Thâm Độ Chí Tình

Chương 18: Ăn trưa



Nghỉ một hồi, Trang Duy và Quý Sâm mới bắt tay thu dọn đồ đạc. Ngoài một số đồ dùng thì những thứ như rèm cửa, vật dụng phòng ngủ, trang phục từng mùa thì cần phải xử lý trước. Với kinh nghiệm dọn nhà của Trang Duy, Quý Sâm tống cậu ra phòng trang phục để treo đồ lên, tự mình thì dọn dẹp phòng ngủ của Trang Duy, treo rèm cửa sổ.

Sau này đây sẽ là nhà của Trang Duy chứ không phải là nơi ở tạm thời nữa cho nên Trang Duy sắp xếp quần áo rất chăm chú, từ màu sắc đến kiểu dáng đều được treo lên vô cùng chỉnh tề. Trang sức và giày dép còn chưa xếp xong, chỉ chọn lấy vài đôi để dùng tạm trước.

Gần tới giữa trưa, điện thoại di động của Trang Duy reo lên, cậu đặt quần áo trên tay xuống, lấy điện thoại ra nhìn, là Cố Diễm gọi đến.

“Alo?” Trang Duy bấm nhận cuộc gọi.

“Dọn dẹp đến đâu rồi?” Cố Diễm hỏi cậu, giọng nói có vài phần tùy ý.

“Còn có rất nhiều thứ, cứ từ từ dọn cũng xong” Trang Duy vừa nghe điện thoại, vừa đem mấy bộ trang phục vừa nãy treo lên.

“Trưa nay cùng nhau ăn cơm đi” Cố Diễm rõ ràng không phải thương lượng với cậu mà làm ra quyết định luôn “Xem như là mừng tân gia”

Trang Duy khẽ cười “Tôi còn nợ anh một bữa cơm, cứ để tôi mời anh, xem như là mừng tân gia của anh” Trang Duy đoán chắc Cố Diễm dọn đến đây chưa được mấy ngày.

“Tôi mời bữa trưa, cậu đãi bữa tối” Cố Diễm nói, mỗi người một lần, huề nhau.

“Được, đi ngay bây giờ?” Trang Duy hỏi.

“Mười phút nữa gặp nhau ở tầng trệt, để Tín Viễn lái xe là được” Cố Diễm trả lời.

“Được, lát nữa gặp” Trang Duy đáp lại.

Cúp điện thoại, Trang Duy đi vào phòng ngủ, nói với Quý Sâm đang treo rèm cửa “Tổng giám đốc Cố mời lát nữa cùng nhau đi ăn bữa trưa”

“Ok” Quý Sâm hào hứng gật đầu “Hình như cậu mời tổng giám đốc Cố thì thích hợp hơn đấy chứ?” Có thể tạo mối quan hệ với Cố Diễm thì bao nhiêu người cầu mà không được, nếu Cố Diễm đã chủ động mời, bọn họ nhất định phải đi, đối với tương lai sau này của Trang Duy cũng có lợi hơn. Hơn nữa, trong mắt cậu ta, Cố Diễm là người rất đáng để kết giao.

“Tôi mời bữa tối mà” Trang Duy nói lại.

“À, thế thì được” Quý Sâm cười nói.

Khi Trang Duy và Quý Sâm xuống tầng trệt thì Cố Diễm và Ứng Tín Viễn đã ngồi trên xe rồi. Chính là chiếc xe ban nãy của Ứng Tín VIễn, bên trong không gian rộng rãi không để người bên trong cảm thấy chật chội, đây chính là ưu điểm của dòng SUV này.

Quý Sâm nhanh nhẹn mở cửa ghế phụ lái ngồi lên rất tự nhiên – Đùa nhau chắc, cho cậu ta thêm một lá gan nữa cũng không dám ngồi chung đằng sau với tổng giám đốc Cố, việc này cứ giao cho Trang Duy là được rồi.

Trang Duy thấy Quý Sâm đã phóng lên ghế phụ lái, không còn cách nào chỉ đành mở cửa sau xe ngồi vào.

“Đồ nhiều lắm sao?” Sau khi Trang Duy lên xe, Cố Diễm hỏi han cậu.

