thật sự muốn ta gả cho thái tử, nhưng kiếp trước, khi biết được hoàng thượng muốn gả ta cho thái tử thì ta vô cùng vui vẻ, mặt dày mày dạn xin cha đồng ý mối hôn sự này.
Hiện tại, biết được thái tử và Tống Lăng mới là chân ái, khẳng định người sẽ nói chuyện này với hoàng thượng.
Những chuyện chia rẽ uyên ương, cha ta khẳng định sẽ không làm, ta đoán hoàng thượng cũng sẽ không.
Qua một hồi lâu, cha từ ngự thư phòng đi ra, sắc mặt cũng không khá hơn với khi nãy là bao.
Ta vội vàng chạy lại hỏi: "Cha, cuộc nói chuyện không thuận lợi sao?"
"Không phải không thuận lợi. Hoàng thượng đồng ý ban hôn, nhưng mà Tống Lăng không phải con ruột của ta nên hoàng thượng đề nghị để nàng làm trắc phi trước."
Cha ta khẽ thở dài một hơi rồi nói: "Đây là sự nhượng bộ lớn nhất của hoàng thượng rồi, chỉ có thể để Lăng Lăng chịu thiệt."
"Nhưng mà ngẫm lại thì, làm trắc phi cũng tốt, Lăng Lăng nhu nhược đơn thuần, càng không thích hợp làm thái tử phi.
"A, cô ta nhu nhược đơn thuần, cha con thấy người đúng là một đại ngốc tử."
"Con nói cái gì?"
"Haha, không có gì, con nói làm trắc phi rất tốt. Trắc phi cũng là phi thôi."
Giống như ta đã nghĩ, với thân phận của Tống Lăng, được làm trắc phi là đã nể mặt người cha công thần này của ta lắm rồi, sao có thể để cô ta làm thái tử phi.
Tuy rằng kiếp trước ta chết vào ngày tân hoàng đăng cơ, nhưng ta khẳng định cho dù thái tử thật sự đăng cơ, Tống Lăng cũng không thể trở thành hoàng hậu.
Khoan đã...
Vậy nếu Cố Thịnh Minh thật sự đăng cơ thì hoàng hậu là ai?