Thâm Độ Chí Tình

Chương 2: Bàn bạc



Thành phố N có một vài nơi sầm uất nhất thương giới, khách sạn Dục Gia này cũng được xem như một trong số đó, công ty của Cố thị có chi nhánh ở thành phố N gần khách sạn này, đi qua cũng thuận tiện.

Thời tiết hôm nay không tồi, buổi sáng vẫn chưa tới thời điểm nóng nhất, độ ấm bên ngoài cũng không quá khó chịu.

Công ty chi nhánh Cố thị rất dễ tìm, giữa trung tâm thương mại, tòa cao ốc màu xám bạc bắt mắt nhất chính là nó, hình dáng tòa nhà trông vô cùng kiên cố trang nghiêm, thân tòa nhà còn trang trí thêm đường viền màu xanh đen, khiến nó trông không hề đơn điệu, mà mang đến cảm giác thần bí tựa như bầu trời sao.

Cả một tòa nhà cao tầng đều thuộc về Cố thị, có lẽ trong mắt người ngoài, đây chỉ là một công ty chi nhánh, căn bản không cần xây dựng lớn như vậy, nhưng nếu là người có hiểu biết về Cố thị, hiểu được sự đa dạng về các ngành nghề trong đó chắc chắn sẽ không thấy có gì lạ khi chiếm trọn một tòa building như vậy.

Lúc hai người tới Cố thị là chín giờ kém mười, thời gian vừa đúng. Không cần Quý Sâm liên hệ hỏi nơi phỏng vấn cụ thể thì đã có trợ lý chuyên môn tiếp đón đứng ở đại sảnh chờ bọn họ, thấy hai người bước vào liền đi qua chào đón.

“Xin chào Quý tiên sinh. Tôi họ Dư, chúng ta từng liên lạc qua điện thoại” Trợ lý Dư mỉm cười chuẩn mực, nói chuyện lễ độ.

“Xin chào trợ lý Dư” Trang Duy cũng lễ phép gật đầu với cô. Tính tình cậu tuy có hơi kiêu ngạo nhưng không có nghĩa là không có lễ phép, ngược lại cậu rất chú ý mặt này, với cậu mà nói đây là điều cơ bản cần phải rèn luyện hằng ngày của mỗi người.

“Hoan nghênh hai vị, phòng họp đã chuẩn bị xong, hai vị mời theo tôi” Trợ lý Dư đi trước dẫn đường, đưa hai người đến thang máy.

Thang máy dừng ở tầng hai mươi, sau khi ra khỏi thang máy, trợ lý Dư đưa bọn họ vào phòng hội nghị số 3.

Lúc này trong phòng hội nghị đã có không ít người ngồi, thấy bọn họ đi vào cũng không ai chủ động bắt chuyện nhưng đều lễ phép gật đầu xem như chào hỏi. Trợ lý Dư mời hai người ngồi vào ghế đã chuẩn bị sẵn, cô thì ngồi xuống bên cạnh Quý Sâm. Trợ lý phụ trách trà nước đến hỏi họ uống gì, sau đó liền đem những món đó lên.

Trang Duy bưng tách cà phê lên, ung dung đánh giá căn phòng hội nghị này một chút. Phòng hội nghị rất rộng rãi, ánh mắt trời xuyên qua một loạt cửa sổ sát đất làm cả căn phòng bừng sáng, bàn ghế cùng với tòa nhà đều cùng một phong cách với nhau, đều mang sắc thái lạnh lẽo cứng rắn, không khí thương nghiệp rất rõ, nhưng cũng có một cảm giác nghiêm túc cẩn thận.

Hội nghị vẫn chưa bắt đầu, vài người đang thấp giọng nói chuyện với nhau, âm thanh không lớn, không quấy rầy đến người khác. Có thể vào làm việc ở đây trên cơ bản đều là tinh anh của giới thương nghiệp, tự tin và chín chắn trên người bọn họ cũng hòa nhập rất tốt vào phong cách tổng thể của Cố thị, mà thái độ kiêu ngạo khi được làm việc tại Cố thị cũng làm cho văn hóa xí nghiệp ăn sâu vào cuộc sống của mỗi người đang ngồi đây, khiến bọn họ tình nguyện làm việc cho Cố thị, cũng coi đây là niềm kiêu hãnh.

