Thâm Độ Chí Tình

Chương 15: Sự cố



Sau khi Quý Sâm xuống xe, Trang Duy cũng không tiện ngồi chờ trên xe, thấy những phóng viên này cũng không phải nhằm vào vấn đề cá nhân của cậu, chắc là không có vấn đề gì cho nên cũng xuống xe theo.

Quý Sâm che trước người Trang Duy, trưng ra nét tươi cười chuyên nghiệp hỏi phóng viên “Xin mọi người yên tĩnh một chút, có vấn đề gì thì nói từng cái một, như vậy cũng dễ cho Trang Duy trả lời”

Các phóng viên nghe thế liền an tĩnh hơn một chút, một phóng viên trong số đó chợt phát hiện Trang Duy và Quý Sâm hình như mới đi đâu đó về liền hỏi “Trang Duy mới về nhà sao? Đêm qua đã đi đâu vậy?”

Ánh mắt phóng viên đều rất nhanh nhạy, đặc biệt là những phương diện khiến người ta dễ dàng suy diễn như câu vừa rồi.

Trang Duy cười cười, thong thả trả lời “Trận mưa ngày hôm qua ai cũng biết, tôi và Quý Sâm ra ngoài làm việc, kết quả xe bị chết máy giữa đường, không còn cách nào phải tìm khách sạn gần đó ngủ lại một đêm, chờ sáng nay đường đi thông thuận mới trở về”

Ngày hôm qua gặp tình trạng như thế không chỉ một mình Trang Duy, ngay cả nhân viên của Cố thị phần lớn cũng đều trực tiếp ở lại công ty, Cố thị có nhà ăn riêng cho nhân viên, đối với nhân viên mà nói cũng rất thuận lợi, dù sao ngày hôm qua mưa tầm tã, gọi thức ăn ngoài cũng không có ai đưa đến tận nơi.

Câu trả lời của Trang Duy vô cùng hợp lý với tình hình thời tiết ngày hôm qua cho nên cũng không ai lại bắt bẻ vấn đề này. Một phóng viên khác lập tức chen lên “Trang Duy, ngày hôm qua Lâm Tân bị tai nạn giao thông trên đường cao tốc, xin hỏi cậu có biết tình huống thế nào không?”

Câu hỏi này khiến Trang Duy và Quý Sâm đều sửng sốt một lát, Quý Sâm lập tức hỏi lại “Chuyện xảy ra lúc nào? Chúng tôi vẫn chưa nhận được thông báo từ công ty”

“Khoảng 6h tối ngày hôm qua” Người phóng viên đó trả lời “Bệnh viện không cho phỏng vấn, chúng tôi không còn cách nào khác chỉ đành đi hỏi những người gần gũi với Lâm Tân để tìm hiểu tình huống”

Lâm Tân bị tai nạn giao thông, hai người thật ra không biết cũng không có gì, cùng lắm là hai người không có xem tin tức thôi. Tối qua cả hai cũng đúng là không để ý đến tin tức lắm, Cố Diễm và Ứng Tín Viễn còn làm việc, Trang Duy và Quý Sâm thì lại cùng xem phim, hoàn toàn không hề biết lại có chuyện như vậy.

“Cám ơn mọi người đã cho hay, chúng tôi sẽ liên lạc với phía công ty để hỏi tình hình cụ thể. Cũng cám ơn mọi người đã quan tâm Lâm Tân, xin mọi người kiên nhẫn chờ công ty mở họp báo, đến lúc đó sẽ đưa ra thông báo chính thức” Trang Duy lúc này cũng không tiện nhiều lời, chỉ nói trước như thế, dù sao chuyện nào là thế nào cậu cũng không biết chút gì, nói nhiều sai nhiều.

“Đúng vậy, chúng tôi không phải nhân viên y tế chuyên nghiệp, cũng chưa đến bệnh viện thăm hỏi, thực sự là không thể cho mọi người tin tức hữu dụng. Nhưng xin tin tưởng, Lâm Tân nhất định sẽ không có chuyện gì” Quý Sâm nhấn mạnh, sau đó mở cửa xe để Trang Duy lên xe trước, sau đó lại nói với phóng viên “Xin mọi người nhường đường một chút, cám ơn” Nói xong, Quý Sâm cũng lên xe, tài xế lập tức chạy xe vào khu chung cư, mặc kệ phóng viên đang bao vây ùn ùn bên ngoài.

