Thái Tử Quá Xấu Bụng

Chương 299: Tiên Cung, mắng chửi



Bởi vì Huyền Thiên điện cùng Thiên Ngân thành có trường sinh trì*. Cho nên tuổi thọ người Thiên Ngân thành cũng cao hơn.

*trì: hồ

Bắc Huyền Âm bị dẫn tới chỗ trang trí hoa lệ. Khắp nơi tràn đầy khí tức mềm mại nữ tử.

Thần sắc hắn nhàn nhạt. Bất quá bởi vì cả đêm chờ đợi. Sắc mặt của hắn có chút tái nhợt.

Thế nhưng tục ngữ có câu. Có dung nhan xinh đẹp. Có một chút tái nhợt. Càng làm cho người cảm thấy thương tiếc.

Thí dụ như hiện tại Nghìn cây cải củ nhìn thấy Bắc Huyền Âm. Hơi sững sờ. Trong lòng đau nhói.

Bất quá bây giờ nàng sẽ không nhường nữa. Bởi vì hiện tại chỉ có một cơ hội.

Bắc Huyền Âm thấy nàng. Đã nói:"Ta đến cầu ngươi một sự kiện."

Nghìn cây cải củ cười cười:"Không thể tưởng được ngươi cũng có ngày phải cầu xin ta. Là chuyện gì."

"Gân mạch Hi Hi bị phong ấn. Hiện nay cần năng lực Thiên Ngân thành của ngươi hỗ trợ." Bắc Huyền Âm nói.

Nghìn cây cải củ nhìn hắn. Ánh mắt sáng tối không rõ.

Qua một lát. Nàng mới nói:"Cái này nhất định rất nghiêm trọng. Bằng không Huyền Thần cũng có thể giúp rồi. Ngươi cũng không cần thấp bản thân đến cầu ta."

Nàng biết rất rõ ràng rồi. Hiện tại cũng làm rõ rồi nói.

Bắc Huyền Âm nói:"Vậy ngươi ý là."

Hắn bây giờ có chút sốt ruột. Bởi vì không biết Hi Hi còn có thể duy trì bao lâu.

Hắn làm cha. Lòng nóng như lửa đốt. Nếu Hi Hi xảy ra chuyện gì. Cả đời này hắn sẽ không tha thứ chính mình.

Nghìn cây cải củ nhìn chằm chằm vào Bắc Huyền Âm. Mắt sáng như đuốc. Nói:"Ta có thể thuyết phục cha ta trợ giúp ngươi. Cứu con gái của ngươi. Bất quá ta có một điều kiện."

Cơ hội này. Nàng đợi rất nhiều năm.

Bắc Huyền Âm giống như đã đoán được. Hắn nhìn Nghìn cây cải củ. Hiện nay. Hắn đã đến tình trạng tiến thối lưỡng nan*.

*tiến không được, lùi không xong

Nghìn cây cải củ nói:"Ở lại Thiên Ngân thành với ta. Bỏ Sở chỉ Nguyệt."

Trước kia Mộng Ly cướp hắn đi. Hiện nay nàng muốn từ Sở Chỉ Nguyệt đoạt lại Bắc Huyền Âm.

Coi như không chiếm được tâm Bắc Huyền Âm. Nàng cũng cam tâm tình nguyện.

Bởi vì Bắc Huyền Âm cùng Sở Chỉ Nguyệt trải qua hai đời. Lúc này mới trở lại với nhau. Thế nhưng Nghìn cây cải củ nhìn cảm thấy đỏ mắt.

Miệng Bắc Huyền Âm giật giật:"Không có khả năng."

Hắn không có khả năng ở thời điểm này rời bõ Sở chỉ Nguyệt. So với chết càng khó hơn.

Trước kia trải qua mấy lần sinh ly tử biệt. Thế nhưng không có đưa bọn chúng hai phần ra hiện tại hắn càng sẽ không làm như vậy.

Nghìn cây cải củ khai ra điều kiện như vậy. Lại để cho Bắc huyền Âm cảm thấy không cần nói nữa.

Hắn quay người ly khai. Nghìn cây cải củ vội vàng đứng lên. Nói:"Bắc Huyền Âm. Vậy ngươi không quản sống chết nữ nhi của mình..."