Bầu không khí của Cố thị làm cho Trang Duy cảm thấy rất hiếm thấy, nhưng chuyện này không có quan hệ gì với cậu, cậu tới đây là để tiếp nhận đại diện phát ngôn, cũng không cần dung nhập hoàn cảnh. Nhưng cà phê ở Cố thị làm cậu cảm thấy rất ngon, không phải là loại cà phê hòa tan nhanh mà là cà phê tự đun, chỉ cần hạt cà phê chất lượng không tồi, khi nấu lên hương vị cũng sẽ không kém, hơn nữa lượng đường và sữa thích hợp, cho dù là người không am hiểu về cà phê, khi uống vào cũng sẽ cảm thấy khoan khoái.

Cà phê uống được một nửa, cửa phòng hội nghị lại mở ra. Một người đàn ông khí thế vô cùng mạnh mẽ đi vào, một nam một nữa đi theo phía sau, không biết là trợ lý hay là thư kí.

Người đàn ông nhìn qua không quá ba mươi, gương mặt vô cùng anh tuấn, ngay cả Trang Duy đã từng gặp qua vô số soái ca mỹ nữ cũng không thể không thừa nhận, cái gọi là soái ca so với người đàn ông này đúng là không đáng nhắc tới. Người đàn ông này có một đôi mắt đen láy vô cùng sắc bén, sóng mũi cao thẳng, khóe miệng cong lên cười như không cười làm cho người ta có loại cảm giác có thể nhìn thấu tất cả. Người đàn ông rất cao, hai chân thon dài, mỗi một bước đi giống như đi guốc trong bụng, làm người ta sinh ra cảm giác khẩn trương không dám nhìn thẳng.

Khí thế Trang Duy vốn đã mạnh nhưng so với người đàn ông này không chỉ thua kém một phần. Loại cảm giác này khiến Trang Duy cảm thấy hình như có chút quen thuộc nhưng lại không nhớ được.

Lúc này tất cả nhân viên của Cố thị đang ngồi đều đứng dậy gọi một tiếng “Cố tổng”

Trang Duy và Quý Sâm mặc dù không phải nhân viên của Cố thị nhưng cũng không thể ngồi một chỗ, cũng đứng dậy theo.

Đối với vị tổng giám đốc trẻ tuổi Cố Diễm của Cố thị, trước đây Trang Duy cũng chỉ nghe qua tên của anh chứ chưa từng gặp người thật. Hôm nay gặp mặt, tuy rằng khí thế của Cố Diễm mạnh đến mức cậu nhìn không thấu, lúc đầu làm cho cậu cảm thấy không thoải mái cho lắm nhưng vẫn bị mị lực trên người Cố Diễm thuyết phục.

Cố Diễm khẽ gật đầu với mọi người, sau đó ngồi xuống vị trí chủ tọa, hai người đi theo anh cũng đồng thời ngồi cạnh bên phải anh.

Sau khi Cố Diễm ngồi xuống, những người khác cũng ngồi vào vị trí, chuẩn bị hội nghị.

Cố Diễm nhìn lướt qua những người ngồi trước bàn hội nghị một vòng, vừa đúng lúc đối mắt với Trang Duy đang quan sát anh, Cố Diễm lộ ra một chút ý cười không rõ ràng, vẫn chưa muốn nói gì. Tim Trang Duy đập nhanh hơn một chút, cậu cũng không biết vì sao mình lại nhìn về phía Cố Diễm, dường như là cơ thể hành động trước suy nghĩ, còn rất trùng hợp đối mắt với Cố Diễm.

Cậu không hề chán ghét Cố DIễm, trong cái nhìn của cậu, bọn họ hoàn toàn là người của hai thế giới, sau này sẽ không cùng nhau xuất hiện cho nên cũng không cần phải đánh giá làm gì.

