“...” Thẩm Minh Dữu và Giang Trầm thấy hành động của Niệm Niệm đều bị ngẩn người ra một chút. Những cánh hoa đầy màu sắc đều rơi hết lên đầu và người của bọn họ, Giang Trầm giúp Thẩm Minh Dữu lấy những cánh hoa trên đầu xuống vànói: “Em xem, hành động vừa rồi của Niệm Niệm, có phải là muốn nhìn thấy ba mẹ nó kết hôn lại lần nữa không?”
Thẩm Minh Dữu: “Muốn kết hôn lần nữa, kết hôn cùng ai?”
Giang Trầm véo tay cô: “Ngoài anh ra, còn có thể là ai được!”
“Anh thấy làm đám cưới một lần nữa cũng được đấy chứ, lúc đó Niệm Niệm có thể làm hoa đồng của chúng ta.” Giang Trầm nói: “Bà Giang, em cảm thấy như thế nào?”
Tổ chức đám cưới là một chuyện rất là rắc rối, Thẩm Minh Dữu cũng không muốn tổ chức lại đám cưới một lần nữa. Thấy Thẩm Minh Dữu không mấy hứng thú, Giang Trầm lại nói: “Vậy dẫn Niệm Niệm đi cùng, cùng hưởng tuần trăng mật trên hòn đảo một lần nữa?”
Ánh mắt Thẩm Minh Dữu rung lên, cô và Giang Trầm tổ chức đám cưới và hưởng tuần trăng mật trên hòn đảo đó, phong cảnh vô cùng đẹp, Thẩm Minh Dữu cũng rất thích nơi đó. Nhưng từ sau lần hưởng tuần trăng mật đó, cô cũng chưa một lần đi lại hòn đảo đó.
Trên hòn đảo đó, trong lúc hưởng tuần trăng mật thì cũng sẽ có Niệm Niệm ở đấy, dẫn Niệm Niệm đi du lịch cùng ba mẹ, cũng được coi là càng có ý nghĩa hơn.
Thấy Thẩm Minh Dữu thoải mái hơn, Giang Trầm nhân cơ hội thuyết phục: “Không khí trên hòn đảo trong lành, phong cảnh cũng rất đẹp, Niệm Niệm vẫn chưa được đi nơi đó. Dẫn con bé đến nơi mà năm đó ba mẹ nó tổ chức đám cưới, Niệm Niệm chắc chắn sẽ rất vui…”
Thẩm Minh Dữu: “Phải hỏi ý Niệm Niệm trước đã.”
Nghe vợ nói như vậy, Giang Trầm biết rằng chuyện này chắc được tám, chín phần rồi.
Lúc này đám cưới diễn ra gần xong, nhiệm vụ hoa đồng của Niệm Niệm cũng đã kết thúc viên mãn. Vợ chồng Thẩm Minh Dữu đi đến bên cô dâu chú rể, Niệm Niệm hoạt bát chạy tới, hoa đồng vui vẻ đưa chiếc lì xì đỏ mà chú Cảnh Phong vừa tặng cho mẹ.
Sau khi cùng cô dâu chú rể chào hỏi vài câu, vợ chồng Thẩm Minh Dữu dẫn Niệm Niệm đi ăn để bổ sung sức lực.
Tay của Niệm Niệm vì tập luyện tung hoa nhiều lần trước đám cưới nên có chút không khỏe, cô bé ngồi trên chiếc ghế nhỏ, đung đưa đôi chân ngắn nũng nịu nói: “Tay Niệm Niệm đau, mẹ có thể đút con ăn được không?”
Niệm Niệm ăn một muỗng bánh kem, cảm thấy ngọt ngọt, thật sự rất ngon.
Giang Trầm lau miệng cho Niêm Niệm, và hỏi: “Niệm Niệm biết hòn đảo nhỏ mà ba mẹ kết hôn không?”
Niệm Niệm gật gật đầu: “Con biết ạ. Trước đây ba đã từng nói với Niệm Niệm rồi.”
Thẩm Minh Dữu: “Vậy Niệm Niệm muốn cùng ba mẹ đến đó hưởng tuần trăng mật một lần nữa không?”
Niệm Niệm không cần suy nghĩ liền trả lời: “Ba mẹ đi thì Niệm Niệm đi.”
Giang Trầm nhìn Thẩm Minh Dữu, bật cười và nói: “Vậy là ổn thỏa rồi, nhà chúng ta ba người cùng đi.”
“Vâng, chúng ta cùng đi thôi.” Niệm Niệm vui vẻ ăn bánh kem, mẹ thì đút cô bé ăn, ba thì giúp cô bé lau miệng. Niệm Niệm ngồi trên ghế, đôi chân ngắn ngủn đong đưa, đong đưa, cô bé nhìn ba, rồi lại nhìn mẹ, cười đến nỗi mắt híp thành một đường thẳng.
Niệm Niệm cảm thấy thật là hạnh phúc!
Cô bé nhất định là đứa trẻ hạnh phúc nhất trên thế giới!