Nàng hùng hổ. Bởi vì hiện nay chỉ có Thiên Ngân thành. Mới có thể cứu hi hi. (VT: Ta muốn chém con này ghia á )

Bước chân Bắc Huyền Âm chậm lại. Thật sự hắn không nỡ bỏ.

Nghìn cây cải củ nói:"Vậy ngươi liền đi đi thôi. Dù sao đó là mạng nữ nhi ngươi. Ta mới không để ý."

Trước kia nàng đã mất đi. Bị hối hôn rồi. Đều đã nhiều năm như vậy rồi. Nàng hiện tại coi như không chiếm được. Cũng không cảm thấy gì.

Nhưng mà nếu Sở Hi Hi chết. Nàng cũng cảm thấy. Là trời cao báo ứng Bắc Huyền Âm.

Bắc Huyền Âm hé mắt. Vẫn rời đi.

Về tới Huyền Thiên điện. Thiên Tôn còn chưa trở về. Bởi vì hắn biết mình thất thủ. Bắc Huyền Âm nhất định nói cho Huyền Thần. Cho nên hắn cũng liền tránh né. Tránh đầu gió.

Hai ngày nay Huyền Thần thường xuyên xuất hiện. Xử lý sự tình điện Huyền Thiên.

Vừa thấy Bắc Huyền Âm trở về. Liền hỏi:"Thế nào."

Sắc mặt Bắc Huyền Âm không được tốt. Nhẹ lắc đầu.

Huyền Thần đã sớm ngờ tới. Ngân Thành đích thật như vậy. Không có khả năng giúp.

Bắc Huyền Âm là hơn thêm một câu:"Nghìn cây cải củ muốn ta ở lại Thiên Ngân thành. Mới cứu Hi Hi."

Hai ngày nay Sở Hi Hi luôn được Huyền Thần mang theo. Như hình với bóng. (Truyện chỉ được đăng tại diễn đàn lê quý đôn)

Hắn thấy Sở Hi Hi xấu hổ giống như trái táo đỏ. Màu hồng này quá mức kỳ dị. Hắn nhìn đã cảm thấy lo lắng.

Hi hi...

Huyền Thần gật gật đầu. Nói:"Nghìn cây cải củ hoàn toàn chính xác là như vậy. Vậy ngươi liền không đáp ứng."

Hắn cũng hiểu Bắc Huyền Âm. Đây là phụ bỏ Sở Chỉ Nguyệt. Hắn tự nhiên sẽ không đáp ứng.

Bắc Huyền Âm nói:"Không đáp ứng." (các trang web khác đều là copy không xin sự cho phép của chính chủ ddlqd)

Cho nên hiện tại hắn muốn nghĩ lqđ biện pháp khác.

Huyền Thần suy nghĩ một chút. Cuối cùng rất nghiêm túc nói:"Tiên Cung sẽ cử hành tuyển chọn thi đấu. Đây là cơ hội duy nhất rồi. Ngươi tham gia a."

Bắc Huyền Âm đối với Tiên Cung có một chút hiểu rõ. Bất quá thủy chung vào Tiên tịch người. Sinh mệnh vô hạn.

Hắn thoáng trầm tư. Nói:"Thắng thì sao."

"Đến lúc đó ngươi có thể yêu người Tiên Cung cứu chữa Hi Hi. Người Tiên Cung có Tiên Thuật. So với Thiên Ngân thành còn muốn lợi hại hơn." Huyền Thần nói. (Ddlqđ)

Bắc Huyền Âm biết rõ Huyền Thần kỳ thật có tư cách đi Tiên Cung. Bất quá bởi vì Huyền Thần là chủ quản Huyền Thiên điện. Cho nên không có đi.

Hơn nữa người tới Tiên Cung về sau. Sẽ học tập Tiên Thuật. Cái này cùng pháp quyết không sai biệt lắm. Bất quá Tiên Thuật lợi hại hơn.

Bắc Huyền Âm bỗng nhiên liền nghĩ đến một điểm:"Nếu như ta thắng. Đây chẳng phải ở lại Tiên Cung."

Huyền Thần ngưng trọng gật đầu:"Bất quá lúc này đây. Ta nghe nói Nghìn chảy nho nhã cũng muốn tham gia."

Tiên Cung tuyển chọn thi đấu. Người tham gia rải rác ít ỏi. Bất quá nếu như tham gia. Thực lực nhất định sẽ không quá thấp.