Từ sau khi Cố Diễm đến, phòng hội nghị hoàn toàn im lặng, trợ lý cẩn thận bưng cà phê lên, sau đó ra ngoài đóng cửa lại, trên màn hình lớn trước mặt xuất hiện ảnh của Trang Duy, hội nghị chính thức bắt đầu.

Cố Diễm vô cùng ung dung mở đầu “Vọng Tinh Uyển đã sắp hoàn thành xây dựng, chuẩn bị bán ra bên ngoài. Công ty có ý muốn mời Trang Duy tiên sinh làm người phát ngôn, hình ảnh trước mặt mọi người chính là phương án quảng cáo chuẩn bị cho đại diện phát ngôn lần này, hẳn là mọi người cơ bản đã có tìm hiểu. Hội nghị hôm nay là để xác định chuyện này, cũng là để xem mọi người còn có ý kiến nào khác hay không, hoặc là có thắc mắc gì. Tiêu thụ Vọng Tinh Uyển là một hạng mục lớn trong năm nay của Cố thị, tôi hy vọng tất cả mọi chuyện đều không có sai sót”

Cố Diễm mở đầu đơn giản ngắn gọn. Hội nghị hôm nay ngoại trừ những người trong các ngành có quan hệ với hạng mục này còn có vài vị cổ đông nhỏ, dù sao cũng là hạng mục quan trọng của công ty, cho dù cổ đông nhỏ không đến đủ nhưng cũng cần phải có vài người đại diện.

Một vài cổ đông nhỏ hiển nhiên trước khi vào hội nghị còn chưa đọc qua phương án quảng cáo lần này, sau khi Cố Diễm nói xong thì lập tức mở ra xem.

Sau khi Cố Diễm nói xong liền gật đầu với giám đốc bộ phận quảng cáo. Giám đốc bộ phận quảng cáo lập tức đứng dậy bắt đầu chủ trì hội nghị hôm nay. Đầu tiên anh ta giới thiệu sơ lược một chút về nhóm đối tượng khách hàng của Vọng Tinh Uyển, giá cả và phong cách, những người ngồi đây đều có chút hiểu biết cho nên chỉ nói vài câu, sau đó bắt đầu giới thiệu Trang Duy, mở ra ảnh chụp phát ngôn quảng cáo của Trang Duy trước đây, trình bày cho mọi người thành tích và nhân khí khi cậu ở nước ngoài.

Lúc này Trang Duy cũng không cần phải lên tiếng, cho nên cậu cũng chỉ lắng nghe giống như mọi người.

Tìm minh tinh mới đại diện phát ngôn cho kiến trúc nhà lầu đúng là một chuyện rất bình thường, nhất là loại chung cư xa hoa như thế này, minh tinh cần nhờ vào tòa nhà nổi tiếng xa xỉ như vậy để tăng giá trị cho mình, công ty xây dựng cũng cần lợi dụng danh tiếng của minh tinh để quảng bá cho công trình của mình. Kiểu quan hệ hai bên cùng có lợi này có thể nói là cả hai đều có lời, ai cũng sẽ không từ chối.

Giám đốc bộ phận quảng cáo giới thiệu xong, chốt lại “Trải qua một loạt điều tra nghiên cứu thị trường của chúng ta, cùng với tư liệu về hình tượng bản thân của Trang Duy tiên sinh, bộ phận quảng cáo của chúng tôi cho rằng Trang Duy tiên sinh là người rất thích hợp. Nếu mọi người không có ý kiến nào khác, sau khi xác định người phát ngôn, chúng ta sẽ nhanh chóng bắt tay vào làm bước kế tiếp, sau đó sẽ sắp xếp thời gian giao dịch Vọng Tinh Uyển, bắt đầu tiến hành tuyên truyền”

“Chờ một chút” Người vừa lên tiếng là một người đàn ông hơn bốn mươi tuổi, ông ta có hơi béo, tóc lưa thưa, nhưng nếu chú ý một chút có thể nhận ra quần áo đều hàng đặt.