“Cũng tạm, chỉ là nhiều loại quá, từ từ phân loại ra mới được” Trang Duy mỉm cười trả lời.

Thấy Trang Duy nói chuyện rất tự nhiên với Cố Diễm, Quý Sâm không khỏi liếc nhìn ra đằng sau nhưng cũng không nói gì.

“Cậu muốn ăn gì?” Cố Diễm hỏi ý kiến của Trang Duy.

“Anh đãi tiệc, anh chọn đi” Trang Duy cũng không kén chọn. Lúc này cậu cũng hơi đói bụng, làm từ sáng đến trưa coi như là lao động chân tay rồi.

Cố Diễm suy nghĩ một lát mới nói với Ứng Tín Viễn “Đến nhà hàng Tiên Vị”

“Được” Ứng Tín Viễn trả lời xong liền khởi động xe.

Nhà hàng Tiên Vị chủ yếu kinh doanh hải sản tươi, nhà hàng trang trí rất sang trọng, phục vụ cũng chu đáo. Bởi vì mang phong cách hiện đại lại có yêu cầu rất cao về chất lượng thực phẩm, cho nên nguồn cung cấp cũng đa dạng, giá cả cũng tương đối đắt đỏ nhưng hương vị đúng là rất ngon miệng, những món tươi sống vốn đã ăn ngon, nay lại có đầu bếp chuyên nghiệp xử lý và chế biến, mỗi món ăn đem lên đều rất tinh tế, có thể nói là đầy đủ từ sắc lẫn hương đến vị.

Cố Diễm bao trọn một phòng, như vậy tương đối thuận tiện.

Sau khi ngồi xuống, nhân viên phục vụ đưa menu ra, Trang Duy và Quý Sâm lần đầu tiên đến đây, lật xem menu cũng khá chi tiết, Cố Diễm uống một tách trà Thiết Quan Âm, không nói gì cũng không xem menu. Ứng Tín Viễn cũng không xem menu, trực tiếp gọi trước bốn món ăn, sau đó nhìn về phía Cố Diễm. Cố Diễm khẽ gật đầu, Ứng Tín Viễn cũng không bổ sung gì thêm.

Quý Sâm hơi ngạc nhiên nhìn Ứng Tín Viễn “Trợ lý Ứng thường xuyên đến đây lắm sao?” Có lẽ chỉ có thường xuyên đến đây mới có thể trực tiếp gọi món mà không cần nhìn menu.

“Đã tới đây được vài lần” Ứng Tín Viễn trả lời.

“Trợ lý Ứng chọn những món đặc sắc nhất ở đây sao?” Quý Sâm nghĩ nếu là những món ngon nhất thì bọn họ cũng không cần xem menu nữa, trực tiếp gọi luôn cho gọn.

“Không phải” Ứng Tín Viễn uống một hớp trà “Là món tổng giám đốc Cố yêu thích”

Trang Duy ngẩng đầu nhìn Cố Diễm, nét mặt Cố Diễm không chút thay đổi dường như đã quen như vậy, có thể thấy Ứng Tín Viễn hiểu rất rõ các món ăn ưa thích của Cố Diễm, đây không tính là trong phạm vi công việc nhưng Ứng Tín Viễn tỉ mỉ chu đáo như vậy làm Trang Duy cảm thấy bên cạnh Cố Diễm chỉ có mỗi Ứng Tín Viễn là trợ lý đặc biệt cũng không có gì lạ.

Đặt tách trà xuống, Cố Diễm vô cùng tự nhiên hỏi Ứng Tín Viễn “Không phải lúc trước cậu nói món cua hấp cơm ở đây rất ngon sao? Sao không gọi?”

Ứng Tín Viễn cười cười “Hôm qua ăn cà ri hấp cơm ở công ty rồi, không muốn ăn”

“Vậy gọi canh bí đỏ đi, tốt cho dạ dày. Gần đây thời gian ăn cơm của cậu không ổn định, đừng để bị đau dạ dày, chú ý một chút” Cố Diễm nhắc nhở.

“Được” Ứng Tín Viễn gật đầu, quay qua nói với nhân viên phục vụ thêm một phần canh bí đỏ.

