Thâm Độ Chí Tình

Chương 42: Dịu dàng



“Gần đây cậu sao rồi?” Trang Duy nhã nhặn hỏi “Lần trước gặp chị Như, chị ấy nói cậu đã rời khỏi Thiên Ảnh, đã có liên hệ với công ty mới chưa?”

“Cũng tạm ổn, vết thương trên mặt còn phải theo dõi một thời gian, không biết có thể biến mất hoàn toàn hay không” Lâm Tân cười cười, không còn sự đối chọi gay gắt như những lần nói chuyện với Trang Duy trước đây, ngược lại càng giống như một đàn em có thái độ khiêm tốn “Có tiếp xúc với công ty mới nhưng vẫn chưa quyết định được. Có chị Như chỉ bảo, em cũng không phải bận tâm nhiều”

“Ừ, chị Như giao thiệp rộng rãi, ánh mắt lại sắc bén, cậu nghe lời khuyên của chị ấy nhất định sẽ phát triển hơn” Những tiền bối trong giới luôn có lợi thế của tiền bối, điều này tuyệt đối không thể xem thường.

“Em biết” Lâm Tân ngoan ngoãn gật đầu, mỉm cười “Gần đây thường hay thấy được quảng cáo của anh, quay chụp rất tuyệt, chúc mừng anh”

“Cậu cũng sẽ có” Có thể nhận được nhiều quyền đại diện phát ngôn như vậy tất nhiên Trang Duy rất vui mừng, nhưng cậu cũng sẽ không bởi vậy mà kiêu căng ngạo mạn, dù sao con đường sự nghiệp tương lai vẫn còn rất dài “Điều kiện của cậu không thua kém, cho dù rời khỏi Thiên Ảnh, chỉ cần xác định hình tượng thích hợp thì sau này phát triển sẽ càng tốt hơn”

Quan hệ trước đây của Trang Duy và Lâm Tân đúng là chẳng ra làm sao nhưng điều này cũng không ảnh hưởng đến đánh giá khách quan thực lực của cậu dành cho Lâm Tân. Lâm Tân từng trèo lên giường Du Tung chẳng qua cũng chỉ để cho con đường nổi tiếng của mình được thuận lợi hơn một chút mà thôi. Nếu như không có Du Tung, Trang Duy cảm thấy Lâm Tân vẫn nổi tiếng nhưng sẽ không nhanh như vậy, cũng sẽ không suôn sẻ như vậy.

“Vậy thì mượn lời chúc của anh Trang vậy” Lâm Tân lễ phép đáp lại.

Trang Duy nhìn phòng riêng sau lưng Lâm Tân “Cậu đến đây với bạn sao?” Cậu không phải muốn hỏi chuyện riêng tư của Lâm Tân, chỉ là với tình hình hiện nay của Lâm Tân, người trong giới vẫn còn bằng lòng thân thiết với Lâm Tân có lẽ cũng hiếm như lá mùa thu rồi.

“Không phải” Lâm Tân cười cười “Là mấy đứa nhỏ em tài trợ, ngày hôm nay có thời gian nên đưa tụi nhóc đi ăn một bữa”

Trang Duy có chút bất ngờ nhìn Lâm Tân, cậu không biết là Lâm Tân cũng có tài trợ cho trẻ mồ côi.

“Hình như không nghe ai nhắc đến” Ấn tượng của Trang Duy đối với Lâm Tân cũng khá thêm một chút.

“Tài trợ bọn nhóc là chuyện cá nhân của em, không cần thiết phải rêu rao với người ngoài. Em cũng không muốn cuộc sống của mấy đứa nhỏ bị quấy rầy, chỉ hy vọng sau này tụi nhỏ có việc làm ổn định, có đủ năng lực để tiếp tục tài trợ cho những đứa trẻ khác” Lời nói của Lâm Tân rất giản dị, xem ra là hoàn toàn không muốn có người quá mức quan tâm đến chuyện này.