“Phàn tiên sinh, mời ông nói” Giám đốc bộ phận quảng cáo nói.

Người đàn ông này tên là Phàn Thoan, là một trong những cổ đông nhỏ của Cố thị, không đảm nhận chức vụ gì, bình thường hay làm vài vụ đầu tư chứ không có thực quyền gì. Phàn Thoan này thoạt nhìn dung mạo xấu xí nhưng lại có mắt đầu tư, chỉ là tính tình có chút trăng hoa, bình luận về tác phong thì cũng nửa tốt nửa xấu.

“Tôi cho rằng Trang Duy không thích hợp làm đại diện phát ngôn cho Vọng Tinh Uyển” Phàn Thoan cũng không để ý Trang Duy có mặt ở đây hay không, trực tiếp nói “Đúng là Trang Duy cũng có chút tiếng tăm ở nước ngoài, nhưng đối vói trong nước, lực ảnh hưởng của cậu ta cũng không lớn lắm. Ảnh chụp quảng cáo trước đây của Trang Duy tôi cũng có xem qua, diện mạo cậu ta rất tốt nhưng lại không phải hình tượng người đàn ông của gia đình. Nếu đại diện phát ngôn cho một vài loại quảng cáo chăm sóc còn có thể, nhưng đại diện phát ngôn cho chung cư nhà cửa thì cảm thấy có hơi thiếu trầm ổn. Nếu tìm người phát ngôn theo tiêu chuẩn của quảng cáo này, tôi cảm thấy Lâm Tân của Thiên Ảnh cũng rất thích hợp, hơn nữa sức ảnh hưởng trong nước cũng lớn hơn so với Trang Duy, diện mạo cũng không thua kém, vì sao không cân nhắc cậu ta?”

Trong sự nghiệp phát triển của mỗi người đều tồn tại cạnh tranh nội bộ và ngoại bộ (bên ngoài). Cạnh tranh bên ngoài đến từ các phương diện, mà cạnh tranh nội bộ lại đến từ công ty của mình. Mỗi công ty giải trí đều có không ít diễn viên người mẫu, tài nguyên của công ty nhiều như vậy, rốt cuộc ai có thể nắm bắt thì khó mà nói trước, nhất là những người có tên tuổi, địa vị và con đường phát triển không khác nhau mấy, loại cạnh tranh này càng rõ rệt hơn. Trang Duy và Lâm Tân chính là kiểu quan hệ cạnh tranh như thế.

Lúc trước, khi Trang Duy bị đưa ra nước ngoài, tài nguyên có chất lượng trong nước đều thuộc về Lâm Tân, cho nên nếu so về mặt nhân khí trong nước đương nhiên Lâm Tân có lợi thế hơn Trang Duy một chút. Tương tự, ở nước ngoài, mọi người sẽ biết đến Trang Duy nhiều hơn Lâm Tân.

“Phàn tiên sinh, Lâm Tân tiên sinh đúng là có nhân khí trong nước cao hơn, nhưng thể loại đại diện phát ngôn của cậu ta chiếm đa số là thực phẩm, từng hai lần đóng quảng cáo mỹ phẩm dưỡng da dành cho nam giới nhưng đều không thuộc thương hiệu nổi tiếng. Con đường của cậu ta có khuynh hướng hơi nghiêng về phía người dân bình thường, tuổi tác của fan cũng còn nhỏ, không phù hợp với định hướng của Vọng Tinh Uyển” Giám đốc bộ phận quảng cáo nhận xét.

“Tôi lại cho rằng Trang Duy lại càng không phù hợp, tôi nghĩ mọi người sau khi xem quảng cáo của Trang Duy cũng không khó phát hiện cậu ấy có một cơ thể vô cùng gợi cảm, tôi cảm thấy chỉ với điều này, cậu ấy không thể nào đảm nhận đại diện phát ngôn cho kiểu đàn ông của gia đình. Gương mặt Lâm Tân tuy không sắc sảo bằng Trang Duy nhưng cũng rất thanh tú, làm cho người ta có cảm giác lanh lợi hơn một chút, mời người như thế làm đại diện phát ngôn cũng có hương vị gia đình. Hơn nữa nhân khí của Lâm Tân không tồi, mời cậu ta đến, tôi cảm thấy hiệu quả sẽ rất tốt” Phàn Thoan tiếp tục.