Trang Duy và Quý Sâm nhìn hai người, nếu không phải giữa Cố Diễm và Ứng Tín Viễn không hề có gì mờ ám, cách nói chuyện lại giống như bạn bè với nhau, thật sự sẽ làm bọn họ lầm tưởng giữa hai người này có phải có gì đó hay không. Mà sự vô tư giữa Cố Diễm và Ứng Tín Viễn đã khiến suy nghĩ đó chết từ trong trứng nước rồi.

Cố Diễm nhìn Trang Duy, Trang Duy cười cười, rất tự nhiên thu lại ánh mắt đang quan sát hai người, không có chút lúng túng, dù sao mọi chuyện cũng không như cậu nghĩ, có gì phải lúng túng.

“Thích ăn món gì?” Cố Diễm hỏi.

“Tôi không kén chọn” Trang Duy trả lời, trên tay tiếp tục lật menu.

Cố Diễm đưa tay đem menu chếch về phía mình, vừa lật vừa giới thiệu món nào ngon hơn ở đây cho Trang Duy.

Trang Duy nghe lời đề nghị của anh, kết hợp với hình ảnh minh họa, cũng gọi hai món mình thích.

Quý Sâm nghe giới thiệu của nhân viên phục vụ cũng chọn hai món, sau đó Ứng Tín Viễn lại gọi thêm món canh và món chính, lúc này mới để phục vụ chốt danh sách.

Cố Diễm nâng tách trà, nói với Trang Duy và Quý Sâm “Lấy trà thay rượu, đầu tiên chúc mừng hai cậu thông qua vòng phỏng vấn của YC, thứ hai là mừng tân gia của Trang Duy”

“Tổng giám đốc Cố khách sáo rồi” Quý Sâm vội cầm tách trà lên, cảm giác nhận được lời chúc mừng của Cố Diễm làm cậu ta có cảm giác không dám nhận…

Thái độ của Trang Duy tự nhiên hơn nhiều so với Quý Sâm, cũng cầm tách trà lên “Còn phải cám ơn anh đã cho chúng tôi một cơ hội đến YC phỏng vấn, cũng chúc mừng tân gia của anh”

Bốn người chạm tách trà với nhau, bầu không khí cũng bớt câu nệ hơn so với lúc đầu.

Cố Diễm nói với Trang Duy “Sau này nếu có chuyện gì có thể lên lầu trên tìm tôi. Chỗ tôi cứ ba ngày sẽ có một người giúp việc đến quét dọn một lần, nếu cậu chưa tìm được người thích hợp, tôi có thể để họ dọn dẹp chỗ của cậu luôn”

Trang Duy vừa định nói “Không cần đâu” nhưng chưa kịp thì Quý Sâm đã trả lời trước.

“Trang Duy còn chưa tìm được người nào phù hợp. Vấn đề riêng tư của Trang Duy rất quan trọng, muốn tìm người thích hợp phải mất chút thời gian” Quý Sâm ăn ngay nói thật khai ra hết. Cậu ta làm sao dám tìm đại một người nào được, bình thường đều là nhờ người quen giới thiệu thì đáng tin cậy hơn “Tổng giám đốc Cố nếu có người thích hợp thì phiền anh giới thiệu một chút, như vậy cũng yên tâm cho Trang Duy”

“Tôi dùng người giúp việc trong nhà” Cố Diễm trả lời “Cũng là người có thể yên tâm, nếu Trang Duy không thấy ai được thì cứ để người giúp việc của nhà họ Cố hỗ trợ quét dọn một chút cũng được, cũng không mất bao nhiêu thời gian”

Quý Sâm nhìn Trang Duy, đôi mắt tinh ranh, như muốn nói “Mau mau đồng ý đi!”

Trang Duy do dự một chút mới nói với Cố Diễm “Vậy thì đành tạm thời làm phiền anh, tiền quét dọn tôi sẽ thanh toán” Những cái khác không nói, nhưng đây là người giúp việc của nhà họ Cố, Trang Duy cảm thấy hẳn là có thể bảo đảm được vấn đề riêng tư.