Trước kia. Huyền Thần muốn Bắc Huyền Âm tham gia đấy. Bất quá Bắc Huyền Âm không có tâm với Tiên Cung. Vẫn không đi.

Hiện tại tựa hồ không biện pháp. Dù sao Thiên Ngân thành không chịu hỗ trợ.

Bắc Huyền Âm tưởng tượng. Suy cho cùng. Vẫn phải rời xa Sở chỉ Nguyệt.

Thần sắc hắn chìm xuống đáy cốc. Trong lúc nhất thời khó có thể lựa chọn.

Huyền Thần nói:"Huyền Âm. Như vậy đi. Nếu không hiện tại ta mang theo ngươi và Hi Hi đi Tiên Cung một lần. Xem Tiên Cung có chịu hay không hỗ trợ rồi hãy nói."

Người có thể đi qua Tiên Cung. Cũng chỉ có Huyền Thần mà thôi. Bắc Huyền Âm liền gật gật đầu.

"Gia gia. Cám ơn." Bắc Huyền Âm nói ra.

Huyền Thần gật gật đầu:"Đừng nói những lời này. Đi nhanh lên."

Bắc Huyền Âm lập tức ôm Sở Hi Hi. Quay người lại. Chính là trông thấy một nữ tử nắm tay một đứa bé đứng ở cửa đại điện.

Là Sở Chỉ Nguyệt.

Nàng chính trực nhìn chằm chằm vào Bắc Huyền Âm.

Cuối cùng. Nàng mới nói:"Tiên Cung như thế nào đi."

Bắc Huyền Âm sững sờ. Vừa rồi nàng đều nghe được. Nàng cũng không hỏi nguyên do. Chỉ muốn muốn biết cách cứu Hi Hi.

Huyền Thần nhìn hai người bọn họ. Ngay cả Sở Niệm cũng cảm nhận được bầu không khí có chút quỷ dị.

Sau đó. Bắc Huyền Âm nói:"Chúng ta cùng đi."

Sở Niệm lập tức la hét:"Mẫu thân. Ta cũng đi!"

Huyền Thần nhìn xem một nhà bốn miệng ngay ngắn hướng hắn xuất động(?). Ngoài cảm thấy buồn cười cũng không biết nói gì. Hắn có chút sặc. Nói:"Tranh thủ thời gian đấy. Hi hi là kéo không được bao lâu."

(Truyện đăng tại diễn đàn lê quý đôn)

Sở Chỉ Nguyệt thuận tay kéo Sở Niệm cùng đi. Bắc Huyền Âm nhìn ở trong mắt. Cuối cùng nói với Sở chỉ Nguyệt một câu:"Nguyệt nhi. Xin lỗi. Ta không bảo vệ tốt Hi Hi."

Sở Chỉ Nguyệt cũng không có trách cứ. Nói ra:"Thế sự khó liệu. Có gì xin lỗi."

Nếu nàng biết là ai đả thương nữ nhi của nàng. Nàng nhất định sẽ không để cho người nọ sống khá giả.

Bắc Huyền Âm hôm nay cũng nghĩ như vậy. Tuyệt đối sẽ không để cho người nọ sống khá giả.

Thế nhưng muốn đến Tiên Cung. Vốn cũng không dễ dàng.

Huyền Thần đương nhiên có thể bay qua đi. Bởi vì tu vi hắn đã đến tình trạng nhất định. Bất quá Sở chỉ Nguyệt có mèo trắng dẫn đường. Như vậy cũng tốt hơn nhiều.

Chẳng qua ở nửa đường. Sắc trời thay đổi.

Huyền Thần nhất gặp. Liền vội nói:"Nguy rồi. Tiên Cung chắc là không cho các ngươi tới gần."

Bởi vì bọn họ không thuộc về Tiên Cung. Đương nhiên không thể tới gần Tiên Cung. Nếu cường thế trở đi tới gần. Huyền Thần hắn cũng phải chịu trừng phạt.

Thần sắc Sở Chỉ Nguyệt ngược lại trong trẻo lạnh lùng. Lúc này nói:"Cứ tiến đến. Ta cũng không tin không đến được Tiên Cung."

Sở Niệm còn giương lên tay:"Xông lên a xông lên a xông lên a. . ."