Giám đốc bộ phận quảng cáo hơi nhíu mày, hình như nhất thời không biết phải nói như thế nào. Mỗi minh tinh tiếp nhận đại diện phát ngôn đều do công ty quyết định phương hướng phát triển, tất nhiên phương hướng của Lâm Tân không phải lĩnh vực này, cho dù hiện tại Thiên Ảnh muốn cho Lâm Tân đổi hình tượng thì cũng không thể đạt tới đỉnh cao trong nháy mắt được.

Trong lòng Quý Sâm có chút bất an, dù sao người phản đối cũng là cổ đông của Cố thị, cho dù không có thực quyền, giám đốc bộ phận quảng cáo cũng sẽ nể mặt không cứng rắn đối chọi. Bước sai một bước, việc này sẽ hỏng.

Trang Duy hơi mím môi, vấn đề nhân khí đúng là không thể tránh được, nhưng bởi vì điều kiện bên ngoài nào đó mà mất đi tư cách làm đại diện phát ngôn vẫn khiến Trang Duy cảm thấy không dễ chịu chút nào.

Thấy không có ai nói gì, Phàn Thoan càng thêm đắc ý “Hoặc là Trang Duy và người đại diện của cậu ấy có thể chứng minh cậu ấy thích hợp với đại diện phát ngôn cho Vọng Tinh Uyển hơn cũng có thể nói ra”

Quý Sâm suy nghĩ một lát mới nói “Nói về nhân khí trong nước đúng là Trang Duy không bằng, nhưng thông qua ảnh chụp quảng cáo và trang bìa của Trang Duy ở nước ngoài, mọi người hẳn cũng thấy được cậu ấy có tính thích ứng rất mạnh mẽ. Trang Duy trước ống kính như thế nào phải căn cứ vào đại diện phát ngôn để xác định. Vọng Tinh Uyển là căn hộ chung cư, đương nhiên Trang Duy sẽ biểu hiện ra dáng vẻ gia đình, tôi cảm thấy mọi người không cần lo đến vấn đề này”

Trong nước có vô số người mẫu, minh tinh cùng cấp bậc với Lâm Tân không ít, Quý Sâm không tin Phàn Thoan khi không lại nhắc tới Lâm Tân, mà Lâm Tân lại là người của Thiên Ảnh, làm như vậy chính là triệt để cạnh tranh nội bộ với Lâm Tân một cách rõ rệt. Suy đi nghĩ lại, nói không chừng là chính Thiên Ảnh cố tình đem quảng cáo Vọng Tinh Uyển cho Lâm Tân, lại không muốn xung đột thẳng thừng với Trang Duy nên mới dùng đến biện pháp này.

Phàn Thoan cười cười nói tiếp “Có những thứ là do trời sinh, giống như Trang Duy không thể cho người ta cảm giác như một gia đình. Chỉ là nói đùa, mọi người đừng để ý, Trang Duy không thích hợp kết hôn, được bao dưỡng thì càng thích hợp hơn”

Vừa dứt câu, sắc mặt Trang Duy lạnh lẽo ngay tức khắc, không có người đàn ông bình thường nào có thể tiếp nhận một lời đánh giá như vậy của người khác dành cho mình, mà Trang Duy đối với chuyện bao dưỡng càng thêm chán ghét, thậm chí là thấy ghê tởm.

Trong phòng hội nghị nhất thời rơi vào trạng thái xấu hổ, sắc mặt mọi người ai nấy cũng đều khó coi, chỉ có Phàn Thoan là vẫn mỉm cười, làm cho người ta cảm thấy vô cùng khó chịu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.