“Ừ” Trang Duy gật đầu, cậu rất tán thưởng sự thản nhiên của Lâm Tân đối với việc này “Sau này nếu có việc gì cần giúp đỡ có thể gọi điện thoại cho tôi”

“Được, cám ơn anh Trang” Lâm Tân cười đáp lại, trong lòng Lâm Tân cũng hiểu rõ, với thái độ của mình trước đây, Trang Duy hoàn toàn có thể không để ý đến mình nữa.

Trang Duy vỗ vai Lâm Tân “Được rồi, không làm phiền cậu nữa, khi nào tìm được công ty thì nói với tôi một tiếng”

“Ừm, anh Trang, lúc trước là em không hiểu chuyện, anh cũng đừng để bụng” Lâm Tân nhìn Trang Duy.

“Mọi chuyện đã qua thì cứ để cho nó qua đi” Chuyện như vậy trong giới vẫn nhan nhản đấy thôi, không phải chỉ có mỗi mình Lâm Tân, đương nhiên Trang Duy cũng sẽ không thù dai đến vậy. Hơn nữa đã trải qua chuyện của Du Tung, Lâm Tân cũng trưởng thành hơn rất nhiều.

“Vậy anh mau vào đi” Nụ cười của Lâm Tân thoải mái hơn một chút.

“Ừ, liên lạc sau” Trang Duy nói rồi liền xoay người đi vào phòng riêng.

Trong phòng, Cố Diễm đã xem menu xong và đang gọi món.

Thấy Trang Duy bước vào, anh đưa menu cho cậu “Em xem có muốn gọi thêm gì không?”

Trang Duy thường ngày cũng không kén chọn “Anh chọn trước đi, em sẽ bổ sung thêm”

“Được” Cố Diễm gật đầu, tiếp tục gọi món.

Trang Duy nghe được những món Cố Diễm gọi đều là những món mà cậu thích ăn, căn bản không cần cậu phải bổ sung thêm gì nữa. Cho nên sau khi Cố Diễm chọn xong, Trang Duy liền trực tiếp trả lại quyển menu cho nhân viên phục vụ “Cứ như vậy đi”

Sau khi nhân viên phục vụ đi ra ngoài, Trang Duy từ từ hớp một ngụm trà xanh gạo lứt vẫn còn ấm.

Cố Diễm đưa cho cậu một cái khăn ấm dùng để lau tay “Người vừa nãy là ai?”

Tuy Cố Diễm là một trong hai ông chủ của YC nhưng cũng không nhận biết được bao nhiêu nghệ nhân, có thể đã từng thấy ảnh khi công ty tuyển chọn người làm đại diện phát ngôn, chỉ là xem xong thì quên luôn.

Trang Duy nhận khăn vừa lau tay vừa nói “Lâm Tân, trước đây cũng ở Thiên Ảnh” Trang Duy cũng không nhắc lại lúc trước Du Tung giở trò để Lâm Tân cạnh tranh đại diện phát ngôn cho Vọng Tinh Uyển với cậu, dù sao chuyện cũng đã qua, Lâm Tân cũng không còn ở Thiên Ảnh nữa, nếu nhắc lại thì cậu cũng hẹp hòi quá rồi.

“Hình như có chút ấn tượng” Cố Diễm vẫn không chú ý lắm.

“Lâm Tân có thực lực, sau này sẽ còn phát triển nữa” Sau lưng Lâm Tân, Trang Duy vẫn đánh giá khách quan như vậy, thật ra cậu cảm thấy đại diện phát ngôn của Văn thị chi bằng tìm đến Lâm Tân, ít ra cũng có chút địa vị.

Hai người không nhắc đến Lâm Tân nữa, lại nói đến những chuyện khác. Món ăn được mang lên rất nhanh, hai người vừa ăn vừa tán gẫu, từ chuyện trong giới giải trí cho đến kinh tế, chủ đề không ngừng thay đổi.

Dùng cơm xong, hai người cùng nhau ra về, đi tản bộ một lúc ở Vọng Tinh Uyển rồi mới lên lầu.