Đến dưới lầu, hai người cảm ơn tài xế một tiếng, tài xế liền đánh xe quay về. Sau đó cả hai cùng lên đi lên lầu, có những lời nói ở nhà tiện hơn.

Sau khi vào nhà, Trang Duy đi thay quần áo trước, Quý Sâm đi rót nước. Trang Duy cũng không mặc quần áo của Cố Diễm đi về, trong mắt cậu đây là hành vi rất không phù hợp, hơn nữa quần áo của mình cũng khô có thể mặc lại rồi.

Trong lúc thay quần áo, Trang Duy cũng thán phục Cố Diễm là người rất cẩn trọng, hôm nay tuy tài xế là người của Cố Diễm nhưng xe thì không phải, cho nên dù có bị phóng viên đưa tin lá cải cũng không điều tra được nội dung gì đáng giá. Chuyện Lâm Tân gặp tai nạn giao thông nhất định Cố Diễm không biết, nhưng phải luôn luôn duy trì cảnh giác để phòng ngừa kẻ có tư tâm cũng rất đáng để Trang Duy học hỏi.

Thay quần áo xong, Trang Duy đi ra cầm ly nước trên bàn uống một nửa mới lên tiếng “Cậu đi hỏi xem bệnh viện nào, chúng ta đi thăm một chuyến”

Cậu và Lâm Tân đúng là quan hệ không tốt, nhưng bây giờ xảy ra chuyện như vậy, dù nhìn từ góc độ nào, cậu đều phải đi thăm một lần. Nếu không có phóng viên vây quanh khu chung cư, cậu có thể giả vờ không hay biết, nhưng tình hình lúc này cậu mà không xuất hiện, các phóng viên sẽ càng phỏng đoán lung tung, sau này e là sẽ càng không tốt.

—- Đây chính là giới giải trí, cho dù trong lòng anh nghĩ như thế nào đi nữa thì bề ngoài vẫn phải giả vờ giả vịt.

“Ừ, tôi đoán lần này Lâm Tân bị thương không nhẹ, nếu không thì với tốc độ lan truyền tin tức và thời gian xảy ra vụ việc này, sáng sớm nay công ty hẳn đã tiến hành một cuộc họp báo hoặc là tuyên bố thông báo rồi. Đến tận bây giờ vẫn im hơi lặng tiếng e là tình hình không khả quan cho lắm, công ty không dám nhiều lời” Quý Sâm phân tích.

Trước nay Quý Sâm đều vô cùng chính xác trong việc quan sát, Trang Duy cũng rất tin tưởng vào phán đoán của Quý Sâm.

“Nói sao thì cũng nên đi xem trước một chút. Dù không giúp được gì nhiều như cũng phải đi qua xem một lần” Trang Duy nói. Lâm Tân gặp chuyện, cậu không hề có ý định cười trên sự đau khổ của người khác, nếu không, với quan hệ của bọn họ, cậu hoàn toàn không cần đến đó làm gì.

“Ừ, để tôi gọi xe” Quý Sâm mở điện thoại gọi taxi, xe của hai người sáng nay đã đem đi sửa chữa, muốn ra ngoài thì đành tạm thời gọi taxi.

Dù sao cũng là đến bệnh viện thăm bệnh không thể ăn mặc luộm thuộm được, như vậy có vẻ tùy tiện quá. Cho nên hai người sau khi lên xe liền đến nhà Quý Sâm trước, để Quý Sâm thay đồ rồi mới đến bệnh viện. Trong lúc này Quý Sâm cũng liên lạc với người đại diện của Lâm Tân để xác nhận bệnh viện và số phòng xong rồi mới chạy đến bệnh viện.

Vì để tránh quấy rầy bệnh nhân cho nên phía bệnh viện chắc chắn không cho phép phóng viên tùy tiện ra vào, hơn nữa chuyện Lâm Tân bị tai nạn lại đang được chú ý, bệnh viện cũng càng bảo vệ nghiêm ngặt.

