Tham Gia Show Giải Trí, Gia Đình Tôi Bạo Đỏ

Chương 313: C313 Chương 313



Nhà sản xuất bên cạnh vội vàng nói: "Liên hoan thì không cần đâu, lúc tổng giám đốc Giang đến có mang theo đồ ăn khuya cho mọi người, còn là các món ăn khuya cao cấp nữa, tất cả nhân viên công tác đều có phần. Hôm nay tổng giám đốc Giang thật sự đã tốn kém rồi, đồ ăn khuya này đã đủ ăn rồi, đi liên hoan nữa thì sẽ rất phí, tôi thấy chi bằng lần sau chúng ta lại tổ chức liên hoan vậy?"

Nhà sản xuất vừa dứt lời, nhân viên công tác phía sau lập tức đẩy mấy chiếc xe vào, sau đó lấy từng món đồ ăn khuya mà Giang Trầm chuẩn bị từ trong xe ra. Mỗi hộp đồ ăn bằng gỗ đều có ba tầng, hộp nào cũng vô cùng tinh tế, trên đó còn có biểu tượng của Ngự Thực Cư.

Giang Trầm nhìn về phía Hoắc Tinh Trạch nói: "Xem ra hôm nay ngài Hoắc không mời khách được rồi.”

Hoắc Tinh Trạch cười nói: "Vậy thì cứ để lại lời mời ở đây trước đi, lúc nào đó cũng có cơ hội để mời mà.”

Nhân viên công tác nhìn thấy biểu tượng trên hộp thức ăn lập tức xì xào bàn tán.

"Là Ngự Thực Cư! Tôi nhớ khi Thẩm Minh Dữu tham gia《Mẹ Là Siêu Nhân》tập đầu tiên, cô ấy đã gọi đồ ăn của Ngự Thực Cư giao đến đó."


"Đúng vậy, lúc đó tôi còn cố ý tìm hiểu thử, được cư dân mạng phổ cập kiến thức về nơi này. Ngự Thực Cư là một nhà hàng tư nhân rất cao cấp, thức ăn vừa tinh tế vừa ngon miệng, nghe nói đầu bếp của họ là người kế thừa của đầu bếp hoàng cung cổ đại, nấu ăn thật sự rất ngon, giá cả cũng đắt tận trời xanh!"

"Đúng vậy, lần trước tôi nghe một người bạn nói rằng mới đây Ngự Thực Cư đã mở chi nhánh ở thành phố S, nhưng vì giá quá đắt nên thật sự ăn không nổi, hơn nữa còn nghe là dù ăn được thì cũng rất khó đặt bàn trước.”

"Không hổ danh là tổng giám đốc Giang của Lăng Vũ Tư Túc, không mời thì thôi mà đã mời là toàn thể nhân viên công tác đều có thể ăn ngon như vậy, thật là hào phóng."

"Còn không phải nhờ hưởng hào quang của lão sư Thẩm à, tổng giám đốc Giang thật sự rất thương vợ, thường xuyên dẫn con gái đến thăm ban, ngay cả đãi ngộ của những nhân viên công tác như chúng ta cũng được nâng cao theo."
"Hahaha, giờ tôi chỉ ước ngày nào tổng giám đốc Giang cũng đến thăm ban thôi!"

...

Nhân viên công tác đứng một bên chia đồ ăn, vừa lúc đạo diễn đói bụng xách hộp thức ăn của mình tới, mở nắp ra, bày ra hộp đồ ăn ba tầng. Thức ăn mỗi tầng đều khác nhau, tầng cuối cùng còn có món tráng miệng và trái cây trang trí vô cùng tinh tế, màu sắc và hương vị đều đầy đủ, nhìn qua là khiến người khác rất muốn ăn.


Ngay cả một người thường quen ăn ngon như Tần Tùng cũng không kiềm được mà lấy điện thoại chụp ảnh lại, sau đó mới bắt đầu dùng đũa.

"Tổng giám đốc Giang, cám ơn thức ăn khuya của anh nhé." Tần Tùng vung tay lên nói: "Tối nay quay đến đây thôi, dạo này mọi người thực sự vất vả quá rồi. Đêm nay hãy trở về nghỉ ngơi thật tốt, ngày mai năng suất quay phim cũng có thể đỡ hơn phần nào."

Vừa ăn được đồ ăn khuya ngon vừa có thể tan ca sớm, các nhân viên công tác lập tức hoan hô.

Thẩm Minh Dữu cũng rất vui vẻ, cô là nữ chính của bộ phim này, là người có vai diễn nặng nhất trong số các diễn viên, bởi vì phải đuổi kịp tiến độ quay phim nên cô chỉ có thể ngủ ba bốn giờ mỗi ngày, hôm nay cũng xem như có thể nghỉ ngơi thật tốt rồi.

Sau khi thay quần áo và tẩy trang xong, Đường Khiêm rời đi trước. Anh ta có nhà riêng ở thành phố S, bình thường sẽ ở nhà của mình chứ không ở trong khách sạn do đoàn làm phim sắp xếp như mấy người Thẩm Minh Dữu.

Hoắc Tinh Trạch chào hỏi Thẩm Minh Dữu và Niệm Niệm trước khi lên xe: "Lát nữa gặp ở khách sạn nhé."

Thẩm Minh Dữu gật đầu, ôm Niệm Niệm ngồi lên xe của Giang Trầm.

"Tổng giám đốc Giang, lát nữa gặp." Sau đó Hoắc Tinh Trạch nhìn về phía Giang Trầm.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.