Huyền Thần xấu hổ. Người toàn gia này cuối cùng có biết hậu quả đắc tội người Tiên Cung hay là gì hay không.

Bây giờ xem ra. Bọn hắn căn bản vốn không biết rồi.

Ở trên trời lôi quang hiện lên. Sở Chỉ Nguyệt sớm biết rõ sẽ có Thiên Lôi đáp xuống.

Trong tay nàng có sáo ngọc. Bắc Huyền Âm cũng thuận tay cầm chặt pháp quyết.

Hai người hợp tác khăng khít. Cứng rắn đem đạo thiên lôi này đè rồi trở về.

Huyền Thần lần này cũng hơi giật mình. Hai người kia đến trình độ nào a.

Còn chưa tới cửa Tiên Cung. Đã có người ngăn cản.

Người phía trước là một nữ tử tràn ngập Tiên khí. Mang theo không ít thủ hạ. Đem chân trời vây quanh. Không để cho bọn họ đến gần chút nữa.

Lông mày Bắc Huyền Âm nhăn lại. Có phải hay không muốn xông vào.

Nếu xông vào. Khẳng định liền khó có thể khiến cho Tiên Cung hỗ trợ.

Nàng một bộ áo trắng. Âm thanh lạnh lùng nói:"Các ngươi muốn xông vào Tiên Cung... Nơi này không phải là nơi các ngươi có thể đến."

Sở Chỉ Nguyệt đã nói:"Chúng ta chỉ là muốn tìm Tiên Cung các ngươi giúp một chuyện. Cũng không phải muốn xông vào."

Nữ tử đã nói:"Hỗ trợ. Tiên Cung sẽ không để ý tới chuyện của các ngươi. Đi nhanh lên."

Huyền Thần nhìn nàng kia. Mãnh liệt liền nghĩ ra đến. Đây không phải là...

Hắn liền lập tức nhẹ giọng đối với bọn họ nói:"Người này trước kia chính là đại tiểu thư Đồng Diệu Diệu của Thiên Ngân thành. Về sau thắng tuyển chọn. Liền tiến vào Tiên Cung."

Sở Chỉ Nguyệt nhìn. Đồng Diệu Diệu toàn thân lộ ra Tiên khí. Dung mạo hiển nhiên rất xuất chúng.

Bất quá nàng không biết như thế nào. Lại đối với người này không có một chút hảo cảm.

Bắc Huyền Âm nói:"Chỉ là một chuyện nhỏ. Tiên Cung cũng không chịu hỗ trợ à."

Đồng Diệu Diệu nói:"Sẽ không."

Đây đã rất kiên định tỏ rõ lập trường.

Bắc Huyền Âm thần sắc âm u. Tiên Cung đích thậtquá bất cận nhân tình rồi a.

Huyền Thần quản lý toàn bộ Huyền Thiên điện. Hiện tại ở trước một Tiên Cung Tiên Nữ nho nhỏ rõ ràng cũng nói không được lời. Lập tức đã cảm thấy biệt khuất.

Hắn lạnh giọng nói:"Tiên Cung đây cũng quá bất cận nhân tình rồi a."

"Tiên Cung nói quy củ. Sẽ không giống các ngươi thế gian như vậy. Khắp nơi nhân tình. Khiến cho chướng khí mù mịt." Đồng Diệu Diệu liền nhìn chằm chằm vào Sở chỉ Nguyệt:"Ngươi vốn là hồn phách tản ra. Sau đến lại bị người đoàn tụ chuyển thế. Bởi vì các ngươi hai người. Thế gian bây giờ có bao nhiêu kiếp nạn. Hiện tại có việc tự mình giải quyết rồi a."

Sở Chỉ Nguyệt bị nói một lúc cũng muốn sinh khí. Nói:"Buồn cười. Các ngươi Tiên Cung lợi hại như vậy. Như thế nào không thoáng cân đối a. Như thế nào bây giờ ở đây líu ríu chỉ trích người khác nói không ngừng a. Không nghe nói qua hết thảy đều có Thiên Ý à. Đây là lão thiên gia an bài. Ngươi đây là ở mắng lão thiên gia à!"

Đồng Diệu Diệu sắc mặt trắng nhợt. Cảm thấy Sở Chỉ Nguyệt nói chuyện miệng lưỡi đặc biệy bén nhọn

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.