“Không có gì, không cần để bụng” Cố Diễm đáp lại. Nhà họ Cố mỗi tháng đều trả tiền lương đúng hạn cho người giúp việc, cho nên cũng không cần Trang Duy phải trả thêm nữa.

Đang nói chuyện, món ăn lần lượt được đưa lên, bốn người vừa ăn vừa nói chuyện, trò chuyện một lát liền nói đến chuyện mua xe.

“Cậu muốn mua xe thế nào?” Cố Diễm hỏi Trang Duy, cũng thuận tay gắp thức ăn cho Trang Duy.

Trang Duy cũng không thấy không quen, ăn một miếng mới trả lời “Kiểu xe của trợ lý Ứng cũng rất được, có điều không cần phải đắt tiền như vậy, tương tự cũng được rồi” Lúc trang trí căn hộ cũng đã tiêu tốn không ít tiền, cậu cũng không định mua xe đắt tiền. Hơn nữa phong cách khoa trương cũng không tiện cho cậu ra ngoài, bình thường một chút mới không bị phóng viên truy đuổi gắt gao.

“Vậy còn Quý tiên sinh?” Ứng Tín Viễn quay qua hỏi Quý Sâm đang đánh chén hăng say.

Quý Sâm ngừng đũa, cười trả lời “Tôi mua một chiếc thay cho cuốc bộ là được rồi, không có yêu cầu gì khác đâu”

Cố Diễm nói với Ứng Tín Viễn “Cậu hỗ trợ liên lạc một chút”

“Được” Ứng Tín Viễn không chút do dự đồng ý ngay, cũng nói với Trang Duy và Quý Sâm “Trùng hợp tôi có vài người bạn kinh doanh xe oto, khi các cậu đi mua có thể được giá ưu đãi”

“Được, vậy làm phiền anh” Trang Duy mỉm cười gật đầu, có người quen biết thì càng đáng tin hơn.

“Cám ơn” Quý Sâm cũng chân thành cảm ơn Ứng Tín Viễn, dù sao với quan hệ của họ, Ứng Tín Viễn không giúp cũng không sao.

Cố Diễm và Ứng Tín Viễn chiều nay có việc phải làm, sau khi ăn xong đưa Trang Duy và Quý Sâm về Vọng Tinh Uyển rồi mới đi, hẹn buổi tối trở lại đón hai người đi ăn tối.

Trang Duy và Quý Sâm tản bộ về, trong chung cư cũng không có ai, hai người đi một chút coi như cho tiêu cơm.

“Cậu cảm thấy tổng giám đốc Cố như thế nào?” Quý Sâm đột nhiên hỏi.

Trang Duy nhìn cậu ta, không trả lời ngay.

Nét mặt Quý Sâm mang theo vài phần nghiêm túc “Cậu biết tôi đang nói gì mà”

Trang Duy nhẹ nhàng cười cười, nhìn lối đi bộ sạch sẽ thông thoáng đằng trước “Tổng giám đốc Cố đương nhiên rất tốt, cũng càng xứng đáng với người tốt hơn”

Quý Sâm nhíu mày “Tôi  cảm thấy anh ta đối với cậu rất tốt”

Trang Duy đút hai tay vào túi quần, cười nhạt “Đó chỉ là anh ta được giáo dục tốt từ nhỏ. Tôi… Không xứng đâu…”

“Đừng tự ti” Quý Sâm nói lại.

“Cậu cũng biết, tôi chưa bao giờ tự ti, nhưng cũng chưa bao giờ cuồng vọng tự đại” Trang Duy không nhanh không chậm đi về phía trước, sống lưng thẳng tắp, dáng người vô cùng xuất sắc.

Quý Sâm nhìn cậu, trong lòng thầm thở dài – Trang Duy vừa kiêu ngạo vừa lý trí cậu ta cũng biết, nhưng cậu ta thật lòng cảm thấy Trang Duy và Cố Diễm khi ở cùng nhau có một loại thích hợp không nói ra được. Chỉ là bản thân Trang Duy không cảm nhận được, cậu ta cũng không tiện nói thêm. Dù sao cũng không phải người trong cuộc, chỉ là một khán giả, cậu ta cảm thấy Cố Diễm đối với Trang Duy có chút gì đó khác biệt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.