Cố Diễm đưa Trang Duy về nhà trước, sau khi Trang Duy mở cửa, thấy thời gian cũng không còn sớm nữa, liền nói “Anh về sớm nghỉ ngơi một chút, sáng mai còn phải đi làm”

“Không muốn anh ở lại?” Cố Diễm ôm thắt lưng Trang Duy, hơi nhíu mày hỏi.

Trang Duy cười nhìn anh “Giữ anh lại làm bữa khuya cho em sao?”

“Cũng có thể làm chuyện khác” Nói xong, Cố Diễm cúi đầu hôn Trang Duy.

Nụ hôn của Cố Diễm ban đầu rất dịu dàng giống như là một loại thăm dò, nhưng chỉ vài giây sau, đầu lưỡi anh liền lướt qua môi Trang Duy, len lỏi qua kẽ răng luồn vào trong miệng cậu, khí thế cũng trở nên bá đạo hơn.

Đầu lưỡi của Cố Diễm càn quét trong khoang miệng Trang Duy, thăm dò nơi mẫn cảm của cậu, lôi kéo Trang Duy đáp lại anh. Cánh tay anh càng siết chặt hơn, ôm Trang Duy sát vào người mình.

Con tim của Trang Duy từ khi đón nhận nụ hôn của Cố Diễm càng đập dồn dập hơn, thế tiến công của Cố Diễm khiến cậu không có cách nào chống đỡ nổi. Dường như không được đáp lại nên Cố Diễm càng thêm dùng sức, thỉnh thoảng cắn nhẹ lên môi cậu, hoặc sẽ cuốn lấy đầu lưỡi của cậu, tựa như đang dạy cậu phải đáp lại như thế nào.

Đợi đến lúc Trang Duy hoàn hồn, cả người cậu đã bị Cố Diễm đè xuống sopha, áo khoác không biết đã bị cởi ra từ khi nào, áo len và áo sơmi cũng bị vén lên, bàn tay của Cố Diễm đang vuốt ve eo cậu. Eo của Trang Duy rất nhạy cảm, Cố Diễm cứ vuốt ve như thế làm cậu rất nhột muốn né tránh nhưng cả người lại bị Cố Diễm đè lên, căn bản không thể nhúc nhích được. Dần dần, Trang Duy gần như mất hết sức lực mềm nhũn nằm trên sopha, chỉ có thể để mặc cho Cố Diễm muốn làm gì thì làm.

Không biết đã qua bao lâu, rốt cuộc Cố Diễm buông tha cho Trang Duy, anh cũng không làm đến bước cuối cùng. Nhìn Trang Duy đỏ mặt thở hổn hển, Cố Diễm lộ ra ý cười tràn đầy cưng chiều. Lúc này Trang Duy không còn hơi sức để ngồi dậy nổi, đôi mắt lấp lánh ánh nước, đôi môi hơi sưng đỏ, quần áo xộc xệch tạo nên sự quyến rũ không thốt nên lời.

Cố Diễm thấy nếu cứ tiếp tục như vậy anh cũng khó mà đảm bảo mình còn có thể tự chủ được.

Cúi người hôn lên trán Trang Duy, anh cười nói “Anh về trước, em đi tắm rồi đi ngủ sớm đi”

“Ừm” Trang Duy rã rời trả lời một tiếng, cũng không có ý định đứng dậy tiễn anh ra cửa. Cơ thể cậu bây giờ vẫn còn mềm nhũn như cọng bún, căn bản không thể nhúc nhích.

Cố Diễm lại hôn lên môi cậu thêm lần nữa rồi mới đứng dậy ra về.

Trang Duy nhìn trần nhà, nghe tiếng đóng cửa, khóe miệng khẽ cong lên.