Sau khi Trang Duy và Quý Sâm xuống xe liền trực tiếp đi vào bệnh viện, trợ lý của Lâm Tân đã đứng chờ sẵn, thấy hai người đến cũng không nói nhiều, trực tiếp dẫn hai người lên lầu.

Trên hành lang ICU tương đối yên lặng, người đại diện của Lâm Tân, chị Như, đang ngồi bên ngoài phòng bệnh, sắc mặt vô cùng tiều tụy, thấy bọn họ đến mới đứng dậy miễn cưỡng cười cười “Đến rồi à…”

Trang Duy khẽ gật đầu một cái.

Quý Sâm nhỏ giọng hỏi “Thế nào? Bác sĩ nói sao rồi?”

Chị Như lắc đầu thở dài “Tự hai đứa xem đi” Chị Như cũng coi như người lão luyện trong giới, nói chuyện với bọn họ như vậy cũng không có gì lạ.

Trang Duy đi lại trước cửa sổ không lớn không nhỏ nhìn vào chỉ thấy Lâm Tân còn nằm mê man trên giường, trên người không biết phải nối với bao nhiêu thiết bị, một miếng gạc băng kín đầu, vừa nhìn đã biết ngay là bị thương rất nặng. Mà những điều này cũng không nghiêm trọng, nghiêm trọng nhất chính là gương mặt Lâm Tân có một vết thương rất lớn, đến nỗi cậu đứng xa như vậy mà vẫn thấy rất sâu, đến mức này chắc chắn sẽ để lại sẹo rồi. Trang Duy nhíu mày, gương mặt đối với những người trong giới giải trí như bọn họ quan trọng đến mức nào không cần phải nói, bây giờ Lâm Tân bị như vậy, e rằng không thể không giải phẫu thẩm mỹ lại. Nếu có thể hoàn toàn xóa sẹo được thì càng tốt, nhưng nếu không thể… Sự nghiệp coi như đi tong.

Quý Sâm đi tới, nhìn thấy tình trạng Lâm Tân bên trong cũng không khỏi cau mày, loại hình thần tượng như Lâm Tân nếu như hủy dung lại còn chưa lên được phái thực lực, sự nghiệp lần này chẳng khác nào bị hủy hoại.

“Tổng giám đốc Du nói thế nào?” Quý Sâm hỏi chị Như.

Chị Như lắc đầu “Vẫn chưa liên lạc được với tổng giám đốc Du, chị chỉ có thể tạm thời ngăn chặn một lúc phía truyền thông, sau này còn phải xem công ty nói sao đã”

“Đang yên đang lành sao lại xảy ra tai nạn được?” Quý Sâm nhớ tài xế của Lâm Tân là do tổng giám đốc Du chọn riêng cho Lâm Tân, kinh nghiệm cầm lái phong phú, trước giờ chưa từng xảy ra chuyện gì.

Chị Như thở dài “Không phải Tiểu Tân nhận một quảng cáo nước hoa sao? Ngày hôm qua đi ăn với đại diện bên đó, ai biết trời lại mưa tầm tã như vậy, lúc ở trên đường cao tốc, chiếc xe bên trái lạc tay lái trực tiếp đụng vào, chiếc xe bên phải còn chưa kịp né ra thì đã bị gió quật trực tiếp đâm vào hàng rào bảo vệ. Mà chiếc xe đằng sau không thắng kịp, trực tiếp tông vào đuôi ba chiếc trước”

Nói cách khác là xe Lâm Tân bị ba chiếc tông vào ba phía, không bị kẹt lại bên trong cũng đã may mắn lắm rồi.

“Bác sĩ nói sao?” Trang Duy hỏi thêm tình hình của Lâm Tân.

Chị Như lắc đầu “Chấn động não, gãy xương sườn, trên mặt bị mảnh kính vỡ găm vào, còn phải quan sát thêm, vẫn chưa hết nguy hiểm”

“Công ty không phân công ai đến đây sao?” Trang Duy lại hỏi.