Cuộc thi đấu của <Kiếm Chỉ Thương Ngân> tiến hành đến mức khí thế hừng hực, Trang Duy mặc dù không chơi game online nhưng cũng đọc được không ít tin tức liên quan. Truyền thông đánh giá rất cao cuộc thi đấu lần này, dù sao thi đấu với quy mô lớn như vậy trong nước không phải là ít nhưng đạt đến chất lượng như vậy thì không được bao nhiêu. <Kiếm Chỉ Thương Ngân> trong giới game online trong nước là một chú hắc mã* đương nhiên sẽ càng được chú ý nhiều hơn gấp mấy lần, người trong nghề cũng hy vọng cuộc thi đấu của <Kiếm Chỉ Thương Ngân> có thể tiến hành mỗi năm một lần, nếu như sau này có thể mở rộng ra quy mô thế giới thì tuyệt đối sẽ là niềm kiêu hãnh của giới game online nước nhà.

*Hắc mã: người có thực lực, có tài năng

Sáng sớm, Trang Duy mới vừa mơ màng thức dậy thì Quý Sâm đã có mặt ở nhà cậu. Nhờ có đại diện phát ngôn cho More, hiện nay đã có không ít thương hiệu quốc tế liên lạc với cậu. Vì để tránh nảy sinh xung đột hình tượng lại muốn lựa chọn những loại hình tốt nhất trong số đó, Quý Sâm phải bận tâm không ít, chẳng qua cuối cùng phải chọn cái nào thì vẫn chưa quyết định được, Quý Sâm tính vài hôm nữa sẽ đi thảo luận với ekip chuyên nghiệp của YC, hơn nữa sản phẩm sớm nhất của Trang Duy cũng là tận quý sau, bọn họ vẫn còn thời gian từ từ chọn lựa.

“Sao cậu dậy sớm thế?” Trang Duy nhìn đồng hồ, từ lúc Quý Sâm rời giường đi đến nhà cậu nhanh nhất cũng một tiếng đồng hồ, thức dậy sớm như vậy trong tình trạng không có công việc, Trang Duy cảm thấy đây không giống chuyện mà Quý Sâm sẽ làm.

Quý Sâm cũng không che giấu, cười nói “Hẹn Tín Viễn ăn sáng, cách chỗ anh ta không xa có một cửa hàng ăn sáng, tuy không lớn lắm nhưng lại rất nổi tiếng ở đó. Nhưng đồ ăn chỉ bán đến 8h sáng thôi, không đi sớm sẽ phải nhịn ăn đó”

“Cậu cũng rảnh thật” Đối với kẻ ham ăn như Quý Sâm, Trang Duy cảm thấy mình vẫn không thể bì kịp, cậu sẽ không vì một bữa sáng mà dậy sớm như vậy đâu.

“Nhưng cũng đáng giá mà” Quý Sâm nói “Lần sau có cơ hội tôi đem một phần về cho cậu”

“Hai phần” Trang Duy đưa hai ngón tay hình chữ V.

Quý Sâm cười nói “Biết rồi, bây giờ cậu thoát kiếp FA rồi”

Hai người uống cà phê một lúc, Quý Sâm mới lên tiếng “Tôi đến đây cũng để báo cho cậu chuyện đại diện phát ngôn của <Kiếm Chỉ Thương Ngân>”

“Sao vậy?” Trang Duy hỏi.

“<Kiếm Chỉ Thương Ngân> muốn đưa ra một phần tư liệu mới, ý của Thịnh Thần là muốn mời cậu tiếp tục làm đại diện phát ngôn” Quý Sâm trả lời. Nhờ đại diện phát ngôn lần trước, Trang Duy đã thu hút được một lượng lớn fan hâm mộ, tiếp tục làm đại diện phát ngôn cho <Kiếm Chỉ Thương Ngân> có thể giúp củng cố nhân khí tốt hơn nữa, đối với Trang Duy mà nói thì đây tuyệt đối là một chuyện có lời.

“Có thể” Trang Duy sảng khoái đồng ý, một phần là vì lần hợp tác trước vô cùng vui vẻ lại tăng thêm độ hot cho cậu, một phần bởi vì đối phương là em trai của Cố Diễm, cậu cũng xem như nể mặt giảm bớt chiết khấu.

“Được rồi, lát nữa tôi sẽ liên hệ với bên Thịnh Thần” Nói tới đây, Quý Sâm cười gian xảo “Ông chủ của Thịnh Thần không phải là em trai của tổng giám đốc Cố sao? Nếu không lúc đến đó trao đổi, cậu đi với tổng giám đốc Cố đi, muốn giảm hay tăng chiết khấu đều do hai người tính hết”

Cố Diễm cũng là ông chủ của YC, đưa Trang Duy đi thảo luận chuyện này cũng không lạ.

“Cố Diễm đủ bận rồi, đừng tìm thêm việc cho anh ấy nữa” Trang Duy cười nói “Phí đại diện phát ngôn cho Thịnh Thần cậu xem xét rồi đưa ra chiết khấu, phía YC sẽ không có ý kiến gì đâu”

“Được” Quý Sâm trả lời, bây giờ quan hệ của Trang Duy và tổng giám đốc Cố không giống như trước nữa, bớt chiết khấu cho Thịnh Thần cũng coi như là quà ra mắt cậu tư nhà họ Cố đi.

Buổi trưa, Cố Diễm gọi điện thoại hỏi Trang Duy tối nay có lịch trình hay không.

“Có việc gì sao?” Trang Duy hỏi lại.

“Đứa thứ tư nhà anh hỏi tối nay em có rảnh không, cùng nhau đi ăn một bữa” Giọng nói của Cố Diễm ôn hòa, giống như đây là một chuyện bình thường.

“Cậu Tư?” Trang Duy cười nói “Vừa nãy Quý Sâm đến nhà em nói Thịnh Thần có ý định tiếp tục để em làm đại diện phát ngôn”

“Ừ, chắc hẹn em ăn cơm cũng là để thảo luận chuyện này” Cố Diễm nói.

“Vậy tối nay anh có rảnh không?” Cậu thì không có việc gì, quan trọng là Cố Diễm có thời gian hay không.

“Từ chối một bữa tiệc, đến lúc tan tầm anh về đón em” So với ăn cơm cùng người ngoài, Cố Diễm càng xem trọng tụ hội với người trong nhà hơn.

“Anh nói địa chỉ đi, em đến đó luôn” Trang Duy cũng không muốn Cố Diễm phải đi thêm một chuyến nữa.

“Không sao đâu, chúng ta đi chung một xe sẽ tiện hơn” Cố Diễm nói.

“Cũng được” Trang Duy do dự một chút, lại hỏi “Chuyện của chúng ta, cậu Tư có biết không?”

“Biết, Cố Ngạo nói với nó rồi” Cố Diễm không chút do dự bán đứng Cố Ngạo, hơn nữa cũng đã có sự đồng ý của anh rồi.

Trang Duy cảm thấy có một sự nhẹ nhàng không thể nói ra, nhưng vẫn có chút khẩn trương, có điều nói sao thì cậu tư cũng biết rồi, không cần Cố Diễm phải giới thiệu lại nữa, cậu cũng bớt lúng túng hơn một chút.

“Được, tối nay gặp lại”

“Ừ” Cố Diễm sau bữa trưa phải tiếp tục công việc, không thể kéo dài cuộc nói chuyện với Trang Duy, nói xong liền cúp điện thoại.

Để điện thoại di động xuống, Trang Duy đi vào phòng trang phục chọn kiểu quần áo thích hợp cho buổi ăn tối.

Đối với cuộc hẹn tối nay, Trang Duy rất xem trọng nhưng không phải vì đại diện phát ngôn, mà chỉ vì người kia là em trai của Cố Diễm. Nghĩ đến Cố Hủ, Trang Duy liền nhớ đến cậu thiếu niên cùng ngồi trong phòng máy với Cố Hủ, nếu như có thể, cậu cũng rất muốn hỏi thăm một vài chuyện liên quan đến người con trai đó, thử xem rốt cuộc Cố Hủ có tính toán như thế nào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.