Chị Như lại lắc đầu tiếp “Đường sá hôm qua muốn đến đây cũng khó, sáng nay lại không có tin tức gì, hai người là người đầu tiên đến thăm cậu ấy”

“Chị cũng đừng lo quá, sẽ không sao đâu” Quý Sâm an ủi “Chờ tổng giám đốc Du đến đây để xem bước tiếp theo phải làm sao”

Quý Sâm và chị Như không giao thiệp với nhau nhiều lắm, nhưng bởi vì chị Như là tiền bối nên Quý Sâm vẫn rất tôn trọng cô.

“Chỉ mong là vậy…” Chị Như nhìn phòng ICU, trong mắt tràn ngập âu lo.

Mười giờ sáng, Du Tung rốt cuộc cũng đến. Trang Duy và Quý Sâm vốn định đi về, thấy ông ta đến, không thể không ở lại thêm một lát.

Du Tung nhìn chị Như một chút, đi thẳng tới trước mặt Quý Sâm “Hãng nước hoa FI muốn tìm cậu làm đại diện phát ngôn, cậu có hứng thú hay không?”

Nghe câu hỏi của Du Tung, Trang Duy cảm thấy Du Tung quả thực là máu lạnh không chút nhân tính.

Nước hoa FI vốn là muốn tìm cậu lại bị công ty đưa ra đủ các loại lý do để chuyển qua cho Lâm Tân, Lâm Tân tối hôm qua chính bởi đi ăn với người bên FI mới bị tai nạn giao thông. Du Tung vừa tới không hề quan tâm tới bệnh trạng của Lâm Tân, thậm chí cũng không qua ngó xem Lâm Tân ra sao liền hỏi cậu có muốn nhận đại diện phát ngôn này hay không, đúng là xem như không thấy Lâm Tân. Dù cho Lâm Tân không phải tình nhân của Du Tung mà chỉ là một nghệ nhân của Thiên Ảnh, cách làm của Du Tung cũng thực sự khiến người ta lạnh tâm.

Trang Duy liếc nhìn phòng ICU, Lâm Tân trước đây mới vừa đứng trước mặt cậu hăng hái cười nhạo bọn họ đều cùng một loại người, mà giờ đây, cậu và Cố Diễm vẫn trong sạch, còn Lâm Tân lại bị kẻ bạc tình này xem như tốt thí nhìn cũng không thèm nhìn. Cậu không biết sau khi Lâm Tân biết được chuyện này sắc mặt như thế nào, nhưng trong mắt cậu, Lâm Tân rất đáng thương nhưng lại không đáng đồng tình, dù sao thì đây cũng là lựa chọn của Lâm Tân.

“Không cần, cám ơn tổng giám đốc Du cất nhắc, tôi cảm thấy FI thích hợp với những người tương đối trẻ tuổi, tôi không thích hợp cho lắm. Tổng giám đốc Du vẫn nên suy xét cho người khác đi” Trang Duy mỉm cười nhưng đáy mắt lại lạnh như băng.

Đại diện phát ngôn này cho dù hợp với cậu thì cậu cũng không nhận, dù sao đối phương cũng đã chọn Lâm Tân, bây giờ Lâm Tân gặp chuyện, nhất định sẽ nhận được sự đồng tình và cổ vũ từ fan, nếu cậu vào lúc này làm đại diện phát ngôn, người ngoài nhìn vào lại nói cậu thừa nước đục thả câu, nhất định sẽ dẫn tới không ít người phản cảm. Người ta ăn ốc, cậu bất luận ra sao cũng không thể đổ vỏ được.

Quý Sâm cũng nhìn ra được Trang Duy có ác cảm với Du Tung, không chờ Du Tung nói thêm liền bước lên “Tổng giám đốc Du, Trang Duy còn có việc, chúng tôi đi trước vậy”

Trang Duy cũng quay người nói với chị Như “Bọn em ở đây lâu cũng không tiện, Lâm Tân còn phải phiền chị Như quan tâm, chị cũng chú ý sức khỏe, đừng để mệt mỏi. Bọn em đi trước”

Chị Như gật đầu “Khiến các cậu vất vả đến đây một chuyến rồi”

“Chuyện nên làm thôi” Trang Duy gật đầu chào, nói với Du Tung “Chúng tôi đi trước, gặp tổng giám đốc Du sau”

Nói xong cũng không đợi Du Tung trả lời liền cùng với Quý Sâm âm thầm rời khỏi bệnh viện.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.